Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 805: Quà tặng

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên Tập: Hám Thiên Tà Thần

-----------------------------

Hoàng Phủ Kiếm mặc dù không nói gì nhưng Lệnh Hồ Tửu đã minh bạch được ý của hắn.

Khô Mộc Lão Tổ một khi bị đánh thức chỉ sợ cũng sống không được bao lâu.

Hoàng Phủ Kiếm rất nhanh hạ quyết định sau đó đến Cấm Địa Đông Tiên Điện, sau đó phóng như bay về bên bờ của một hàn đàm.

Tại đây có một trung niên đang ngồi trên mặt đất.

- Quý sư đệ.

Trung niên mở hai mắt ra mở miệng hỏi.

- Đã xảy ra chuyện gì?

- Ta có chuyện rất quan trọng cần Khô Mộc Lão Tổ thức tỉnh.

Sắc mặt trung niên lập tức biến đổi.

- Ngươi có biết nếu Khô Mộc Lão Tổ thức tỉnh thì đại biểu cho cái gì không?

- Ta biết rất rõ.

Trung niên nhìn thật sâu Hoàng Phủ Kiếm rồi hai tay đánh ra một Ấn Quyết.

Một Thủy Tinh Băng Quan từ trong hàn đàm bay lên, bên trong có một lảo giả râu tóc bạc phơ đang ngồi, hai con mắt đóng chặt như đang ngủ.

Mà khi Băng Quan mở ra, hai mắt lão giả cũng chậm rãi mở ra.

- Thời gian ta phong ấn đã bao lâu rồi?

- 300 năm

- 300 năm?

Lão giả tóc trắn than nhẹ một tiếng rồi nhìn về phía Hoàng Phủ Kiếm.

- Đã xảy ra chuyện gì?

- Lần này mạo muội đánh thức Lão Tổ cũng chỉ vì muốn cứu một Đệ Tử Tông Môn.

- Cứu một Đệ Tử Tông Môn?

Quý Thu nghe vậy không khỏi cả giận.

- Hoàng Phủ Kiếm, ngươi đừng có đùa giỡn như vậy.

Khô Mộc Lão Tổ là cường giả Tiên Chủ Thập Chuyển, có thể xem như một át chủ bài của Đông Tiên Điện.

Thế nhưng Hoàng Phủ Kiếm chỉ vì muốn cứu viện một Đệ Tử đã thức tỉnh Lão Tổ.

Khô Mộc lập tức ngăn cản Quý Thu nói tiếp nhẹ giọng nói.

- Đệ Tử này tương lai có thể hay không vấn đỉnh Tiên Tôn Cảnh?

- Không.

Hoàng Phủ Kiếm lắc lắc đầu.

Nhìn thấy cái lắc đầu của Hoàng Phủ Kiếm, Khô Mộc không khỏi trầm xuống,

Nếu tên Đệ Tử này tương lai có khả năng vấn đỉnh Tiên Tôn cảnh bản thân xuất thủ còn có thể nghe được, nhưng nếu chỉ vì một tên Đệ Tử Tiên Chủ cảnh mà ra tay thì cũng có chút quá phận.

Dù sao cũng là một cường giả Tiên Chủ cảnh.

- Hoàng Phủ Kiếm.

Quý Thu giận tím mặt nói.

- Ngươi biết rõ ngươi đang làm gì không?

- Rất rõ lắm.

Hoàng Phủ Kiếm nhìn Khô Mộc trầm giọng nói.

- Tên Đệ Tử này không phải tương lai vấn đỉnh Tiên Tôn mà là Tiên Vương cảnh.

- Cái gì?

Khô Mộc lập tức kinh ngạc.

Quý Thu cũng kinh trụ.

- Tiên Vương?

Khô Mộc bắt lấy bả vai Hoàng Phủ Kiếm trịnh trọng hỏi.

- Lão Tổ, người cảm thấy ta lấy chuyện này ra lừa người à?

- Ngươi mau nói rõ ràng đi.

Hoàng Phủ Kiếm liền kể chuyện Diệp Hạo đến Đông Tiên Điện như thế nào rồi đến việc hắn một đường đoạt giải quán quân Đông Vực Tranh Bá Tái toàn bộ kể ra.

Dù bản thân đã trải qua rất nhiều chuyện rồi nhưng Khô Mộc sau khi nghe được như vậy cũng phải trợn mắt há mồm.

- Thiên Sinh Mị Thể.

Khô Mộc cười khổ.

- Đây là dụ hoặc trí mạng khó có thể kháng cự lại đối với cường giả tối đỉnh Tiên Chủ, nếu không phải Hoàng Hoàng Nhi là đạo lữ của Diệp Hạo thì ta đã động tâm rồi.

Dừng lại một chút Khô Mộc nói.

- Ta hiện tại sẽ khởi hành đến Đông Thành, hi vọng vẫn kịp.

Ngay khi Pháp Chỉ xuất hiện trên bầu trời, từng đạo Tạo Hóa Chi Lực từ bát phương tứ phía Đông Vực hội tụ đến, đến lúc hấp thụ đến mức nhất định Pháp Chỉ chia làm mười đạo bao phủ mười người Diệp Hạo.

Diệp Hạo chiếm được 300 đạo Tạo Hóa Chi Quang.

Hoàng Hoàng Nhi lấy được 200 đạo Tạo Hóa Chi Quang.

Vô Danh chiếm được 100 đạo Tạo Hóa Chi Quang.

Thái Bảo chiếm được 90 đạo Tạo Hóa Chi Quang.

Thiên Diễn chiếm được 80 đạo Tạo Hóa Chi Quang.

Hứa Kiếm Nhất chiếm được 40 đạo Tạo Hóa Chi Quang.

Hạo Văn chiếm được 30 đạo Tạo Hóa Chi Quang.

- Bài danh Đệ Nhất chiếm được nhiều như vậy sao?

- Như vậy thì sau này chẳng gặp bất lợi gì.

- Hoàng Hoàng Nhi chiếm được nhiều tạo hóa như vậy rất khó chạm đến nàng, lại thêm Diệp Hạo cũng sẽ không mặc kệ Hoàng Hoàng Nhi, hai người hóa điệp gia mà nói rất có cơ may sống sót.

Ngay lúc các Tu Sĩ đang thảo luận thì từng đạo Tạo Hóa Chi Quang trên người đám người Diệp Hạo tuôn ra từng đạo dũng mãnh lao về các hướng Đông Vực.

- Chuyện gì vậy?

- Bọn họ lấy được Tạo Hóa Chi Quang một nửa được giao cho Tông Môn, Tông Môn che chở cho bọn họ đồng thời họ cũng phải phản hồi lại cho Tông Môn.

- Đông Tiên Điện chuẩn bị quật khởi rồi.

- Còn một Chính Nghĩa Minh phía sau Hoàng Hoàng Nhi nữa.

Vô Danh nhìn 100 đạo Tạo Hóa Chi Quang hướng về một nơi xa trong lòng không khỏi khó chịu.

Những cái này đều là tạo hóa a.

Có những tạo hóa này, sau này chuyện gì cũng sẽ thuận lợi thông qua.

Đáng tiếc phải chia một nửa cho Sư Tôn.

Hiện tại Vô Danh hắn đã hiểu tại sao Sư Tôn lại bảo bản thân tham gia Đông Vực Thế Hệ Trẻ Tranh Bá Tái.

Hóa ra Sư Tôn cũng vì những cái tạo hóa này.

Mấy người Thái Bảo cũng nổ lực ngăn cản những cái Tạo Hóa Chi Quang này xói mòn, thế nhưng rất nhanh bọn họ ý thức được bản thân không thế ngăn cản được.

Cho đến khi Tạo Hóa Chi Quan giảm đi chỉ một nửa, trên người bọn họ thì Tạo Hóa Chi Quang trên người Diệp Hạo còn đang giảm bớt.

- Trong lòng ngươi hẳn rất khó chịu?

Vô Danh nhếch miệng cười nhìn Diệp Hạo nói.

Vừa nghĩ tới việc Diệp Hạo tổn thất đến 150 Tạo Hóa Chi Quang, tâm tình Vô Danh tốt hẳn lên.

- Ngươi sai rồi.

Diệp Hạo lắc lắc đầu.

- Cái gì?

Vô Danh giật mình.

- Ta cho đến bây giờ không để 150 đạo Tạo Hóa Chi Quang này vào trong mắt.

- Người đùa ta chắc?

Vô Danh làm sao tin tưởng được.

Bất quá rất nhanh Vô Danh biến sắc.

Bởi vì 150 đạo Tạo Hóa Chi Quang trong Thể Nội Diệp Hạo rất nhanh đã biến mất, rất nhanh trong cơ thể Diệp Hạo không còn đạo Tạo Hóa Chi Quang nào.

- Phát sinh chuyện gì?

Hoàng Hoàng Nhi một mực luôn chú ý đến Diệp Hạo vội vàng hỏi.

- Diệp Hạo ngươi muốn làm như vậy sao?

Tiên Đình Sứ Giả kinh nghi nhìn qua hỏi Diệp Hạo.

Toàn bộ thiên hạ này không ai không muốn một cái tạo hóa.

Thế nhưng Diệp Hạo lại ngược lại hắn đưa toàn bộ tạo hóa cho Tông Môn.

- Ta xác định.

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

- Có cũng thừa mà không có cũng chả sao, dứt khoát đều cho Tông Môn đi.

Lời Diệp Hạo làm toàn trường kinh hô.

Mộc Nhã vội vàng đứng lên.

- Diệp Hạo Tông Môn không cần Tạo Hóa Chi Quan của ngươi.

Diệp Hạo nếu muốn nhanh chóng đặt chân lên cảnh giới Tiên Vương thì phải cần rất nhiều tạo hóa, nếu không thì biết đến ngày tháng năm nào mới leo lên được. Càng trọng yếu rằng nếu không có tạo hóa Diệp Hạo có thể nửa đường vẫn lạc.

Dạng sự tình này không phải không có qua.

Tu Sĩ không có tạo hóa thì làm sao có thể tu hành?

- Ta đã nói những cái tạo hóa này không thành vấn đề.

Diệp Hạo nhìn Mộc Nhã cười nói.

- Ta không lấy tiền đồ bản thân ra đùa giỡn.

Diệp Hạo làm sao không biết tác dụng quan trọng của tạo hóa đây.

Bạn cần đăng nhập để bình luận