Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 807: Lộ mặt thật

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên Tập: Hám Thiên Tà Thần

-----------------------------

- Hiện tại hẳn có rất nhiều Tu Sĩ để ý đến Hoàng Hoàng Nhi, nên ta sẽ đưa các ngươi đến khu vực cách Đông Thành ngàn dặm.

Trích Tinh nói.

- Đa tạ tiền bối.

Hoàng Hoàng Nhi cúi đầu cám ơn.

Trích Tinh đứng lên vung tay một cái, Không Gian Chi Môn xuất hiện giữa không trung.

- Theo ta.

Thông qua Không Gian Chi Môn, Trích Tinh dẫn Diệp Hạo và Hoàng Hoàng Nhi cách xa ngàn dặm khỏi Đông Thành.

- Ta chỉ đưa các ngươi được đến đây thôi.

Trích Tinh nhìn hai người nói.

Cả hai người Trích Tinh rất rõ trong tương lai đạt đến Tiên Vương không thành vấn đề.

Nhất là Diệp Hạo.

Tên này chỉ dùng từ Quái Vật để hình dung.

Trích Tinh rời đi, Diệp Hạo nhìn Hoàng Hoàng Nhi nói.

- Tiếp theo ngươi định làm gì?

- Ta chuẩn bị trở về Chính Nghĩa Minh một chuyến.

- Chính Nghĩa Minh bây giờ chính long đàm hổ huyệt.

Diệp Hạo nghiêm túc nói.

- Đám người kia hẳn sẽ không ngờ ta trở về Chính Nghĩa Minh đâu.

Hoàng Hoàng Nhi nói.

- Hơn nữa cũng không mất bao nhiêu thời gian.

- Vậy ta sẽ làm một cái Truyền Tống Trận, chúng ta sẽ mau chóng tới đó.

Diệp Hạo nghĩ nghĩ một chút rồi nói.

- Diệp Hạo.

Diệp Hạo đang bố trí Truyền Tống Trận, Hoàng Hoàng Nhi kéo cánh tay hắn.

- Chuyện gì?

- Đây là một vũng bùn, ngươi đừng tham gia thì hơn.

Đôi mắt phượng của Hoàng Hoàng Nhi nhìn Diệp Hạo bên trong tràn đầy ngưng trọng.

Ngón tay Diệp Hạo đưa lên khuôn mặt Hoàng Hoàng Nhi khẽ mỉm cười nói.

- Là một nữ nhân, ngươi xứng đáng được ngàn vạn sủng ái, ta tuyệt đối không cho phép những tên khốn kia hảm hại ngươi đâu.

- Nhưng mà.

- Ngươi muốn rời đi thì chí ít cũng phải đến Tiên Chủ Cảnh đã.

Diệp Hạo nói.

- Được rồi ta muốn tiếp tục xây dựng Truyền Tống Trận.

Hoàng Hoàng Nhi nhìn bộ dạng Diệp Hạo bận trước bận sau trong mắt toát ra một tia nhu tình, nhưng rất nhanh nàng đã thu liễm lại.

Nửa canh giờ sau, Diệp Hạo đứng dậy nói.

- Truyền Tống Trận đã hoàn thành nhưng chỉ có thể truyền tống được nửa Vực thôi.

Nghe vậy, Hoàng Hoàng Nhi không khỏi hít một ngụm khí lạnh.

Nửa Vực?

Phải biết cho dù cường giả Tiên Chủ cảnh vận hết toàn lực để hành tẩu thì cũng không thể trong nửa canh giờ đi được đoạn đường nửa địa Vực đâu.

Bất quá tu vi Trận Đạo vô dụng đối với Tiên Chủ 11 chuyển.

Mà cường giả Tiên Chủ 11 chuyển có nhiều không?

Không nhiều!

Đạt đến cấp bấc này, tương lai đều có thể đột phá đến Tiên Tôn Cao Giai.

Tiên Tôn Cao Giai!

Tồn tại không nhiều dù ở Trung Vực.

Càng không nói đến Tiên Tôn nắm giữ Trận Pháp trong tay.

Đi qua Truyền Tống Trận, đi thêm mấy canh giờ sau Diệp Hạo cùng Hoàng Hoàng Nhi đã đến Chính Nghĩa Minh, đến đây Diệp Hạo âm thầm ẩn thân.

Long Hạo Thiên nghe tin Hoàng Hoàng Nhi đến vô cùng ngoài ý muốn.

Bởi vị dựa theo thời gian, bây giờ Hoàng Hoàng Nhi đang ở Đông Thành.

Long Hạo Thiên vội vàng mang Hoàng Hoàng Nhi đến thư phòng.

- Hoàng Nhi ngươi có biết hay không tình cảnh của ngươi bây giờ rất tệ?

- Ta biết rõ.

Hoàng Hoàng Nhi nhẹ gật đầu.

- Ta chỉ muốn đến đây một chút sau đó sẽ lập tức rời khỏi đây.

- Ừm, dù đám người kia suy đoán được ngươi đến Chính Nghĩa Minh thì trong thời gian ngắn cũng không đuổi đến kịp đây.

Long Hạo Thiên nói.

- Nhưng người làm sao có thể nhanh như vậy chạy đến Chính Nghĩa Minh?

- Tiên Sứ Trích Tinh tiền bối đưa ta đến.

- Trích Tinh tiền bối đâu rồi.

- Hắn đã trở về để tiếp tục chủ trì Tranh Bá Tái, bởi vì danh sách sau Thập Cường vẫn chưa có.

Nói đến đây Hoàng Hoàng Nhi cảm thấy trong người có chút nóng, cái này khiến nàng vô cùng ngạc nhiên.

Bởi vì đến cập bậc này thì nóng lạnh đều không kị.

- Diệp Hạo đâu? Không đến cùng người sao?

Hoàng Hoàng Nhi không trả lời.

Long Hạo Thiên thấy thần sắc Hoàng Hoàng Nhi khẽ thở dài.

- Cũng đúng, loại chuyện này thì người nào lại muốn cùng một chỗ với ngươi chứ.

- Ta đi xem Mộng Nhi.

Hoàng Hoàng Nhi đứng lên.

Mà lúc đứng lên, nàng khiếp sợ phát hiện tứ chi bản thân không có bao nhiêu lực lượng.

- Minh Chủ, ngươi làm cái gì?

Hiện tại Hoàng Hoàng Nhi mới biết Long Hạo Thiên làm ra trò này.

- Nhuyễn Cốt Hương cùng Hợp Hoan Tán.

Long Hạo Thiên nhìn Hoàng Hoàng Nhi, đôi mắt đã không còn cảm giác bình thản cùng sủng ái, mà bao phủ trần trụi dục vọng cùng tham lam.

- Tại sao ngươi lại làm như vậy?

Hoàng Hoàng Nhi bi phẫn quát.

- Tướng mạo người rất dụ hoặc với nam nhân, không phải sao? Khi lần đầu tiên thấy ngươi ta đã muốn xử lý ngươi rồi bất quá cân nhắc đến ngươi có Thiên Sinh Mị Thể nên ta đã nhẫn nại đến tận bây giờ.

Long Hạo Thiên vừa nói vừa tiến về phía Hoàng Hoàng Nhi.

- Mấy năm nay ta đã hỗ trợ cho ngươi biết bao tài nguyên, bây giờ đã đến lúc lấy lãi rồi.

- Hèn hạ.

Hoàng Hoàng Nhi hét lớn.

Hiện tại nàng đã tin tưởng lời khuyên của Diệp Hạo với mình rồi.

Long Hạo Thiên dù trước hay nay luôn rắp tâm hại người.

- Hèn hạ?

Long Hạo Thiên ha ha cười nói.

- Từ trước đến giờ thắng làm vua thua làm giặc, ta chỉ cần chiếm được thân thể của ngươi thì có thể vấn đỉnh Tiên Tôn, đến lúc đó toàn bộ Hỗn Loạn Vực đều trở thành của ta.

- Đáng tiếc ngươi không có cơ hội đâu.

Ngoài mong đợi Hoàng Hoàng Nhi chậm rãi lắc đầu.

- Cái gì?

Long Hạo Thiên cảnh giác nhìn bốn phía.

Hắn cảm giác có gì đó vô cùng khác thường.

Long Hạo Thiên cảm giác Hoàng Hoàng Nhi không vô duyên vô cớ nói ra câu này.

- Vừa này ngươi hỏi một câu ta có theo Hoàng Hoàng Nhi không, ngươi có biết tại sao nàng lại im lặng không?

Đúng lúc này, một giọng nói nhẹ nhàng vang lên, thân ảnh Diệp Hạo xuất hiện bên người Hoàng Hoàng Nhi.

- Bởi vì Hoàng Nhi không muốn lừa dối ngươi thôi, nhưng ngươi lại khờ dại cho rằng ta không dám đến.

- Chỉ vì tướng mạo của Hoàng Hoàng Nhi mà ngươi không tiếc lộ ra mặt thật của mình, ngươi cảm thấy ta huyết khí phương cương chiến lại cùng thiên hạ như thế nào?

Diệp Hạo nói đến đây rồi ôm Hoàng Hoàng Nhi trong ngực.

Cái này không phải Diệp Hạo muốn chiếm tiện nghi của Hoàng Hoàng Nhi mà hiện tại cô nàng không thể đứng nổi nữa.

- Diệp Hạo ta sắp không chịu nổi nữa rồi.

Hoàng Hoàng Nhi cắn nát bờ môi khó khăn nói.

Hợp Hoan Tán trùng kích thật sự quá lợi hại,

Hoàng Hoàng Nhi sắp không tiếp tục kiên trì nổi nữa.

Diệp Hạo đưa tay kết một cái Đan Ấn rồi đánh vào thể nội nàng, rất nhanh cơn dục vọng đang dâng lên như nước thủy triều từ từ biến mất.

Bất quá thân thể Hoàng Hoàng Nhi vẫn mềm nhũn như cũ.

Dù sao cũng không thể khôi phục ngay lập tực được.

- Diệp Hạo.

Long Hạo Thiên nhìn bốn phía xung quanh rồi nói.

- Chúng ta làm một giao dịch, ngươi thấy thế nào?

- Giao dịch? Nói nghe xem.

Diệp Hạo cười nói.

- Ta chỉ cần tấm thân xử nữ của Hoàng Hoàng Nhi, chỉ một đêm thôi rồi Hoàng Hoàng Nhi sẽ thuộc về người, về sao ngươi làm như thế nào ta đều mặc kệ cả, thế nào?

Bạn cần đăng nhập để bình luận