Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 811: Vẫn Tiên Nhai

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên Tập: Hám Thiên Tà Thần

-----------------------------

Mấy đạo thân ảnh đều theo dõi từ phía xa.

Vì cái gì bọn họ không động thủ?

Khô Mộc dùng Thần Niệm dò xét tỉ mỉ Hoàng Hoàng Nhi thì phát hiện đây chỉ là một đạo Phân Thân.

Thì ra.

Những tên gia hỏa này nhất định muốn thông qua Phân Thân này mà tìm thấy Bản Tôn.

Ý thức được điểm ấy Khô Mộc gấp rút truyền âm cho Phân Thân Hoàng Hoàng Nhi nói.

- Hoàng Hoàng Nhi, mấy tên Tu Sĩ đi theo phía sau ngươi, có một người đạt đến Tiên Chủ cảnh.

Nghe vậy, Phân Thân Hoàng Hoàng Nhi không khỏi chấn động.

Nàng không nghĩ lại có người truyền âm cho mình.

Bất quá nàng không có bất kì phản ứng nào, bởi vì nàng không biết đối phương muốn làm gì? Vị này biết có Tiên Chủ đi theo bản thân vậy nói rõ vị này cũng là một cường giả Tiên Chủ.

Tiên Chủ làm sao không ngấp nghé Thiên Sinh Mị Thể của bản thân mình đây?

Khô Mộc nhìn thấy Hoàng Hoàng Nhi không có phản ứng nói tiếp.

- Ta là Khô Mộc Lão Tổ của Đông Tiên Điện, lần này ta đi tìm Diệp Hạo, ngươi có thể dẫn ta đi gặp Diệp Hạo không?

Phân Thân Hoàng Hoàng Nhi biến sắc nhưng cũng không đáp lại.

Bởi vì nàng không biết lời nói đối phương thật hay giả.

Đối phương có cố ý thông qua câu nói này dẫn ra Diệp Hạo để tìm Hoàng Hoàng Nhi hay không?

Bởi vậy Phân Thân Hoàng Hoàng Nhi lựa chọn trầm mặc, bộ pháp của nàng lại càng tăng tốc.

Khô Mộc cũng gấp.

- Ta nói cho ngươi biết, nếu bây giờ ngươi chạy đến chỗ Bản Tôn thì tất cả sẽ bại lộ, hiện tại Tu Sĩ theo sau lưng ngươi cũng đã lên đến 30 người rồi.

Khô Mộc lo lắng nói.

Hoàng Hoàng Nhi như mắt mù tai ngơ.

Khô Mộc nhìn thấy tình huống này hơi hơi trầm ngâm nhưng hắn cũng biết tại sao Hoàng Hoàng Nhi lại không để ý đến hắn.

Vì đổi lại hắn trong trường hợp này cũng sẽ không phản ứng.

- Cũng được, đi theo xem một chút a.

Khô Mộc ẩn giấu đi bản thân vội vàng đi theo.

Lão cũng đã nghĩ kỹ, cùng lắm thì đến lúc đó hắn xuất thủ giết hết toàn bộ Tu Sĩ đi theo Hoàng Hoàng Nhi là được.

Khi Phân Thân Hoàng Hoàng Nhi chạy đến Vẫn Tiên Nhai, sau lưng nàng đã có hơn trăm tên Tu Sĩ đi theo.

Bản Tôn Hoàng Hoàng Nhi xuất hiện trước mặt hơn trăm tên Tu Sĩ này.

- Hoàng Hoàng Nhi.

- Là Bản Tôn.

- Không nghĩ Hoàng Hoàng Nhi lại trốn đến Vẫn Tiên Nhai?

Những Tu Sĩ này thấy được Bản Tôn xuất hiện nên cũng không ẩn tàng nữa mà nhao nhao đi ra.

- Nhiều người như vậy?

- Ta tưởng chỉ có huynh đệ chúng ta phát hiện thôi chứ.

- Ở đây cũng có trên trăm tên cường giả a.

- Rút lui.

Có mười mấy tên Tu Sĩ phát giác được tình huống không ổn liền nhanh chóng rút lui.

Đối với những Tu Sĩ còn lại, người rút lui càng nhiều càng tốt.

Nhưng bọn họ này không biết mười mấy tên rời đi kia do Diệp Hạo cố ý thả đi, mà những kẻ lưu lại chỉ đang chờ để chết.

Dù sao Diệp Hạo cũng cần loan truyền tin tức Hoàng Hoàng Nhi ở Vẫn Tiên Nhai cho toàn bộ Đông Vực.

- Hoàng Hoàng Nhi, đi cùng bọn ta thôi.

- Hoàng Hoàng Nhi, thúc thủ chịu trói đi.

- Mẹ nó chứ, các ngươi muốn gây sự à?

- Lão Tử muốn đoạt đấy, ngươi làm gì ta?

Hoàng Hoàng Nhi còn chưa kịp nói gì, mấy trăm tên Tu Sĩ đã chém giết lẫn nhau, kỳ thật những Tu Sĩ này đều chỉ đã đến Kim Tiên, bọn họ cảm thấy dù trọng thương cũng không sợ Hoàng Hoàng Nhi chạy nên ra sức giảm bớt đối thủ trước.

Khô Mộc đứng bên trong đám người, Thần Niệm liên tục tìm kiếm bốn phía, Khô Mộc muốn biết Diệp Hạo có ở chỗ này không.

Lão không xuất thủ không có nghĩa không có người xuất thủ với lão.

Xoát!

Một thân ảnh cao lớn mang theo một thanh đại chùy đập về phía đầu của Khô Mộc.

Lúc này, trong mắt Khô Mộc lão tổ lóe lên sát ý dữ tợn, sau một khắc hóa thành thực chất xuyên thủng Thức Hải thân ảnh kia, bịch một tiếng thân ảnh ngã ngược trên mặt đất.

- Đều chết hết đi cho ta.

Khô Mộc vung tay lên, không gian bốn phía lập tức nổ tung, tiếp đó một khe hở Không Gian phủ xuống bao trùm toàn bộ trăm tên Tu Sĩ vào bên trong, đến khi không gian khôi phục, trăm đạo thân ảnh đã biến mất không thấy bóng dáng.

Đôi mắt Hoàng Hoàng Nhi ngưng trọng hẳn lên.

Nàng ý thức được vị trước mắt này có tạo nghệ không gian cực kì cao, nếu không sẽ không thể giết chết nhiều Tu Sĩ như vậy trong vòng một kích được.

- Diệp Hạo, ta là Khô Mộc Lão Tổ của Đông Tiên Điện.

Khô Mộc hướng về bốn phía hô.

- Nếu ngươi ở nơi này thì mau hiện thân đi.

- Khô Mộc?

Diệp Hạo nghe được như thế thì âm thầm đi ra.

- Tại sao tới bây giờ ta chưa từng nghe qua tên của ngươi?

- Ta nghe qua.

Lúc này Hoàng Hoàng Nhi nói khẽ.

- Khô Mộc tiền bối là đệ nhất cao thủ của Đông Tiên Điện vào 500 năm trước.

Khô Mộc nghe được như thế không khỏi nhìn Diệp Hạo nói.

- Ngươi nhìn xem, ngươi nhìn xem, ngươi còn không bằng Đệ Tử Chính Nghĩa Minh nữa a.

- Không ai nói cho ta biết những điều này cả.

Diệp Hạo không ý tứ nói.

Dù sao đây cũng là tiền bối của Tông Môn, bản thân không biết thì có chút không nói nổi.

- Tốt, hiện tại các ngươi theo ta đi thôi.

Khô Mộc lại không muốn truy cứu vấn đề này.

- Ta muốn nhìn xem kẻ nào có gan xông đến Đông Tiên Điện bắt người.

- Không.

Diệp Hạo cự tuyệt.

- Ngươi có biết những kẻ tìm Hoàng Hoàng Nhi là ai không, dù cho cấp bậc như ta cũng có không ít.

- Đệ Tử biết rõ.

- Ngươi biết rõ còn muốn tiếp tục đợi ở đây.

- Không đánh bọn họ tan tác thì bọn họ sẽ không từ bỏ ý đồ!

- Ngươi muốn đánh bọn họ tan tác?

Khô Mộc mở to hai mắt nói.

- Vâng.

Khô Mộc há to miệng không biết nên nói cái gì, mà lúc này lão lại nghĩ đến một việc.

- Diệp Hạo, Không Gian Chi Thuật của ngươi rất mạnh?

- Mạnh hơn Lão Tổ người nhiều.

- Tự tin như vậy?

Khô Mộc khẽ giật mình nói.

- Ngươi biết ta có tu vi gì không?

- Tiên Chủ Cửu Chuyển?

Diệp Hạo suy đoán nói.

- Không.

- Tiên Chủ Bát Chuyển.

Diệp Hạo nói tiếp.

- Ngươi nhìn ta giống Tiên Chủ Bát Chuyển hả?

Khô Mộc khinh bỉ nói.

- Lão Tổ ý muốn nói ngài đã đến Tiên Chủ Thập Chuyển?

- Đúng.

- Nếu Lão Tổ là cường giả Tiên Chủ Thập Chuyển, tại sao lại không đột phá đến Tiên Tôn?

Diệp Hạo nghe như thế không khỏi mở to hai mắt hỏi.

Xác xuất Tiên Chủ Cửu Chuyển đột phá đến Tiên Tôn không cao, thế nhưng Tiên Chủ Thập Chuyển muốn đột phá lại rất dễ dàng.

Khô Mộc không thể nào không đột phá nổi a!

- Ta nghe nói 300 năm trước Thiên Ma Vực xuất hiện một tôn Ma Chủ đáng sợ, Khô Mộc tiền bối đại chiến cùng tôn Ma Chủ kia ba ngày sau đó đôi bên cùng vẫn lạc.

Hoàng Hoàng Nhi lúc này nói.

- Tôn Ma Chủ đó chết đi, ta cũng bị trọng thương.

Khô Mộc gật đầu nói.

- Vì giết tôn Ma Chủ này mà ta thiêu đốt hết ba phần tư tinh huyết.

Diệp Hạo nghe được như thế đã hiểu tại sao Khô Mộc lại không trùng kích lên Tiên Tôn.

Thật sự không có cách nào để trùng kích được a.

Khí huyết cũng có thể xưng là Bản Nguyên.

Bản Nguyên mất đi ba phần tư còn đột phá cái gì? Có thể duy trì tu vi hiện tại đã rất tốt rồi.

- Lão Tổ, tại sao 300 năm qua đều không hề nghe qua tin tức của người?

Diệp Hạo trầm giọng hỏi.

Diệp Hạo sở dĩ hỏi như vậy bởi vì hắn nghĩ đến một việc quan trọng.

- Dựa theo tình huống lúc trước, nếu ta không tự phong, tu vi chắc chắn sẽ thụt lùi, chỉ sợ sau lần xuất quan này, ta cũng không sống được bao nhiêu thời gian nữa.

Khô Mộc nói đến đây, khắp khuôn mặt lộ vẻ khổ sở.

Bạn cần đăng nhập để bình luận