Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 813: Long Đàm Hổ Huyệt

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên Tập: Hám Thiên Tà Thần

-----------------------------

Trung Vực ngọa hổ tàng long, Đông Vực cũng đồng dạng như thế.

Ba huynh đệ Vương Vĩnh Thiên, Vương Vĩnh Căn, Vương Vĩnh Thâm chính là cao thủ đỉnh tiêm của Đông Vực, bọn họ luôn nghĩ cách đột phá đến Tiên Tôn, đáng tiếc không ai có thể làm được.

Con đường bình thường không được, chỉ có thể mở ra lối đi riêng.

Lúc bọn hắn khổ sở vì không có biện pháp lại đột nhiên nghe được tin về Thiên Sinh Mị Thể, ba huynh đệ tức khắc nghĩ đến đây chính là cơ hội để bọn họ đột phá đến Tiên Tôn. Quả nhiên ông trời không phụ lòng người, dưới sự truy tung, bọn hắn phát hiện ra tung tích Hoàng Hoàng Nhi.

- Hoàng Hoàng Nhi.

Vương Vĩnh Thiên nhìn Hoàng Hoàng Nhi phong hoa tuyệt đại, nói

- Ngươi thúc thủ chịu trói đi.

-Hiện tại, các ngươi có hai sự lựa chọn, một là thần phục, hai là chết.

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

- Cái gì?

Vương Vĩnh Thiên cau mày .

- Diệp Hạo, ta biết ngươi nắm giữ Không Gian Chi Thuật, nhưng ngươi vẫn không phải đối thủ của chúng ta, ta khuyên ngươi đừng tham gia vũng nước đục này.

- Ta thật sự muốn tham gia vũng nước đục này đấy.

Diệp Hạo vung tay lên, không gian bốn phía ba người Vương Vĩnh Thiên lập tức xuất hiện một đạo Sát Phạt Chi Lực kinh khủng, dù ba người đã đạt đến Tiên Chủ tầng chín vẫn có cảm giác run sợ kinh hãi.

- Ta đã bố trí Không Gian Sát Trận, ngoại trừ Tiên Tôn, ai cũng đừng hòng phá vỡ.

Diệp Hạo vừa dứt lời, ba người Vương Vĩnh Thiên lập tức bị Không Gian Chi Lực đả kích. Mấy hơi thở trôi qua, ba người đã bị trọng thương, thần sắc trở nên uể oải.

- Nếu không hàng phục, các ngươi đừng trách ta không cho các ngươi cơ hội.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói ra.

- Đại Ca, làm sao bây giờ?

Hai người Vương Vĩnh Căn, Vương Vĩnh Thâm nhìn về phía Vương Vĩnh Thiên.

Vương Vĩnh Thiên hơi suy nghĩ một chút rồi nói.

- Hiện tại, Diệp Hạo đã có thực lực vượt qua chúng ta, hắn chắc chắn đạt đến cảnh giới Tiên Vương trong tương lai, ta cảm thấy thần phục một vị Tiên Vương không có gì quá mất mặt.

- Hoàng Hoàng Nhi chỉ cần không vẫn lạc, tương lai cũng đồng dạng trở thành một vị Tiên Vương.

Vương Vĩnh Căn nói tiếp

- Không phải ai cũng có tư cách thần phục dưới trướng Tiên Vương đâu.

- Ta sợ Hoàng Hoàng Nhi xử lí chúng ta thôi.

Vương Vĩnh Thâm lại ném ra một vấn đề quan trọng.

- Nếu nàng thật sự muốn xử lí thì đã động thủ rồi.

Vương Vĩnh Thiên lắc đầu

- Còn nữa, chúng ta không thể đánh đồng cùng lòng dạ Tiên Vương.

- Ta nghe Đại Ca.

Vương Vĩnh Thâm hơi suy nghĩ rồi quyết định.

Kỳ thật, bởi vì biến tướng vừa xảy ra nên Vương Vĩnh Thâm mới thỏa hiệp.

- Ba huynh đệ chúng ta nguyện ý thần phục.

Vương Vĩnh Thiên vội hướng về Diệp Hạo, nói ra.

Diệp Hạo vung tay lên triệt để thu hồi Trận Pháp

- Lập hạ Thiên Đạo Thệ Ngôn đi.

Ba huynh đệ nhìn nhau, không hẹn mà cùng duỗi ra ba ngón tay chính thức hướng lên trời lập xuống lời thề.

Sau khi bọn họ lập hạ Thiên Đạo Thệ Ngôn, Diệp Hạo nhìn ba người, chậm rãi nói ra

- Ta biết ba người các ngươi muốn đạt đến Tiên Tôn, ta phải nói cho các ngươi biết...ta có thủ đoạn giúp các ngươi đạt đến cảnh giới đó.

- Cái gì?

Ba người Vương Vĩnh Thiên kích động hỏi lại.

- Các ngươi có biết Khô Mộc Lão Tổ của Đông Tiên Điện?

- Nghe nói 300 năm trước, Khô Mộc đại chiến một trận cùng Ma Chủ ở Thiên Ma Vực, song phương đều vẫn lạc.

Vương Vĩnh Thiên nói rõ tin tức mình biết ra.

- Trên thực tế, Bản Nguyên Khô Mộc Lão Tổ bị trọng thương, những năm nay ông ấy một mực phong ấn mình trong hàn đàm để kéo dài hơi tàn.

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

- Lão Tổ biết tin tức ta ở cùng một chỗ với Hoàng Hoàng Nhi nên đã vội vàng phá phong đi ra, các ngươi có biết phá phong phải trả giá lớn thế nào không?

Ba người liếc nhau, bọn họ không hiểu trong hồ lô Diệp Hạo bán thuốc gì.

- Ta cho các ngươi biết, Khô Mộc Lão Tổ sẽ đột phá cảnh giới Tiên Tôn trong vài ngày tới.

Lời Diệp Hạo khiến người ta kinh ngạc đến chết cũng không thôi

- Về phần Khô Mộc Lão Tổ đột phá cảnh giới Tiên Tôn thế nào, ta muốn các ngươi phải hiểu trong lòng.

Có thể không hiểu sao?

Đây nhất định do thủ đoạn của Diệp Hạo.

Nếu Khô Mộc có thể đột phá, ông ta đã không kéo dài đến 300 năm.

- Chúng ta thề sống chết thần phục công tử.

Vương Vĩnh Thiên cho hai người bên cạnh một ánh mắt, vội vàng thốt lên.

- Ta tin tưởng không lâu sau, các ngươi sẽ ý thức được chuyện hôm nay là một quyết định sáng suốt nhất trong cuộc đời các ngươi.

Diệp Hạo vừa dứt lời, ánh mắt lại liếc nhìn về phương xa.

- Lại có người đến.

Ba người Vương Vĩnh Thiên đều lộ ra vẻ kinh ngạc trong ánh mắt, bởi vì bọn hắn đã sử dụng Thần Niệm bao phủ xung quanh lại không cảm ứng được ai.

- Các ngươi lui ra phía sau đi.

Diệp Hạo nhìn qua nói với ba người.

Ba người không hiểu ý Diệp Hạo, nhưng vẫn ngoan ngoãn lui về phía sau. Sau đó, một đạo Trận Văn mông lung xuất hiện trước mặt bọn họ, ba người mới hiểu được đứng trong Trận Văn này có thể ẩn thân.

Ước chừng qua mấy hơi thở sau, một đạo thân ảnh xuất hiện trước mặt ba người.

Ba người liếc nhau một cái, thấy được thần sắc không thể tin nổi trong mắt đối phương.

- Công tử làm sao phát hiện?

- Chẳng lẽ, Thần Niệm của công tử còn cường hoành hơn cả chúng ta?

- Căn cứ theo tình báo, công tử đã sử dụng Thần Hồn Chi Lực đối chiến cùng Vô Danh.

- Cái này...cái này...Có phải công tử đã đạt đến Ngọc Tiên cảnh rồi?

- Nếu không phải Ngọc Tiên cảnh, sứ giả Tiên Đình sao có thể mời công tử tham gia đây?

Ngay lúc ba người Vương Vĩnh Thiên đàm luận, ánh mắt đạo thân ảnh kia tràn đầy dục vọng nhìn Hoàng Hoàng Nhi.

Thấy cảnh này, Diệp Hạo hừ lạnh một tiếng, khởi động Không Gian Sát Trận.

Mấy hơi thở sau, đạo thân ảnh kia vội vàng cầu khẩn

- Chỉ cần không giết ta, ngươi muốn ta làm gì cũng được.

Diệp Hạo bất vi sở động.

Qua mấy hơi thở, Tiên Chủ tầng tám đã bị Không Gian Sát Trận giết chết.

- Tại sao không tha cho hắn?

Hoàng Hoàng Nhi nói khẽ.

- Bởi vì ánh mắt gia hỏa này nhìn ngươi khiến ta khó chịu.

Diệp Hạo vẫy tay triệu hoán túi Càn Khôn gia hỏa đó đến tay.

Hoàng Hoàng Nhi nhìn lén Diệp Hạo, trong lòng tuôn ra từng đợt mật ngọt.

Thời gian trôi qua, tu sĩ đến Vẫn Tiên Nhai ngày càng nhiều, nhưng rất nhanh đã có người phát hiện tu sĩ đến Vẫn Tiên Nhai đều không đi ra, dù ba Tông Môn liên hợp phái ra 18 vị Tiên Chủ, 36 vị Kim Tiên vẫn không có một ai trở về.

Lúc này, dù có ngốc đến đâu cũng hiểu Vẫn Tiên Nhai không đơn giản.

Bởi vậy, tu sĩ chạy đến phụ cận Vẫn Tiên Nhai đều bồi hồi.

Kế tiếp, một cẩm bào thanh niên với ba vị lão giả cùng nhau đi đến Vẫn Tiên Nhai, ánh mắt toàn bộ tu sĩ đều rơi vào trên người hắn.

Cẩm bào thanh niên không có mảy may sợ hãi đi tới Vẫn Tiên Nhai.

- Còn có người không sợ chết.

- Thanh niên này cũng không phải hạng người dễ nhai đâu

- Dù không phải hạng người dễ nhai, chẳng lẽ hắn còn có thể lật tung trời à?

- Chúng ta có hơn vạn tu sĩ đến Vẫn Tiên Nhai, chẳng lẽ chúng ta còn sợ một mình Hoàng Hoàng Nhi?

- Không sai.

- Ta không tin nơi này có cái gì long đàm hổ huyệt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận