Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 814: Tiên Tôn hiện thân

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên Tập: Hám Thiên Tà Thần

-----------------------------

Thanh niên mặc cẩm bào tiến vào đã ủng hộ tinh thần rất lớn cho những Tu Sĩ này, trong lúc nhất thời, đám Tu Sĩ toàn trường đều đi về phía Vẫn Tiên Nhai.

Nhưng khi họ vừa mới bước vào Vẫn Tiên Nhai thì phát hiện phía sau bọn họ đã xuất hiện một tầng Trận Văn mông lung.

Cùng lúc đó tiếng nói Hoàng Hoàng Nhi vang lên giữa không trung.

- Cho các ngươi một cơ hội sống sót, hiện tại lui ra ngoài, nếu không đừng trách ta lòng dạ độc ác.

Những Tu Sĩ này kinh nghi bất định nhìn bốn phía một cái.

Có người lộ ra vẻ do dự, có người lộ vẻ suy tư, có người lại bình tĩnh như không việc gì.

Thời gian dần qua mấy trăm Tu Sĩ đã lui ra ngoài, bởi vì bọn họ đến nơi này chỉ vì đi theo số đông, không có nghĩ đến việc chiếm được Hoàng Hoàng Nhi. Hoàng Hoàng Nhi cũng đã cảnh cáo, nếu không biết tốt xấu mà đặt chân vào, đến lúc đó thật sự vẫn lạc trong này, há không phải chết oan?

Bất quá tuyệt đại bộ phận Tu Sĩ vẫn ở lại cầu may mắn.

Bọn họ không tin Hoàng Hoàng Nhi có thể giết hết tất cả mọi người ở đây.

Những Tu Sĩ này chạy tới đã thấy cẩm bào thanh niên đang tự báo gia môn.

- Hoàng Hoàng Nhi, ta là Bá Tước do Tiên Đình sắc phong Giang Bắc Danh.

Cẩm bào thanh niên chắp hai tay sau lưng, ánh mắt nóng bỏng nhìn Hoàng Hoàng Nhi nói.

- Cha của ta là Trấn Bắc Đại Tướng Quân của Tiên Đình Giang Biệt Hạc, đúng rồi, cha của ta là một vị Tiên Tôn Cao Giai a.

- Nói ra mục đích của ngươi.

Hoàng Hoàng Nhi cau mày lên tiếng.

- Ta nói ra những lời này vì muốn nói cho ngươi biết, chỉ cần ngươi gả cho cho ta, Giang gia ta có thể che chở an toàn cho ngươi.

- Gả cho?

Hoàng Hoàng Nhi nghe được như thế trên mặt tràn đầy vẻ băng lãnh nói, ngươi chỉ là Bá Tước, mà ta lại là Hầu Tước do Tiên Đình sắc phong. Thành tựu tương lai của ngươi như thế nào ta không biết, nhưng chắc chắn cũng sẽ không cao đến đâu? Về phần cha ngươi cũng chỉ là Tiên Tôn Cao Giai, chỉ cần cho ta thời gian, ta có thể tùy tiện đi đến.

- Vấn đề là ai cho ngươi thời gian này?

Cẩm bào thanh niên cắt ngang lời Hoàng Hoàng Nhi nói.

- Người Trung Vực cảm thấy hứng thú với ngươi rất nhiều, nói cách khác, dù ngươi chạy trốn đến chân trời góc biển cũng không hữu dụng. Chỉ khi người được Giang gia ta che chở, mới có thể thuận lợi trưởng thành.

- Ta cho.

Lúc này, Diệp Hạo đứng bên người Hoàng Hoàng Nhi mở miệng nói.

- Ngươi cho?

Giang Bắc Danh kinh nghi nhìn Diệp Hạo một cái, chợt ha ha cười nói.

- Diệp Hạo, Đông Tiên Điện các ngươi ngay cả một tôn Tiên Tôn đều không có, ta muốn biết ngươi làm sao che chở Hoàng Hoàng Nhi?

- Che chở như thế nào là việc của ta.

Diệp Hạo bình tĩnh nói ra.

- Diệp Hạo…

Ánh mắt Giang Bắc Danh lóe lên hàn quang nhìn Diệp Hạo.

- Ta khuyên ngươi tốt nhất đừng nên quản chuyện này.

Diệp Hạo là cường giả trẻ tuổi đệ nhất Đông Vực, rất nhiều đại lão chú ý hắn.

Giang Bắc Danh nếu dám giết Diệp Hạo, cho dù cha hắn đi nữa cũng khó mà giữ tính mạng.

- Hôm nay ta muốn xen vào chuyện này.

Diệp Hạo nói đến đây lạnh lùng nhìn về đám Tu Sĩ đi vào nói.

- Giang Bắc Danh, có hơn vạn tên Tu Sĩ cùng chết với ngươi, ngươi chết rồi cũng sẽ không cô đơn.

- Ngươi nói cái gì?

Khi Giang Bắc Danh đang kinh ngạc thì khiếp sợ phát hiện toàn bộ Vẫn Tiên Nhai xuất hiện từng đạo từng đạo Không Gian Sát Trận kinh khủng.

-A!

- Đừng giết ta, ta chỉ đến xem náo nhiệt.

- Ta trên có cha già, dưới có con nhỏ, van cầu ngươi tha ta một mạng.

- Cứu ta, cứu ta, cứu ta a…

Giang Bắc Danh được hai lão giả bên người bảo vệ nên trong lúc nhất thời không cần lo lắng tính mạng, nhưng hắn biết hai Hộ Vệ của mình không kiên trì được bao nhiêu thời gian, bởi vì chỉ sau mười cái hô hấp hai Hộ Vệ đã bị Không Gian Chi Nhận đả thương.

- Diệp Hạo, ta khuyên ngươi tốt nhất nên nghĩ rõ ràng.

Giang Bắc Danh nhìn chằm chằm Diệp Hạo trầm giọng nói.

- Cha của ta là Tiên Tôn Cao Giai.

- Chính bởi vì cha của ngươi là Tiên Tôn Cao Giai, cho nên hôm nay mới càng không thể thả ngươi rời đi.

Diệp Hạo nói đến đây thì dừng một cái nói.

- Bao gồm luôn những tên đi cùng với ngươi.

- Diệp Hạo…

Giang Bắc Danh không ngờ dù hắn nhắc đến cha mình cũng không làm Diệp Hạo kiêng kị, ngược lại càng làm cho sát tâm đối phương lớn hơn.

Mà lúc này vạn Tu Sĩ giữa sân cũng đã chết đi hơn một phần ba.

Chín vị Tiên Chủ ngưng trọng nhìn xem một màn này.

Trong chín vị Tiên Chủ này, ngoại trừ ba huynh đệ Vương Vĩnh Thiên ra, sáu vị còn lại cũng do Diệp Hạo thu phục mấy ngày nay.

Sáu tôn Tiên Chủ này đến đây chỉ thuần túy vì đột phá, hơn nữa ánh mắt bọn họ nhìn Hoàng Hoàng Nhi đều rất bình thường, đây cũng là lí đo Diệp Hạo không giết bọn họ, đáng tiếc Diệp Hạo cũng chỉ tìm ra được chín người này mà thôi.

Khi toàn trường Tu Sĩ vẫn lạc được một phần hai, một tên Hộ Vệ của Giang Bắc Giang đã không thể kiên trì được nữa.

- Diệp Hạo..

Giang Bắc Danh nhìn thấy cảnh này nhìn Diệp Hạo với ánh mắt đầy sát ý.

- Do ngươi bức ta.

Giang Bắc Danh nói đến đây trong tay xuất hiện một quyển trục màu vàng.

Sau khi hắn mở quyển trục ra, một thân ảnh đáng sợ xuất hiện giữa không trung, khi đạo thân ảnh xuất hiện, toàn bộ Trận Pháp mà Diệp Hạo bố trí ở Vẫn Tiên Nhai đều vỡ nát.

Diệp Hạo rên một tiếng đồng thời nhanh chóng lui lại.

- Bắc Danh, đã xảy ra chuyện gì?

Thân ảnh nhìn qua hỏi Giang Bắc Danh.

Giang Bắc Danh chỉ Diệp Hạo đang đứng bên kia.

- Cha, Diệp Hạo muốn giết con.

- Diệp Hạo?

Giang Biệt Hạc khẽ giật mình lặp lại cái tên này.

- Quán quân Đông Vực.

- Không sai.

Giang Bắc Danh gật đầu.

Ánh mắt Giang Biệt Hạc lúc này mới nhìn về phía Diệp Hạo.

- Diệp Hạo, lá gan ngươi thật lớn a.

- So với con ngươi thì ta cảm thấy ta còn chưa là gì đâu.

Diệp Hạo thản nhiên đáp lời.

- Con ngươi muốn một vị Tiên Vương tương lai gả cho hắn? Ta thực sự muốn biết hắn lấy đâu ra dũng khí lớn như vậy?

Giang Biệt Hạc kinh nghi nhìn Diệp Hạo một cái.

- Ngươi nên biết ngươi không bảo vệ được Hoàng Hoàng Nhi.

- Nếu ta dám ở chỗ này bố trí Sát Trận thì đã nắm chắc sẽ bảo vệ được nàng ấy rồi.

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

- Nếu ta cưỡng ép mang Hoàng Hoàng Nhi đi, ngươi làm sao giữ được cô ta đây?

- Ngươi không ngại thử xem ngươi có thể mang nàng đi hay không?

Diệp Hạo nói đến đây dẫn động Lôi Kiếp Chi Lực bên trong Huyệt Khiếu.

Giang Biệt Hạc chú ý thấy lực lượng kinh khủng tản ra từ trên người Diệp Hạo, cỗ lực lượng này làm hắn có một cảm giác run sợ.

- Cỗ lực lượng trong thể nội của ngươi là cái gì?

Giang Biệt Hạc trầm giọng nói.

- Ngươi có tin cỗ lực lượng này có thể dễ dàng chấn vỡ Nguyên Thần Phân Thân của ngươi không?

Diệp Hạo không đáp mà hỏi lại.

Giang Biệt Hạc hơi trầm ngâm sau đó nói.

- Ta thay mặt Bắc Danh xin lỗi đã không phải với ngươi.

- Một lời xin lỗi đã muốn xóa bỏ chuyện con ngươi cướp đạo lữ cùng phá hủy Trận Pháp của ta?

Diệp Hạo cười lạnh quát.

- Ngươi muốn thế nào?

Giang Biệt Hạc trầm giọng hỏi lại.

Bạn cần đăng nhập để bình luận