Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 815: Sư huynh

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên Tập: Hám Thiên Tà Thần

-----------------------------

- Ngươi muốn thế nào?

Giang Biệt Hạc trầm giọng hỏi.

- Giết hết tất cả những tên Tu Sĩ này.

Trong mắt Giang Biệt Hạc lộ ra vẻ hiểu rõ.

- Ngươi muốn mượn uy thế của ta?

- Xem như vậy cũng được.

Diệp Hạo thản nhiên đáp.

- Đã như thế, ta sẽ thành toàn cho ngươi

Giang Biệt Hạc nói đến đây vung tay lên, một làn sóng xung kích mang tính hủy diệt tràn ngập Vẫn Tiên Nhai, sau ngắn ngủi nửa cái hô hấp, mấy ngàn Tu Sĩ còn lại đều bị giết sạch.

- Hiện tại ngươi hài lòng chưa?

- Cũng tạm rồi.

Diệp Hạo nói đến đây, dừng một chút nói.

- Còn có một số việc ngươi nghĩ sai rồi.

- Chuyện gì?

- Sở dĩ ta mượn uy thế của ngươi chỉ vì không muốn phiền phức, ta lại không tiện tiết lộ tục danh của Sư Tôn.

- Sư Tôn của ngươi là ai?

- Sư Tôn của ta ngươi không quen biết.

- Ta thân làm Trần Bắc Đại Tướng Quan của Tiên Đình, không có bao nhiều người mà ta không quen biết cả?

- Vô Cương.

Diệp Hạo hơi chút trầm ngâm phát ra một cái tên.

Sở dĩ Diệp Hạo không nói Thanh Ma vì vị này có Ma Tính quá nặng, khẳng định sẽ không có quan hệ tốt với Tiên Đình.

Nhưng điều Diệp Hạo không nghĩ tới là Giang Biệt Hạc lại lộ vẻ khó tin.

- Ngươi nói Sư Tôn của ngươi tên Vô Cương?

- Đúng vậy.

- Vậy người có biết Thần Thông của Vô Cương tiền bối không?

- Vô Cương tiền bối truyền cho ta Lục Đại Cổ Ấn.

- Ngươi biết Lưu Ly Ấn không?

- Ngươi làm sao biết Lưu Lý Ấn?

- Ta không những biết rõ Lưu Ly Ấn, mà còn có thể sử dụng Lưu Ly Ấn nữa.

- Hả?

Lần này đến phiên Diệp Hạo kinh ngạc.

- Ngươi thi triển một chút ta nhìn xem.

- Không phải, ngươi thi triển cho ta nhìn một chút mới đúng.

- Vậy thi triển đồng thời đi.

Giang Biệt Hạc vừa nói xong, trên người Diệp Hạo và hắn nở rộ Lưu Ly quang trạch hệt như nhau, ba động tỏa ra từ đối phương làm hai bên ý thức được bọn họ cùng tu luyện một môn Thần Thông.

- Ngươi có quan hệ thế nào với Sư Tôn của ta?

Đến lúc này Diệp Hạo chỉ có thể cắn răng mạo nhân Vô Cương là Sư Tôn của mình.

- Ta là Đệ Tử Ký Danh của Vô Cương tiền bối.

Giang Biệt Hạc vội nói.

- Đệ Tử Ký Danh.

Diệp Hạo nghe được hơi hơi gật đầu nói.

Đệ Tử Ký Danh tại Tông Môn được lưu tên vào sách, nhưng lại không có tư cách gọi Vô Cương là Sư Tôn.

- Biệt Hạc bái kiến Diệp sư huynh.

Giang Biệt Hạc một mực cung kính hành lễ với Diệp Hạo.

Diệp Hạo thân là quán quân Đông Vực, Giang Biệt Hạc đã sớm thăm dò toàn bộ tin tức của hắn rồi.

Giang Biệt Hạc biết tương lai Diệp Hạo chắc chắn đặt chân đến Tiên Vương.

Đây là lời giải thích tốt nhất cho việc Vô Cương thu Diệp Hạo làm đệ tử đầu tiên.

Bởi vì Diệp Hạo có thiên tư rất cao.

Diệp Hạo đứng nguyên chỗ tiếp nhận Giang Biệt Hạc hành lễ, có một Tiên Tôn Cao Giai làm sư đệ, khi đến Tiên Đình sẽ thuận tiện hơn rất nhiều.

Giang Bắc Danh như còn trong mộng chưa tỉnh.

Tình huống thế nào?

Diệp Hạo lại là sư huynh của phụ thân mình.

Giang Biệt Hạc thấy Giang Bắc Danh còn đang ngu ngơ thì đánh vào đầu hắn một cái.

- Còn không mau hành lễ với Sư Bá.

Giang Bắc Danh lúc này mới tỉnh mộng, vội vàng hành lễ với Diệp Hạo.

- Bắc Danh bái kiến Diệp Sư Bá.

Diệp Hạo nhàn nhạt ừ một tiếng.

Nhìn thấy Diệp Hạo đáp lại trong lòng Giang Biệc Hạc không khỏi cao hứng.

Cái này nói rõ Diệp Hạo tha thứ cho con hắn.

- Diệp sư huynh, Vô Cương tiền bối hiện đang ở đâu?

- Sư Tôn hiện đang cùng Thanh Ma tiền bối thăm dò ảo diệu thành Thần.

- Thanh Ma?

Nghe được danh tự này Giang Biệt Hạc không khỏi rùng mình một cái.

- Thanh Ma tiền bối rất mạnh?

- Chẳng lẽ Diệp sư huynh không biết Thanh Ma là Ma Trung Chi Ma sao?

Giang Biệt Hạc cười khổ nói.

- Truyền thuyết nói Tiên Vương vẫn lạc trong tay Thanh Ma tiền bối không ít.

- Ta thấy Thanh Ma tiền bối rất ôn hòa a, tiền bối còn để cho ta đi Vạn Ma Quật tìm người nữa?

- Vạn Ma Quật? Thanh Ma quả nhiên ở Vạn Ma Quật?

Thần mang trong mắt Giang Biệt Hạc lóe lên nói.

- Khó trách Vạn Ma Quật trở thành Cấm Địa của cả Trung Vực.

- Cấm Địa?

- Đúng rồi, Cấm Địa.

Giang Biệt Hạc gật nhẹ đầu đáp.

- Bất luận là ai tiến về Vạn Ma Quật đều không sống sót đi ra. Đúng rồi, suy huynh mới vừa nói Vô Cương tiền bối cùng Thanh Ma thăm dò ảo diệu thành thần?

- Ừ, Sư Tôn cùng Thanh Ma tiền bối cũng đã đi đến Tiên Vương đỉnh phong.

- Thế gian này thật sự có Thần sao?

Giang Biệt Hạc hiếu kỳ vấn đề này.

- Không có lửa làm sao có khói, thần, không hẳn không có.

Diệp Hạo cười nói.

- Diệp sư huynh nói rất có đạo lý.

Ánh mắt Giang Biệt Hạc sáng lên nói.

Mẹ kiếp.

Đây rõ ràng là nịnh bợ.

Bất quá cũng rất thoải mái a.

- Diệp sư huynh, có chuyện gì cần ta cống hiến sức lực không?

- Ngươi ở chỗ này một thời gian để cảnh cáo bọn ngấp nghé Hoàng Hoàng Nhi, ta muốn chúng biết ta không cho phép bất kì Tu Sĩ nào đụng đến nàng.

- Kỳ thật ta cảnh cáo cũng không có bao nhiêu tác dụng.

Giang Biệt Hạc nói khẽ.

- Thành tựu Tiên Tôn có sức dụ hoặc quá lớn.

- Dù sao có còn tốt hơn không.

Diệp Hạo cũng sớm biết kết quả này.

- Chí ít một số tên cũng không dám tùy tiện hành động.

- Được.

- Vậy ở đây giao cho ngươi.

Nói xong Diệp Hạo xoay người rời đi.

Đến khi đoàn người Diệp Hạo rời đi, Giang Bắc Danh mới cẩn thận từng li từng tí hỏi.

- Cha, chúng ta thật sự chờ ở đây sao?

- Nói nhảm.

- Cha, Diệp Hạo bất quá là một tiểu bối thôi, cha không nhất thiết phải hành lễ với hắn?

Giang Bắc Danh nói lời trong lòng ra.

Ba!

Giang Bắc Danh không nghĩ Giang Biệt Hạc lại đánh hắn một bạt tay.

- Cha...

- Ngươi biết hai chữ “Vô Cương” mang ý nghĩa gì không?

Ánh mắt Giang Biệt Hạc tràn đầy phẫn nộ nhìn con trai.

- Cho dù Tiên Đình Chi Chủ nhìn thấy Vô Cương cũng phải cung kính hô một tiếng tiền bối.

- Vừa rồi ngươi không nghe được Diệp Hạo nói gì sao? Diệp Hạo nói Vô Cương tiền bối đang thăm dò thành Thần, điều này nói rõ Vô Cương tiền bối sớm đến Tiên Vương Đỉnh Phong.

Giang Biệt Hạc lấy một ngữ khí ngưng trọng nói tiếp.

- Tiên Vương Đỉnh Phong ngươi biết bốn chữ này cao thế nào không? Ta nói cho ngươi biết nhất cử nhất động của Diệp Hạo đều nằm trong cảm ứng của Vô Cương tiền bối.

Nghe được như thế sắc mặt Giang Bắc Danh đại biến.

- Còn nữa, ngươi biết Đệ Tử Ký Danh mang ý nghĩa gì không? Ý nói Vô Cương tiền bối không thừa nhận ta là Đệ Tử của người, Giang gia chúng ta vất vả trèo lên cành cây cao như Diệp Hạo, tên gia hỏa như ngươi lại muốn hủy tương lai của cả Giang gia à.

- Hiện tại Diệp Hạo còn chưa tiến về Tiên Đình, nếu hắn tiến về Tiên Đình, ngươi nghĩ sẽ có bao nhiêu Thế Lực muốn kết giao đây?

- Con sai rồi.

Giang Bắc Danh cúi thấp đầu xuống cảm thán.

- Biết lỗi thì hãy mau lấy công chuộc tội đi.

Giang Biệt Hạc nhìn chằm chằm Giang Bắc Danh nói.

- Thời gian tới ngươi đợi ở Đông Vực, nhìn xem có thể giúp gì cho Diệp Hạo không?

- Vâng.

Giang Biệt Hạc biết rõ bản tính của con mình.

Có chút tham hoa, không biết nặng nhẹ.

Bất quá thiếu niên nào mà không như vậy?

Giang Biệt Hạc hắn thời trẻ cũng không phải như vậy sao?

(Truyện được thực hiện bởi HámThiênTàThần - truyenyy.com)



Đoàn người Diệp Hạo đi hơn vạn dặm, sau đó Diệp Hạo nhìn về phía chín tôn Tiên Chủ nói.

- Các ngươi lập tức tiến về Kim Dương Thành, tất cả nghe theo chỉ lệnh của Lâm Thành Chủ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận