Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 817: Lại đến Phi Lai Phong

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên Tập: Hám Thiên Tà Thần

-----------------------------

Dù sao có cường giả Tiên Tôn như Khô Mộc tọa trấn thì còn phải ngán gì ai nữa.

- Tốt.

Khô Mộc gật đầu nói.

- Vậy ta sẽ đi an bài.

- Việc Diệp Hạo trở thành Chấn Pháp Trưởng Lão cũng là ý tứ của ta, người nào dám phản đối xem như gây khó dễ với ta.

Khô Mộc lạnh lùng quét mắt nhìn đám Trưởng Lão, hàn quang trong mắt đại thịnh.

Cả đám người im thin thít không dám lên tiếng.

Hoàng Phủ Kiếm đã dám trước mặt mọi người tuyên bố, khẳng định chuyện này đã được xác định, bọn họ có phản đối cũng vô dụng, họ cũng rất rõ giá trị của Diệp Hạo, hắn hoàn toàn có tư cách tiếp cái chức CHấp Pháp Trưởng Lão, bởi vì đây là một thủ đoạn Tông Môn lưu lại cho Diệp Hạo, bọn họ cũng lo lắng sẽ đắc tội với Diệp Hạo dù sao hắn cũng là người có khả năng đặt chân đến cảnh giới Tiên Vương trong tương lai.

Mà đám người đứng ra phản đối chuyện này là một đám không có nhãn quan.

Đương nhiên bọn họ cũng có chút bụng dạ hẹp hỏi.

Mấy tên Trưởng Lão toàn bộ cúi đầu không dám nói một câu.

Đạt đến cảnh giới Tiên Tôn, Khô Mộc cũng đã thu được địa vị ngang hàng hay thậm chỉ cao hơn so với Tông Chủ.

Khô Mộc dính vào khiến cho việc Diệp Hạo trở thành Chấp Pháp Trưởng Lão không có trở ngại gì.

Diệp Hạo hơi chần chờ một chút rồi gật đầu.

Chấp Pháp Trưởng Lão cũng không có chuyện gì làm, muốn quản thì quản không muốn quản thì mặc kệ.

Nhìn thấy Diệp Hạo gật đầu chấp nhận, Hoàng Phủ Kiếm lấy một tấm Chấp Pháp Lệnh đưa cho hắn.

Diệp Hạo nhìn Chấp Pháp Lệnh trong tay cảm thấy thứ này được làm bằng một thứ rất đặc biệt.

- Cái này được làm từ một mảnh sao băng.

- Sao băng?

- Đúng vậy.

Diệp Hạo nghiên cứu một chút rồi thu vào bên trong túi Càn Khôn.

Sau đó Hoàng Phủ Kiếm dẫn Diệp Hạo cùng Khô Mộc vào thư phòng.

- Diệp Hạo có phải Hoàng Hoàng Nhi đang ở cùng với ngươi?

- Hoàng Nhi đang tu luyện bên trong Pháp Bảo Không Gian của ta.

Trong mắt Hoàng Phủ Kiếm lộ ra một tia kinh ngạc.

Không Gian Pháp Bảo vô cùng thưa thớt không phải ai cũng có được.

- Không biết Không Gian Chi Thuật của ngươi đã tu luyện như thế nào rồi?

- Tầng mười một.

Nghe được vậy, Hoàng Phủ Kiếm không khỏi hít một ngụm khí lạnh.

Không Gian Chi Thuật đạt đến tầng 11 chẳng phải có thể dễ dàng miểu sát bản thân hắn.

- Tông Chủ, việc tiếp theo ngươi cần làm là kiếm thật nhiều Không Gian Vật Liệu.

- Để làm gì?

- Tông Chủ không nghĩ đến việc hợp Tứ Vực Chi Địa thành một chỗ sao?

- Ý ngươi là xây dựng Không Gian Trận?

Hoàng Phủ Kiếm hỏi.

- Đúng.

- Được ta sẽ thông tri cho toàn bộ Tông Môn tiến hành tìm kiếm Không Gian Vật Liệu.

Thân là Tông Chủ, Hoàng Phủ Kiếm rất rõ ràng nối liền Tứ Vực cùng một chỗ mang ý nghĩa gì.

Việc này có thể giúp Đông Tiên Điện có thể chỉnh hợp lực lượng Tứ Vực.

Đến lúc đó, việc thống nhất Tứ Vực không còn khó khăn nữa.

- Tiếp theo ngươi dư định làm gì?

Hoàng Phủ Kiếm hỏi Diệp Hạo.

- Ta sẽ lập một Truyền Tống Trận cho Đông Tiên Điện sau đó sẽ rời đi.

- Đông Tiên Điện có thể vì ngươi cung cấp tài nguyên dưới Kim Tiên 18 Chuyển.

- Ta chỉ sợ sẽ còn mất rất lâu thời gian mới có thể tấn thăng Kim Tiên Cảnh.

- Ngươi không phải đã đến Ngọc Tiên 33 Chuyển sao?

Hoàng Phủ Kiếm khó hiểu nhìn Diệp Hạo.

- Đến 33 Chuyển không có nghĩa kết thúc.

Diệp Hạo khẽ thở dài.

- Phổ thông Tiên Vương tùy thời có thể chuẩn bị tấn thăng, bất quá phải lấp đầy Huyệt Khiếu toàn thân, nếu không thì không có khả năng tấn thăng Kim Tiên.

Hoàng Phủ Kiếm và Khô Mộc liếc nhìn nhau.

Trong mắt hai người đều chấn động.

Bọn quá chú ý đến cách dùng từ của Diệp Hạo.

Phổ Thông Tiên Vương?

Nói cách khác Diệp Hạo khẳng định không phải phổ thông Tiên Vương.

- Ngươi cần tài nguyên gì?

Hoàng Phủ Kiếm trầm giọng hỏi.

- Tiên Vương Huyết.

Nghe được ba chữ này, Hoàng Phủ Kiếm lảo đảo một cái.

Cái khỉ gì vậy?

Tiên Vương Huyết đâu phải ai muốn có là có.

- Ngươi cần bao nhiêu?

Khô Mộc thăm dò hỏi.

- Rất nhiều.

- Rất nhiều là bao nhiên.

- Ta xem chừng một hai tôn Tiên Vương huyết cũng đều không dủ.

Khô Mộc trợn trắng hai mắt.

- Tiểu tổ tông của ta, ngươi đừng có làm rộn được không?

- Hai người tự mình xem đi.

Diệp Hạo nói rồi chủ động thúc giục ức vạn Huyệt Khiếu của bản thân, làm Khô Mộc cùng Hoàng Phủ Kiếm nhìn thấy tất cả Huyệt Khiếu này đều khô cạn đều có cảm giác như trong mộng đi ra.

- Cái này cái này.

Khô Mộc lấp bắp nói.

- Hoàng Phủ Kiếm đây không phải thật, đúng không?

Hoàng Phủ Kiếm chỉ run rẩy ngay cả lời cũng không nói ra được.

Lúc này, bọn họ cuối cùng cũng tin lời Diệp Hạo.

Ức vạn Huyệt Khiếu này nếu muốn bổ sung thì không có mấy tôn Tiên Vương huyết dịch căn bản không có khả năng.

Diệp Hạo nhìn thấy bộ dáng của hai người nhanh chóng thu lại ức vạn Huyệt Khiếu.

- Trước kia ta một mực cảm thấy kinh diễm là một chuyện tốt, hiện tai ta mới ý thức được kinh diễm quá cũng không tiện.

Khô Mộc cười khổ lên tiếng.

- Nếu như vậy thì đến khi nào ngươi mới có thể đặt chân đến Kim Tiên đây?

Tiên Vương Huyết Mạch không phải muốn có là có, càng không nói đến mấy tôn Tiên Vương huyết như Diệp Hạo yêu cầu.

- Không có việc gì, từ từ sẽ đến.

Diệp Hạo cười nói.

- Chẳng lẽ ta cứ một mực kẹt ở Ngọc Tiên Cảnh?

Diệp Hạo nói rồi đứng dậy.

- Ta về chỗ của mình đây.

- Vấn Xuân ngươi đưa Diệp Hạo đi.

Hoàng Phủ Kiếm ra lệnh.

Vấn Xuân mang Diệp Hạo rời đi, ánh mắt Hoàng Phủ Kiếm trở nên nóng bỏng nhìn Khô Mộc.

- Lão Tổ, ngươi làm sao có thể đột phá đến Tiên Tôn?

- Ngươi cảm thấy thế nào?

- Ngươi sẽ không phải nói cho ta chuyện này có quan hệ đến Diệp Hạo đấy chứ?

Khô Mộc không nói chỉ cười cười.

- Diệp Hạo làm như thế nào?

- Ta cảm thấy chuyện ngươi nên quan tâm bây giờ không phải chuyện này, mà khiến tu vi mình tăng lên đến đỉnh phong.

Khô Mộc không trả lời thẳng vấn đề Hoàng Phủ Kiếm.

- Lấy tính tình của Diệp Hạo, hơn phân nửa cũng sẽ trợ giúp ngươi đặt chân Tiên Tôn cảnh, nếu ngươi không tự đột phá được.

- Ta hiểu.

Hoàng Phủ Kiếm nhẹ gật đầu.

Khô Mộc không trả lời thẳng Hoàng Phủ Kiếm đã hiểu chuyện này không thể lộ ra ngoài.

Diệp Hạo và Vấn Xuân đi không dược bao lâu đã đến Phi Lai Phong, bất quá lúc này ở đây đang tụ tập mấy trăm tên Chân Truyền Dệ Tử, mà giữa không trung còn có mấy ngàn tên Nội Môn Đệ Tử.

Về phần Ngoại Môn Đệ Tử không có tư cách leo lên Phi Lai Phong.

Tạp Dịch càng không có tư cách.

- Diệp Hạo.

Sở Kiều Kiều, Chung Thần Tú, Hoàng Lỵ, Thiên Hành đám đệ tử chân truyền đi đến.

Diệp Hạo bắt chuyện với từng người sau đó nhìn thoáng qua đoàn người rồi nói.

- Bạch Thược đâu?

- Từ khi Bạch Thược trở lại Tông Môn, sau đó một mực bế quan rồi.

Sở Kiều Kiều nói.

Con ngươi Diệp Hạo ảm đạm.

Diệp Hạo như thế nào không rõ ràng tại sao Bạch Thược lại bế quan.

Nha đầu rõ ràng bị thương a.

Lúc này Vấn Xuân nói.

- Ngươi đường dài mệt mỏi không bằng nghỉ ngơi trước đi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận