Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 820: Bất lực

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên Tập: Hám Thiên Tà Thần

-----------------------------

Nạp Lan Nhược Thủy làm sao không ngạc nhiên chứ?

Phải biết lịch sử tồn tại của Thất Tình Tuyệt Cung ở thượng cổ rất ngắn, còn nữa Bạch Thược không hề thi triển Thất Tình Tuyệt mà? Diệp Hạo làm sao chỉ liếc mắt một cái đã nhìn ra.

- Làm sao ta nhìn ra không quan trọng, quan trọng là Bạch Thược không thể tu luyện công pháp này.

Diệp Hạo mạnh mẽ tuyên bố.

- Không, ta muốn tu luyện.

Lúc này Bạch Thược lại đứng lên.

- Bạch Thược.

Sắc mặt Diệp Hạo biến đổi.

- Ta biết rõ mình đang làm gì.

Bạch Thược kiên định đáp.

- Còn nữa, đây là lựa chọn của ta.

Bạch Thược thấy Diệp Hạo định nói gì đó thì cắt ngang.

- Công pháp Thất Tình Tuyệt ta cũng đã ghi nhớ trong lòng, dù ngươi ngăn cản ta cũng sẽ tiết tục tu hành.

- Bạch Thược, ngươi có biết tu luyện Thất Tình Tuyệt sẽ như thế nào không?

- Ta biết sau này ta sẽ đánh mất bảy loại cảm xúc thích, giận, lo, nghĩ, buồn, sợ, kinh.

Bạch Thược không hề nghĩ ngợi trả lời.

- Thế nhưng tu đạo giả cần bảy loại cảm xúc này làm gì?

- Bạch Thược, ngươi bị ma đầu này tẩy não rồi.

Diệp Hạo tức giận quát.

- Ta trước giờ đều luôn biết rõ, ta cũng biết rõ ta trảm suy nghĩ của mình đối với ngươi.

Ánh mắt Bạch Thược nóng bỏng nhìn Diệp Hạo nói.

- Còn nữa, hiện tại ta rất tốt, không nên đến quấy rầy ta nữa, được không?

- Bạch Thược…

Trong mắt Diệp Hạo toát ra thần sắc đau đớn.

- Chúng ta…

Bạch Thược tựa hồ hiểu được Diệp Hạo định nó gì mới lập tức ngắt lời nói.

- Tình cảm cho đến bây giờ cũng không phải bố thí, Diêp Hạo, duyên phận của chúng ta đã hết.

- Bạch Thược…

- Ra ngoài, được không?

Diệp Hạo nhìn thấy ánh mắt quyết liệt của Bạch Thược mà nhẹ nhàng thở dài nói.

- Chiếu cố tốt bản thân.

Chợt Diệp Hạo quay người rời đi.

Khô Mộc kinh nghi bất định nhìn xem Nạp Lan Nhược Thủy.

- Chức trách của ta là bồi dưỡng đệ tử của ta.

Nạp Lan Nhược Thủy nói xong câu này tiếp nhận đến thể nội Bạch Thược.

- Lão Tổ, thời gian tiếp theo ta muốn trong mật thất tu luyện Thất Tình Tuyệt, bởi vậy ngươi không cần lo lắng đến an nguy của ta.

Bạch Thược nhìn Khô Mộc nói.

- Nha đầu, ta khuyên ngươi vẫn nên cân nhắc lại, Thất Tình một khi đã luyện sẽ rất khó khôi phục.

- Ta đã sớm nghĩ kĩ.

Khô Mộc nghe được Bạch Thược nói vậy cũng chỉ có thể vẫy tay để cho cao tầng Tông Môn rời đi.

Trên không trung vạn mét, Diệp Hạo khổ sở đứng tại nơi này.

Không qua bao lâu Khô Mộc cùng Hoàng Phủ Kiếm vội vả chạy đến.

- Diệp Hạo, ngươi không sao chứ?

Hoàng Phủ Kiếm lo lắng hỏi.

Diệp Hạo không đáp.

- Diệp Hạo, nữ tử kia bất quá chỉ là một đạo tàn hồn, chúng ta triệu tập cường giả trận đạo Tông Môn, bố trí Thần Hồn Trận Pháp cấm chế, lại tăng thêm ta, ta không tin không đối phó được nàng.

Khô Mộc nói đến đây trong mắt lóe ra một đạo hàn quang.

- Dù toàn bộ trận đạo sư Tông Môn liên thủ, lại tăng thêm lão tổ người làm trận nhãn cũng không thể làm được gì.

Diệp Hạo lắc đầu nói.

- Tại sao?

- Bởi vì vị kia vẫn có thực lực Tiên Tôn tầng ba, hơn nữa vị kia cũng có thể có vài thủ đoạn khó lường.

- Tiên Tôn tầng ba?

Khô Mộc hít vào một ngụm khí lạnh.

Nếu là Tiên Tôn tầng hai, dựa vào trận pháp còn có thể đấu một trận.

Nhưng nếu Tiên Tôn tầng ba thì đấu bằng cọng lông.

Bất quá vấn đề lại tới.

Diệp Hạo làm sao nhìn ra người ta có thực lực Tiên Tôn tầng ba?

Đối mặt với ánh mắt nghi hoặc của Khô Mộc cùng Hoàng Phủ Kiếm, Diệp Hạo trầm giọng nói.

- Bởi vì phía sau ta có một vị có thể so với Tiên Vương.

- Cái gì?

Cả Khô Mộc cùng Hoàng Phủ Kiếm đều lên tiếng kinh hô.

Tin tức này quá sốc.

Có thể so với Tiên Vương cũng có nghĩa tương đương với Tiên Vương.

- Có thể cho ta nhìn Tiên Vương một chút được không?

Hoàng Phủ Kiếm nuôt nước bọt một cái nói.

- Gia hỏa đó vô cùng kiêu ngạo, đến ta cũng không thể nào để ý đến đây.

Diệp Hạo nhẹ lắc đầu.

Hoàng Phủ Kiếm giật mình.

Lời này của Diệp Hạo cũng quá không coi trọng Tiên Vương.

Bất quá suy nghĩ một chút về tư chất của Diệp Hạo, Hoàng Phủ Kiếm cũng bình thường trở lại.

Gia hỏa phía sau Diệp Hạo có thể so với Tiên Vương, mà tương lai Diệp Hạo vấn đỉnh cao giai Tiên Vương, thậm chí có khả năng đi đến Tiên Vương đỉnh phong. Diệp Hạo lấy ngữ khí này để nói vị kia cũng không có việc gì, bản thân lại không thể có nửa điểm bất kính.

- Diệp Hạo, phía sau ngươi có vị tiền bối kia, tại sao ngươi không cưỡng ép xuất thủ ngăn cản?

- Thất Tình Tuyệt một khi đã tu luyện thì không thể dừng lại, nếu không lục phủ ngũ tạng toàn bộ sẽ bị thiêu đốt.

Diệp Hạo cũng nghe Khí Linh Huyền Hoàng Chung nói đến đây mưới quyết định từ bỏ.

Công pháp Thất Tình Tuyệt vốn không đơn giản, nếu không vị kia cũng sẽ không đi đến Tiên Vương cảnh.

- Cái này…

Khô Mộc trầm mặc xuống.

- Thất Tình Tuyệt mỗi trảm một tình tu vi sẽ tăng lên, đợi đến lúc toàn bộ đều chém đi, có thể đặt chân đến Tiên Vương.

Diệp Hạo tiếp lấy nói ra.

- Bất quá Thất Tình Tuyệt Cung chỉ có vị Cung Chủ kia làm được, sư tôn Bạch Thược hẳn chém sáu tình, mà khi còn sống tu vi nàng hẳn đến Tiên Tôn đỉnh phong. Đông Tiên Điện nếu có dược liệu chữa trị thần hồn nào cũng đừng ngại cho sư tôn Bạch Thược sử dụng.

- Cái này được không?

- Không có gì không được cả.

Diệp Hạo nhìn Hoàng Phủ Kiếm nói.

- Chém đi thất tình cũng không có nghĩa kí ức của Bạch Thược mất đi. Vì vậy nàng vẫn biết rõ Đông Tiên Điện là Tông Môn của nàng, dù tương lai nàng may mắn đặt chân đến Tiên Vương cảnh, Bạch Thược vẫn sẽ bảo vệ Đông Tiên Điện như cũ.

Còn một câu Diệp Hạo chưa hề nói, Bạch Thược vẫn nhớ ký ức đã từng rất yêu Diệp Hạo, nhưng không còn loại cảm giác khắc cốt ghi tâm mà thôi.

- Diệp Hạo, Bạch Thược không phải bởi vì ngươi tình tổn thương lần thứ nhất, cũng sẽ không bởi vì ngươi tình tổn thương lần cuối cùng.

Khô Mộc vỗ bả vai Diệp Hạo nói.

- Có một số việc nên nghĩ thoáng ra thì tốt hơn, dù sao ngươi không có khả năng bởi vì người khác thích ngươi, ngươi phải thu người ta vào hậu cung. Nếu như vậy, ta nghĩ toàn bộ Đông Vực tiến cử thị nữ thông phòng sẽ đến một con số khủng bố.

- Ta hiện tại đã nhận được trên trăm phong thư của của thế lực đứng đầu thỉnh cầu cùng Đông Tiên Điện ta thông gia nè.

- Thông gia?

- Thông gia?

Nghe được hai chữ này âm thanh Khô Mộc trở nên lạnh lùng.

- Lấy thân phận cùng địa vị của Diệp Hạo, toàn bộ Đông Vực người nào dám trèo cao?

Ai cũng không trèo cao được.

Thế hệ tuổi trẻ chí tôn Đông Vực, tương lai 100% Tiên Vương.

Những thế lực đứng đầu này tính toán thật hay.

- Ta cũng chính thức nói cho bọn hắn biết không thể trở thành đạo lữ của Diệp Hạo, bởi vì dù đệ tử kinh diễm nhất trong tông môn bọn họ cũng không có tư cách.

Hoàng Phủ Kiếm nhẹ gật đầu.

- Bất quá, cân nhắc thấy nếu từ chối toàn bộ sẽ ảnh hưởng đến quan hệ đôi bên, bởi vậy ta nói cho bọn hắn biết Diệp Hạo chỉ chọn các nàng thành thị nữ.

- Thị nữ?

Khô Mộc ứng tiếng.

- Tỳ nữ Tiên Vương cũng vô cùng vinh dự nha.

- Đúng vậy.

Hoàng Phủ Kiếm nói.

- Tỳ nữ nào của Tiên Vương mà không phải Tiên Tôn cảnh a. Bởi vậy sau khi ta đưa ra điều kiện này, những biểu hiện của những thế lực đứng đầu càng thêm hưng phấn.

- Không hưng phấn mới lạ? Trước đó chỉ để thăm dò thái độ của Đông Tiên Điện thôi.

Khô Mộc không ngờ nhìn sự việc rất thâm.

Bạn cần đăng nhập để bình luận