Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 827: Vĩnh Hằng Kiếm Ý

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên Tập: Hám Thiên Tà Thần

-----------------------------

Nhưng thật ra nội tâm Chu Đường lại sụp đổ.

Lời của những Tu Sĩ này Chu Đường đều nghe được.

Kỳ thật nội bộ Thiên Liệt Hỏa Tông đều đang tranh cải một vấn đề.

Quy hàng hay chạy trốn?

Về biện pháp chiến đấu thì ngay cả Lão Tổ Liệt Hỏa Tông cũng không dám nghĩ đến.

Chiến đấu cái lông ấy!

Một mình Khô Mộc cũng đủ xé rách tất cả phòng tuyến của Liệt Hỏa Tông trong tức khắc rồi.

Cuộc chiến có cân sức gì đâu.

Còn có biện pháp Liên Minh với Thế Lực khác.

Nhưng ai dám Liên Minh với Liệt Hỏa Tông lúc này đây?

Tiên Tôn cao cao tại thượng, một người có thể địch trăm người.

Biện pháp cuối cùng là chạy trốn.

Thế nhưng sau khi di chuyển, Liệt Hỏa Tông sẽ không còn bao nhiêu thực lực.

Sở dĩ Liệt Hỏa Tông có thể chọi nhau với Đông Tiên Điện tại Cửu Dương Vực vì nhờ liên hệ chặc chẽ với các Thế Lực nhỏ, chỉ cần Liệt Hỏa Tông hô lên, bọn họ sẽ vung cờ phản ứng.

Nhưng hiện tại Liệt Hỏa Tông muốn chạy trốn đi nơi khác, bọn họ sao dám đi theo?

Không ai muốn ly biệt quê hương gốc rễ cả.

Dù cho đi ra được cũng không chắc sẽ không bị các Thế Lực khác nuốt à.

Quy hàng?

Đông Tiên Điện có thể xử lí bọn họ hay không cũng là một cái vấn đề.

Khô Mộc cười tủm tỉm nhận lấy.

Đây toàn là bảo bối nha.

Dù Khô Mộc không cần nhưng Tông Môn lại rất cần.

Sau khi Chu Đường đi xuống, tâm thần càng không yên, bởi vì Khô Mộc không có biểu lộ bất luận thái độ gì.

Lúc này một nữ tử trẻ tuổi mặc áo choàng đen chậm rãi đi về phía Khô Mộc.

- Thập Bát Lâu.

Khô Mộc hứng thú nhìn nữ tử trước mặt.

Khô Mộc biết đây là một vị Lâu Chủ của Thập Bát Lâu ở Cửu Dương Vực.

- Ly Miêu.

Cặp mắt hoa đào của Ly Miêu lướt ngang toàn trường một cái, rất nhiều nam Tu Sĩ không nhịn được khom người xuống, Ly Miêu cười khanh khách nói.

- Khô Mộc tiền bối, định lực của Đệ Tử Đông Tiên Điện dường như không được tốt lắm nha?

- Đây là phản ứng bình thường của nam nhân mà.

Khô Mộc lại cười nói.

- Điều này cho thấy bọn họ đều rất bình thường.

Ly Miêu khẽ giật mình.

Nàng không nghĩ Khô Mộc sẽ đáp trả như thế.

Gừng càng già càng cay a.

- Lần này ta đến đây, thứ nhất muốn chúc mừng tiền bối đặt chân Tiên Tôn Cảnh; Thứ hai là chuyển lời của Tổng Lâu Chủ đến cho ngài.

- Nói.

- Kể từ hôm nay Thập Bát Lâu chúng ta sẽ rời khỏi Cửu Dương Vực, hơn nữa về sau cũng sẽ không đụng chạm đến Đông Tiên Điện, bất quá Thập Bát Lâu hy vọng Đông Tiên Điện cũng không nhắm vào chúng ta.

- Chỉ cần Thập Bát Lâu các ngươi an phận bọn ta tự nhiên sẽ không xuất thủ.

Khô Mộc thản nhiên đáp lời.

Đây là Khô Mộc thuận miệng nhận lời.

Thập Bát Lâu rời khỏi Cửu Dương Vực thì hai Thế Lực tất nhiên sẽ không có va chạm, nhưng có thể tương lai Đông Tiên Điện sẽ khuếch trương đến địa bàn của Thập Bát Lâu?

Bất quá đây là chuyện tương lai.

Kế hoạch trước mắt của Đông Tiên Điện là toàn diện chưởng khống bốn Đại Vực, đợi đến khi hoàn toàn chưởng khống sẽ tiến công đến các Đại Vực lân cận, bất quá việc này cũng cần 10 năm thời gian.

Sau khi các Thế Lực nhao nhao dâng lên quà tặng cho Khô Mộc thì đến phiên sự biểu diễn của thế hệ tuổi trẻ.

Kỳ thực đây cũng là một cách khoe khoang của các Đại Thế Lực.

- Nghe nói Diệp Hạo ở Ngọc Tiên Cảnh đạt đến 33 Chuyển, nhưng Cầu mỗ không biết 33 Chuyển đến cùng mạnh cỡ nào?

Ngay khi một thanh niên Kiếm Khách dùng một kiếm xuyên thủng một tên Thiên Tài Kiếm Khách của Cương Kiếm Tông bình tĩnh nói.

- Đây là ai?

- Lá gan không nhỏ a, dám kêu gào tên của Diệp sư huynh.

- Không phải ai cũng có tư cách khiêu chiến Diệp sư huynh đâu.

- Gia hỏa này hơn phân nửa là muốn đoạt vinh quang của Diệp sư huynh.

Ngay khi Đệ Tử Đông Tiên Điện giận tím mặt, thanh niên Kiếm Khách kia lại cười lạnh nói.

- Làm sao, Diệp Hạo không dám ứng chiến?

- Ngươi muốn khiêu chiến Diệp Hạo, trước tiên phải đánh bại được ta đã.

Đúng lúc này Sở Kiều Kiều thân mặc Thanh Y xuất hiện giữa không trung.

Thanh niên Kiếm Khách lườm Sở Kiều Kiều một cái nói.

- Nếu ta nhớ không nhầm thì Bách Cường Bảng không có tên ngươi.

- Phải thì như thế nào?

- Nếu đúng là vậy thì đừng nên tự làm mất mặt mình chỗ này.

Thanh niên Kiếm Khách nói đến đây ngón tay hướng về Sở Kiều Kiều vạch một đường.

- Nếu ngươi có thể vượt qua Kiếm Khí này mới có tư cách chiến một trận với ta.

Sở Kiều Kiều hừ lạnh một tiếng vừa muốn tiến lên đã cảm thấy một cỗ Sát Phạt Chi Lực đáng sợ, cỗ lực lượng này làm nàng run rẩy thần hồn.

- Sở Kiều Kiều, ngươi lui xuống.

Lúc này Chung Thần Tú lại nghiêm túc đi tới.

Chung Thần Tú phía xa đã cảm giác được đạo Kiếm Ý này ngưng tụ không tan, dù lấy tu vi hiện tại của hắn cũng có chút kiêng kị.

Sở Kiều Kiều nhìn Chung Thần Tú một cái rồi không cam lòng lui ra sau.

Lúc này trên người Chung Thần Tú toát ra từng tiếng ngân vang của Kiếm Ý, lực lượng kia chấn vỡ Kiếm Ý của tên Kiếm Khách.

Ánh mắt thanh niên Kiếm Khách kia lộ ra một tia sáng.

- Ngươi làm cho ta cảm thấy chút hứng thú.

- Cố gắng đợi thêm chút nữa thì hứng thú của ngươi sẽ càng lớn.

Chung Thần Tú dừng lại cách thanh niên Kiếm Khách kia mười mét nói.

- Kiếm Khách có danh tiếng ở Đông Vực ta đều biết, ngươi lại cho ta cảm giác không hiểu.

- Chỉ cần người đánh bại ta, ta sẽ nói cho ngươi rõ.

Thanh niên Kiếm Khách nhẹ nhàng nói.

- Còn nữa, ngươi xuất kiếm đi, nếu không lát nữa ngay cả cơ hội xuất kiếm cũng không có đâu.

Chung Thần Tú chưa kịp nói, thanh niên Kiếm Khách đã tiếng phách lên lối.

Bởi vì Chung Thần Tú mơ hồ ý thức được tên kia có tu vi cao hơn mình.

Xoát!

Chung Thần Tú xuất thủ.

Canh Kim Kiếm Quyết!

Một loại Kiếm Quyết bá đạo nhất của Kim Kiếm Quyết.

Phong mang cuồn cuộn.

Lăng lệ bá đạo.

Xuất kiếm tất sát.

Đây cũng là yếu quyết của Canh Kim Kiếm Quyết.

Chung Thần Tú chắc chắn đã nắm vững được tinh túy của Canh Kim Kiếm Quyết.

- Ta còn tưởng ngươi tu luyện Bản Nguyên Kiếm Quyết chứ.

Thanh niên Kiếm Khách nhìn thấy Chung Thần Tú chém ra Kiếm Quyết, hai con ngươi toát ra một đạo ánh sáng vàng, sau đó hắn nhanh như chớp cầm Chiến Kiếm chém ra một kiếm.

Đơn giản!

Trực tiếp!

Bá đạo!

Mà khi hai đạo Kiếm Ý chạm vào nhau, thanh niên Kiếm Khách lại chấn kinh phát hiện Kiếm Ý của mình không thể chấn vỡ Kiếm Ý của Chung Thần Tú.

- Không thể như vậy được.

Thanh niên Kiếm Khách hoảng sợ nói.

- Không phải tu luyện Kiếm Quyết càng mạnh thì chiến lực của ngươi sẽ càng mạnh, chỉ có loại Kiếm Quyết thích hợp với Kiếm Đạo của ngươi nhất thì trong tay ngươi mới mạnh nhất.

Chung Thần Tú nói đến đây rồi hét lớn một tiếng.

- Canh Kim Kiếm Quyết, phá cho ta.

Đạo Canh Kim Kiếm Ý kia bao phát ra Kiếm Mang sáng gấp mấy lần lúc đầu.

Thanh niên Kiếm Khách nhìn thấy Kiếm ý của bản thân bị áp chế thì lộ vẻ tức giận.

- Dù Canh Kim Kiếm ý của ngươi có mạnh hơn cũng không phải đối thủ của Vĩnh Hằng Kiếm Ý.

Tiếng nói của thanh niên Kiếm Khách vừa dứt, đạo Kiếm Ý của hắn như mang theo vô tận tang thương, dù Thiên Địa phá diệt, Càn Khôn đảo lộn, Ngũ Hành hỗn loạn thì Kiếm Ý của hắn vẫn vĩnh hằng.

Phốc!

Chung Thần Tú phun ra một ngụm máu tươi lảo đảo lui lại mấy bước.

- Vĩnh Hằng Kiếm Ý, Thượng Cổ Kiếm Khách.

Chung Thần Tú lau sạch máu trên khóe miệng trầm giọng nói.

- Không sai, ta chính là người kế thừa của Thượng Cổ Kiếm Khách.

Thanh niên Kiếm Khách nói đến đây nhìn xung quanh nói.

- Diệp Hạo, ngươi còn không hiện thân sao?

- Ta còn chưa có bại mà.

Chung Thần Tú trầm giọng quát.

Bạn cần đăng nhập để bình luận