Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 829: Khai Đàn Giảng Đạo

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên Tập: Hám Thiên Tà Thần

-----------------------------

Thanh niên kiếm khách có cảm giác muốn thổ huyết.

Nhưng nhìn ánh mắt Diệp Hạo, hắn bi ai phát hiện Diệp Hạo hơn phân nửa nói thật.

- Diệp Hạo, ngươi có biết ta đạt hạng ba Nam Vực Tranh Bá không?

Thanh niên kiếm khách cơ hồ gào thét nói.

Con mẹ nó, quá sỉ nhục người đi.

- Hạng ba chỉ có thực lực này?

Diệp Hạo trợn to hai mắt hỏi, nhưng hắn rất nhanh ý thức được lời này có chút sỉ nhục đối phương, vội đính chính lại.

- Không phải ta xem thường ngươi, ta cảm thấy Nam Vực không chỉ có trình độ này?

- Ngươi…ngươi còn nói không xem thường ta?

Nam kiếm khách khinh bỉ.

- Ngươi muốn lý giải như thế cũng được.

Nam kiếm khách kinh ngạc, hắn không ngờ Diệp Hạo lại nói ra câu này.

- Hai vị trước ta cũng là cao thủ 33 Chuyển, nhưng ta cảm thấy ngươi mạnh hơn hai người bọn họ một chút.

Nam kiếm khách bình phục lại tâm tình rồi nghiêm túc nói.

- So qua mới biết được.

Diệp Hạo cười đáp.

Kỳ thật, Diệp Hạo không cảm thấy hai người đó có thể trở thành đối thủ hắn, nhưng dù sao cũng nên điệu thấp một chút.

Diệp Hạo không muốn vô duyên vô cớ dựng nên cho mình hai cường địch.

Dù sao Ngọc Tiên cảnh có thể đạt đến 33 Chuyển cũng không phải hạng người dễ nhai. Còn nữa, phía sau những gia hỏa này cũng không hề đơn giản.

Vô Danh không phải ví dụ cụ thể sao?

Phía sau hắn có một Tiên Vương chống lưng đấy.

- Diệp Hạo, khi nào ngươi tiến về Tiên Đình?

- Qua một đoạn thời gian nữa.

- Chẳng lẽ ngươi không biết đi Linh Lung Bảo Tháp càng sớm càng tốt sao?

Nam kiếm khách nhìn Diệp Hạo, nghi hoặc hỏi lại.

- Hiện tại, ta không muốn bị cuốn vào vòng xoáy bên trong Tiên Đình.

Diệp Hạo nhẹ nhàng lắc đầu.

- Nghĩ không ra, ngươi dĩ nhiên thấy rõ điểm ấy.

Nam kiếm khách giật mình.

- Ta nghĩ hai vị ở Nam Vực cũng không vội đi Tiên Đình?

- Hai vị kia nói 10 năm sau.

- Ta xem chừng cũng như vậy.

- Không có tí sức lực nào, các ngươi đều không đi, ta đi làm cái gì?

Nam kiếm khách nghe thấy Diệp Hạo không đi, lầm bầm một câu rồi xoay người rời đi.

Vị này ngược lại cũng tiêu sái.

Nói đi là đi.

Không dây dưa dài dòng chút nào.

- Đi, đi tiểu viện ta uống rượu

Diệp Hạo nói với đám người Lưu Quang Băng.

Đi đến nửa đường, Diệp Hạo vẫy vẫy tay về phía Chung Thần Tú

- Chung Thần Tú, Hoàng Lỵ, cùng đi uống rượu.

Chung Thần Tú cùng Hoàng Lỵ liếc nhau rồi đi tới.

Tu sĩ còn lại hâm mộ nhìn đoàn người tiến về Phi Lai Phong, bao gồm cả Sở Kiều Kiều, Thiên Hành, Ma Da nhữn đệ tử tuổi trẻ nhất, đáng tiếc thực lực hiện tại của bọn họ chưa đạt đến trình độ kia, nên không có tư cách cùng bọn Diệp Hạo nâng ly cạn chén.

Năm người Lưu Quang Băng uống ba ngày ba đêm trong tiểu viện Diệp Hạo rồi đứng dậy cáo từ, đồng thời bọn họ cũng mời Diệp Hạo tiến về Tông Môn làm khách.

Tại sao 5 vị ngàn dặm xa xôi đến Đông Tiên Điện chứ?

Kỳ thật cùng Tông Môn bày mưu đặt kế có quan hệ.

Hiện tại, ai không biết Diệp Hạo có khả năng trở thành Tiên Vương trong tương lai, bởi vậy tạo mối quan hệ với Diệp Hạo rất quan trọng, năm người đến chuyến này, tình cảm lẫn nhau tốt hơn không ít trước đó.

Ba ngày sau, Diệp Hạo tuyên bố khai đàn giảng đạo tại Phi Lai Phong.

Tin tức truyền ra, cho dù đệ tử có nhiệm vụ bên ngoài cũng đều vội vả chạy về.

Lấy tu vi cùng cảnh giới Diệp Hạo hiện tại, hắn hiểu rõ đại đạo hơn cả Tông Môn cùng Lão Tổ.

Đương nhiên, người hỏi thăm vấn đề không thể vượt qua cảnh giới Diệp Hạo.

Nhưng Tông Môn cũng có rất nhiều tu sĩ Kim Tiên đến.

Ngày thứ hai, Thanh Thanh hầu hạ Diệp Hạo mặc vào một thân quần áo mới tinh đi ra tiểu viện, hắn thấy cả tòa Phi Lai Phong đều có đệ tử Đông Tiên Điện.

Trùng trùng điệp điệp có hơn mấy vạn.

Diệp Hạo nhìn thoáng qua rồi khoanh chân ngồi xuống.

- Có nghi hoặc gì mọi người cứ hỏi đi.

Diệp Hạo vừa dứt lời, đệ tử giữa sân nhao nhao nói ra các vấn đề của mình.

Diệp Hạo nghe âm thanh lít nha lít nhít toàn trường, vội nói

- Ai có nghi vấn nhấc tay, ta chỉ đến người nào, người đó sẽ được hỏi.

Xoát!

Nguyên một đám đệ tử hầu như đều giơ tay lên.

- Ngươi có vấn đề gì?

Diệp Hạo nhìn thấy một tiểu nữ hài 15 ~ 16 tuổi có chút đáng yêu hỏi.

- Diệp sư huynh, ngươi có đạo lữ chưa?

- Có.

- Ai vậy?

Tiểu nữ hài hỏi tiếp.

- Đây là vấn đề thứ hai.

Diệp Hạo trừng mắt với tiểu nữ hài, nói.

- Vậy ta tiếp tục nhấc tay.

Tiểu nữ hài lại giơ tay lên.

Diệp Hạo chỉ một thanh niên nơi xa

- Ngươi có nghi hoặc gì?

- Diệp sư huynh, tại sao ta luyện Thiên Cực Đan trước sau đều không được?

- Ngươi nói rõ chi tiết phân đoạn Luyện Đan một lần.

Thanh niên tỉ mỉ nói một lần, Diệp Hạo nghe xong, hơi suy nghĩ một chút rồi nói

- Vô luận tôi dược hay pháp quyết đều không có vấn đề, ngươi đã nói năm Dược Tài rất đủ, như vậy chỉ có một khả năng.

- Khả năng gì?

Thanh niên vội nói.

- Đan Lô.

Diệp Hạo cười, nói ra.

- Đan Lô thế nào?

Thanh niên triệu hoán ra Đan Lô, thanh niên vừa mới kiểm tra đã lập tức kêu lên

- Đan Lô có một đạo vết rạn nhỏ nè.

Thanh niên rốt cục ý thức được tại sao bản thân luyện chế không ra Thiên Cực Đan.

Kỳ thật, thanh niên đã bị nhầm lẫn.

Hắn một mực cảm thấy mình Luyện Đan không tới nơi tới chốn, lại không biết vấn đề nằm ở Đan Lô.

- Đa tạ Diệp sư huynh giảng giải.

Nghi hoặc được giải quyết, thanh niên ngạc nhiên hướng về phía Diệp Hạo biểu thị cảm tạ.

Diệp Hạo ra hiệu không sao, sau đó nói tiếp

- Kế tiếp.

- Diệp sư huynh, ta một mực thử nghiệm tu luyện Họa Địa Vi Lao, tại sao ta không thông được khiếu môn nào vậy?

Lúc này, một đệ tử Chân Truyền trầm giọng hỏi.

- Họa Địa Vi Lao.

Diệp Hạo vừa nói vừa chậm rãi khắc hoạ Họa Địa Vi Lao trong hư không ra.

- Vừa rồi, ngươi có chú ý đến động tác ta hay không?

- Diệp sư huynh ngươi một mực nắm Ấn Quyết.

- Họa Địa Vi Lao thật sự không khó như trong tưởng tượng, chỉ cần ngươi nắm giữ một Cấm Chế sẽ có thể làm được.

Diệp Hạo nói tiếp.

- Cấm Chế này không phải cửu đại Cấm Chế thường dùng, trừ phi ngươi có thành tựu nhất định trên Trận Đạo, nếu không, ngươi không có khả năng tu luyện thành công Họa Địa Vi Lao.

- Diệp sư huynh có thể giao Cấm Chế cho ta không?

Thanh niên vội nói.

- Có thể.

Diệp Hạo vừa dứt lời, lực lượng Thần Hồn lập tức khắc hoạ Cấm Chế lên trên Ngọc Phù

- Cho ngươi.

Thanh niên tiếp lấy, sau đó liên tục hướng về phía Diệp Hạo biểu thị cảm tạ.

- Mộc tiền bối, sao ngươi lại đến đây?

Thời điểm Diệp Hạo đang chờ đệ tử kế tiếp, bỗng nhiên nhìn thấy Mộc Nhã đến đây.

- Ta không thể thỉnh giáo ngươi sao?

- Mộc tiền bối nói chuyện này?

Diệp Hạo cười khổ

- Ta không thể giải đáp vấn đề của ngươi đâu.

- Nếu ta hỏi ngươi về Không Gian Chi Thuật thì sao?

- Điều này…Mộc tiền bối cứ hỏi.

Ánh mắt Mộc Nhã lộ ra tinh mang

- Tiểu tử, ngươi tốt lắm.

Bạn cần đăng nhập để bình luận