Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 831: Ta Tiếp Rồi

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên Tập: Hám Thiên Tà Thần

-----------------------------

Diệp Hạo vừa dứt lời, một đạo uy áp trùng điệp bao phủ cả tòa Kim Dương Thành.

Cao cao tại thượng, không thể xâm phạm.

Giờ khắc này, vô luận Tiên Chủ cường hoành hay Chân Tiên yếu đuối nhìn thấy cảnh này đều biến sắc.

Diệp Hạo đồng hành cùng Lâm Cảnh đến cửa, đột nhiên nghĩ đến cái gì.

Lúc này, Lâm Cảnh mới chú ý tới Kiếp Vân kinh thiên trên đầu phủ thành chủ.

- Công Tử… đã xảy ra chuyện gì?

Diệp Hạo khẽ động tâm thần, triệu hồi Chu Độc Nhi từ trong Tiên Cung ra.

Chu Độc Nhi nhìn Kiếp Vân uy áp ngập trời, thân thể mềm mại không khỏi run rẩy.

Nàng như thế nào còn không biết đây chính là số mệnh tộc nàng phải đối mặt.

Răng rắc!

Ngay lúc Chu Độc Nhi hiện thân, từng đạo kinh lôi trên phủ thành chủ mới nổ vang, tựa hồ Chu Độc Nhi là nguồn gốc mọi tội ác, dòng dõi tà ác, đại biểu ác ma.

Lâm Cảnh có thể cảm giác được Thương Thiên phẫn nộ.

Hết thảy những điều này do Chu Độc Nhi mang đến.

- Thiên Khiển nhằm vào ngươi?

Lúc này, Lâm Cảnh ý thức được vấn đề.

Những năm này, không phải Lâm Cảnh không gặp qua Thiên Khiển, nhưng hắn chưa bao giờ gặp được Thiên Khiển có thanh thế to lớn như vậy.

Chu Độc Nhi nhìn thoáng qua, mặt biến sắc nhìn Diệp Hạo

- Công Tử.

- Có ta ở đây, không cần sợ.

Diệp Hạo cầm bàn tay băng lãnh của Chu Độc Nhi, an ủi.

Chu Độc Nhi tiếp đón ánh mắt ôn hòa Diệp Hạo, nhẹ nhàng gật đầu.

Lúc này, một đạo âm thanh uy nghiêm vang vọng khắp tòa Kim Dương Thành.

- Thiên Khiển, ngươi không có phận sự, nhanh chóng rời đi.

Đạo âm thanh này vang lên, một đạo thiểm điện xoay quanh Chu Độc Nhi mới ẩn xuống không phát ra nữa.

Bởi vậy, tu sĩ Kim Dương Thành mới ý thức được đối tượng Thiên Khiển là nữ tử bên cạnh Diệp Hạo.

- Diệp Hạo.

Khô Mộc vội vả xuất hiện phía trên Kim Dương Thành, ông ta thông qua Truyền Tống Trận trở thành người đầu tiên chạy đến đây. Nếu không, dù Khô Mộc là Tiên Tôn cũng không có khả năng đến nhanh như vậy.

- Một năm qua, ta đã thẩm tra tài liệu tương quan với Đông Lâm Tiên Tôn, ngươi có biết Đông Lâm Tiên Tôn vì bảo vệ tổ tiên Chu Độc Nhi nên mới vẫn lạc hay không?

Khô Mộc lo lắng, nói ra

- Nhất tộc Chu Độc Nhi không ai đụng được.

Toàn trường xôn xao!

Toàn bộ tu sĩ Kim Dương Thành nhìn về phía thiếu nữ bên cạnh Diệp Hạo.

Tộc này đã làm chuyện gì khiến người người oán trách, Thiên Đạo đối xử như vậy?

Ngay cả Tiên Tôn cũng không bảo vệ được.

Chẳng lẽ Diệp Hạo có thể bảo vệ được?

Diệp Hạo bất vi sở động ôm vòng eo Chu Độc Nhi bay lên, sau khi bay lên ngàn mét, Diệp Hạo nhìn Kiếp Vân trên đỉnh đầu, cất cao giọng quát

- Oan có đầu nợ có chủ, tổ tiên Chu Độc Nhi xác thực phạm phải sai lầm lớn, ngươi giết tổ tiên nàng cũng thôi đi, tại sao còn muốn trừng phạt nhiều đời như vậy?

- Tránh ra.

Âm thanh Thiên Đạo vang lên giữa không trung.

- Con mẹ nó, ngươi có gan đánh chết ta luôn đi?

Diệp Hạo cười lạnh.

Cả tòa Kim Dương Thành, bao quát cả Khô Mộc cùng toàn bộ tu sĩ đều bị dọa đến sắc mặt trắng bạch.

Không phải bọn họ chưa từng gặp qua kẻ phách lối, nhưng phách lối như thế này lại là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy.

Gây hấn Thiên Đạo?

Quá cuồng vọng rồi?

Thiên Đạo cũng có thể tùy tiện gây hấn sao?

- Diệp Hạo, nhất tộc Chu Độc Nhi đều trở thành tội nhân, đời đời kiếp kiếp phải nhận trừng phạt.

Thiên Đạo trầm mặc một trận, nói ra

- Năm đó, Luân Chuyển Vương kinh diễm cỡ nào, bởi vì hắn can thiệp chuyện này, cuối cùng đình trệ vẫn lạc tại chiến trường Thượng Cổ.

- Có ý gì?

- Ngươi thật sự có tư cách bảo vệ Chu Độc Nhi, nhưng ngươi phải gánh chịu nhân quả này, nếu ngươi không gánh được sẽ phải trả giá bằng mạng sống của mình.

Âm thanh Thiên Đạo không có bất cứ tình cảm nào, giống như trình bày một kiện sự tình hết sức bình thường.

- Tốt, tất cả nhân quả Chu Độc Nhi sẽ do ta tiếp.

Diệp Hạo không chút do dự nói ra.

- Ngươi nghĩ kỹ chưa?

- Ta nghĩ kỹ rồi.

- Tốt.

Diệp Hạo vừa dứt lời, trên người Chu Độc Nhi tuôn ra từng đạo Trớ Chú Chi Lực làm cho người ta giận sôi máu, Trớ Chú Chi Lực xuất hiện khiến tu vi như Khô Mộc cũng phải run sợ, kinh hãi.

Khô Mộc mơ hồ ý thức được nếu lây dính những vật này, cả đời còn lại của ông ta cũng trở thành nấm mốc.

Về phần tu sĩ khác cũng ý thức được đây là nguyền rủa đối với tộc Chu Độc Nhi.

Sau khi Trớ Chú Chi Lực xuất hiện đã chui vào thể nội Diệp Hạo, trước vẻ mặt ngạc nhiên của tu sĩ toàn trường.

Mắt thấy trớ chú giăng đầy quanh thân, Tạo Hóa Chồi Non đang ngủ say bên trong thức hải Diệp Hạo bỗng nhiên toát ra vô tận Tạo Hóa Chi Quang.

Trong khoảnh khắc, Trớ Chú Chi Lực gặp phải Tạo Hóa Chi Quang lập tức bị hòa tan.

Diệp Hạo rất rõ ràng bản chất Trớ Chú Chi Lực.

Nói trắng ra là Tạo Hóa Trớ Chú, cần phải dùng tạo hóa triệt tiêu.

Năm đó, Luân Chuyển Vương dùng tạo hóa bản thân để triệt tiêu trớ chú trên người nữ tử kia, đáng tiếc, Luân Chuyển Vương không đủ tạo hóa nên không lâu sau đã chết đi.

Bất quá, Diệp Hạo tự tin Tạo Hóa Chồi Non không hề sợ hãi trớ chú trên người Chu Độc Nhi.

Nhưng không lâu sau, sắc mặt Diệp Hạo trở nên khó coi hẳn ra.

Bởi vì nửa canh giờ sau, trớ chú trên người Chu Độc Nhi vẫn không có dấu hiệu yếu đi.

- Chu Độc Nhi, đến cùng ngươi có bao nhiêu trớ chú?

Diệp Hạo cười khổ.

- Ta...ta cũng không biết.

Chu Độc Nhi lấy vẻ mặt đưa đám nói.

Con mẹ nó, thoạt nhìn như vô cùng vô tận a.

- Công Tử, nếu không, ngươi đừng hấp thu nữa?

Một lát sau, Chu Độc Nhi nói.

- Hiện tại, vấn đề không phải ta muốn hấp thu hay không.

Diệp Hạo bất đắc dĩ lắc đầu

- Ta nhất định phải gánh chịu toàn bộ nhân quả của ngươi.

Thời gian dần qua, Diệp Hạo phát hiện Tạo Hóa Chồi Non đã bị thu nhỏ lại.

Diệp Hạo biết rõ Tạo Hóa Chồi Non tiêu hao quá nhiều cơ duyên.

Điều này khiến Diệp Hạo có một loại cảm giác không thể tưởng tượng nổi.

Tạo Hóa Chủng Tử hấp thu toàn bộ Đoạt Tạo Hóa Chi Thụ mới trưởng thành đến trình độ này, Đoạt Tạo Hóa Chi Thụ hấp thu tạo hóa những năm qua đã đạt đến một trình độ khó có thể tưởng tượng nỗi, toàn bộ tạo hóa bị Tạo Hóa Chủng Tử hấp thu không nói, nó còn hấp thu cả tạo hóa của Tiên Tôn cùng Đoạt Tạo Hóa Chi Thụ.

Hiện tại, Tạo Hóa Chồi Non sắp biến thành bộ dáng lúc đầu.

Bởi vậy có thể tưởng tượng tổ tiên Chu Độc Nhi đã trộm lấy bao nhiêu tạo hóa a?

Bất quá, Trớ Chú Chi Lực trên người Chu Độc Nhi cũng chậm rãi giảm bớt, sau khi một sợi trớ chú cuối cùng tiêu tán, Tạo Hóa Chồi Non đã khôi phục lại bộ dáng lúc đầu.

Tạo Hóa Chủng Tử.

Nhìn cảnh này, Diệp Hạo có cảm giác khóc không ra nước mắt.

- Công Tử, ngươi không sao chứ?

Toàn bộ Trớ Chú Chi Lực trên người tiêu tán, Chu Độc Nhi cảm thấy cả người nhẹ nhõm chưa từng có, ám thương trong người cũng tiêu tán theo, bất quá nàng vẫn rõ ràng tất cả những thứ này do ai mang đến.

- Không có việc gì, chỉ choáng váng chút thôi.

Diệp Hạo cười khổ.

Có thể không choáng sao?

Tân tân khổ khổ lấy được tạo hóa không nói.

Hiện tại, ngay cả Không Gian Tạo Hóa cũng không còn.

Đúng vậy.

Không Gian Tạo Hóa của Diệp Hạo cũng tiêu tán theo rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận