Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 832: Tổn thất lớn rồi

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên Tập: Hám Thiên Tà Thần

-----------------------------

Chu Độc Nhi dìu Diệp Hạo trở lại Phủ Thành Chủ, Khô Mộc ngưng trọng kiểm tra thân thể của hắn.

- Trớ Chú Chi Lực đâu?

Khô Mộc kiểm tra xong kinh ngạc hỏi.

- Trớ chú vô hình vô chất, ngài kiểm tra không ra đâu, còn nữa, trớ chú đã bị tạo hóa của ta triệt tiêu hết.

Diệp Hạo ra hiệu Khô Mộc không cần lo lắng.

Nghe vậy, trong mắt Khô Mộc lộ vẻ chấn kinh:

- Toàn bộ những trớ chú kia đã triệt tiêu hết hả?

- Ừm, toàn bộ đều triệt tiêu.

Diệp Hạo gật đầu.

- Tạo hóa của ngươi đến cùng lớn đến tình trạng nào đây?

- Ta tổn thất bao nhiêu tạo hóa không quan trọng.

Diệp Hạo nói xong, ánh mắt nóng bỏng nhìn về Chu Độc Nhi nói:

- Quan trong là tương lai nếu không có bất ngờ gì xảy ra thì Chu Độc Nhi đặt chân Tiên Vương Đỉnh Phong sẽ không có bất kỳ vấn đề gì.

- Tiên Vương Đỉnh Phong.

Khô Mộc mở to hai mắt nói:

- Ngươi nói cái gì?

- Nói như vậy, có phải Công Tử đã tổn thất tạo hóa đủ đề chèo chống đến Tiên Vương Đỉnh Phong không?

Lâm Cảnh lập tức ý thức được bên trong lời nói của Diệp Hạo.

- Lắm miệng.

Diệp Hạo trừng mắt Lâm Cảnh.

Nghe được như thế, trong lòng Khô Mộc trùng xuống.

Luân Chuyển Vương chỉ sợ vì tạo hóa của bản thân không đủ nên mới bị trớ chú liên lụy mới đình trệ tại Chiến Trường Thượng Cổ.

Diệp Hạo vì Chu Độc Nhi tổn thất nhiều tạo hóa như vậy thì tương lai Diệp Hạo còn có thể đi được bao xa đây?

Một tu sĩ có thể đi được bao xa thì tư chất chỉ là một yếu tố trong đó, nếu không có đầy đủ tạo hóa rất khó trưởng thành, giống như giữa đường rất dễ gặp phải cao thủ cướp giết rồi chết.

- Công tử.

Chu Độc Nhi lập tức quỳ xuống trước mặt Diệp Hạo, nước mắt rơi đầy mặt khóc.

Cô rõ ràng Diệp Hạo đã cho bản thân sinh mệnh lần thứ hai.

- Đứng dậy.

Diệp Hạo dùng tay đỡ Chu Độc Nhi đứng dậy:

- Ta chỉ tổn thất một chút tạo hóa mà thôi, không có một chút ảnh hưởng nàođối với bản thân ta cả.

- Thật sự không có gì ảnh hưởng không?

Khô Mộc trầm giọng hỏi.

Nghe vậy, Diệp Hạo trầm mặc, một lát sau mới nói:

- Mất đi năng lực Không gian.

Đám người hoảng sợ nhìn nhau.

Không Gian Chi Thuật có thể nói là thủ đoạn mạnh nhất bây giờ của Diệp Hạo.

Mất đi năng lực này thì an toàn của Diệp Hạo không còn được đảm bảo nữa.

Thật ra chuyện này Diệp Hạo căn bản không gạt được, bởi vì, hắn định kiến tạo Truyền Tống Trận.

- Được rồi, ta muốn nghỉ ngơi.

Diệp Hạo quay người về phòng của mình.

Chu Độc Nhi cắn bờ môi rồi cũng đi theo vào.

Nhưng cô chỉ đi đến phòng ngoài.

Khô Mộc và Lâm Cảnh liếc nhau, cả hai người đều cảm thấy sự bất an.

- Chuyện này nhất định phải thủ khẩu như bình.

Khô Mộc nói.

- Chuyện này tất cả tu si ở Thành Kim Dương đều thấy, hơn nữa, nhưng đại lại chú ý Diệp Hạo chỉ sợ cũng đã biết được.

Lâm Cảnh lắc đầu nói:

- Chúng ta muốn giấu diếm chuyện này cũng không được.

- Việc này khó giải quyết rồi.

Khô Mộc rất rõ ràng Diệp Hạo một khi không còn giá trị trong mắt những đại lão ở Tiên Đình thì tương lại hắn tiến đến Tiên Đình sẽ từng bước khó đi a.

- Ta cảm thấy kế hoạch tốt nhất bây giờ là để Công Tử mau chóng rời khỏi Thành Kim Dương.

Lâm Cảnh trầm giọng nói.

- Cái gì?

- Chu Độc Nhi huyết thống sợ rằng đã lưu lại rất nhiều tin tức trong lịch sử, nếu không thì tiền bối cũng sẽ không dễ dàng điều tra được.

- Ý ngươi là một số cao thủ sẽ ra tay với Chu Độc Nhi hả?

- Không phải công tử đã nói Chu Độc Nhi tương lai có thể đi đến Tiên Vương sao?

Lâm Cảnh nói:

- Như vậy, những đại lão kia cũng sẽ suy đoán được giá trị cuảt Chu Độc Nhi.

Nghe Lâm Cảnh nói vậy, Khô Mộc mới ý thức tới điều này.

Bây giờ, Diệp Hạo trong mắt những đại lão trong Tiên Đình đã không còn giá trị.

Vậy bọn họ sẽ còn cố kỵ sao?

(Truyện được thực hiện bởi Hám Thiên Tà Thần - truyenyy.com)



- Diệp Hạo, ta thiếu ngươi một cái nhân tình a.

Lúc này, giọng nói của Khí Linh Huyền Hoàng Chung vang trong tai Diệp Hạo.

Huyền Hoàng Chung muốn cứu Chu Độc Nhi.

Nhưng Huyền Hoàng Chung không có khả năng này.

Dù nó có là Khí Linh Huyền Hoàng Chung cao quý.

Chỉ có Diệp Hạo, người nắm giữ Tạo Hóa Chủng Tử mới có tư cách này. Nhưng dù như vậy thì Tạo Hóa Chủng Tử vẫn bị đánh về nguyên hình.

- Đừng nói chuyện này có được không? Mau đưa Truyền Tống Ngọc Phù cho ta đi.

Diệp Hạo nhếch miệng nói.

Tổn thất những tạo hóa này thật khiến Diệp Hạo có chút đau lòng, nhưng chỉ cần có thời gian thì Tạo Hóa Chủng Tử có thể lại lần nữa trưởng thành đến chồi non.

- Diệp Hạo, Thiên Đạo cũng đã nói rõ Chủ Nhân của ta cũng vẫn lạc ở đó.

- Vậy ngươi nói thử xem… ta phải đi đâu để tìm nhiều huyết dịch Tiên Vương như vậy?

- Thật ra, với tư chất của ngươi không có huyết nhục Tiên Vương thì Nhục Thân cũng có thể viên mãn.

- Vậy ta phải chờ đến lúc nào?

- Nhưng nếu đi đến đó thì cửu tử nhất sinh.

Khí Linh Huyền Hoàng Chung nói đến đây nhìn thấy ánh mắt kiên định của Diệp Hạo đành than nhẹ một tiếng, sau đó, đưa cho Diệp Hạo một Ngọc Phù cổ nói:

- Chỉ cần bóp nát ngọc phù này, ngươi sẽ bị truyền tống đền Chiến Trường Thượng Cổ nơi chủ nhân ta vẫn lạc.

- Từ giờ trở đi, Chu Độc Nhi sẽ đi theo ngươi.

Diệp Hạo nói khẽ.

- Tốt.

Sau đó, Diệp Hạo gọi Chu Độc Nhi đến phòng của bản thân.

- Độc Nhi.

Diệp Hạo nhìn Chu Độc Nhi đang đỏ rực con mắt cưng chiều nói.

- Công tử.

Chu Độc Nhi khóc nức nở.

- Trong đoạn thời gian này ngươi phải nghe lời của nó.

Diệp Hạo nói xong, vung tay lên một Cổ Chung xuất hiện giữa không trung, Cổ Chung xuất hiện lập tức một thân ảnh già nua hiện ra.

- Công tử, ngươi không cần ta nữa sao?

Sắc mặt Chu Độc Nhi trắng bệch nói.

- Ta muốn đế một chỗ gọi là Chiến Trường Thượng Cổ.

Diệp Hạo lắc đầu đáp.

- Ta sẽ đi cùng ngươi.

- Chiến Trường Thượng Cổ đó rất nguy hiểm, ta không có năng lực bảo vệ ngươi.

Diệp Hạo nói xong chỉ Huyền Hoàng Chung nói:

- Đây là Pháp Bảo Vương Cấp Huyền Hoàng Chung, ông ta là Khí Linh Huyền Hoàng Chung, thực lực có thể so với cường giả Tiên Vương Cảnh, sau này, ngươi sẽ theo hắn tu hành.

- Nếu chỗ Chiến Trường Thượng Cổ kia rất nguy hiểm thì sao công tử không để vị tiền bối này đi theo bảo vệ ngươi?

Chu Độc Nhi rất nhanh ý thức được cái gì hỏi.

- Bởi vì chỗ đó chỉ có Ngọc Tiên ba mươi ba chuyển mới có tư cách tiến vào.

Diệp Hạo suy nghĩ một lý do nói.

- Vậy công tử người đợi một chút, không bao lâu nữa ta cũng sẽ đến ba mươi ba chuyển.

- Vấn đề là ta không có nhiều thời gian để lãng phí như vậy.

Diệp Hạo nói đến đây đưa Tiên Cung cho Chu Độc Nhi:

- Đợi ngươi đạt đến Tiên Tôn Cảnh thì đưa những tu sĩ tu luyện bên trong Tiên Cung cho Lâm Cảnh.

- Bên trong Tiên Cung có nhiều tài nguyên những năm nay ta lấy được, ngươi nhìn xem phân phối hợp lý cho những tu sĩ trong đó đi.

Diệp Hạo dặn dò Chu Độc Nhi một chút việc rồi triệu hoán Khổng Dĩnh Nhi từ bên trong Tiên Cung đi ra.

- Dĩnh Nhi, cái này cho nàng.

Diệp Hạo nói xong đưa cô một cái túi càn khôn.

Thần niệm Khổng Dĩnh Nhi quét qua trong mắt lộ vẻ chẩn kinh.

Bởi vì, tài nguyên bên trong túi càn khôn vượt xa tưởng tượng của cô.

Cho dù phủ khố Khổng gia bọn họ có hay không những tài nguyên này cũng khó nói.

Khổng Dĩnh Nhi không biết Diệp Hạo ở Vẫn Thiên Nhai chém giết bao nhiêu Tiên Chủ, mà mỗi Tiên Chủ ai cũng cất giữ rất nhiều tài nguyên, tất cả tài sản của những Tiên Chủ này gộp chung một chỗ sẽ trở thành một con số cực kỳ khủng bố.

- Hiện tại, ngươi cần thành lập một tổ chức tình báo.

Diệp Hạo nói xong đưa cho Khổng Dĩnh Nhi trên trăm vốn tình báo loại Thư Tịch:

- Ta muốn tổ chức tình báo này có thể trải rộng toàn bộ Tiên Giới, nhưng nhiệm vụ trước mắt của ngươi là bao trùm toàn bộ Đông Vực.

- Ta nói vậy ngươis hiểu chưa?

- Dĩnh Nhi hiểu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận