Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 835: Thôn phệ huyết ma

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên Tập: Hám Thiên Tà Thần

-----------------------------

- Bởi vì hơn vạn giọt máu tươi này đối với Huyết Ma mà nói không tính là gì.

Lúc này, Luân Chuyển Vương nói ra:

- Thật ra trước đó chúng ta cũng sử dụng cách này để trấn áp Huyết Ma, lúc đầu, ta cũng không hiểu tại sao Huyết Ma sẽ như vậy, đến sau này chúng ta mới biết tên gia hỏa Huyết Ma này đã sớm hiểu rõ ý đồ của chúng ta.

- Có ý tứ gì?

Diệp Hạo khẽ giật mình hỏi.

- Bởi vì ba chúng ta sử dụng tàn niệm để tiêu hao máu tươi của Huyết Ma nhưng đồng thời năng lượng tàn niệm của chúng ta cũng đang tiêu hao. Nhưng Huyết Ma tổn thất máu tươi thì qua một đoạn thời gian có thể khôi phục lại.

Nghe như thế, Diệp Hạo cũng hiểu.

Người ta Huyết Ma không quan tâm hao tổn bao nhiêu huyết dịch a.

Nhưng ba người Luân Chuyển Vương có thể không quan tâm hao tổn năng lượng tàn hồn sao?

- Bây giờ chúng ta sẽ làm cho Huyết Ma thương cân động cốt a.

Diệp Hạo nghỉ ngơi một chút rồi nói:

- Tiếp tục tới đi.

Nói thật, bây giờ Huyết Ma phối hợp.

Cũng không tấn công trận pháp.

Nhưng Huyết Ma không biết rằng hắn hao mòn huyết dịch căn bản không phải tàn niệm của ba người Luân Chuyển Vương.

Một tháng trôi qua.

Hai tháng trôi qua.

Ba tháng trôi qua.

Khi thời gian một năm đã trôi qua, Diệp Hạo cũng đã thôn phệ mười vạn giọt huyết dịch của Huyết Ma.

Nhưng khi nhìn lại huyệt khiếu của bản thân, hắn có cảm giác khóc không ra nước mắt a.

Mẹ nó.

Với tốc độ này thì lúc nào mới có thể lấp đầy toàn bộ những huyệt khiếu này đây?

Hố cha a!

Trong lúc Diệp Hạo đang hối hận thì phong ấn bỗng nhiên chấn động, sau đó, một tiếng gào thét đánh thẳng vào trái tim Diệp Hạo, hắn ngay tại chỗ phun ra một ngụm máu tươi.

- Huyết Ma sắp phá phong ấn rồi.

Sắc mặt Luân Chuyển Vương thay đổi nói.

- Chỉ có tiến hành dẫn đạo.

Cấm Tiên Vương trầm giọng nói:

- Còn có các ngươi, chuẩn bị xuất thủ.

Nói xong, Cấm Tiên Vương không thể không mở phong ấn ra, sau một khắc, một dòng Huyết Hà bỗng nhiên tuôn ra khỏi phong ấn. Trong lúc huyết dịch đang tuôn dài ra, đồng thời hai người Cấm Tiên Vương bắt đầu cưỡng ép đóng phong ấn lại.

Khuôn mặt Huyết Hà kia chìm chìm nổi nổi.

- Không cần vùng vẫy thêm nữa, các người có thể ngăn cản ta được bao lâu nữa chứ?

Huyết Ma nói đến đây thì chú ý thấy Diệp Hạo ở gần đó.

- Ngọc Tiên Cảnh?

Huyết Ma nghi ngờ nhìn Diệp Hạo, chợt trong mắt hắn lộ vẻ chấn động nói.

- Ta nói mười vạn giọt máu kia đi nơi nào, hóa ra bị gia hỏa ngươi thôn phệ a.

- Ta cũng phải nhìn xem tiểu tử ngươi là Thần Thánh phương nào?

Huyết Ma nói đến đây, đầu huyết hà kia vọt đến chỗ Diệp Hạo.

- Chặn hắn lại.

Luân Chuyển Vương vội nói.

Tàn niệm của Luâ Chuyển Vương hóa thành một thanh chiến kiếm đan thành một kiếm võng ngăn cản Huyết Ma.

Còn hai cái sừng của Cự Lộc Vương thì giống như hai vũ tiễn cắn nuốt tất cả phía trước.

Hai người này đều rõ rang Diệp Hạo tuyệt đối không có khả năng ngăn cản Huyết Ma trùng kích mạnh như vậy.

Ngay lúc Cấm Tiên Vương định ra tay, Huyết Ma dưới cấm chế không quan tâm tất cả trùng kích lên, Cấm Tiên Vương toàn lực trấn áp nhưng phong ấn vẫn không ngừng bị phá vỡ, Cấm Tiên Vương nhìn thấy vậy vội hô:

- Trước tiên vững chắc phong ấn.

Cự Lộc Vương nhìn thấy như vậy hơi chần chờ một chút rồi quyết định vững chắc phong ấn.

Cự Lộc Vương rời đi làm cho Luân Chuyển Vương càng thêm chật vật.

- Luân Chuyển, mau tới hỗ trợ.

Cấm Tiên Vương nói.

Cự Lộc Vương gia nhập chỉ giúp tình huống chuyển biến tốt đẹp hơn một chút, nhưng phong ấn vẫn như cũ đang không ngừng bị phá hủy, nếu cứ để tiếp tục như vậy thì chắng bao lâu nữa Huyết Ma sẽ phá phong mà ra.

- Nhưng mà Diệp Hạo làm sao bây giờ?

- Bây giờ đâu thể chú ý được nhiều như thế?

Cấm Tiên Vương cũng rất muốn cứu Diệp Hạo nhưng thật sự không có cơ hội a.

Một khi phong ấn bị vỡ thì bản tôn của Huyết Ma sẽ xông ra ngoài.

Nếu bảo vệ phong ấn thì ba người bọn họ liên thủ còn có thể chấn vỡ đầu Huyết Ma này.

Luân Chuyển Vương áy náy nhìn Diệp Hạo.

Nhưng Luân Chuyển Vương không ngờ Diệp Hạo lại nói:

- Tiền bối, ngươi đi củng cố phong ấn đi, ta không tin hắn có thể làm gì được ta.

- Bảo trọng.

Luân Chuyển Vương cắn răng quay người rời đi.

Ông không cảm thấy Diệp Hạo bị Huyết Ma trùng kích như vậy mà còn có thể may mắn sống sót.

- Tiểu tử, được chết trong tay ta cũng là vinh hạnh cho ngươi.

Huyết Ma xông vào bên trong cơ thể Diệp Hạo cười nói.

Ý Chí Bá Đạo lấy thế nhanh như chớp không kịp bưng tai phá vỡ mấy lớp phòng tuyến do Diệp Hạo bố trí. Sau đó, cỗ Ý Chí này tiến quân thần tốc tấn công tới thức hải của Diệp Hạo.

Đối mặt với tiến công này, Diệp Hạo đành bất lực.

Hai bên không cùng một đẳng cấp.

Khi cỗ Ý Chí này châm rãi ăn mòn thứ hải Diệp Hạo, đồng thời Diệp Hạo cũng cảm thấy trước mắt càng ngày càng đen lại. Hắn rõ rang khi tia sáng cuối cùng biến mất chính là lúc bản thân vẫn lạc.

Sợ hãi?

Diệp Hạo không có gì quá sợ hãi.

Hắn không phải chưa từng vẫn lạc qua.

Nhưng lúc này, Thần Huyết ấn chứa trong máu Diệp Hạo đột nhiên bộc phát ra vô cùng vô tận Thần Thành Chi Quang.

- Đây là cái gì?

Huyết Ma kêu thảm.

Thời gian ngắn ngủi mấy hơi thở, Diệp Hạo khiếp sợ phát hiện ý thức của Huyết Ma toàn bộ bị chết đi.

- Không lẽ đây cũng là một trong những năng lực của Thần Thể sao?

Diệp Hạo nhìn trong cơ thể lóe lên Thần Thánh Chi Quang, trong đầu hắn lóe lên một suy nghĩ lớn mật.

- Giải phong.

Lúc này, Diệp Hạo giải phóng phong ấn của Ngộ Đạo Bản Nguyên Dịch.

Lúc trước, nhục thân của Diệp Hạo không chịu được sức mạnh của cỗ năng lượng này, nhưng bây giờ, nhục thân của hắn đã đạt đến ba mươi ba chuyển, Ngộ Đạo Bản Nguyên Dịch dù có bá đạo cũng không đả thương được hắn nữa.

Diệp Hạo vừ cắn nuốt Ngộ Đạo Bản Nguyên Dịch vừa thôi diễn quan hệ của Thần Thánh Chi Quang và Thần Thể.

Thời gian cứ như vậy từng giây một trôi qua.

Đợi ba người Cấm Tiên Vương củng cố phong ấn chắc chắn thì bọn họ mới có tâm tư dò xét Diệp Hạo.

Dò xét xong, bọn họ đều kinh trụ.

- Tiểu tử này không chết.

- Giống như đang ngộ đạo.

- Ý Chí của Huyết Ma kia lại bị tiểu tử này chấn nát?

- Đợi lát nữa hỏi hắn chẳng phải biết sao.

- Đầu huyết hà đó sợ rằng tương đương với một phần mười huyết dịch của Huyết ma a, ta nghĩ trong thời gian ngắn Huyết Ma không có khả năng đánh phá cấm chế nữa.

Ba người Cấm Tiên Vương thở dài một hơi rồi cùng đợi Diệp Hạo thức tỉnh.

Nhưng bọn họ không nghĩ Diệp Hạo ngộ đạo lần này lại tốn hơn một tháng thời gian.

Một tháng sau, hai con ngươi Diệp Hạo chậm rãi mở ra, lúc này, toàn thân hắn tràn ra Thần Quang Chí Thần Chí Thánh.

Thần Quang làm cho ba người Cấm Tiên Vương biến sắc.

- Đây là…?

Luân Chuyển Vương kinh ngạc nói.

Sở dĩ ông ta kinh ngạc như vậy là bởi vì hắn phát hiện Thần Quang trên người Diệp Hạo còn huyền ảo hơn nhiềuso với Tiên Quang của lão.

Vấn đề là Diệp Hạo có cảnh giới gì?

Ngọc Tiên Cảnh a!

- Thần Quang.

- Thần Quang?

Ba người Cấm Tiên Vương liếc nhau kinh ngạc nói.

- Thần Linh Chi Quang.

Diệp Hạo giải thích nói.

- Ngươi đang đùa ta hả?

Luân Chuyển Vương im lặng nói.

- Tiền bối không tin thế giới này có Thần Linh à?

Diệp Hạo cười nói.

- Không tin.

Luân Chuyển Vương lắc đầu.

- Ta tin.

Luân Chuyển Vương không ngờ Cấm Tiên Vương lại nói như vậy.

Bạn cần đăng nhập để bình luận