Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 843: Đến Chu gia

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên Tập: Hám Thiên Tà Thần

-----------------------------

Lão giả là Luyện Đan sư đệ nhất của Thượng Thanh Vực.

Những năm gần đây ông vẫn luôn nghiên cứu về một tàn phương.

Tàn phương chính là Thượng Cổ Tố Thể Đan, bất quá ông lấy được đan phương càng tàn thì độ khó để thôi diễn cũng tăng lên.

Cũng may qua nhiều năm cố gắng cuối cùng Hướng Sơn Dụ cũng bổ sung xong đan phương.

Bất quá trong đó một thảo dược chủ Hỏa Diễm Thảo lại chậm chạp không tìm được tung tích.

Trước mấy ngày đồ đệ Hướng Sơn Dụ ngẫm nhiên đi qua nơi này đã vô thức cảm thấy tòa hỏa sơn mọc Hỏa Diễm Thảo, bởi vậy Nặc Nặc nhổ một gốc Hỏa Diễm Thảo xuống rồi vội vàng chạy đến chỗ sư tôn đang đợi.

Sở dĩ Nặc Nặc không hái nhiều Hỏa Diễm Thảo là vì hai nguyên nhân.

Thứ nhất, nơi sư tôn Nặc Nặc đợi không xa nơi này; thứ hai, có thể thấy Hỏa Diễm Thảo đã ở đây rất lâu, đoán chừng không có ai biết.

Thế nhưng ai có thể ngờ Hướng Sơn Dụ lại đang bế quan.

Nặc Nặc phải chờ tới hai ngày.

Hướng Sơn Dụ xuất quan Nặc Nặc ngay lập tức đưa Hỏa Diễm Thảo cho Hướng Sơn Dụ, Hướng Sơn Dụ kiểm tra cẩn thận mới xác định được đây chính là Hỏa Diễm Thảo, Hướng Sơn Dụ lập tức cùng Nặc Nặc vội vàng tiến tới Hỏa Diễm Sơn.

Nhưng bọn họ lại không ngờ khi tới nơi toàn bộ Hỏa Diễm Thảo đều bị người ta đào hết.

Hướng Sơn Dụ kiểm tra xung quanh Hỏa Diễm Sơn cuối cùng xác nhận bên trên Hỏa Diễm Sơn này có không ít Hỏa Diễm Thảo, hơn nữa Hướng Sơn Dụ còng xác định Hỏa Diễm Thảo do hai ngày trước bị một đan sư hái mất.

Bởi vì lúc đối phương hái cũng bảo vệ gốc Hỏa Diễm Thảo.

Nghĩ tới đây Hướng Sơn Dụ trở nên ảo não.

Nếu mình không tự nhiên đi luyện đan thi những Hỏa Diễm Thảo ấy đã là của mình rồi.

- Sư phó.

Ngay lúc Hướng Sơn Dụ đang ảo não thanh âm kinh hô của Nặc Nặc vang lên ở nơi xa.

Hướng Sơn Dụ chớp một phát đã xuất hiện bên người Nặc Nặc.

Thấy rõ thân ảnh đang nằm trên mặt đất con mắt không khỏi co rụt lại.

- Đệ tử chân truyền Thượng Thanh Cung.

Hướng Sơn Dụ kiểm tra thương thể Tống Phúc liền trầm giọng nói.

- Không có ba động thần hồn, đối phương một kích tất sát cao thủ đứng đầu Ngọc Tiên cảnh.

- Cao thủ đứng đầu Ngọc Tiên cảnh?

Nặc Nặc giật mình nói.

- Bất quá người này cũng quá to gan a? Đệ tử chân truyền Thượng Thanh Cung mà cũng dám xuất thủ?

Đúng lúc này một đạo Kiếm quang vạch phá bầu trời mà đến.

Khống chế kiếm quang là một lão giả mặc trường bào kim sắc.

Hướng Sơn Dụ nhìn thoáng qua đã nhận ra lão giả này là ai.

Phó Đường Chủ Chấp Pháp Đường Thượng Thanh Cung, Diệp Thịnh.

- Diệp Đường Chủ.

Hướng Sơn Dụ thản nhiên nói.

Diệp Thịnh ngẩn người, hiển nhiên không nghĩ đến Hướng Sơn Dụ lại ở đây.

Hướng Sơn Dụ thân làm đệ nhất luyện đan sư Thượng Thanh Vực, khẳng định sẽ có Thế Lực đánh chủ ý tới Hướng Sơn Dụ.

Có thể nói bất kể thế lực nào dám có chủ ý tới Hướng Sơn Dụ đều bị trọng thương, Thượng Thanh Cung - Diệp Thịnh biết rõ nguyên nhân những thế lực này gặp phải trọng thương, bởi vì bản thân Hướng Sơn Dụ là một vị Tiên Chủ Cao giai, hơn nữa bên người Hướng Sơn Dụ còn có mấy vị Tiên Chủ cao giai làm tùy tùng, chỉ thế thôi cũng đủ khiến cho dù Thượng Thanh Cung cũng không dám tùy tiện đánh chủ ý vào Hướng Sơn Dụ.

Còn nữa, khả năng kêu gọi của đang sư vô cùng mạnh.

Huống chi cấp bậc như Hướng Sơn Dụ.

Chỉ cần hắn ra lệnh một tiếng đã có thể triệu tập không ít cường giả Tiên Chủ cảnh, đến lúc đó cho dù Thượng Thanh Cung bọn họ cũng không chịu nổi a.

- Hướng Đan sư, tại sao lại ở đây?

Diệp Thịnh đương nhiêu sẽ không cho rằng Hướng Sơn Dụ sẽ xuất thủ với Tống Phúc, Tống Phúc dù không có mắt cũng sẽ không đắc tội với Đan sư Chủ cấp, phải biết cho dù hắn ở cấp bậc này cũng phải vài phần cung kính.

- Đồ nhi ta nói trên ngọn núi này có không ít Hỏa Diễm Thảo, mà ta đang nghiên cứu một loại đan dược mới cần có Hỏa Diễm Thảo, nhưng không ngờ khi đến nơi thì đã không còn.

Hướng Sơn Dụ nhìn Diệp Thịnh nói.

- Hỏa Diễm Thảo? Có phải phía trên rễ cây có ba đoạn, phát tán sinh trưởng về bốn phía không?

Đi theo Diệp Thịnh đến còn có Lạc Sương.

- Làm sao ngươi biết được?

Nặc Nặc lập tức nói.

- Hai ngày trước ta cùng Hướng sư huynh đi qua nơi này đã chú ý thấy bên trên Hỏa Diễm Sơn này có mấy trăm gốc.

- Như vậy sao?

Nặc Nặc có chút thất vọng hỏi.

Cái này nói hay không cũng đều vô ích a.

- Sau đó Hướng sư huynh đã bị một tà ma chém chết, mà ta cũng bị tà ma đó đánh trọng thương, những Hỏa Diễm này có lẽ do tà ma kia lấy đi?

Lạc Sương chần chờ một chút vẫn nói ra.

Lạc Sương biết rõ lần này dù tông môn giết Diệp Hạo thì bản thân cũng phải bị phạt, mà nếu có thể lấy được một nhân tình của Hướng Sơn Dụ có lẽ sẽ được miễn xử phạt.

- Ngươi biết tà ma kia đi nơi nào không?

Ánh mắt Nặc Nặc lóe lên nói.

- Biết, tà ma kia đi Chu gia.

Lạc Sương vội nói.

- Chu gia?

Hướng Sơn Dụ trầm ngâm một cái nói.

- Nặc Nặc, chúng ta đi Chu gia.

- Không bằng chúng ta cùng đi?

Diệp Thịnh chủ động mời nói.

- Cũng được.

Hướng Sơn Dụ nhẹ gật đầu.

Dù sao đến lúc đó còn cần Lạc Sương nhận người a.

Diệp Thịnh vung tay lên thu thi thể Tống Phúc vào Càn Khôn Túi của mình, tiếp lấy vung tay lên giữa không trung xuất hiện một chiếc vân chu.

- Hướng Đan sư, mời.

Hướng Sơn Dụ cũng không nói nhiều liền nhảy vào bên trong vân chu.

(Truyện được thực hiện bởi Hám Thiên Tà Thần - truyenyy.com)

. . .

Diệp Hạo đi cùng Chu Khả Khả tới Chu gia đã được một thị nữ dẫn đến cửa từ đường.

Mà lúc này trước cửa đã có mấy trăm thanh niên nam nữ.

Vẻ mặt toàn bộ những thanh niên nam nữ này đều vô cùng nghiêm túc nhìn một vị lão giả đứng bên trong từ đường.

Lão giả chính là gia chủ Chu gia đương thời Chu Bất Đồng.

Chu Bất Đồng lẳng lặng nhìn những linh bài được trưng bên trong từ đường tự hồ đang cảm khái Chu gia phát triển đến hôm nay cũng không dễ dàng gì.

Trên thực tế Chu gia phát triển đến hiện tại thật không dễ dàng.

Từ hai bàn tay trắng đến một trong bát đại thế gia Thượng Thanh Vực.

- Những cái này đều là nhánh của Chu gia sao?

Diệp Hạo nhìn thoáng qua mấy trăm thanh niên nam nữ bốn phía nói.

- Một nửa là nhánh của Chu gia ta, còn có một nửa là trợ quyền giống ngươi.

Chu Khả Khả nói khẽ.

- Cứ mỗi 30 năm Chu gia sẽ cử hành một lần Hội Võ, mỗi lần chọn ra top 10 có thể ghi danh vào gia phả, đến lúc đó top 10 gia tộc có thể đi vào dòng họ.

- Dưới top 10 thì sao?

- Có thể tiến vào các chi của dòng họ chuyển thành sản nghiệp, cũng có thể tự ra ngoài xông xáo sự nghiệp một phen. Muốn lấy lại danh dự thì phải chờ 30 năm sau lại tới.

Diệp Hạo nghe vậy mới hiểu tại sao Chu gia có thể phát triển nhanh như vậy.

Nếu lầy này Chu Khả Khả vào top 10 Hội Võ, như vậy mạch của Chu Khả Khả có thể tiến vào dòng họ, 30 năm này mạch của Chu Khả Khả sẽ phát triển mạnh mẽ. 30 năm sau nếu mạch Chu Khả Khả vẫn giữ nguyên được thì mạch Chu Khả Khả lại có thể lấy được 30 năm phát triển. Nếu mạch Chu Khả Khả bất hạnh thất bại thì lại trở về địa bàn ban đầu, thực lực so với lúc trước tăng lên đâu chỉ gấp đôi.

Thông qua loại cạnh tranh tàn khốc có thể điều động tính tích cực chỉnh thể Chu gia .

Cái này khiến các chi Chu gia sẽ không ngừng bồi dưỡng thế hệ trẻ tuổi giống Chu Khả Khả, hơn nữa thông qua sự cạnh tranh sẽ khiến tài nguyên Chu gia được lợi dụng tối đa hóa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận