Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 846: Vào phủ khố

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên Tập: Hám Thiên Tà Thần

-----------------------------

Nhưng đã theo dõi lâu như vậy rồi, Diệp Hạo đương nhiên không muốn từ bỏ.

Hán không phải không nghĩ bắt hai người này lại, nhưng một phần vạn khả năng họ không sợ chết thì sao? Vì vậy không bằng lén lút đi theo a.

Cứ như vậy nữa ngày sau, Diệp Hạo nhìn thấy hai người Chu Thanh Hổ và thanh niên kia ngừng lại, trước mặt họ có một khối Thiên Hạo Thạch chặn đường đi.

- Thiên Hạo Thạch.

Sắc mặt Chu Thanh Hổ âm trầm.

Bọn họ am hiểu Thổ Hệ Pháp Tắc nên có thể tự do đi lại trong đất, nhưng đối mặt với khối Thạch Đầu này nhất là Thiên Hạo Thạch thì họ không biết làm gì.

- Ta đã sớm nghĩ tói Chu Gia các ngươi sẽ sử dụng Thiên Hạo Thạch để tạo thành tường bảo vệ Phủ khố.

Thanh niên đi cùng Chu Thanh Hổ đưa ra mộ con chuột lông mềm như nhung, con chuột này vèo một cái lẻn tới trước mặt Thiên Hạo Thạch. Sau đó hai răng nanh của nó không ngừng gặm lên khối thạch đầu.

Chu Thành Hồ càng chấn kinh hơn khi thấy con chuột này có thể phá được Thiên Hạo Thạch.

- Cái này… không lẽ là Phệ Thạch Bảo Thử trong truyền thuyết?

Đột nhiên Chu Thanh Hổ nghĩ tới cái gì.

- Ừm, trên lý thuyết thì không loại đá nào Phệ Thạch Bảo Thử không gặm được.

Thanh niên kia nói đến đây dừng lại một chút:

- Dựa theo tiến độ hiện tại, chỉ cần một canh giờ sẽ có thể đào được một cái hố.

- Vẫn do Lý huynh nghĩ chu đáo.

Chu Thanh Hổ nghe thấy vậy trong lòng vui mừng nói.

Nói xa, Diệp Hạo nhìn thấy cảnh này, lông mày nhíu lại.

Ngay cả Chu Khả Khả cũng có sắc mặt giống vậy.

- Ta không hiểu tại sao hai người họ lại dám ăn trộm bảo khố của Chu gia chứ?

Chu Khả Khả truyền âm hỏi.

Sở dĩ cô hỏi như vậy vì bên trong phú khố sẽ có cao thủ trấn giữ a.

Thanh niên thần bí kia dù có mạnh hơn cũng chỉ là Ngọc Tiên Cảnh.

Mà trong Phủ khố của Chu gia rất có thể sẽ có cường giả Tiên Chủ cấp.

Bọn họ nghĩ như thế nào?

- Kiên nhẫn xem tiếp không phải sẽ biết sao.

Diệp Hạo cười nói.

Hắn dự định cưỡng ép xé rách không gian tiến vào phủ khố.

Nhưng Diệp Hạo rất nhanh phát hiện bốn phía phủ khố có cấm chế không gian.

Nói cách khác, dù Phệ Thạch Bảo Thử của thanh niên này có đục xuyên được Thiên Hạo Thạch thì cũng không vào trong phủ khố được.

Một canh giờ sau, Phệ Thạch Bảo Thử cuối cùng cũng đục xuyên được Thiên Hạo Thạch, nhưng sau đó, một trậ pháp mộng ảo xuất hiên trước mắt hai người.

Trên mặt Chu Thành Hổ không lộ ra một chút kinh ngạc nào.

Chỉ có thanh niên thần bí kia có chút đau lòng lấy ra hai quyển trục, hắn đưa một quyển cho Chu Thành Hổ nói:

- Chu huynh, thành bại, phụ thuộc vào việc này a.

Sắc mặt Chu Thành Hổ ngưng trọng, sau đó, tiếng quyển trục bị xé rách vang lên, nháy mắt đó, ba động cường hãn tràn ngập ra, một kiếm quang trong khoảnh khắc chém lên trên cấm chế không gian.

Cấm chế không gian rung động kịch liệt hai lần bị xé rách, cùng lúc đó, bên trong phủ khố vang lên một tiếng rống giận.

- Dám đụng vào phủ khố Chu gia, các ngươi đang tự tìm cái chết.

Chu Thành Hổ và thanh niên kia liếc nhìn nhau rồi lập tưc theo lỗ thủng do Phệ Thạch Bảo Thử vừa đục đi vào trong, vừa vào, hai người nhìn thấy một lão giả dữ tợn đầy sát ý.

Lão giả kia nhìn thấy Chu Thành Hổ giật mình.

Hắn không ngờ Chu Thành Hổ lại làm việc này.

- Chu Thành Hổ, ngươi có biết ngươi đang làm gì không?

Lão giả kia gầm thét.

- Ta rất rõ ta đang làm gì, nhưng ngươi có biết Gia Chủ đang làm cái gì không?

Chu Thành Hổ nhìn lão giả này hỏi.

- Gia Chủ? Gia Chủ thế nào?

Lão giả này nghi ngờ hỏi.

- Chu Bất Đồng tu luyện tà công thôn phệ Huyết Mạch Thiên Kiêu đồng tộc.

- Không thể nào.

Lão giả này nói.

- Không thể nào? Vậy ngươi nói cho ta biết tạo sao Chu Bất Đồng có thể ngồi vững vị trí Gia Chủ liên tục nhiều năm như vậy?

- Bởi vì…?

Lão giả này chưa kịp nói đã bị Chu Thành Hổ ngắt lời:

- Ngươi định nói Chu Bất Đồng có thực lực mạnh đúng không? Nhưng mà ngươi có nghĩ tới tại sao ba vị tộc thúc có khả năng uy hiếp đến vị trí của Chu Bất Đồng đều chết không minh bạch?

- Cái này…

Lúc này, lão giả không biết phải nói gì.

- Ta dám nói Chu Bất Đồng tu luyện tà công thôn phệ huyết mạch Thiên Kiêu đồng tộc bởi vì hắn trước mắt ta thông phệ đại ca Chu Thành Long của ta.

- Gia chủ tu vi cỡ nào, sao không phát hiện được ngươi chứ?

Lão giả nghe vậy tức giận nói:

- Nói dối cũng phải nói cho kín kẽ.

- Ngươi nhìn thử đây là cái gì?

Trong tay Chu Thành Hổ xuất hiện một Hại Châu, sau một khắc, khí tức ba động của hắn hoàn toàn biến mất.

- Liễm Tức Châu.

Sắc mặt lão giả biến hóa.

Nếu có Liễu Tức Châu thì có thể lý giải được vì sao Chu Bất Đồng không phát hiện Chu Thành Hổ.

- Ca ca của ta là Ngọc Tiên hai mươi bảy chuyển a, tương lai có khả năng trùng kích Tiên Tôn Cảnh, đáng tiếc còn chưa kịp đột phá Kim Tiên đã bị tên cẩu Chu Bất Đồng thôn phệ.

Trong mắt Chu Thành Hổ đầy nước mắt nói.

Lão giả trầm mặt một lúc nói:

- Bây giờ, hai ngươi các ngươi đi đi, ta sẽ coi như chuyện này chưa từng xảy ra, đồng thời ta sẽ điều tra rõ việc này.

- Điều tra rõ ràng?

Chu Thành Hổ nghe vậy cười lớn nói:

- Ngươi nghĩ quá ngây thơ rồi, ngươi cảm thấy mấy năm nay cao tầng Chu gia không hoài nghi Chu Bất Đồng hả? Nhưng những người đó đều biến mất thần bí.

- Giống như Chu Thiên Kiện, Chu Thiên Lam, Chu Bất Tốn, Chu Phúc Lâm.

Chu Thành Hổ vẻ mặt thương hại nhìn lão giả nói.

Nghe vậy, sắc mặt lão giả trần xuống.

Nhưng cao thủ này biến mất không phải hắn chưa từng hoài nghi.

Nhưng khi hắn đang điều tra thì bị Chu Bất Đồng an bài đến đây trông coi phủ khố.

- Trong miệng ngươi Chu Thiên Kiện, Chu Thiên Lam, Chu Bất Tốn bây giờ còn đang sống rất tốt.

Đúng lúc này, một giọng nói nhẹ nhàng vang lên. Sau đó, cửa lớn phủ khố tự động mở ra, một lão giả mặc cẩm bào sải bước đi vào.

Nhìn thấy lão giả kia, trong mắt Chu Thành Hổ và thanh niên thần bí lộ ra không thể tưởng tượng nổi.

Lão giả trông coi phủ khố lui ra sau một bước đề phòng nhìn Chu Bất Đồng.

- Chu Lương An, Chu Thành Long do ta giết đó.

Ngoài dự đoán của lão giả, Chu Bất Đồng thẳng thắn thừa nhận.

- Tại sao vậy?

Chu Lương An tức giận hỏi.

- Tại sao hả?

Chu Bất Đồng bình tĩnh nhìn Chu Lương An nói:

- Từ lúc nào Chu gia chúng ta trở thành Bát Đại Thế Gia, không phải ngươi không biết a?

- Ta biết rõ, là mười năm trước.

Chu Lương An nói.

- Vậy ngươi có biết, mười năm trước Chu gia đứng trước nguy cơ không?

- Mười năm trước, Lý gia đột kích quy mô lớn, Gia Chủ cường thế đánh bại Lão Tổ Lý gia, lúc này Chu gia mới trở thành Bát Đại Thế Gia.

Chu Lương An sao không biết chuyện này được?

Trên thực tế, mỗi một đệ tử Chu gia ai cũng biết chuyện này.

Có thể nói, lúc đấy, không có Chu Bất Đồng thì Chu gia không để đạt đến vị trí Bát Đại Thế Gia như hiện tại được.

Bạn cần đăng nhập để bình luận