Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 848: Vét sạch

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên Tập: Hám Thiên Tà Thần

-----------------------------

Nhục Thân xé rách không gian trước đó Diệp Hạo không làm được.

Nhưng mà cho đến khi Diệp Hạo tu luyện Nhục Thân đến Viên Mãn thì có thể tùy ý thực hiện, hơn nữa khi xé rách không gian cũng sẽ không đụng chạm đến Không Gian Cấm Chế bốn phía.

Bởi vì Nhục Thân xé rách không gian là cấp độ sâu nhất về không gian.

Sau khi Diệp Hạo cùng Chu Khả Khả rời đi, nửa khắc đồng hồ sau một đạo thân ảnh lặng lẽ không một tiếng động xuất hiện bên trong Phủ Khố.

Thân ảnh này chính là Phân Thân Diệp Hạo.

Diệp Hạo sớm ngứa mắt Gia Chủ Chu Gia Chu Bất Đồng nên làm sao hắn có thể buông tha cho Phủ Khố này đây.

Lúc này Chu Thành Hổ đột nhiên mở to hai mắt ra, do Phủ Khố được bố trí Cấm Chế nên hắn nhìn thấy bên trong Phủ Khố từng kiện từng kiện giảm bớt, qua một lúc thì toàn bộ đồ bên trong biến mất toàn bộ.

Một màn quỷ dị này làm cho trái tim Chu Thành Hổ nhảy lên kịch liệt, rồi hắn khiếp sợ khi phát hiện mình bị mang ra Phủ Khố, hơn nữa Cấm Chế được Chu Bất Tốn thiệt lập trong thể nội của hắn cũng bị xóa đi.

- Cái này.

Sắc mặt Chu Thành Hổ tràn đầy kinh ngạc đứng trước cửa ra vào Phủ Khố ngơ ngác nhìn.

Lập tức hắn cảm thấy mình như đang trở thành một hình nhân thế mạng.

- Đáng chết.

Chu Thành Hổ giận dữ kêu một tiếng rồi quay đầu về hướng khác bỏ chạy.

Toàn bộ đồ vật bên trong Phủ Khố đã biến mất, việc này khẳng định sẽ truy xét đến bản thân.

Dù có giải thích thì Chu Thành Hổ khẳng định Chu gia nhất định quy chụp một phần trách nhiệm lên người mình.

Chu gia sẽ không tin tưởng bản thân.

Nên 36 kế chuồn là thượng sách.

Đám người Chu Bất Đồng uống đến 3 canh giờ, Chu Lương An lắc lư đi đến Phủ Khố, khi mở ra sắc mặt Chu Lương An vô cùng đặc sắc, hắn đưa tay lên ra sức dụi mắt.

Không có bất cứ thứ gì bên trong.

Một lát sau Chu Lương an kêu to một tiếng.

- Không có khả năng.

Lúc này đám người Chu Bất Đồng liếc nhìn nhay rồi vội vàng chạy đến Phủ Khố, bọn họ cũng bị một màn trước mắt làm cho ngây ngẩn.

- Chuyện gì thế này?

Chu Bất Đồng nổi giận hỏi.

Chu Bất Đồng có thể không giận sao?

Tích lũy hơn ngàn năm của Chu gia đó.

Cứ như vậy mất ráo.

Chu Bất Tốn vội vàng tiến lên kiểm tra Trận Pháp.

- Không Gian Trận Pháp không có dấu vết phá giải, hơn nữa Cấm Chế báo nguy cũng không có dấu hiệu kích hoạc.

Chu Thiên Lam nhìn chằm chằm Chu Lương An nói.

- Lương An, ngươi mau nói cho ta chuyện gì xảy ra?

- Ngươi không phải hoài nghi ta ăn trộm à?

Chu Lương An nghe vậy nhíu mày nói.

- Ta cũng vừa mới bước vào như ngươi thôi.

- Chu Thành Hổ không thấy đâu.

Chu Thiện Kiện lúc này nói.

- Chu Thành Hổ đã biến mất rồi.

Chu Bất Đồn kiểm tra xung quanh một chút rồi nói Chu Lương An.

- Lương An để cho chắc chúng ta cần kiểm tra ngươi một chút.

- Có thể.

Chu Lương An đứng một bên nói.

- Ta có thể lập Thiện Đạo Thệ Ngôn, chuyện ta không có quan hệ gì đến ta.

Chu Lương An biết bản thân có hiềm nghi rất lớn.

Nên Chu Bất Đồng còn chưa kiểm tra thì Chu Lương An đã đề nghị lập Thiên Đạo Thệ Ngôn.

Khi Chu Bất Đồng cẩn thận kiểm tra Càn Khôn Túi của Chu Lương An thần sắc của hắn càng thêm ngưng trọng hơn.

- Trên cửa chính ta có bố trí Cấm Chế.

Lúc này Chu Bất Tốn mở miệng nói.

- Vừa rồi khi Cấm Chế bị tác động đến ta đã nghe được tiếng kêu sợ hãi của Chu Lương An, nên dù cho Chu Lương An có lòng thì cũng không có khả năng chỉ trong vài tích tắc có khả năng lấy toàn bộ đồ đạc đi.

Nghe được vậy đám người Chu Bất An rơi vào trầm mặc.

Không có chút nghi vấn nào có một cao thủ cứu được Chu Thành Hổ đồng thời còn cướp sạch Phủ Khố của Chu gia không còn gì.

- Tra.

Thật lâu sau Chu Bất Đồng nghiêm nghị nói.

- Lấy toàn bộ tình báo viên toàn bộ Chu gia ra ngoài, bất kể giá nào cũng phải tìm được Chu Thành Hổ.

Nhưng mà đám cao tầng Chu gia không nghĩ tới gia hỏa Chu Thành Hổ này đã chạy đến Thượng Thanh Vực làm cho tình báo viên của Chu gia hao phí một lượng lớn nhân lực vật lực cũng không tìm được ra.

Phủ Khố Chu gia bị trộm sự tình này cao tầng Chu gia không có khả năng rêu rao ra ngoài.

Dù sao, dao động này quá lớn sẽ ảnh hướng đến nhân tâm.

Chu Bất Đồng lấy toàn bộ tài nguyên của bản thân tích cóp được bỏ vào Phủ Khố, đám người Chu Lương An thấy vậy cũng nhao nhao bỏ toàn bộ đồ của mình vào.

- Chuyện này không thể để cho bất cứ ai biết rõ, tất cả các người phải kín miệng coi như mọi chuyện chưa từng xảy ra.

Chu Bất Đồng trầm giọng nói.

- Bất quá những đồ vật mà chúng ta bỏ vào xa xa không đủ các ngươi mau nhanh chóng dẫn đầu một chi Tướng Sĩ quét ngang các Thế Lực không thần phục bốn phía xung quanh.

Chỉ có cướp đoạt mới có thể lấp đầy tài phú như cũ.

Sau khi hạ mệnh lệnh Chu Bất Đồng mới suy nghĩ rốt cuộc người nào ra tay.

Hắn muốn biết đối phương làm sao có thể lặng yên không một tiếng động dọn toàn bộ Phủ Khố Chu gia đi.

Còn có đối phương nếu có mục đích gì mà lại muốn lợi dụng Chu Thành Hổ?

Tựa hồ không có đạo lý.

Chu Bất Đồng sao có thể nghĩ ra được người ra tay là Diệp Hạo cũng do bố trí chướng nhãn pháp cho để đối phương không nhìn ra chứ.

Chu Bất Đống nếu không tìm ra Chu Thành Hổ tất cũng khó đoán được Diệp Hạo.

Một tháng trôi qua đến thời điểm Chu Bất Đốn đi đến Phế Mạch chi địa.

- Có nên tập hợp đủ một bộ Trung Phẩm Ngũ Hành Tiên Thạch?

Chu Bất Đống quét mắt toàn trường một cái nói.

Lúc này Diệp Hạo cùng Chu Khả Khả cũng xuất hiện trong đám người.

Bất quá Diệp Hạo lại đánh hơi được trong không khí tràn ngập mùi máu tươi nhàn nhạt.

Chu Khả Khả cũng đánh hơi được sắc mặt không khỏi biến đổi.

Chu Khả Khả nhìn xung quay phát hiện Tu Sĩ bốn phía hơn phân nửa đều bị thương.

- Ta gom đủ.

Lúc này Chu Hàn Lâm nhanh chân đi đến trước mặt Chu Bât Đống, đặt năm khỏa Trung phẩm Tiên Thạch trên mặt bàn.

Chu Bất Đồng nhìn thoáng qua nhẹ gật đầu.

- Hàn Lâm trực tiếp tấn cấp.

Chu Hàn Lâm dương dương đắc ý nhìn thoáng qua Chu Vô Miên.

- Chu Vô Miên tới phiên ngươi.

Chu Vô Miên nhìn thấy thái độ gây hấn của Chu Hàn Lâm như vậy cũng bất đắc dĩ lắc đầu, trước sự soi mói của toàn trường đi đến trước mặt Chu Bất Đồng, hắn đồng dạng lấy năm khỏa Trung Phẩm Tiên Thạch bày trên mặt bàn.

Lúc này sắc mặt Chu Hàn Lâm âm trầm xuống.

- Không nghĩ tên gia hỏa ngươi lại có thể gom đủ.

Chu Vô Miên lại tiện tay nhặt lên Kim Hệ Tiên Thạch của Chu Hàn Lâm, rồi hắn đưa viên Kim Hệ Tiên Thạch để dưới ánh sáng.

- Mọi người có hay không chú ý đến viên Tiên Thạch bên trên còn có một vết máu không?

Tu Sĩ toàn trường lập tức ngưng thần chú ý.

Khi ánh sáng chiếu vào trên viên Kim Hệ Tinh Thạch xuất hiện một tơ máu nhàn nhạt bên trên.

- Cứ cho rằng Gia Chủ đã nói tiến vào bên trong Phê Mạch bất luận thủ đoạn, nhưng nếu không nên xuất thủ thì đừng ra tay, dù sao người ngươi xuất thủ cũng là người chảy cùng một dòng máu.

Chu Vô Miên nói đến đây khuôn mặt tràn đầy thương cảm nói.

- Tâm ngoan thủ lạt.

Chu Hàn Lâm chú ý thấy Tu Sĩ bốn phía nhìn mình với ánh mắt rất khác.

Điều này làm cho hắn lửa giận trùng thiên.

Chu Vô Miện chỉ nói ra một câu nhẹ nhàng đã hạ thanh danh hắn xuống đáy.

Bạn cần đăng nhập để bình luận