Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 857: Đưa cho ngươi

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên Tập: Hám Thiên Tà Thần

-----------------------------

Thất bại không đáng sợ.

Đáng sợ là không biết thất bại ở chỗ nào.

Hướng Sơn Dụ đang thuộc loại tình huống này.

Hắn rõ ràng, nếu bản thân không biết nguyên nhân thất bại thì dù có cho mình thêm mười lần thậm chỉ trăm lần cơ hội đều không có khả năng luyện chế thành công.

- Ta thất bại.

Hướng Sơn Dụ nói.

Nghe vậy, Diệp Hạo mở to hai mắt.

- Cảm ơn.

- Cảm ơn?

Nghe Diệp Hạo nói vậy, Hướng Sơn Dụ ngẩn người:

- Ngươi luyện chế thành công?

- Đúng vậy a.

Diệp Hạo gật đầu.

- Xác định?

Hướng Sơn Dụ nghi ngờ hỏi.

- Xác định.

Diệp Hạo trả lời.

- Diệp Hạo, thành đan có một cái tiêu chí quan trọng chính là đan hương, nhưng đến bây giờ, ta vẫn không ngửi thất bất luận một chút đan hương nào.

Hướng Sơn Dụ nói ra nghi hoặc trong lòng.

- Ngươi có biết đan hương có ý nghĩa gì không?

Diệp Hạo cười hỏi.

- Có ý nghĩa gì?

Hướng Sơn Dụ không hiểu ý tứ của Diệp Hạo.

Cái này mang ý nghĩa gì?

Ý vị thành công.

Diệp Hạo không trả lời Hướng Sơn Dụ mà lấy tay vỗ lên đan lô một cái, sau đó, chín viên tiên đan xếp thành một hàng xuất hiện giữa không trung. Cùng lúc đó, đan hương nồng đạm tràn ngập ra bốn phía, loại đan hương này giúp tu sĩ ở đây có cảm giấc như lỗ chân lông giãn ra, thoải mái.

- Chín viên tiên đan.

- Toàn bộ thành đan.

- Sao có thể được?

- Không nói cái khác, chỉ riêng có đan hương đã có thể khẳng định đây chính là Đỉnh Cấp Ngọc Cấp Tiên Đan.

- Rốt cuộc đây có phải Thượng Cổ Tố Thể Đan hay không?

- Các ngươi mau nhìn, có ba viên tiên đan không giống bình thường?

- Đan vân.

- Trời ạ, đây là thật hả?

- Cực phẩm tiên đan.

Khi đệ tử thiên tài của Luyện Đan Đường đang thảo luận, cao tầng Luyện Đan Đường lại đi đến trước mặt Diệp Hạo kiểm trả tiên đan do hắn luyện chế.

Hướng Sơn Dụ cũng kiểm tra.

Nhưng thần sắc của hắn ngày càng chấn kinh.

- Đây mới thật sự là Thượng Cổ Tố Thể Đan.

Thật lâu, Hướng Sơn Dụ ngưng trọng nói.

- Công hiệu như thế nào?

Lạc Du đi tới hỏi.

- Tu vi Ngọc Tiên mười ba chuyển mới có tư cách sử dụng loại tiên đan này, sau khi sử dụng sẽ liên tục tăng lên hai cảnh giới, cực hạn của viên tiên đan này có lẽ là Ngọc Tiên mười tám chuyển, nhưng Ngọc Tiên mười tám chuyển chỉ có thể tăng lên một cảnh giới.

Hướng Sơn Dụ dừng một chút rồi nói tiếp:

- Nhưng riêng ba viên cực phẩm Thượng Cổ Tố Thể Đan, ta đoán cho dù Ngọc Tiên hai mươi chuyển cũng sẽ có hiệu quả.

Nghe như thế, hai mắt Lạc Du sáng lên.

- Diệp Hạo, không biết có thể chuyển nhượng chín viên Thượng Cổ Tố Thể đan này cho Thượng Thanh Cung chúng ta không?

Lạc Du nhìn Diệp Hạo nói nhỏ.

- Có thể, tiền bối cầm lấy đi.

Diệp Hạo nói xong phân biệt chín viên Thượng Cổ Tố Thể Đan bỏ vào chín bình ngọc, sau đó, hắn bỏ chín bình ngọc vào túi càn khôn rồi đưa cho Lạc Du.

Nhất thời, Lạc Du choáng váng.

Thượng Cổ Tố Thể Đan trân quý như thế nào, Lạc Du thông qua Hướng Sơn Dụ giới thiệu cũng đã biết được.

Nhưng mà Diệp Hạo lại tiện tay cho mình chín viên Thượng Cổ Tố Thể Đan này.

Lạc Du cất kỹ chín viên Thượng Cổ Tố Thể Đan, sau đó, Hướng Sơn Dụ há to miệng mấy lần muốn nói gì nhưng không biết nên mở miệng thế nào. Vẫn do Liễu Yên Nhiên chú ý tới Hướng Sơn Dụ nên chạm nhẹ vào Diệp Hạo nói:

- Diệp Hạo, ngươi có muốn giao lưu tâm đắc với Hướng đại sư một chút không?

Diệp Hạo chần chờ một chút rồi nhẹ lắc đầu:

- Không có gì để giao lưu cả.

Diệp Hạo không định truyền đan phương Thượng Cổ Tố Thể Đan cho Hướng Sơn Dụ.

- Được rồi, ta luyện đan có chút mệt mỏi.

Diệp Hạo tiện tay thu hồi đan lô định rời đi.

- Diệp công tử, ta có thể hỏi ngươi một câu hay không?

Lúc này, Đường Chủ Luyện Đan Đương Thượng Thanh Cung – Tả Hải nhẹ giọng hỏi.

- Hỏi đi.

- Tại sao lúc ngươi ôn dưỡng tiên đan không có đan hương tràn ra?

- Ngươi uống qua canh gà chưa?

- Uống qua.

Ta Hải không hiểu tại sao Diệp Hạo lại hỏi vậy nhưng vẫn trả lời.

- Có phải lúc ngươi hầm gà cách thủy có hương thơm lan ra xung quanh không?

- Phải.

- Vậy ngươi có biết mùi thơm đó chính là tinh hoa của gà, đó cũng là vì sao ngươi uống canh gà không dinh dưỡng.

Diệp Hạo nói tiếp:

- Thật ra, luyện đan cũng giống như vậy. Trong quá trình ôn dưỡng tiên đan, mùi thơm tràn ngập ra chính là tinh hoa của tiên đan, đây là nguyên nhân vì sao rất nhiều đan sư không thể luyện chế ra Cực Phẩm tiên đan, bởi vì tinh hoa bên trong tiên đan đã bị tổn hại quá nhiều.

- Vậy phải làm thế nào để giữ lại tinh hoa bên trong tiên đan được?

- Không thấy lúc cuối cùng ta đánh ra đan ấn sao?

Diệp Hạo nói đến đây nhấc chân đi về phòng của mình.

Diệp Hạo giải đáp rõ như vậy cũng đã xem trên mặt mũi của Liễu Yên Nhiên.

Lúc này, trong mắt Tả Hải lóe ra tinh mang.

Liễu Yên Nhiên nhìn thấy vậy nói.

- Tả đường chủ, ta khuyên ngươi tốt nhất nên thu hồi tiểu tâm tư của mình đi.

Liễu Yên Nhiên nhìn chằm chằm Tả Hải nói.

Trên mặt Tả Hải lộ vẻ xấu hổ:

- Ta không biết cô đang nói gì?

- Cho dù thực lực hay bối cảnh thì Diệp Hạo không phải người Thượng Thanh Cung chúng ta có thể trêu chọc.

Liễu Yên Nhiên chưa nói hết ra:

- Ta nói vậy ngươi rõ chưa?

- Diệp công tử là khách quý của Thượng Thanh Cung chúng ta.

Tả Hải nhìn Liễu Yên Nhiên nói:

- Cô cảm thấy ta có thể làm gì?

Nói xong, Tả Hải cũng rời đi.

Toàn bộ Tông Môn, ai dám lớn tiếng với Liễu Yên Nhiên?

Vị này tương lai có một trăm phần trăm trở thành Tiên Tôn cao giai nha!

(Truyện được thực hiện bởi HámThiênTàThần - truyenyy.com)



Trong phòng, Hướng Sơn Dụ không ngừng suy nghĩ nguyên nhân vì sao bản thân bị nổ đan, Nặc Nặc không dám quấy nhiễu Sư Tôn nên chờ bên cạnh ba canh giờ, mà sau ba canh giờ, cô vẫn thấy sự lo lắng trong mắt Hướng Sơn Dụ.

Nặc nặc lén lút rời khỏi phòng, sau đó, cô không về phòng mình mà gõ cửa phòng Diệp Hạo.

- Chuyện gì?

Diệp Hạo mở của ra hỏi.

- Ta có chuyện muốn nói với ngươi.

Nặc Nặc xông vào trong phòng, sau đó quay người đóng cửa lại.

Một sợi thần niệm của Liễu Yên Nhiên lúc nào cũng chỉ ý tới Diệp Hạo đi tới cửa phòng hắn, không biết tại sao, trong đầu Liễu Yên Nhiên xuất hiện cảnh Diệp Hạo và Nặc Nặc hôn nhau.

Nghĩ tới cảnh này, trong lòng cô rất không thoải mái.

Mặc dù cô biết chuyện này hơn phân nữa không xảy ra, bởi vì Diệp Hạo đối với ban thân đôi khi có đùa bỡn, nhưng đa số hắn vẫn rát quy củ.

Bỗng nhiên đẩy cửa phòng Diệp Hạo ra, Liễu Yên Nhiên nhìn thấy Nặc Nặc đang ngồi trên đùi Diệp Hạo, lúc này, trong mắt hai người đầy kinh ngạc.

- Ta tìm Diệp Hạo có việc.

Liễu Yên Nhiêu vội nói.

Lý do này của Liễu Yên Nhiên quá miễn cưỡng a.

Nặc Nặc cảm thấy giống bắt gian hơn.

- Chuyện gì?

- Chuyện của ta không quan trọng, hai người tiếp tục trò chuyện đi.

Liễu Yên Nhiên giả bộ không có chuyện gì ngồi xuống nói.

Nặc Nặc chần chờ một chút nhìn Diệp Hạo nói:

- Diệp Hạo, ngươi có thể giúp Sư Tôn ta một chút không?

- Ta không hiểu ý của cô?

Diệp Hạo nhún vai hỏi lại.

Bạn cần đăng nhập để bình luận