Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 862: Thường đi bên bờ sông

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên Tập: Hám Thiên Tà Thần

-----------------------------

Lô Ngọc cũng thấy được cảnh này.

Ngay khi Lô Ngọc trừng lớn hai mắt nhìn thì thanh niên trước mặt nàng lại cởi áo khoác trên người khoác cho nàng.

- Mặc vào đi.

Lô Ngọc đang muốn nói lời cảm tạ thì đã nhìn thấy thanh niên trước mặt biến mất, tiếp đó nàng khiếp sợ nhìn thấy một đám thuộc hạ của Độc Lang Bang chết đi.

Giống như bọt nước tan biến.

Tràng diện vô cùng rung động.

Mấy trăm tên thuộc hạ của Độc Lang Bang đều biến thành thi thể trong chốc lát.

Lão Giả áo đen kịp thời phản ứng thì đã hoảng sợ nhìn Diệp Hạo đang đi về phía hắn nói.

- Ngươi biết ta là ai không?

- Vậy ngươi biết mấy tên này là ai không?

Diệp Hạo vung tay lên hơn mười thân ảnh hiện ra tư thế đang xếp hàng quỳ trên mặt đất.

Lão Giả áo đen nhìn thấy mười thân ảnh này thì sắc mặc không khỏi thay đổi.

- Ngươi… ngươi...

Mười thân ảnh này bao gồm Bang Chủ, Phó Bang Chủ và Bát Đại Trưởng Lão của của Độc Lang Bang.

Mà Lão Giả áo đen chính là Đệ Cửu Trưởng Lão của Độc Lang Bang.

Nói cách khác Diệp Hạo đã bắt trọn ổ của Độc Lang Bang bọn họ.

- Ngươi còn có cái gì muốn nói không?

Diệp Hạo nhìn Lão Giả áo đen nói.

- Phía sau Độc Lang Bang bọn ta có Viên Dung Tông chống lưng.

- Ta biết rõ.

Diệp Hạo gật đầu nói.

- Ta không giết bọn họ vì muốn bọn họ nói ra Viên Dung Tông, sau ngày hôm nay Viên Dung Tông cũng sẽ không tồn tại ở Thượng Thanh Vực nữa.

- Viên Dung Tông lớn mạnh gần với Bát Đại Thế Lực a.

- Thì tính sao?

Diệp Hạo nói đến đây thân hình khẽ động, chờ khi trở lại vị trí thì Lão Giả áo đen đã bịch một tiếng bể nát.

Diệp Hạo nhìn Tu sĩ bốn phía nói.

- Về sau, Độc Lang Bang sẽ không còn tồn tại nữa.

- Tiền bối, ngài có thể cứu cha của ta hay không?

Lúc này Lô Ngọc khẩn cầu nói.

Diệp Hạo tiến lên kiểm tra thương thế của Lô Ngạn đưa tay đánh một cái Đan Ấn, đợi đến khi Thần Hồn của Lô Ngạn không còn tiêu tán, Diệp Hạo mới lấy ra một khỏa Đan Dược.

- Đưa cái này cho cha ngươi ăn.

Lô Ngọc vội vàng đổ Tiên Đan trong bình ra.

Tiên Đan hòa tan trong thể nội của Lô Ngạn một hồi, trên mặt Lô Ngạn đã xuất hiện một tia huyết sắc.

- Phụ thân, người có thấy đỡ chút nào không?

- Ta tốt hơn nhiều rồi.

Lô Ngạn nói ra câu này, hắn cũng rõ ràng cảm giác được thương thế của mình đang nhanh chóng khôi phục.

Lô Ngạn giãy dụa muốn đứng lên đã bị Diệp Hạo ngăn cản.

- Ngươi bây giờ còn rất yếu ớt, không cần đứng lên.

Diệp Hạo nói khẽ.

- Ta còn muốn chạy đến Viên Dung Tông, sẽ không ở đây lâu.

Diệp Hạo nói đi là đi, không chút nào lưu luyến.

Lô Ngọc kinh ngạc nhìn theo hướng Diệp Hạo biến mất mà trong lòng lại có cảm giác mất mát.

(Truyện được thực hiện bởi HámThiênTàThần - truyenyy.com)



Chân núi của Viên Dung Tông có một phiên chợ.

Bởi vì Viên Dung Tông là nơi hội tụ của Tu Sĩ khắp nơi.

Nhưng ngaa hôm này lại có một thiếu niên áo trắng đi đến trung tâm cái chợ này.

Diệp Hạo quét mắt bốn phía một cái cao giọng nói.

- Chư vị, các vị biết tại sao Độc Lang Bang vẫn chậm chạp không bị tiêu diệt không?

Tu Sĩ bốn phía đều nhìn về về hướng Diệp Hạo.

Bất quá lại không người nào dám trả lời.

Vấn đề này quá nhạy cảm.

Rất nhiều Tu Sĩ đã sớm suy đoán ra Viên Dung Tông đứng phía sau Độc Lang Bang bởi vì Viên Dung Tông chỉ cách Đông Bộ Bình Nguyên có 3 vạn cây số.

- Ta biết trong lòng chư vị đều có đáp án.

Diệp hạo khẽ mỉm cười nói.

- Không sai, Độc Lang Bang đến này vẫn chưa bị tiêu diệt bởi vì có Viên Dung Tông đứng sau ủng hộ.

Toàn trường xôn xao.

Không ai nghĩ Diệp Hạo lại dám nói vấn đề này ra trước mặt mọi người.

Chẳng lẽ gia hỏa này không muốn sống nữa?

- Ngươi nói cái gì?

Mấy tên Tu Sĩ tức khác đứng dậy trách cứ Diệp Hạo.

- Ta nói Viên Dung Tông các ngươi chính là kẻ đứng sau ủng hộ Độc Lang Bang.

Diệp Hạo bình tĩnh đáp.

- Nói cách khác Đệ Tử của Viên Dung Tông toàn là hạng người tà ác.

- Ngươi có chứng cứ gì chứng mình Viên Dung Tông ta đứng sau Độc Lang Bang, hôm nay nếu ngươi không bỏ ra được chứng cứ thì đừng trách ta xuất thủ với ngươi.

Một thanh niên lạnh lùng nhìn Diệp Hạo nói.

Diệp Hạo cười cười vung tay lên giữa sân lập tức xuất hiện đám người của Độc Lang Bang.

- Đây là...

- Trời ạ.

- Vị này lại bắt được Bang Chủ của Độc Lang Bang.

- Chín vị còn lại là Phó Bang Chủ cùng Bát Đại Trưởng Lão của Độc Lang Bang, hóa ra cao tầng của Độc Lang Bang đã bị tận diệt.

- Thanh niên này là ai?

Ngay khi Tu Sĩ bốn phía thảo luận, Diệp Hạo đá Bang Chủ Độc Lang Bang một cước nói.

- Người đứng sau sai khiến Độc Lang Bang là ai?

- Viên Dung Tông.

Bang Chủ Độc Lang Bang Viên Bình khổ sở đáp lời.

Viên Bình dù sao cũng là một nam tử, dù thiên đạo vạn trảm cũng không nhăn mặt, nhưng hôm nay tại sao lại ngoan ngoãn khai thật?

Bởi vì Diệp Hạo cho hắn biết cảm giác thế nào sống không bằng chết.

Khi rãnh rỗi Diệp Hạo Luyện Đan cũng sẽ luyện chế ra một chút Độc Dược, những Độc Dược này không có cái nào mà không phải thứ chuyên để hành hạ người khác.

Cái gì?

Tu Sĩ toàn trường đều kinh ngạc nhìn về phía Bang Chủ Độc Lang Bang.

Suy đoán là một chuyện, nhưng chứng thực lại là chuyện khác.

Đây là một quy tắc ngầm.

Dù tất cả mọi người đều biết sự thật, nhưng không thể nói ra.

- Ngươi gạt người.

Tên Đệ Tử của Viên Dung Tông kia tức giận quát.

- Ta nói dối?

Viên Bình nhìn tên Đệ Tử kia nói khẽ.

- Đông Bộ Bình Nguyên nằm trong phạm vi thế lực của Viên Dung Tông, vì sao Viên Dung Tông chậm chạp không ra tay? Mà khi Tông Môn khác muốn xuất thủ thì Viên Dung Tông lại tỏa ra vẻ muốn quyết tử chiến?

Tất cả mọi người bên ngoài đều biết việc này, cũng không cần phải dấu giếm không phải sao?

- Viên Dung Tông những năm này thu được sự tăng trưởng lớn về thực lực, ngươi có thể giải thích Viên Dung Tông lấy tài nguyên ở đâu ra không?

- Im miệng.

Lúc này một Trưởng Lão của Viên Dung Tông đi tới, hắn chỉ Diệp Hạo nói.

- Có phải tiểu tử này sai các ngươi nói xấu Viên Dung Tông chúng ta không?

- Lưu huynh, khi ta rơi vào trong tay hắn mới bắt đầu biết rõ Nhân Quả tuần hoàn, báo ứng xác đáng.

Viên Bình hơi lắc đầu nói.

Con ngươi của tên Trưởng Lão Viên Dung Tông kia không khỏi co rụt lại.

Hắn chú ý đến lời mà Viên Bình vừa nói.

Viên Bình nói mình rơi vào trong tay Diệp Hạo, đây chẳng phải nói Viên Bình không phải đối thủ của Diệp Hạo?

Nhưng làm sao có thể như vậy?

Trên người Diệp Hạo ngay cả ba động của Kim Tiên Cảnh cũng không có.

- Ta mang bọn họ đến đây vì muốn cho Viên Dung Tông các ngươi được chết một cách rõ ràng.

Diệp Hạo cao giọng nói.

- Viên Dung Tông trợ trụ vi ngược, Tông Môn dạng này không nên tồn tại.

Diệp Hạo nói xong đi về phía Viên Dung Tông.

- Tự tìm cái chết, dám nói xấu Viên Dung Tông ta như thế?

Trưởng Lão kia vẫn không nhịn được mà xuất thủ.

Nhưng khi thân hình Diệp Hạo lóe lên một cái thì tên Trưởng Lão kia đã bưng lấy cổ mình, mặt mũi hiện lên vẻ hoảng sợ ngã xuống.

- Một kích tất sát.

- Ngươi thấy được động tác của hắn không?

- Vừa rồi hắn xé rách không gian.

- Tiên Chủ Đỉnh Phong cường giả.

- Lần này Viên Dung Tông chọc tới đại nhân vật rồi.

- Thường đi bên bờ sông, làm sao không ướt giày?

Bạn cần đăng nhập để bình luận