Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 872: Nên lượng kiếm

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

Team : Vạn Yên Chi Sào



---------------------------

- Vừa tới Bất Ngữ Thành hai ngày, không ngờ lại gặp được ngươi thật.

Mẫu Dận Danh nói đến đây liền quan sát tu vi Diệp Hạo, thế nhưng nhìn một chút hắn lại biến sắc.

Bởi vì Mẫn Dận Danh chú ý tới tu vi Diệp Hạo vẫn ở Ngọc Tiên Cảnh.

Nói cách khác 10 năm nay Diệp Hạo không hề tăng lên.

Chẳng lẽ Diệp Hạo thật sự bị trớ chú ảnh hưởng mà không thể tăng lên sao?

Mẫn Dận Danh không hề có ý xem thường Diệp Hạo.

Bởi vì lúc Diệp Hạo 33 chuyển cũng không hề xem thường bản thân 27 chuyển.

Diệp Hạo vẫn công bình mà đối đãi.

Bản thân sao có thể làm chuyện vong ân phụ nghĩ được.

- Ha ha.

Mẫn Dận Danh xem thấu được tu vi Diệp Hạo đương nhiên Kim Minh cũng có thể.

- Ngọc Tiên Cảnh, 10 năm trôi qua, ngươi vẫn còn ở Ngọc Tiên cảnh?

- 10 năm không có chút nào tiến thêm.

- Đời này Diệp Hạo đoán chừng sẽ chấm dứt.

- Đáng tiếc cho nhất đại thiên kiêu.

Mười thanh niên nam nữ giữa sân đàm luận đồng thời trên mặt Khổng Dĩnh Nhi lộ vẻ tức giận.

- Im miệng.

- Ngươi nói cái gì?

Kim Minh nói ra câu này liền chú ý tới tia sát ý dữ tợn trong mắt Khổng Dĩnh Nhi.

- Ta nói ngươi im miệng.

Khổng Dĩnh Nhi tiến lên một bước nói.

Kim Minh đang đinh nói thế nhưng một thanh âm tràn ngập uy ám nhàn nhạt vọng ra trong đại sảnh.

- Kim Minh, Dĩnh Nhi là khách quý của ta.

Tu sĩ toàn trường lập tức nghi ngờ nhìn về phía tu sĩ đang nói.

Tuyết Phong!

Tuyết Vực Thiên Chi Kiêu Tử.

Thanh niên hạng chín Tranh Bá Tái lần trước.

Toàn trường ai mà không biết Khổng Dĩnh Nhi là thị nữ của Diệp Hạo, bởi vậy Tuyết Phong xưng hô như vậy chính là gây hấn.

Tu sĩ toàn trường lập tức nhìn về phía Diệp Hạo.

Bọn họ đều muốn biết Diệp Hạo sẽ ứng phó như thế nào.

Tuyết Phong gây hấn rõ ràng với Diệp Hạo.

- Tuyết Phong, ta cho ngươi một cơ hội.

Diệp Hạo bình tĩnh nhìn Tuyết Phong nói.

- Hiện tại xin lỗi ta, ta có thể coi như chưa có chuyện gì xảy ra.

- Xin lỗi?

Khóe miệng Tuyết Phong toát ra giễu cợt nói.

- Diệp Hạo, ngươi còn đắng chìm vinh quang từ 10 năm trước sao?

- Nói như vậy ngươi không chịu xin lỗi sao?

- Diệp Hạo, chúng ta nói thẳng ra đi.

Tuyết Phong chỉ vào Khổng Dĩnh Nhi nói.

- Thị nữ của ngươi ta coi trọng, ngươi nói giá đi.

- Ta muốn biết ngươi lấy dũng khí từ đâu để nói câu này?

Diệp Hạo nhìn Tuyết Phong nói.

- Chẳng lẽ ngươi không lo lắng sẽ không ra khỏi được nơi này sao?

- Đông Tiên Điện còn chưa có lá gan lưu ta lại.

- Ta không tin.

- Diệp Hạo, ngươi nên tin.

Lúc này một nử tử phấp phới như hoa cười khanh khách nói.

- Tuyết gia Tuyết Vực bọn họ có một vị lão tổ một năm trước đi du lịch trở về, mà sau nửa tháng đã đột phá đến Tiên Tôn tầng một.

- Đông Tiên Điện chúng ta cũng có một Tiên Tôn a.

- Ta còn chưa nói xong đâu.

Nữ tử kia tiếp tục nói.

- Một tháng trước vị lão tổ Tuyết gia kia gặp một yêu thú Tiên Tôn cấp, hai người ra tay đánh nhau sau đó yêu thú đi theo vị lão tổ kia.

- Nói cách khác Tuyết gia Tuyết Vực hiện tại có hai tôn Tiên Tôn cấp tọa trấn, cái này cũng là lý do vì sao Tuyết Phong ngươi không hề lo lắng Đông Tiên Điện sẽ động thủ với ngươi?

Diệp Hạo nói đến đây hơi dừng một chút nói.

- Ma ta hiện tại nói cho ngươi biết Đông Tiên Điện có động thủ với ngươi hay không đều không quan trọng, bởi vì căn bản người không thể ra khỏi Bất Ngữ Thành.

- Ngươi nói ta không ra khỏi Đông Tiên Điện ta còn tin, thế nhưng ngươi nói Bất Ngữ Thành này thì ta vẫn muốn tới thì tới, muốn đi thì đi.

- Vậy ngươi thử đi cho ta xem?

Diệp Hạo chắm hai tay ra sau lưng nói.

Tuyết Phong nghi ngờ nhìn Diệp Hạo một cái, chợt liền biến sắc mà hô to.

- Tam Trưởng Lão.

Không có đáp lại.

- Tam Trưởng Lão.

Trong lòng Tuyết Phong có một loại dự cảm không tốt.

Vẫn không hề có tiếng đáp lại.

- Tam Trưởng Lão, ngươi ở đâu?

Theo lấy thanh âm Tuyết Phong rơi xuống một thân ảnh toàn thân nhuốm máu nặng nề ngã xuống đất, Tuyết Phong chăm chú xem xét không phải Tam Trưởng Lão Tuyết gia bọn họ thì là người nào?

Tu sĩ toàn trường đều kinh trụ.

Bọn họ tự nhiên đều nhìn ra được vị Tam Trưởng Lão trước khi rơi xuống đã chết đi.

- Người nào?

Tuyết Phong kiểm tra thi thể Tam Trưởng Lão một cái liền tức giận gầm thét lên.

- Ta.

Một thanh âm khàn khàn truyền đến, một bà lão hiện thân.

- Độc Bà Bà.

Nhìn thấy bà lão này Tuyết Phong kinh hô một tiếng.

Sở dĩ xưng hô bà lão này Độc Bà Bà bởi vì bà lão này là Độc Nhãn Long.

Bất quá tu vi vị này đạt đến Tiên Chủ tầng chín cực cao, cái này cũng có thể lý giải vì sao Tam Trưởng Lão lại im lặng mà chết đi, thật sự là chênh lệnh bốn cảnh giới a.

- Dĩnh Nhi.

- Công tử.

- Nói cho Hoàng Phủ Tông Chủ biết ta không muốn nhìn thấy Tuyết gia Tuyết Vực.

- Tuân mệnh.

Khổng Dĩnh Nhi nói xong liền rời đi.

Sắc mặt Tuyết Phong bỗng nhiên thay đổi nói.

- Diệp Hạo, ngươi có biết ngươi đang làm cái gì không?

- 10 năm nay Đông Tiên Điện cũng đã tiêu hóa những gì năm đó đạt được, mà hiện tại cũng đã đến thời điểm dụng binh ra ngoài.

Diệp Hạo bình tĩnh nhìn Tuyết Phong nói.

- Mà Tuyết Vực các ngươi chính là Đại Vực thứ nhất chúng ta chinh phục.

- Tuyết Chi Vực còn cách Cửu Dương Vực một đại vực đó.

- Chinh phục Tuyết Vực xong thì chinh phục Vũ Vực là được.

- Ngươi…

Sắc mặt Tuyết Phong vô cùng khó coi nói.

Trước khi đến Tuyết Phong cũng không thể nào ngờ được lại có kết quả này.

- Diệp Hạo, Tuyết gia bọn họ thế nhưng có hai tôn Tiên Tôn nha.

Nữ tử ăn mặc phấp phới như hoa vội nói.

Nữ tử này thật sự lo lắng Diệp Hạo làm chuyện không lý trí.

Bởi vì nếu là như vậy bản thân cũng có thể bị Diệp Hạo giận chó đá mèo a.

- Cái này cũng không nhọc ngươi phí tâm.

Diệp Hạo nói đến đây liền nói tiếp.

- Chờ đại quân Đông Tiên Điện xuất chinh ta sẽ mang theo chư vị đến chứng kiến Tuyết gia bị hủy diệt.

- Đúng rồi, Mẫn huynh, ngươi có thể tự nhiên mà ra vào.

Ánh mắt Diệp Hạo thuận theo mà rơi vào trên người Mẫn Dận Danh.

- Ta chuẩn bị trở về tông thuyết phục Tông Môn giúp Dương huynh một chút sức lực.

Mẫn Dận Danh trầm giọng nói.

Ánh mắt Diệp Hạo lóe lên không nói gì.

Mẫn Dận Danh lại quay người rời đi.

Diệp Hạo nhìn theo bóng lưng rời đi của Mẫn Dận Danh mà thầm nghĩ trong lòng.

- Nếu Tông Môn Mẫn Dận Danh phái người đến đây, tương lai có lẽ sẽ có thể lưu lại Tông Môn hắn.

Khảo nghiệm!

Diệp Hạo mượn chuyện lần này của Tuyết Phong thứ nhất để khảo nghiệm Đông Tiên Điện, thứ hai cũng để khảo nghiệm mấy bằng hữu của hắn.

Bởi vì lần này Diệp Hạo chuẩn bị giúp đỡ Đông Tiên Điện thống nhất Đông Vực.

Mấy Tông Môn bằng hữu nếu hiểu rõ đạo nghĩa Diệp Hạo có thể cân nhắc buông tha cho bọn họ một đường, mà nếu bọn họ cảm thấy bản thân không có giá trị mà cự tuyệt trợ giúp thì coi như xong.

Sống chết của bọn họ Diệp Hạo cũng không thèm chú ý.

- Chúng ta đi thôi.

Diệp Hạo nói đến đây đi ra bên ngoài.

Mà lúc thân ảnh Diệp Hạo công nhiên xuất hiện ở Bất Ngữ Thành nhân viên tình báo các phương nhao nhao báo cáo về Tông Môn bọn họ.

Những thế lực sở dĩ không nói thành có lưu thám tử kì thực bởi vì bọn hắn biết rõ người đứng sau Bất Ngữ Thành chính là Diệp Hạo.

Bạn cần đăng nhập để bình luận