Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 876: Thần Phục

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

Team : Vạn Yên Chi Sào



---------------------------

Tuyết Liên Chiến nhìn Diệp Hạo gần trong gang tấc, trên trán không khỏi tuôn ra từng tầng mồ hôi.

- Sau khi đặt chân cảnh giới Tiên Tôn, ngươi lại ngông cuồng không ai bì nổi rồi.

Diệp Hạo nhìn Tuyết Liên Chiến, nhàn nhạt nói ra.

- Tuyết gia nhận thua.

Tuyết Liên Chiến vội nói ra.

Hống!

Liệt Vân Báo phát ra âm thanh “ô ô”, nắm lấy một cái móng phía trước, hai con ngươi lộ ra vẻ khát máu.

Diệp Hạo lườm Liệt Vân Báo một cái rồi ném cho nó một quyển Cổ Thư.

Liệt Vân Báo nhìn lướt qua lập tức lộ ra ánh mắt không thể tưởng tượng nổi.

- Vương Cấp thần thông đây sao?

- Cự Lộc Vương thần thông.

- Ngươi muốn truyền thụ cho ta?

- Phải nhìn biểu hiện ngươi thế nào?

- Ngươi không sợ ta chạy sao?

- Tiền đề là ngươi có thể chạy được?

Diệp Hạo lườm Liệt Vân Báo, nói

- Nếu không phải nhìn ngươi tu luyện tới Tiên Tôn không dễ, ngươi cảm thấy ta có khả năng tha ngươi một mạng à?

Liệt Vân Báo lộ ra ánh mắt dữ tợn, chợt nó hóa thân thành một lão giả.

Hắn quỳ một chân dưới đất, cung kính nói ra

- Liệt Tục bái kiến Công Tử.

- Hiện tại, ta cho ngươi thần thông Cự Lộc Vương, nếu ngươi biểu hiện tốt, ta sẽ cho ngươi tâm đắc Cự Lộc Vương.

Diệp Hạo thản nhiên nói

- Đương nhiên, ngươi cũng có thể lật mặt, nhưng ngươi phải nghĩ đến hậu quả.

Tiên Tôn lập hạ Thiên Đạo Thệ Ngôn không có tác dụng, bởi vì cấp bậc này đã chạm đến đại lộ chân chính.

Tuyết Liên Chiến nhìn thấy Diệp Hạo dễ dàng thu phục Liệt Vân Báo, vội nói

- Liệt Tục, ngươi đã đáp ứng đi theo ta rồi mà.

- Ngươi chỉ cho ta truyền thừa Tiên Tôn, mà Công Tử lại cho ta truyền thừa Tiên Vương.

Liệt Vân Báo lạnh lùng nhìn Tuyết Liên Chiến, nói.

- Ngươi thật sự sống chó mà.

Tuyết Liên Chiến tức giận quát.

Liệt Vân Báo lóe lên ánh mắt tràn đầy sát ý

- Công Tử, ngươi có muốn ta giết hắn không?

- Ngươi giết cao tầng Tuyết gia cho ta được rồi.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Tuân mệnh.

Liệt Vân Báo hướng về cao tầng Tuyết gia vọt tới.

- Dừng tay.

- Chúng ta không cùng mạch với gia chủ.

- Chúng ta nguyện ý hiệu trung Diệp Công Tử.

Liệt Vân Báo dừng tay nhìn về phía Diệp Hạo Theo bản năng.

Khi nhìn thấy Diệp Hạo không có mảy may biến hóa, Liệt Vân Báo lập tức lộ ra ánh mắt tàn nhẫn.

Giết sạch!

Đây cũng là sách lược Diệp Hạo.

Tuyết Liên Chiến nhìn nguyên một đám cao tầng Tuyết gia vẫn lạc, trái tim đều muốn nhỏ máu.

- Diệp Hạo, ngươi có điều kiện gì thì nói ra, Tuyết gia khẳng định sẽ dóc lòng thỏa mãn.

- Từ hôm nay trở đi, Tuyết Vực chỉ có một thế lực, chính là Viêm Hoàng Tông; từ hôm nay trở đi, Tuyết Vực chỉ có một tiếng nói, chính là tiếng nói của ta.

Diệp Hạo bình tĩnh nhìn Tuyết Liên Chiến, nói

- Ngươi nói xem, ta giữ lại Tuyết gia làm cái gì?

- Ngươi....

Nghe Diệp Hạo nói câu này, Tuyết Liên Chiến ý thức được song phương không có khả năng hòa giải.

Ánh mắt Tuyết Liên Chiến lộ ra sát ý dữ tợn, hắn giấu chủy thủ trong tay áo đâm tới ngực Diệp Hạo.

Khoảng cách song phương rất gần, lại tăng thêm Tuyết Liên Chiến cố ý đánh lén.

Điều này mang ý nghĩa Diệp Hạo không có bao nhiêu thời gian né tránh.

Mắt thấy chủy thủ muốn đâm vào ngực Diệp Hạo, Tuyết Liên Chiến lộ ra ánh mắt mừng như điên.

Chỉ cần một chút thời gian, một chút thời gian nữa được rồi.

Nhưng hi vọng Tuyết Liên Chiến đã chú định rơi vào khoảng không.

Bởi vì lúc chủy thủ cách Diệp Hạo mười centimet đã bị một đạo quang huy cường hoành ngăn cản, Diệp Hạo nắm tay thành quyền đập tới thân thể Tuyết Liên Chiến.

Lui!

Tuyết Liên Chiến lui lại theo bản năng.

Nhưng lúc hắn lui lại thì thân hình Diệp Hạo đã chăm chú đi theo.

Bịch một tiếng, một quyền nặng nề đánh tới tạng phủ Tuyết Liên Chiến.

Tuyết Liên Chiến phun máu rơi vào không gian phá toái, bởi vì một quyền này ẩn chứa lực lượng quá mạnh, ngay cả không gian bốn phía Tuyết Liên Chiến đều không thể tiếp nhận được cỗ lực lượng này.

Thân hình Diệp Hạo biến mất theo.

Đợi đến lúc thân hình Diệp Hạo xuất hiện lần nữa đã mang theo đầu Tuyết Liên Chiến.

Hai con ngươi Tuyết Liên Chiến còn chưa kịp khép lại sự kinh hãi.

Có lẽ trước khi vẫn lạc, Tuyết Liên Chiến vẫn không cách nào tưởng tượng nỗi mình sẽ vẫn lạc trong tay vãn bối như Diệp Hạo

Cao tầng Tuyết gia nhìn đầu Tuyết Liên Chiến, toàn thân không nhịn được run rẩy.

Tuyết Liên Chiến là trụ cột Tuyết gia vậy mà lại chết thảm như vậy.

- Tuyết Hải, Tuyết Phong, phụ tử các ngươi chết không yên lành.

Trước khi vẫn lạc, Tuyết gia Tình Báo Đường Chủ bi phẫn quát.

- 8000 năm cơ nghiệp Tuyết gia đã bị hủy trong tay hai cha con các ngươi.

- Các ngươi là tội nhân Tuyết gia.

Tuyết Hải run rẩy toàn thân đứng giữa không trung.

Nhìn từng tộc nhân bên cạnh vẫn lạc, Tuyết Hải tràn đầy khổ sở.

- Giết.

Lúc này, Diệp Hạo vung tay lên, 6 vạn đại quân đã sớm vận sức chờ phát động trong khoảnh khắc giết vào trong Tuyết gia.

Liệt Vân Báo giết chóc, cường giả Tiên Chủ cảnh Tuyết gia vẫn lạc hơn phân nửa, tu sĩ Kim Tiên cũng chết đi không ít, bởi vậy 6 vạn đại quân gia nhập chính là biến tướng nghiền ép.

Bởi vì đệ tử Tuyết gia đã đánh mất đấu chí.

Còn nữa, 5 vị cường giả Tiên Chủ đỉnh phong Tuyết gia cũng bị giết sạch.

Nghiêng về một bên!

Diệp Hạo tiện tay ném đầu Tuyết Liên Chiến đi, sau đó lấp lóe xuất hiện trước mặt Tuyết Phong

- Hiện tại, ngươi còn muốn ngông cuồng như trước sao?

- Chỉ vì ta ngấp nghé thị nữ ngươi, ngươi lại muốn diệt cả nhà ta?

Trong lòng Tuyết Phong trào lên nỗi hối hận vô biên, tại sao mình lại trêu chọc tên sát tinh này chứ?

- Không.

Diệp Hạo lắc đầu

- Những năm nay, Tuyết gia đã làm mưa làm gió ở Tuyết Vực, xem toàn bộ tu sĩ Tuyết Vực như nô lệ, ta đã sớm có ý nghĩ hạ thủ với Tuyết gia, ngươi ngấp nghé thị nữ ta chỉ là một cái cớ thôi.

Tuyết Phong nhìn chằm chằm Diệp Hạo, giây lát sau mới nói.

- Thế lực nào không làm như vậy?

Ánh mắt Diệp Hạo rất bình tĩnh, điều này nói rõ Diệp Hạo nói thật.

- Nhưng bọn hắn không làm tuyệt như Tuyết gia.

Diệp Hạo hơi lắc đầu.

Tuyết Phong trầm mặc

- Ngươi có thể cho ta một cái chết thoải mái không?

- Có thể.

- Đa tạ.

Tuyết Phong vừa dứt lời, khóe miệng lại chảy ra một dòng máu tươi đỏ thẫm.

Tự tuyệt tâm mạch mà chết!

- Hậu táng.

Diệp Hạo nhìn tu sĩ trên Chiến Hạm, nói.

Tu sĩ vội vàng ôm lấy thi thể Tuyết Phong rời đi.

Lúc này, giữa sân còn mười thanh niên nam nữ.

Bọn họ là người được Tuyết Phong mời tham gia tiệc trà.

- Chư vị có thể rời đi.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói ra

- Nhớ truyền ra ngoài, Tuyết Vực về sau sẽ mang họ Diệp, nếu ai dám đánh chủ ý tới Tuyết Vực, Tuyết gia sẽ là mình chứng sống dành cho bọn họ.

Mười thanh niên nam nữ vội vàng cáo từ rời đi.

Ngay lúc những thanh niên nam nữ lần lượt rời đi, một nữ tử phấp phới như hoa tiến tới nhìn hắn.

- Diệp Công Tử, ngươi còn thiếu người làm ấm giường không?

- Lăn.

Nữ tử vừa dứt lời, một đạo Kiếm Quang đã cắt đứt một sợi tóc nàng.

Nữ tử kinh hãi, đồng thời nhìn thấy Khổng Dĩnh Nhi cầm Chiến Kiếm lộ ra sát ý nhìn nàng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận