Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 879: Phân rõ giới hạn

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

Team : Vạn Yên Chi Sào



---------------------------

Âu Dương Huy trầm mặc.

Một lần hai lần Âu Dương Huy còn có thể bịa đặt lí do để qua loa tắc trách.

Thế nhưng mười lần ngươi còn qua loa tắc trách cái gì?

- Nể tình Âu Dương Huy đã làm ra qua rất nhiều cống hiến cho Tông Môn nên tội chết có thể miễn, tội sống khó tha.

Khô Mộc trầm giọng nói.

- Âu Dương Huy, ngươi đi Tử Sĩ Đường đi.

Sắc mặt Âu Dương Huy hoàn toàn thay đổi.

- Ngươi không tư cách giáng tội này cho ta.

Răng rắc!

Âu Dương Huy vừa nói xong một đạo Kiếm Quang lóe qua, một cánh tay của hắn đã bị đứt đến tận gốc, tiếp lấy một thanh Chiến Kiếm phát ra hàn quang lạnh thấu xương đã nằm ngang trên cổ hắn.

- Ngươi lặp lại lần nữa.

- Ta…ta nguyện ý tiếp nhận xử phạt.

Dưới con mắt tràn ngập sát ý của Khô Mộc, Âu Dương Huy không thể không nói chấp nhận.

Đi Tử Sĩ Đường thì đời này sẽ vô duyên cùng vinh hoa phú quý.

Cuối cùng trở thành một bộ cỗ máy giết chóc.

- Lưu Cảnh Phong, Đường Chủ Chấp Pháp Đường tạm thời giao cho ngươi chưởng quản, nhiệm vụ của ngươi là quét sạch dơ bẩn trong đó.

Khô Mộc trầm giọng nói.

Chuyện này ta sẽ thường xuyên theo dõi, ta không muốn nhìn thấy tình huống không muốn nhìn thấy.

- Đệ Tử đã hiểu.

Lưu Cảnh Phong tự tin đáp lời.

- Còn có bắt đầu từ bây giờ Hoàng Phủ Kiếm ngươi nên tự từ chức Tông Chủ của mình đi.

Khô Mộc nhìn qua nói với Hoàng Phủ Kiếm.

- Bởi vì ngươi không quả quyết nên làm mất tương lai của Đông Tiên Điện, nếu lại để cho ngươi tiếp tục làm Tông Chủ, ta sợ Đông Tiên Điện ẽ bị diệt.

- Sở Kiều Kiều, từ bây giờ ngươi sẽ trở thành Tông Chủ chính thức của Đông Tiên Điện, bình thường ngươi không tất yếu quản việc Tông Môn, một chút sự việc nhờ Hoàng Phủ Kiếm thay ngươi xử lý là được.

Khô Mộc nói đến nơi này dừng một chút nói tiếp.

- Hoàng Phủ Kiếm, ngươi có dị nghị không?

- Không có.

Hoàng Phủ Kiếm có chút thất hồn lạc phách nói.

- Tất nhiên không có dị nghị, như vậy thì giải tán đi.

Khô Mộc trầm giọng nói.

Ta bây giờ cùng Sở Kiều Kiều sẽ đi Tuyết Vực.

- Hiện tại đi cũng đã không còn ý nghĩa.

Lúc này Lưu Cảnh Phong nói.

- Có ý tứ gì?

- Một khắc đồng hồ trước bộ hạ Thế Lực của Diệp Hạo đã nhổ tận gốc Tuyết gia rồi.

- Làm sao có thể?

- Diệp Hạo nắm giữ chiến lực Tiên Tôn cấp, một chiêu đả thương nặng Liệt Vân Báo, một kích giết chết Tuyết Liên Chiến.

Lưu Cảnh Phong nhẹ giọng kể hết nội dung mọi chuyện ra.

Đợi đến Khô Mộc cùng Sở Kiều Kiều nghe xong đều có cảm giác ngơ ngẩn.

10 năm không gặp Diệp Hạo đã mạnh đến loại này trình độ sao?

Một kích đã có thể giết chết Tuyết Liên Chiến, cường giả Tiên Tôn?

Làm sao có thể?

Bất quá dù bọn họ cảm thấy chuyện này không thể tưởng tượng, nhưng đây chính là sự thật.

- Aiii..

Khô Mộc thật sâu thở dài một hơi.

Hiện tại lại đi sẽ làm kẻ khác thấy thế nào, làm Diệp Hạo thấy thế nào?

Mà lúc này, một Tu Sĩ đưa một nữ tử áo trắng đến đây.

Tu Sĩ này là Thị Vệ đóng giữ sơn môn.

- Khởi bẩm Tông Chủ, Khổng Thành Chủ đến chơi.

Tu Sĩ này cung kính nói.

- Đi xuống đi.

Hoàng Phủ Kiếm chỉnh sửa thần sắc một chút nói.

Sau khi Tu Sĩ kia rời đi Khổng Dĩnh Nhi nói khẽ.

- Lần này ta đến phụng lệnh Công Tử nhà ta trả lại một vật.

Khổng Dĩnh Nhi nói xong, trong tay xuất hiện một Lệnh Bài.

Trên lệnh bài khắc ba chữ.

Chấp Pháp Sứ.

Hoàng Phủ Kiếm nhìn thấy Lệnh Bài này, toàn thân chấn động.

Khối này Lệnh Bài do hắn tự tay giao cho Diệp Hạo.

Mà hiện tại Diệp Hạo lệnh Khổng Dĩnh Nhi trả khối Lệnh Bài này cho Đông Tiên Điện, cái này mang ý nghĩa gì?

Không cần nói cũng biết.

- Diệp Hạo đâu?

Thần sắc Khô Mộc cực kỳ bi ai lên tiếng hỏi.

- Công Tử nhà ta nói vô luận khối Lệnh Bài này có bao nhiêu quyền uy đều không bằng Thế Lực mà bản thân tự tay sáng tạo, có thể ngôn hành lệnh chỉ.

Khổng Dĩnh Nhi vừa nói vừa đưa Lệnh Bài đến trước mặt Hoàng Phủ Kiếm.

- Dựa theo Quy Tắc của Tiên Vực chỉ cần có Tiên Tôn cấp chiến lực sẽ có thể tự sáng tạo môn hộ, Công Tử cũng đã quyết định sáng tạo Thế Lực của bản thân Tuyết Vực gọi Viêm Hoàng Tông, đến lúc đó hi vọng Đông Tiên Điện có thể ghé bước quan sát.

- Ngoài ra người của Viêm Hoàng Tông đang từ rút khỏi Bất Ngữ Thành và Kim Dương Thành, một tháng sau đó Đông Tiên Điện sẽ có thể tiếp quản.

Khô Mộc nghe được như thế, biến sắc nói.

- Diệp Hạo muốn phân rõ giới hạn cùng Đông Tiên Điện sao?

Lúc trước Đông Tiên Điện đưa chu vi trăm vạn dặm Cương Vực của Kim Dương Thành cho Diệp Hạo, mà Bất Ngữ Thành trong trăm vạn dặm Cương Vực này tạo dựng lên, hiện tại Diệp Hạo trả lại hai tòa Thành Trì lại cho Đông Tiên Điện, cái này nói rõ cái gì?

- Tất nhiên Công Tử cũng đã tự sáng tạo môn hộ, vẫn nên triệt để đoạn tuyệt tốt hơn.

Khổng Dĩnh Nhi khẽ mỉm cười đáp.

- Còn có Viêm Hoàng Tông cũng sẽ không chỉ thỏa mãn với một cái Tuyết Vực.

Cao tầng Đông Tiên Điện đều biến sắc.

Khổng Dĩnh Nhi biến tướng nói cho Đông Tiên Điện về sau Viêm Hoàng Tông sẽ chiếm những Đại Vực khác làm địa bàn.

Diệp Hạo ra tay chinh phạt thì toàn bộ Tông Môn ở Đông Vực không người nào có thể đỡ nổi bước chân của hắn.

Không ai có thể ngăn cản!

Cho dù Thế Lực do Vô Danh sáng tạo đều không dám ngăn cản?

- Việc Công Tử giao phó ta đã làm xong, vậy xin cáo từ.

Khổng Dĩnh Nhi nói xong xoay người rời đi.

Gọn gàng mà linh hoạt.

Nói đi là đi.

Nhìn Khổng Dĩnh Nhi rời đi, cao tầng của Đông Tiên Điện đều có cảm giác khó tả.

- Ha ha.

Đan Thanh bỗng nhiên cười ha hả.

- Vừa mới còn nhớ rõ ta nói qua cái gì không? Các ngươi đều là tội nhân của Đông Tiên Điện.

Lời nói của Đan Thanh đã dẫn nổ lửa giận của tất cả thế hệ tuổi trẻ.

- Ngồi không ăn bám.

- Không có bản lĩnh cũng đừng đứng trên vị trí đó.

- Đám gọi cao tầng các ngươi đáng bị thiên đao vạn trảm, đây là cơ hội quật khởi duy nhất của Đông Tiên Điện, nhưng đã bị mấy tên khốn khiếp các ngươi chôn vùi.

- Mẹ nó, cả ngày chỉ biết lục đục với nhau, tính toán người được mất, hiện tại biết rõ hậu quả chưa?

- Ân cần thăm hỏi Tổ Tông các ngươi.

Cao tầng Đông Tiên Điện nghe thế hệ tuổi trẻ phía dưới chửi rủa mà sắc mặt đều tái nhợt.

Bọn họ biết từ bây giờ trở đi bọn họ cũng không còn quyền uy gì nữa.

Lưu Cảnh Phong làm việc hiệu suất rất cao.

Thời gian ba ngày đã bắt hết một nửa cao tầng của Chấp Pháp Đường, đồng thời cũng công khai tộc ác bọn họ, những tội ác này đầy đủ đám gia hỏa này chết đến một trăm lần.

Sở Kiều Kiều lúc này hạ lệnh xử tử tất cả.

Đúng, xử tử.

Sở Kiều Kiều không giống Khô Mộc cho bọn họ gia nhập vào Tử Sĩ Đường, bởi vì nàng thấy không xử tử không đủ để bình dân phẫn.

Trong lúc nhất thời cả tòa Đông Tiên Điện vì đó chấn động.

Mà việc làm của Sở Kiều Kiều cũng lấy lòng được thế hệ tuổi trẻ.

Sau khi dọn dẹp Chấp Pháp Đường Lưu Cảnh Phong bắt đầu xét xử các vấn đề tham ô mục nát trong Tông Môn, ngắn ngủi nửa tháng đã tra ra hai phần ba cao tầng của Tông Môn có vấn đề.

Mà đám người không có vấn đề bởi vì bọn hắn không nắm giữ thực quyền.

Sở Kiều Kiều nhìn kết quả mà Lưu Cảnh Phong tra ra cả người đều khó chịu.

Những người này nếu lại giết sẽ dao động căn cơ Tông Môn.

- Lưu Đường Chủ, ngươi cảm thấy những người này nên xử lý như thế nào?

- Giết một nhóm, đánh một nhóm, kéo một nhóm.

Lưu Cảnh Phong hơi trầm ngâm một chút rồi nói.

- Trong đó một chút trường hợp đặc biệt nghiêm trọng nhất định phải xử tử, mà tình tiết hơi nhẹ có thể miễn đi chức vị gia nhập Tử Sĩ Đường, về phần cái khác khẳng định phải tước đi chức vị của bọn họ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận