Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 894: Lộn xộn

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

Team : Vạn Yên Chi Sào



---------------------------

Vô Danh thấy không người nào dám hó hé mới liếc mắt nhìn lên thiếu nữ trên đài, nói.

- Khoe khoang phong tao không phải không thể nhưng đừng khoe khoang trước mặt ta.

Phách lối!

Bá đạo!

Ngông cuồng.

Rất nhiều Tu Sĩ giữa sân rất hó chịu câu nói của Vô Danh, nhưng không ai dám đứng lên phản bác cả bao gồm cả Thiên Kiêu Thế Hệ Trẻ Thánh Kiếm Vực.

Bởi bây giờ ai dám đứng lên là đắc tội với hắn.

- Tên này là ai vậy?

Một thanh niên mặc kiếm bào màu đậm quay sang lão giả bên cạnh hỏi.

- Nhìn không rõ ràng.

Lão giả lắc đầu.

- Vị này cố ý che đậy tướng mạo bản thân, Thần Hồn ta vừa tiếp cận đã bị bắn ra.

Mặc dù nói khi đạt đến Tiên Chủ Cảnh, Nhục Thân và Thần Hồn hai bên sẽ giao hòa.

Thế nhưng lão giả chỉ có tu vi Tiên Chủ tam chuyển, hơn nữa khi hắn ở Kim Tiên tu vi cũng không cao nên không thể nhìn thấu Vô Danh.

- Còn có ba ngày Vĩnh Hành Kiếm Tông ta sẽ có thể hủy diệt Ngũ Hành Kiếm Tông, lúc này tuyệt đối không nên xảy ra bất trắc.

Thanh niên có chút bất an nói.

Hoắc Nhất Phàm chưa bao giờ xem bản thân mình là Thiên Hạ Đệ Nhất.

Hắn biết mình không phải đối thủ của những cường giả trước bảy trên bảng Đông Vực.

Tại sao?

Không gì khác.

Cảnh giới Ngọc Tiên Cảnh không bằng đối phương.

Về phần thủ đoạn thì ai chẳng có.

- Thiếu Tông Chủ yên tâm, vị này ở Kim Tiên cấp độ này tu vi xác thực rất cao, nhưng sẽ không ảnh hưởng đến quá trình chúng ta hủy diệt Ngũ Hành Tông.

Lão giả nhẹ giọng nói.

Sắc mặt Tiểu Cửu cứng đờ nhưng rất nhanh đã khôi phục, chuyện này nàng không phải chưa gặp qua.

- Có thể thấy vị công tử này rất mong muốn nhìn thấy bảo bối của Phòng Đấu Giá, như vậy ta xin tuyên bố buổi đấu giá hôm nay xin được phép bắt đầu. Mời chư vị thưởng thức kiện bảo bối đầu tiên.

Nói rồi trên đầu nàng xuất hiện một Chiến Hạm cổ xưa.

- Chủ Cấp Chiến Hạm.

- Cái này cũng mang đi đấu giá được sao?

- Kiện đầu tiên là Chủ Cấp Chiến Hạm? Hội Đấu Giá của Thánh Kiếm Vực cũng có chút ý tứ.

- Có một Chủ Cấp Chiến hạm có thể so sánh nắm giữ một cường giả Tiên Chủ nhưng mạnh hơn rất nhiều, vì Chủ Cấp Chiến Hạm được trang bị đầy đủ đồ chơi có thể giết chết một Tiên Chủ Sơ Giai nha.

- Phải lấy, nhất định phải có được nó.

- Mặc kệ bao nhiêu nhất định phải lấy được.

Tu Sĩ trong Phòng Đấu Giá toàn một đám người biết nhìn hàng, dù người không biết gì cũng hiểu được nhờ nghe bọn hắn thảo luận.

- Tin tưởng chư vị đã biết đây là vật gì rồi.

Tiểu Cửu nhìn toàn trường xung quanh nói.

- Chiếc Chủ Cấp Chiến Hạm này không có bất cứ một hư hại gì, đầy đủ trạng thái có thể miểu sát một Tiên Chủ Tam chuyển.

Nói đến đây, Tu Sĩ toàn trường bắt đầu sôi trào.

Hai mắt bọn hắn đỏ ngầu nhìn chiếc chiến hạm trên đài.

- Nhất định phải có nó.

Hứa Kiếm Nhất bên trong đám người ánh mắt sáng quắc nói.

- Có chiếc Chiến Hạm này thực lực Ngũ Hành Tông chúng ta có thể gia tăng thêm một chút.

Trưởng Lão Lý Ba ngồi bên cạnh Hứa Kiếm Nhất nhẹ gật đầu.

Ngũ Hành Kiếm Tông mấy ngày một mực hối hả ngược xuôi nhằm gia tăng thêm thực lực chuẩn bị cho đại chiến giữa hai phái.

Ngũ Hành Kiếm Tông rõ ràng dù cho họ có thắng, Vĩnh Hằng Kiếm Tông chắc gì sẽ tuân thủ ước định, cũng như họ nếu thua thì ước định cũng chỉ làm kiểng.

- Giá trị của chiếc Chủ Cấp Chiến Hạm tin tưởng mọi người đều hiểu rõ.

Tiểu Cữu lúc này nói.

- Giá khởi điểm 15 vạn Trung Phẩm Linh Thạch, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn 1 vạn.

Bình thường má nói, một Tông Môn lợi nhuận một năm thấp nhất thì cũng có 10 vạn Trung Phẩm Linh Thạch.

Bất quá 1 năm lợi nhuận cũng không thể đào tạo một cường giả Tiên Chủ Cấp.

- 16 vạn.

- 17 vạn.

- 18 vạn.

Tu Sĩ giữa sân nhao nhao đấu giá.

Bất quá các đại lão gia vẫn chưa động tay bởi vì bọn họ rõ ràng một chiếc Chiến Hạm có giá trị vượt xa hơn nhiều so với mức giá quy định này.

- Ngươi không đấu giá?

Vô Danh nhìn Diệp Hạo hỏi.

- Chỉ là hàng thứ phẩm thì cạnh tranh làm gì?

Diệp Hạo nhếch miệng nói.

- Tàn thứ phẩm?

Vô Danh giật mình nói.

- Chiếc Chủ Cấp Chiến Hạm này gặp phải trọng kích, khiến cho trung tâm của nó gặp phải tổn thương rất lớn, bất quá có thể qua tu bổ mà tiếp tục sử dụng, thế nhưng dùng được bao lâu thì không biết.

Diệp Hạo nhàn nhạt mở lời.

- Ta đoán nếu trong trạng thái đầy đủ tiến hành công kích thì chỉ cần một lần sẽ hỏng ngay.

- Cái Phòng Đấu Giá thật không biết xấu hổ.

Vô Danh tức giận nói.

- Loại việc này ngươi nên làm quen đi.

Diệp Hạo cười ha ha nói.

Phòng đấu giá dĩ nhiên biết rõ loại tình huống.

Ngay lúc Diệp Hạo đang đàm luận thì giá của chiếc Chiến Hạm đã lên đến 30 vạn.

Nhưng việc đấu giá chỉ còn hai nhà.

Hứa Kiếm Nhất của Ngũ Hành Kiếm Tông, cùng Hoắc Nhất Phấm của Vĩnh Hằng Kiếm Tông.

- 31 vạn.

Hoắc Nhất Phàm nhàn nhạt hô.

- 32 vạn.

Hứa Kiếm Nhất không chút do dự theo.

- 33 vạn.

- 40 vạn.

Hứa Kiếm Nhất biết loại cạnh tranh này càng kéo dài thì cũng không thu được gì nên dứt khoát tăng mạnh giá.

- 41 vạn.

Hoắc Nhất Phàm khiêu khích nhìn Hứa Kiếm Nhất.

- 50 vạn.

Hứa Kiếm Nhất hô lên trong lòng bắt đầu lo lắng vì cái gì này đã vượt qua dự trù của bản thân.

- 51 vạn.

Hoắc Nhất Phàm ha ha cười nói.

Ngay lúc Hứa Kiếm Nhất còn muốn theo thì bên tai hắn vang lên một giọng nói nhẹ nhàng.

- Chỉ là một món phế thải, hà tất chi phải theo?

Nghe được giọng noi này Hứa Kiếm Nhất sắc mặt vui mừng nói.

- Diệp Hạo ngươi đến lúc nào?

- Vừa đến.

Diệp Hạo đáp.

- Ngũ Hành Kiếm Tông phát sinh chuyện này tại sao không nói cho ta biết?

- Vĩnh Hằng Kiếm Tông có quan hệ với một đại lão Tiên Đình.

Hứa Kiếm Nhất hơi trầm ngâm nói.

- Tông Chủ không cho chúng ta thông tri với ngươi.

Trong mắt Diệp Hạo lộ vẻ kinh ngạc.

Ngày đó ở Viêm Hoàng Tông nhìn thấy Ngũ Hành Kiếm Vương Diệp Hạo đánh giá hắn là một hán tử dám làm dám chịu.

Diệp Hạo không nghĩ đến bản thân quá thật không nhìn lầm người này.

Bởi vì loại sự tình này nếu gặp phải người khác đã sớm thông tri cho mình.

- Chiếc đấu giá này chỉ là một tàn phẩm nên bỏ đi, xong chuyện này ta sẽ đưa ngươi một chiếc tốt hơn thế nữa.

Diệp Hạo cười nói.

- Như thế làm sao được.

Hứa Kiếm Nhất vội nói.

- Chỉ là một chiếc Chủ Cấp Chiến Hạm thôi mà không có gì ghê gớm đâu.

Diệp Hạo cười nói.

- Chủ Cấp Chiến Hạm mà không có gì ghê gớm? Không lẽ ngươi có Tôn Cấp?

Hứa Kiếm Nhất bị khẩu khí Diệp Hạo hù dọa.

- Có chứ.

- …

Bạn cần đăng nhập để bình luận