Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 926: Sinh nhật Tứ Hải Vương

Nhìn đám tu sĩ người khoác Kim giáp, thần sắc Mục Hiền Thần ngay lập tức thay đổi.

Chấp pháp đội Tiên Đình!

- Các ngươi muốn làm cái gì?

Mục Hiền Thần kinh ngạc nói.

- Phụng mệnh Tiên Đình chi chủ đến truy bắt ngươi về quy án.

Một trung niên cầm đầu trầm giọng nói.

- Mệnh lệnh của Tiên Đình chi chủ?

Nghe được mấy chữ này sắc mặt Mục Hiền Thần hoàn toàn thay đổi.

- Ngươi muốn phản kháng?

Trung niên nghị nói.

- Không dám.

Mục Hiền Thần khổ sở nói ra.

Ai dám?

Cho dù là Tiên Vương cũng không có mấy người dám đối đầu với Tiên Đình chi chủ.

Theo lấy Mục Hiền Thần bị mang đi, Xuân kinh ngạc nhìn Diệp Hạo một cái.

Nàng không ngời không những bản thân chú ý tới Diệp Hạo, ngay cả Tiên Đình Chi Chủ cũng chú ý tới Diệp Hạo.

- Diệp Hạo, vừa nãy ngươi làm sao có thể ngăn cản được uy áp của Tiên Vương?

Diệp Hạo trầm mặc không nói.

Thần huyết là bí mật lớn nhất của Diệp Hạo.

Diệp Hạo không thể tùy tiện nói ra.

- Được rồi, chuyện hôm nay không cần đặt ở trong lòng.

Xuân nói khẽ.

- Còn nữa, đừng vì chuyện hôm nay mà điên cuồng tăng lên tu vi mình, làm như vậy sẽ hủy hoại tiền đồ của ngươi.

Chuyện này không phải phát sinh lần một lần hai.

- Ta hiểu.

Diệp Hạo gật đầu.

- Được.

Xuân lập tức rời đi.

Vô Danh nhìn Diệp Hạo có chút lo lắng nói.

- Ngươi không sao chứ?

Vô Danh biết rõ Diệp Hạo bề ngoài hiền hiền nhưng bên trong cao ngạo cỡ nào.

- Không có việc gì.

Diệp Hạo lắc đầu.

Sở Kiều Kiều ngượng ngùng nói.

- Diệp Hạo, xin lỗi.

- Nói ra lời như vậy để làm gì?

Trên mặt Diệp Hạo lộ ra một nụ cười nói.

- Người sống một đời khó tránh khỏi sẽ đụng tới một số người cặn bã, nếu không thì cuộc sống cũng quá vô vị đi.

Mà lúc này tu sĩ phía dưới tự động nhường đường.

Ai dám ở trước mặt hai tu sĩ Đằng Long Các chiếm vị trí?

Đi tới lối vào Diệp Hạo đưa cho người đăng ký một cái Càn Khôn Túi.

- Càn Khôn Túi có 10 vạn thượng phẩm Tiên thạch, hai vị bằng hữu của ta ở đây tu luyện, một năm sau sẽ bổ sung thêm.

- Được.

Người đăng ký sảng khoái nói ra.

Hắn không hề lo lắng Diệp Hạo sẽ quỵt nợ.

Chỉ với thân phận đệ tử Đằng Long Các, Diệp Hạo chỉ cần nói bản thân thiếu Tiên thạch liền sẽ có vô số tu sĩ đưa cho.

- Cái này nhiều lắm.

Sở Kiều Kiều vội nói.

- Những Tiên thạch này không là gì đối với ta, ta tùy tiện luyện chế vài khỏa Tiên đan là có thể lấy lại được rồi.

Diệp Hạo nói đến đây hơi dừng một chút nói.

- Ba loại Tiên đan Minh Tâm Thông Tuệ đan trong 30 năm chỉ một mình ta luyện chế được, ích lợi này lớn bao nhiêu ta nghĩ ngươi cũng biết.

Nghe được câu nói này Sở Kiều Kiều, Chung Thần Tú không khỏi nghĩ đến mà sợ.

Bọn họ thế nhưng biết rõ ba khỏa Tiên đan bán ra 1 vạn 5000 thượng phẩm Tiên thạch a.

Nếu như vậy mà tình thì 10 vạn Tiên thạch thật không tính là cái gì.

- Được rồi.

Sở Kiều Kiều suy nghĩ một cái nhẹ gật đầu.

Thu xếp ổn thỏa cho Sở Kiều Kiều cùng Chung Thần Tú, Diệp Hạo cùng Vô Danh trở về Đằng Long Các.

Thọ yến vạn năm của Tứ Hải Vương.

Toàn bộ tai to mặt lớn ở Tiên Đình đều đến hết.

Diệp Hạo cùng Vô Danh cũng tới.

Bất quá đến trước cửa lại xuất hiện một chuyện xấu hổ.

Trong tay Diệp Hạo cùng Vô Danh đều không có thiếp mời.

- Thiếp mời đâu?

- Thiếp mời đâu?

Hai người đồng thời hỏi.

- Thường Hi không cho ngươi sao?

Vô Danh chợt bất đắc dĩ hỏi.

- Khôn có a.

Diệp Hạo giang tay ra nói.

- Nhật cẩu.

Vô Danh mắng to Thường Hi không đáng tin cậy.

- Không có thiệp mời thì đứng bên ngoài.

Một thanh niên thoa hương phấn vẽ hoa sen hừ lạnh một tiếng.

Nhìn gia hỏa bất nam bất nữ Vô Danh cùng Diệp Hạo đều có chút trợn mắt há hốc mồm.

- Biểu ca, quên cô cô đã giao phó gì cho ngươi sao?

Lúc này một nữ tử xinh đẹp đứng bên cạnh thanh niên giả bộ quát lớn.

- Biểu muội, sau khuỷu tay ngươi lại ngoặt về phía ngoài a?

Nắm đấm của thanh niên nhẹ nhàng đập vào trên bờ vai thiếu nữ trên mặt lộ ra thần sắc u oán.

- Hai vị muốn vào Tứ Hải Vương Phủ phải không?

Nữ tử xinh đẹp bất đắc dĩ nhìn biểu ca một cái, tiếp lấy nhìn về phía hai người Diệp Hạo.

Diệp Hạo gật đầu.

- Nếu không chê thì có thể theo chúng ta đi vào a.

- Cũng tốt.

Diệp Hạo suy nghĩ một cái nhẹ gật đầu.

Kỳ thật Diệp Hạo cùng Vô Danh không phải không thể đi vào, chỉ cần xuất ra lệnh bài của bản thân là được, thế nhưng hiện tại có thể đi theo thiếu nữ này vào, như vậy cớ sao lại không cần?

Nữ tử xinh đẹp chợt đưa ra một thiếp mời.

- Thì ra là tiểu thư Tiết Công gia, mời.

Chấp sự cửa ra vào nhìn thiếu mời nữ tử một cái ngay lập tức chắp tay nói.

- Ta mang bọn họ đi vào có được không?

Tiết Hỏa Nhi chỉ vào hai người Diệp Hạo nói.

- Không có vấn đề.

Chấp sự cười nói.

Hôm nay tới nhiều cường giả như vậy, ai dám quấy rối ở chỗ này?

- Thì ra phụ thân ngươi là Tiết Thiện Nhận.

Vô Danh cười nói ra.

- Đúng, ta là Tiết Hỏa Nhi.

Tiết Hỏa Nhi sảng lãng nói ra.

- Hai người gọi là cái gì đây?

- Biểu muội, ngươi hỏi hai dế nhũi này làm cái gì?

Thanh niên lúc này cắt dứt lời Tiết Hỏa Nhi mà nói.

Tiết Hỏa Nhi trừng thanh niên kia một cái nói.

- Biểu ca, cô cô giao phó gì ngươi đều quên rồi sao?

- Ngươi biết rõ cô cô ép ta.

Thanh niên kia dậm chân tức giận nói.

Khóe miệng Diệp Hạo giật một cái.

Thanh niên này thật sự là cực phẩm a.

Diệp Hạo biết rõ ở địa cầu cũng có một vài tình huống như vậy, nhưng hắn không ngờ tới ở Tiên Vực cũng có loại kỳ hoa này.

Tiết Hỏa Nhi đang định tiếp tục hỏi thăm lại tryền đến một thanh âm kinh hỉ từ nơi xa.

- Hỏa Nhi.

Một nữ tử dáng người nóng bỏng đi tới.

Tiết Hỏa Nhi vội vàng nghênh đón.

- Nghiêm Nhi.

Quách Nghiêm Nhi cho Tiết Hỏa Nhi một cái ôm lớn.

Ôm xong, Tiết Hỏa Nhi đánh giá Quách Nghiêm Nhi một cái nói.

- Sao hôm nay ăn mặc lộ liễu như thế?

- Đến bắt rùa vàng a.

Quách Nghiêm Nhi trừng mắt nhìn Tiết Hỏa Nhi một cái nói.

- Được rồi.

Tiết Hỏa Nhi biết rõ hôm nay nữ tử đến ôm lấy cái mục đích này có rất nhiều, đồng dạng cũng có một vài thanh niên đến với mục đích ôm mĩ nhân về.

Quách Nghiêm Nhi lúc này chú ý tới ba thanh niên cách đó không xa nói.

- Biểu ca cực phẩm của ngươi hôm nay cũng đến a.

- Đừng nói biểu ca ta như vậy.

Tiết Hỏa Nhi nghiêm mặt nói.

- Được, được, được, không nói, không nói.

Quách Nghiên Nhi hì hì cười nói, tiếp lấy chỉ vào Diệp Hạo, Vô Danh nói.

- Còn hai vị này là ai? Giới thiệu cho ta đi.

Tiết Hỏa Nhi dẫn Quách Nghiên Nhi đi tới trước mặt hai người Diệp Hạo, sau đó biểu ca Tiết Hỏa Nhi nũng nịu nói ra.

- Ta đang tự hỏi ai đây, thì là Nghiên Nhi a.

- Vệ ca ca.

Quách Nghiên Nhi cười hô.

Nghe được Quách Nghiên Nhi kêu mình là Vệ ca ca, trong mắt Vệ Nam tràn đầy hưng phấn.

- Nghiên Nhi mấy ngày không gặp mà càng đẹp ra.

Vệ Nam vừa nói đến đây liền chú ý tới ánh mắt Quách Nghiên Nhi nhìn về phía Diệp Hạo, Vô Danh.

- Nghiên Nhi, đừng nói ngươi hứng thú với hai gia hỏa ăn chùa chứ?

- Có ý gì?

- Hai vị này không có thiệp mời mà chần chừ ở cửa, muội muội ta nhìn thấy bọn họ đáng thương, liền mang bọn họ vào.

Bạn cần đăng nhập để bình luận