Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 928: Giật Mình

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên tập: Hám Thiên Tà Thần

Nhóm Dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: truyenyy.com

-------------------------

Cái gì?

Bao quát cả Lãnh Bằng Hiểu, toàn bộ tu sĩ đều cảm thấy mình nghe lầm.

Từ trước đến nay, gia hỏa Tô Tử Hiên này đều mắt cao hơn đầu.

Lúc nào kinh sợ qua như thế?

Tô Tử Hiên rất có ánh mắt, vừa nói vừa bưng bầu rượu lên cung cung kính kính rót rượu cho Diệp Hạo.

Nhìn thấy một màn này, Tiết Hỏa Nhi lộ ra ánh mắt không thể tưởng tượng nổi.

Lúc này, nàng mới ý thức được Diệp Hạo có bối cảnh mà nàng khó có thể với tới.

Bởi vậy, Tiết Hỏa Nhi lộ ra ánh mắt bất mãn nhìn Quách Nghiên Nhi.

- Cơ duyên của ta cứ như vậy mà bị ngươi hủy đi!

Tiết Hỏa Nhi hơi tức giận dậm chân nói.

Trên đời này, nịnh nọt vốn là chuyện con người thường làm.

So với Quách Nghiên Nhi, Tiết Hỏa Nhi vẫn còn một phần thiện lương.

Cả người Quách Nghiên Nhi càng thêm choáng váng, nàng vẫn luôn nghĩ đến việc bắt quàng làm họ.

Mà Diệp Hạo không hề nghi ngờ lại có gia thế khủng, đáng tiếc, nàng vẫn luôn không để ý đến hắn.

Hơi suy nghĩ một chút, Quách Nghiên Nhi bưng qua một bầu rượu khác rót cho mình một chén

- Công Tử, ta mời ngươi một chén!

Diệp Hạo còn chưa nói, Vô Danh lại cười lạnh.

- Tô Tử Hiên chỉ có tư cách rót rượu, ngươi là thứ gì mà xứng ngồi ở đây?

Quách Nghiên Nhi lộ vẻ mặt trắng bệch.

Trong lúc nhất thời, nàng ngồi cũng không phải, đứng cũng không xong.

Ngay lúc Quách Nghiên Nhi không biết làm sao, nơi xa truyền đến từng đạo âm thanh kinh hô.

- Ai tới?

- Đằng Long Các, Chiết Phiến công tử đến.

- Vị này mới chân chính là thiên kiêu chi tử nè!

- Không ngờ Chiết Phiến công tử cũng đến tham gia thọ đản của Tứ Hải Vương.

- Chiết Phiến công tử đến cũng không phải vì thọ đản Tứ Hải Vương, hắn đến vì nữ nhi Tứ Hải Vương, Thường Hi Quận Chúa.

- Lấy thân phận Chiết Phiến công tử, ngược lại cũng rất xứng với Thường Hi Quận Chúa!

Một bàn Diệp Hạo nhao nhao nhìn về phía Chiết Phiến công tử.

Ánh mắt các nàng đều trở nên sáng ngời.

Dưới sự dẫn dắt của một thị nữ, Chiết Phiến công tử nghênh ngang đi về phía trước, lúc hắn đi ngang qua bàn Diệp Hạo lại đột nhiên cảm ứng được cái gì.

Chiết Phiến công tử nhìn về phía bàn Diệp Hạo, chợt trong mắt hắn tràn đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi.

Hắn không nghĩ Diệp Hạo sẽ đến nơi này.

- Sao ngươi lại tới đây?

Chiết Phiến công tử đi tới trước mặt Diệp Hạo, hiếu kỳ hỏi.

- Ta đến nhìn Thường Hi.

Diệp Hạo vừa nói vừa ra hiệu Chiết Phiến công tử ngồi xuống.

Chiết Phiến công tử hơi khẩn trương ngồi xuống, hỏi

- Ngươi quen với Thường Hi lắm sao?

Vô Danh nhìn thấy sắc mặt Chiết Phiến công tử như vậy, ha ha cười nói

- Bọn họ rất quen, quen đến mức không thể quen nữa, ngươi không có cơ hội.

- Thật giả?

Chiết Phiến công tử cười khổ.

- Loại chuyện này sao ta có thể lừa ngươi?

Vô Danh nhún vai một cái đáp.

- Nếu như vậy, ta từ bỏ những thứ yêu thích là được.

Chiết Phiến công tử suy nghĩ một hồi rồi lên tiếng.

Nghe vậy, gương mặt đám người càng thêm đặc sắc.

Chiết Phiến công tử là ai?

Đệ tử Đằng Long Các.

Thân phận tôn quý, không có bao nhiêu Thiên Kiêu có thể so sánh.

Nhưng hiện tại chỉ bởi vì Vô Danh nói một câu, Chiết Phiến công tử lại quả quyết từ bỏ cạnh tranh.

Diệp Hạo đến cùng có thân phận gì?

Trước đó, Lãnh Bằng Hiểu còn cảm thấy Diệp Hạo, Vô Danh chậm trễ bản thân mà tức giận, nhưng nhìn thấy một màn này, hắn đã không còn oán hận gì.

Chiết Phiến công tử đều nhận túng trước mặt Diệp Hạo, bản thân còn mạo xưng lão sói vẫy đuôi trước mặt người ta sao?

- Đừng nghe hắn nói lung tung, ta và Thường Hi chỉ là bằng hữu bình thường mà thôi.

Diệp Hạo cười nói.

Tô Tử Hiên rất có ánh mắt, hắn đi tới bên cạnh rót rượu cho Chiết Phiến công tử.

- Tin ngươi mới lạ.

Chiết Phiến công tử nâng chén nói.

- Dô.

Diệp Hạo cụng ly với Chiết Phiến công tử, sau đó uống cạn sạch một hơi.

Chiết Phiến công tử uống một ngụm, trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc

- Đây là...Tửu Vực Hồi Ngũ Vị?

- Phải.

Diệp Hạo gật đầu.

Lãnh Bằng Hiểu nghe được ba chữ 'Hồi Ngũ Vị', thân thể không khỏi chấn động.

- Hồi Ngũ Vị?

- Lãnh Tướng Quân, Hồi Ngũ Vị có quý báu không?

Một nữ tử mang một bộ trang sức trang nhã hỏi.

- Hồi Ngũ Vị là một loại liệt tửu, ngươi uống xong sẽ nếm trải ngũ vị nhân sinh, cũng chính là chua, ngọt, khổ, cay, mặn.

Lãnh Bằng Hiểu uống một ngụm, trên mặt lộ ra vẻ cực kỳ phức tạp

- Nó được xưng là rượu cực phẩm, 1 năm chỉ có thể ôn nhưỡng 30 vò, ta uống một chén này đã tốn 600 Thượng Phẩm Tiên Thạch.

Nghe được Lãnh Bằng Hiểu giới thiệu, toàn bộ tu sĩ bốn phía đều kinh sợ.

Một chén rượu nhạt muốn 600 Thượng Phẩm Tiên Thạch.

Ăn cướp a!

- Ồn ào, đứng một bên chờ đi.

Chiết Phiến công tử nhìn thấy Lãnh Bằng Hiểu nhiều chuyện, lạnh lùng lên tiếng.

Sắc mặt Lãnh Bằng Hiểu đại biến nhưng vẫn đứng lên.

Lãnh Bằng Hiểu rất rõ ràng một bàn Diệp Hạo, hắn không thể đi vào góp vui.

Bởi vì nội tình khác biệt, chuyện này không có biện pháp.

Diệp Hạo nhìn thoáng qua Tiết Hỏa Nhi đang đứng một bên, nói.

- Đứng đấy làm gì, ngồi đi.

Tiết Hỏa Nhi sợ hết hồn lắp bắp.

- Không dám.

- Ngươi mang ta vào đây, không dám cái gì?

Diệp Hạo cười đứng lên, hai tay vịn bả vai Tiết Hỏa Nhi, đặt nàng ngồi ngay tại chỗ.

Tiết Hỏa Nhi không dám đứng lên.

Lúc Tô Tử Hiên chuẩn bị rót rượu, Diệp Hạo ngăn trở hắn

- Cho nàng uống loại này.

Tô Tử Hiên vội tiếp nhận một bầu rượu khác trong tay Diệp Hạo.

Nhìn Tô Tử Hiên rót rượu cho mình, Tiết Hỏa Nhi vội nói

- Để ta.

Tô Tử Hiên là ai?

Vũ Lâm Quân tướng quân.

Bản thân dám đắc tội sao?

- Để ta, để ta, để ta.

- Để ta đi.

- Cô Nãi Nãi của ta ơi, ngươi chỉ cần ngồi uống là được.

Tô Tử Hiên khóc không ra nước mắt.

Mặc kệ Tiết Hỏa Nhi dính vận khí cứt chó gì quen biết Diệp Hạo, tóm lại, hắn phải hầu hạ cho nàng thật tốt.

Nghe Tô Tử Hiên nói vậy, Tiết Hỏa Nhi cũng không thể ngăn cản nữa.

Tiết Hỏa Nhi nếm thử một ngụm, hai con ngươi không khỏi sáng rực

- Rượu gì vậy? Cả đời này, ta chưa từng uống qua rượu ngon như vậy.

- Ngươi uống cực phẩm Bách Hoa Nhưỡng, dùng trăm loại tiên hoa quý báu trải qua bảy bảy bốn mươi chín năm mới có thể luyện chế thành.

Diệp Hạo nói khẽ.

- Ngoại trừ có thể kích thích vị giác, nó còn có tác dụng thư giãn gân cốt, tăng trưởng Thần Hồn, phát triển Thức Hải.

- A.

Tiết Hỏa Nhi giật mình la lên!

- Quá trân quý rồi.

- Rượu dùng để uống.

Diệp Hạo cười nói.

- Cho ngươi một vò, lúc nhàn rỗi không có chuyện gì thì uống.

Tiết Hỏa Nhi nhìn Diệp Hạo đưa một túi Càn Khôn tới.

- Cái này....

- Ngươi không cho ta làm bằng hữu sao?

Diệp Hạo nghiêm mặt nói.

- Không...không...không.

Diệp Hạo nói lời này quá nặng đi, Tiết Hỏa Nhi vội đáp lại.

Toàn bộ bốn phía rục rịch dán ánh mắt nóng bỏng vào túi Càn Khôn trong tay Tiết Hỏa Nhi.

Không hề nghi ngờ, vò Bách Hoa Nhưỡng này có thể được bán với giá trên trời.

- Ngươi vừa nói nàng mang ngươi đến?

Đột nhiên nghĩ đến cái gì, Chiết Phiến công tử chỉ Tiết Hỏa Nhi, hỏi.

- Đúng vậy.

- Ngươi không có thiệp mời sao?

- Không có.

- Vậy sao ngươi không lấy Lệnh Bài đi vào?

- Điệu thấp.

- Được rồi.

Chiết Phiến công tử vừa dứt lời thì thấy một thiếu nữ sắc mặt trắng bệch chạy đến trước mặt Diệp Hạo

- Ngươi là Diệp Hạo, Diệp công tử?

Bạn cần đăng nhập để bình luận