Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 938: Ác khách lâm môn

- Ngươi vẫn nên thay đổi tướng mạo một chút a?

Diệp Hạo nhìn Trác Tinh Nhi nói.

- Ta cũng đã thay đổi rồi a.

Trác Tinh Nhi trả lời.

- Ngươi như vậy mà gọi là thay đổi tướng mạo sao?

Diệp Hạo bất đắc dĩ nói ra.

Thay đổi một điểm tính thay đổi sao?

Trác Tinh Nhi đành phải lại biến hóa thêm một chút.

- Không đủ.

- Lại nữa.

- Còn chưa đủ.

Trác Tinh Nhi dựa theo yêu cầu của Diệp Hạo thay đổi tướng mạo đến bốn lần Diệp Hạo mới miễn cưỡng gật gật đầu.

- Cái này xấu xí quá.

Trác Tinh Nhi lấy ra mộtb tấm Thủy Kính nhìn bản thân trong kính nói.

Diệp Hạo nhếch miệng.

Hắn muốn nói xấu xí cài đầu ngươi a.

Dù là hiện tại vẫn có thể xưng là mỹ nữ biết không?

- Đi thôi.

Diệp Hạo nhấc chân liền về hướng trụ sở của Thác Bạt gia tộc.

Thác Bạt gia tộc đã từng xuất hiện qua Cửu Tôn đều là Tiên Tôn cường giả, đáng tiếc là sau thời đại của Cửu Tôn thì Thác Bạt gia tộc đã xuống dốc, thế nhưng dù xuống dốc nhưng tổ tiên vẫn lưu lại rất nhiều tài nguyên, dù đến bây giờ vẫn có một tôn Tiên Tôn Đỉnh Phong tồn tại.

Chỉ là ai có thể nghĩ tới tôn Tiên Tôn Đỉnh Phong này lại chết đi.

Không có vị Lão Tổ này tọa trấn thì Thác Bạc gia tộc sẽ bị các gia tộc khác chèn ép.

Tỉ như hiện tại Thác Bạt gia tộc đã có hai vị khách không mời mà đến.

- Gia tộc Tiên Vu các ngươi đến Thác Bạt gia tộc làm gì?

Đại Trưởng Lão của Thác Bạt gia tộc quát lớn.

- Ta tới đây là để nói cho Thác Bạt gia tộc các ngươi một tin tức.

Đại Trưởng Lão của Tiên Vu gia tộc nhìn lão giả đối diện mình thản nhiên nói.

- Tin tức gì?

- Một tháng sau, Nhạc Chính gia tộc cùng Tư Không gia tộc chuẩn bị phế bỏ tư cách tham dự Bảo Tàng của Thác Bạt gia tộc.

Đại Trưởng Lão của Thác Bạt gia tộc chấn động, nhưng trên mặt lại không có mảy may biến hóa nói.

- Thác Bạt gia tộc ta dù không có Lão Tổ cũng không phải ai muốn phế thì có thể phế.

- Hôm nay ta tới đây một là muốn nói cho ngươi tin tức này, hai cũng là muốn thông gia cùng Thác Bạt gia tộc.

Đại Trưởng Lão của Tiên Vu gia tộc làm sao không nhìn ra Đại Trưởng Lão của Thác Bạt gia tộc đang ra vẻ ổn định.

Chỉ là việc này không cần phải phanh phui ra.

- Thông gia?

- Đúng vậy a, thông gia.

Đại Trưởng Lão của Tiên Vu gia tộc nhẹ gật đầu nói.

- Khuyển tử Tiên Vu Trấn Xuyên bây giờ là Kim Tiên 30 Chuyển, dù là không bằng Thiếu Tộc trưởng của Tiên Vu gia tộc ta, nhưng thế hệ tuổi trẻ vượt qua hắn lại không mấy người.

Đại Trưởng Lão của Tiên Vu gia tộc nói làm cao tầng của Thác Bạt gia tộc lâm vào trầm mặc.

Việc dựa vào thông gia để đổi lấy sinh tồn cho Gia Tộc là một hành vi không mặt mũi, đây cũng có thể coi như Thác Bạt gia tộc bị gia tộc khác liên thủ thôn diệt a?

Thác Bạt Vân Nguyệt nhìn cao tầng trong tộc truyền âm nói chuyện với nhau mà dâng lên cảm giác không tốt.

Qua nửa khắc đồng hồ Đại Trưởng Lão của Thác Bạt gia tộc liền nhìn về phía Thác Bạt Vân Nguyệt nói.

- Vân Nguyệt, tình huống trong tộc con cũng rõ ràng, chúng ta không có biện pháp khác.

- Cho nên các người muốn đem ta bán sao?

Thác Bạt Vân Nguyệt không cam lòng hỏi.

- Con cũng nên tìm đạo lữ không phải sao? Trấn Xuyên chẳng lẽ không phải lương phối?

Một vị Trưởng Lão của Thác Bạt gia tộc mở miệng nói.

- Lương phối trong thiên hạ rất nhiều? Chẳng lẽ Vân Nguyệt phải gả mấy lần sao?

Đúng lúc này một thanh niên mặc Hắc Sắc Chiến Giáp sải bước đi đến.

Thác Bạt Vân Nguyệt nhìn thấy thanh niên này trong mắt lộ ra sợ hãi lẫn vui mừng.

Nàng vội vàng chạy về hướng thanh niên này.

- Đại Ca.

Thác Bạt Vân Nguyệt ôm thật chặt thanh niên này.

Thác Bạt Vân Nguyệt không có chú ý tới là ngay khi nàng ôm lấy đối phương thì thân thể đối phương rõ ràng căng lên một chút.

Thanh niên không phải kẻ khác, chính là Diệp Hạo.

Diệp Hạo vuốt ve mái tóc của Thác Bạt Vân Nguyệt nhẹ giọng nói ra.

- Có Đại Ca ở đây, không người nào có thể quyết định hôn nhân của muội.

- Vô Úy, chuyện thông gia liên quan đến sự tồn vong của Thác Bạt gia tộc ta, ngươi không được làm loạn.

Đại Trưởng Lão của Thác Bạt gia tộc Đại Trưởng Lão lạnh lùng nói.

- Làm loạn?

Hai con ngươi của Diệp Hạo toát ra một đạo lăng liệt hàn mang.

- Buồn cười.

- Ngươi nói cái gì?

Đại Trưởng Lão của Thác Bạt gia tộc không nghĩ tới Thác Bạt Vô Úy đi ra ngoài một chuyến lại biến thành ngông cuồng như vậy.

- Hai vị, nhìn thấy ta xuất hiện ở nơi này có phải chấn kinh hay không?

Diệp Hạo nhanh chân đi về hướng Đại Trưởng Lão cùng Trần Xuyên của Tiên Vu gia tộc nói.

- Ta không hiểu ngươi đang nói cái gì?

Đại Trưởng Lão của Tiên Vu gia tộc ra vẻ trấn định nói.

- Như vậy cái này ngươi làm thế nào giải thích?

Diệp Hạo vung tay lên bên trong đại sảnh liền xuất hiện trên trăm cỗ thi thể, mà những thi thể này đều ăn mặc quần áo của Tiên Vu gia tộc.

- Ngươi ——.

Đại Trưởng Lão của Tiên Vu gia tộc nhìn thấy một màn này trong mắt lóe lên dữ tợn sát cơ.

- Ngươi lại dám giết bọn họ?

- Bọn họ nửa đường cướp giết ta, tại sao ta không dám giết?

Diệp Hạo nói đến đây thì chỉ đứng cách Đại Trưởng Lão của Tiên Vu gia tộc 1 trượng (3,33m).

Toàn trường xôn xao!

Lúc này cao tầng của Thác Bạt gia tộc mới hiểu tại sao Thác Bạt Vô Úy phẫn nộ?

Tiên Vu gia tộc vừa mới cướp giết Thác Bạt Vô Úy, liền đến thông gia cưới đi Thác Bạt Vân Nguyệt, đây là muốn chiếm đoạt Thác Bạt gia tộc a.

- Nếu bọn họ không có giết được ngươi, như vậy ta sẽ giết ngươi một lần cho tốt.

Tiếng nói vừa dứt Đại Trưởng Lão của Tiên Vu gia tộc liến đánh một chưởng về phía Diệp Hạo.

- Đại Ca.

Thác Bạt Vân Nguyệt hoảng sợ nói.

- Vô Úy, mau lui lại.

- Tiên Vu Lực Hoành, ngươi dám động thủ?

Toàn bộ cao tầng của Thác Bạt Nhất Tộc đều hô lên.

Bất quá cho dù là tu vi cao nhất Thác Bạt Sơn Danh cũng không kịp cứu Diệp Hạo.

Điều mà Tu Sĩ toàn trường đều không có nghĩ đến là khi đối mặt với Tiên Vu Lực Hoành, Diệp Hạo động cũng không động.

Ngay khi bàn tay của Tiên Vu Lực Hoành sắp đập vào trên người Diệp Hạo thì một đạo kinh khủng ba động nháy mắt quán xuyên Thức Hải của hắn, Tiên Vu Lực Hoành thậm chí còn không có làm ra bất kỳ phản ứng đã ngã ầm xuống trước sự kinh ngạc của toàn trường.

Tiên Vu Trấn Xuyên ngơ ngác nhìn xem một màn này không biết nên làm cái gì.

-Mang cha ngươi đi đi.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Trở về nói cho Tộc Trưởng các ngươi, nếu là muốn báo thù chúng ta lúc nào cũng hoan nghênh.

- Ta muốn giết ngươi.

Tiên Vu Trấn Xuyên bỗng nhiên kịp phản ứng, con mắt đỏ hồng xuất thủ về hướng Diệp Hạo.

Hống!

Tiên Vu Trấn Xuyên xuất thủ sau lưng hắn lại xuất hiện một tôn Ma Ảnh uy nghiêm vô cùng, trên người tôn Ma Ảnh này phát ra khí tức vô cùng uy nghiêm đáng sợ, có thể quét ngang Lục Hợp Bát Hoang.

Nhìn Quyền Ý rộng lớn đánh tới, Diệp Hạo lạnh lùng vung ra một quyền về phía trước.

Một quyền vô cùng đơn giản.

Thế nhưng tôn Ma Ảnh sau lưng Tiên Vu Trấn Xuyên phá toái ngay lập tức, mà Tiên Vu Trấn Xuyên cũng là miệng phun máu tươi rơi xuống nơi xa.

- Không chịu nổi một kích.

Diệp Hạo khinh thường mà nói ra.

Tiên Vu Trấn Xuyên giãy dụa bò lên, lúc này mới phát hiện lục phủ ngũ tạng đều gặp phải tổn thương nặng, bất quá bây giờ hắn không lo được thương thế, mà là nhìn chằm chằm Diệp Hạo nói.

- Tại sao chiến lực của ngươi bá đạo như thế?

Cái này hoàn toàn không có đạo lý a.

Tiên Vu Trấn Xuyên trước đó đã cùng Thác Bạt Vô Úy giao thủ qua, lúc ấy Tiên Vu Trấn Xuyên xác thực không phải đối thủ của Thác bạc Vô Úy, nhưng cũng là ở trên dưới một trăm chiêu mới bại, làm sao giống hiện tại, không có chút nào sức hoàn thủ nào.

Bạn cần đăng nhập để bình luận