Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 955: Đại đạo chi tâm

Bỗng nhiên, Ngọc Long Công Tử ngẩn đầu, ánh mắt kiệt ngạo bất tuân nhìn Xuân nói:

- Một ngày nào đó, ta sẽ lấy đầu của Diệp Hạo xuống.

- Ta sợ ngươi không có cơ hội này.

Xuân nói đến đây vung tay áo lên.

Ngọc Long Công Tử không có chút sức phản kháng nào bị Xuân dẫn tới thư phòng của Tiên Đình Chi Chủ.

Tiên Đình Chi Chủ đang cầm bút lông viết cái gì đó.

Một lúc sau, Tiên Đình Chi Chủ bỏ bút lông xuống nhìn Ngọc Long Công Tử nói:

- Ngươi nhìn xem ta viết thế nào?

Ngọc Long Công Tử đi lên, sau đó hắn bắt đầu đánh giá cổ triện mà Tiên Đình Chi Chủ Viết.

Khi thấy rõ bốn chữ này, sắc mặt hắn hơi biến đổi.

Đại Đạo Chi Tâm.

- Xưng hào mười đại cự đầu để ngươi mất đi phương hướng của bản thân, ngươi luôn cảm thấy mình là số một số hai ở Đằng Long Các, hôm nay, bị đánh bại một lần ngươi nên hiểu chút.

Tiên Đình Chi Chủ nhìn Ngọc Long Công Tử nói:

- Một thời gian nữa, cường giả Thời Kỳ Thượng Cổ, thậm chí cả Thời Kỳ Thái Cổ cũng sẽ xuất hiện, đến lúc đó ngươi cảm thấy bản thân có thể đánh lại đám người đó không?

- Cường giả Thời Kỳ Thái Cổ cũng xuất hiện?

- Đúng vậy a.

Nghe vậy, Ngọc Long Công Tử trầm mặt.

- Hôm nay, Diệp Hạo làm nhục ngươi, ngày nào đó ngươi có thể lấy lại danh dự.

Tiên Đình Chi Chủ trầm giọng nói:

- Nhưng muốn lấy lại danh dự phải quang minh chính đại, mà không phải sử dụng âm mưu quỷ kế.

- Ngươi cầm bức vẽ này đi, có thể lĩnh ngộ được Đại Đạo Chi Tâm hay không thì phải xem tạo hóa của ngươi rồi.

Ngọc Long Công Tử cung kính tiếp nhận rồi chậm rãi rời đi.

Đợi khi Ngọc Long Công Tử rời khỏi phòng, Xuân mới mở miệng nói:

- Công tử thật sự cảm thấy Ngọc Long không hợp Diệp Hạo hả?

- Ta không biết.

- Ngươi không biết?

- Đúng vậy a, ta không biết.

Tiên Đình Chi Chủ nhẹ giọng nói:

- Nhưng nếu như Ngọc Long không hiểu nỗi khổ tâm của ta, vậy thì ta sẽ loại từ hắn ra khỏi danh sách.



- Diệp Hạo, ngươi vừa sử dụng thần thông gì vậy?

Diệp Hạo trở về tiểu viện của mình, Trác Tinh Nhi tò mò hỏi.

- Ta cảm thấy nếu cô có nhiều thời gian như vậy không bằng đi đột phá đi.

Diệp Hạo nhìn Trác Tinh Nhi nói:

- Nếu không thì tương lai chắc chắn không đuổi kịp ta đâu.

- Hừ, ngươi đã tự hủy tương lai, ta sẽ không đuổi kịp ngươi hả?

Trác Tinh Nhi nói.

- Ngớ ngẩn.

Vô Danh liếc nhìn Trác Tinh Nhi nói.

- Ngươi mới nói ai ngớ ngẩn đấy?

Hai mắt Trác Tinh Nhi trừng một cái nói.

- Ta, ta nói ta.

Không thể không nói, Vô Danh vẫn có bóng ma tâm lý đối với Trác Tinh Nhi.

Lúc này, sắc mặt Trác Tinh Nhi mới hòa hoãn một chút, nhưng cô chợt ý thức được gì:

- Vô Danh, ngươi vừa nói như vậy có ý gì?

- Cô nghĩ nhiều rồi.

Vô Danh không biết Diệp Hạo đột phá như thế nào, nhưng hắn rõ ràng Diệp Hạo sẽ không tự hủy tương lai của mình.

Trác Tinh Nhi mơ hồ đoán được cái gì.

- Diệp Hạo, ngươi có thể nói cho ta biết sao ngươi có thể đột phá đến ba mươi ba chuyển trong thời gian ngắn như vậy được không?

- Muốn đột phá thì đột phá thôi.

Diệp Hạo nhún vai trả lời.

- Không nói thì thôi.

Trác Tinh Nhi tức giận dậm chân quay người rời đi.

Vô Danh nhìn bóng lưng Trác Tinh Nhi nói nhỏ:

- Diệp Hạo, Trác Tinh Nhi có chút không đúng a?

- Không đúng chỗ nào?

- Tại sao ta cảm thấy cô ta có tình ý với ngươi ấy?

- Ba mươi ba chuyển còn bao lâu nữa?

- Muốn đột phá cần khoảng hai đến ba năm nữa.

- Hội chiến ba tộc ngươi có tham gia không?

- Tham gia a.

- Ngươi không sợ bị giết?

- Không phải có ngươi che chở sao?

- Được rồi.

Diệp Hạo nói đến đây đưa cho Vô Danh một lá cây nói:

- Có lá cây này sẽ giảm được một chút thời gian cho ngươi.

- Đây là cái gì?

- Ngộ Đạo Diệp.

Diệp Hạo nói.

- Ngộ Đạo Diệp?

Nghe thấy ba chữ này, Vô Danh trừng lớn hai mắt:

- Sao ngươi có được?

- Ngộ Đạo Thụ cho ta.

- Có tin đồn Ngộ Đạo Thụ đã phá nát Tiên Vực phi thăng thành Thần.

- Nhanh.

- Nhanh? Chẳng lẽ trên đời này thật sự có Thần?

- Có.

- Sao ngươi có thể xác định như thế?

- Chờ ngươi đi đến cảnh giới nhất định thì sẽ hiểu.

- Nói giống như cảnh giới của ngươi cao hơn ta vậy.

Vô Danh nhếch miệng nói.

- Được rồi, đi tu luyện a.

Diệp Hạo mỉm cười nói.

Vô Danh rười khỏi phòng, Diệp Hạo lấy ha Hồn Tinh cắn nuốt.

Đợi đến khi hắn thông phệ toàn bộ năng lượng trong viên Hồn Tinh này thì đã qua một tháng.

Lúc này, Diệp Hạo cảm thấy Thần Hồn Chi Lực trong Thức Hải nhiều gấp đôi so với trước.

Mà lúc này, Thần Hồn Phân Thân của hắn có thể bao phủ phạm vi hai ngàn cây số, nói cách khác, Thần Hồn Phân Thân của hắn có thể nháy mắt đến bất cứ đâu trong chu vi hai ngàn cây số.

Diệp Hạo không chần chờ chút nào tiếp tục thôn phệ viên Hồn Tinh thứ hai.

Đợi khi Diệp Hạo thôn phệ xong ba viên Hồn Tinh, Thần Hồn Chi Lực của hắn đã có thể bao phủ chu vi bốn ngàn cây số.

Rất nhiều tu sĩ nói, Vô Thượng Thần Hồn có thể bao phủ phạm vi ngàn dặm.

Thật ra thuyết pháp này là sai lầm.

Đó chỉ là đối với những thiên kiêu bình thường mà thôi.

Những thiên kiêu cường hoành có thể hấp thu nhiều hơn.

Diệp Hạo nghe nói qua một thuyết pháp khác.

Tương lai đi đến Tiên Vương một tầng thì chỉ có thể thôn phệ một viên Hồn Tinh, nói cách khác, Thần Hồn Phân Thân của bọn họ chỉ có thể đi đến ngàn dặm; Tương lai đi đến Tiên Vương hai tầng thì chỉ có thể thôn phệ hai viên Hồn Tinh, nói cách khác, Thần Hồn Phân Thân của bọn họ chỉ có thể đi đến hai ngàn dặm; cứ như vậy suy ra, Tiên Vương chín tầng có thể thôn phệ chín Hồn Tinh, như vậy Thần Hồn Phân Thân của bọn họ có thể đi đến chín ngàn dặm.

Trên Tiên Vương tầng chín còn có Tiên Vương Đỉnh Phong.

Nghe nói Vương Mãn Chi Cảnh có thể thôn phệ mười viên Hồn Tinh.

Cũng chính là một vạn cây số.

Còn về chuyện nhiều hơn một vạn cây số, chưa từng nghe nói có người đạt đến cấp độ đó.

Nhưng Diệp Hạo lại rõ ràng cho dù trên trăm viên Hồn Tinh thì cũng không thể lấp đầy thức hai của bản thân được.

Mà lúc này, Vô Danh lại đi tới ngọn núi của Diệp Hạo.

Diệp Hạo đứng lên nghênh đón Vô Danh nói:

- Bây giờ cảm giác thế nào?

- Cánh lúc đột phá còn khoảng một đến hai năm nữa.

- Có phải ba mươi hai chuyển đều ở Đằng Long Các không?

- Đúng vậy a.

- Sao ngươi không khiêu chiến những gia hỏa này?

- Vội vàng tu luyện, làm gì có thời gian a?

- Vậy bây giờ ngươi đi khiêu chiến đi.

- Tại sao bây giờ lại đi khiêu chiến?

- Bởi vì bây giờ ta muốn giúp ngươi đột phá ba mươi ba chuyển!

Diệp Hạo cười nói:

- Nếu ngươi đột phá ba mươi ba chuyển thì sao có thể khiêu chiến ba mươi hai chuyển được?

- Làm sao giúp ta đột phá?

- Vài phút là được rồi.

- Không phải ngươi đang đùa ta đấy chứ?

- Ngươi cảm thấy ta sẽ nói đùa những chuyện này hả?

Vô Danh trầm ngâm:

- Nếu nói như vậy hay là chờ ta đột phá rồi mới khiêu chiến a.

- Ngươi không có lòng tin đối với bản thân như vậy?

- Ngươi cho rằng ai cũng biến thái giống như ngươi hả? Ta bên trong thiên kiêu chỉ có thể coi là Trung Hạ Đẳng mà thôi.

- Nhưng mà ngươi đã học xong Cấm Tiên Thuật.

- Vấn đề là ngươi cảm thấy ta thành thạo Cấm Tiên Thuật hả? Thần thông này thật sự quá khó hiểu.

- Được rồi, đi theo ta.

- Đi đâu?

- Khách Sạn Vân Lai.

Diệp Hạo trả lời.

Bạn cần đăng nhập để bình luận