Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 958: Giao thủ

Rất nhiều Tu Sĩ không hiểu hai từ Tầng chín này mang ý nghĩa gì.

Thế nhưng Thiên Kiêu ở giữa sân lại biết rất rõ.

Điều này đại biểu hai người đều thôn phệ chín cái Hồn Tinh, Thần Hồn Phân Thân có thể đi đến phạm vi chín ngàn dặm.

Thanh niên tóc vàng còn định xuất thủ nhưng bị Lão Yêu Vương ngăn cản.

- Lãng phí Pháp Lực lúc này cũng không phải hành vi sáng suốt.

Lão Yêu Vương cười nói ra.

- Ta chỉ cần mười chiêu thì có thể đánh bại hắn.

Thanh niên tóc vàng mang thần thái ngông cuồng nói ra.

- Cho ngươi 100 chiêu ngươi cũng không đánh bại được hắn.

Lão Yêu Vương lại uy uy lắc đầu.

- Ta đã nói với ngươi từ sớm, thiên hạ to lớn, nhân tài lớp lớp, không thể cuồng vọng tự đại.

Thanh niên tóc vàng còn đang muốn nói gì một tiếng nói băng lãnh vang lên phá vỡ hư không.

- Các ngươi tới sớm quá.

Đám người nhao nhao nhìn lại.

Chỉ nhìn một tôn Ma Ảnh nối liền đất trời xuất hiện trước mặt mọi người, thần sắc tôn Ma Ảnh này rất tùy ý trong mắt tràn đầy cuồng lãng không bị trói buộc.

Mà phía sau tôn Ma Ảnh này có nguyên một đám thanh niên đều là hạng mắt cao hơn đầu, ánh mắt kia, thần thái kia căn bản không để bất luận kẻ nào đặt vào trong đó.

- Ngu xuẩn.

Vô Danh chép miệng nói

- Chính xác.

Diệp Hạo đồng ý gật gật đầu.

Trước đó Diệp Hạo còn cảm thấy Yêu Tộc đã đủ cuồng, thế nhưng hiện tại phát hiện Ma Tộc càng thêm ngông cuồng.

Bất quá nhìn thấy một màn này Diệp Hạo cũng hiểu tại sao Nhân Tộc cùng Yêu Tộc sẽ không tự chủ được mà liên thủ khi đối mặt Ma Tộc.

Thật sự là Ma Tộc cần phải bị dạy dỗ.

- Ngươi nói ai ngu xuẩn?

Đúng lúc này một thân ảnh cao lớn, ánh mắt lẫm liệt nhìn về phía Vô Danh quát hỏi.

Vô Danh bị thân ảnh nhìn chằm chằm mà không khỏi rùng mình một cái.

Loại này cảm giác giống như bị một tôn Thượng Cổ Ma Thú nhìn chằm chằm.

Bất quá ngắn ngủi nửa cái hô hấp Vô Danh đã có cảm giác không kiên trì nổi.

Kỳ thật điều này rất bình thường.

Thân ảnh này có cường độ Thần Hồn gấp Vô Danh bao nhiêu lần a?

Dù không có tận lực thôi động cũng không phải Vô Danh có thể ngăn cản?

Đúng lúc này Diệp Hạo tiến lên một bước ngăn phía trước Vô Danh, cùng lúc đó Diệp Hạo dùng ánh mắt đối chọi với thân ảnh này.

Răng rắc!

Ánh mắt của hai người giữa không trung kịch liệt va chạm vào nhau, hỏa quang chói lọi như pháo hoa nở rộ trên bầu trời, kinh khủng sóng xung kích làm Thiên Kiêu toàn trường hoảng sợ.

- Ngươi là ai?

Tôn Ma Ảnh này nhìn chằm chằm Diệp Hạo trầm giọng nói.

- Ngươi còn không có tư cách biết.

Diệp Hạo lạnh lùng nói ra.

- Ta không có tư cách biết? Ngươi biết ta là ai không?

Tôn Ma Ảnh này bị kích thích, toàn thân toát ra khí thế vô cùng cường thế, cả người giống như Thượng Cổ Ma Vương, thần sắc tùy ý.

- Ta chẳng cần biết ngươi là ai? Tóm lại cút cho ta.

Diệp Hạo vừa nói xong uy áp từ ánh mắt nháy mắt tăng vọt gấp 2 lần, sắc mặt tôn Ma Ảnh này hoàn toàn thay đổi đồng thời liên tục lùi lại mấy bước khó khăn lắm mới ngừng lại.

A!

Tôn Ma Ảnh này vẫn luôn cảm thấy mình là Thiên Hạ Đệ Nhất, thế nhưng trận giao thủ vừa rồi hắn lại thất bại, tâm cao khí ngạo hắn làm sao có thể chịu đựng được đây?

Bởi vậy hắn gào thét lên liền xông ra khỏi Tôn Cấp Chiến Hạm, Ma Khí ngập trời nở rộ ra từ thân ảnh của hắn, trong mắt hắn phun ra nồng đậm chiến ý cao giọng nói.

- Có gan thì ra đây đánh một trận?

- Sợ ngươi hay sao?

Diệp Hạo hừ lạnh một tiếng tiện tay xé rách không gian đã xuất hiện trước mặt tôn Ma Ảnh này.

- Một chiêu trảm ngươi.

Tôn Ma Ảnh này nói đến đây trong tay xuất hiện một chuôi Thanh Đồng Chiến Kiếm, Thanh Đồng Chiến Kiếm chảy xuôi từng đạo từng đạo sát khí kinh người, hắn chém về phía Diệp Hạo một kiếm như thiên quân vạn mã phóng đi.

Diệp Hạo liếc mắt đã nhìn ra thiên quân vạn mã đều là Tướng Sĩ do tôn Ma Ảnh này chém giết.

Bất quá lại bị tên này giam cầm Linh Hồn.

- Ta tới độ các ngươi.

Diệp Hạo nói đến đây ức vạn Huyệt Khiếu trong thể nội cùng nhau phun ra kinh thế năng lượng, mà những năng lượng này đều hội tụ đến nắm đắm của Diệp Hạo nắm đấm.

Một quyền!

Vô cùng đơn giản một quyền.

Thế nhưng thiên quân vạn mã lại phá toái trong tích tắc, ngay cả chèo chống trong thời gian một cái hô hấp đều không làm được.

Trong mắt tôn Ma Ảnh lộ ra vẻ kinh ngạc, vội vàng để Thanh Đồng Chiến Kiếm chắn ngang trước ngực, mà khi Diệp Hạo đánh một quyền vào Chiến Kiếm, thanh Chiến Kiếm toát ra ức vạn quang huy, quỷ dị phân rã hơn phân nửa năng lượng trong nắm đấm của Diệp Hạo.

Bất quá dù như vậy, hắn vẫn liên tục lùi lại vài chục bước mới ngừng lại.

Mà mỗi bước lui của hắn lại kéo theo không gian dưới chân phá toái.

- Lại đến

Thân hình Diệp Hạo như điện lần nữa oanh ra một quyền về phía tôn Ma Ảnh này.

- Sợ ngươi hay sao?

Tôn Ma Ảnh này cũng là một nhân vật hung ác, dù bề ngoài bị Diệp Hạo áp chế, nhưng vẫn cùng Diệp Hạo không ngừng liều mạng.

Hai người kịch liệt giao thủ giữa không trung, cứ như vậy qua hơn mười chiêu, tôn Ma Ảnh này rốt cục không kiên trì nổi, một ngụm máu tươi phun ra ngoài.

Tu Sĩ bên phía Ma Tộc đều xôn xao.

Bọn họ rất rõ ràng vị này có thực lực như thế nào?

Thập Đại Cự Đầu tồn tại a.

Làm sao ngắn ngủi hơn mười chiêu liền bị Diệp Hạo đánh bại rồi?

Không đạo lý a!

- Thực lực của vị này cũng đạt đến cấp bậc của ta.

Nam tử tóc vàng bên phía Yêu Tộc trầm giọng nói.

- Thì như thế nào?

Nam tử Tam Nhãn nhàn nhạt nói ra.

Nam tử Tóc vàng tựa hồ biết rõ thực lực của nam tử Tam Nhãn nên không đám nói cái gì.

Tôn Ma Ảnh này còn đang định xuất thủ nhưng bị Ma Vương lạnh giọng quát lớn.

- Còn không lăn trở về.

Tôn Ma Ảnh này há to miệng muốn nói điều gì, nhưng sau khi nhìn thấy ánh mắt của Ma Vương, không thể không trở về.

Hiên Viên Minh Hiền có chút kinh ngạc nhìn Diệp Hạo một cái nói.

- Diệp Hạo, ngươi mang đến cho ta một niềm vui lớn a.

Hiên Viên Minh Hiền cũng chú ý qua Diệp Hạo.

Thế nhưng mấy tháng trước Diệp Hạo bất quá vừa mới đột phá 32 Chuyển, nhưng sau ba tháng Diệp Hạo không những đột phá đến 33 Chuyển, hơn nữa càng đạt đến 33 Chuyển Tầng chín.

Đây là kết quả của việc không nhìn căn cơ mà vội vàng đột phá sao?

Nếu như vậy Diệp Hạo căn bản không có khả năng đạt đến cảnh giới hiện tại.

Ngọc Long Công Tử nhìn Diệp Hạo với ánh mắt càng thêm kiêng kị.

Nguyên bản Ngọc Long Công Tử cảm thấy sau khi đột phá hắn đã có thể đánh bại Diệp Hạo, thế nhưng bây giờ lại kinh ngạc phát hiện Diệp Hạo cũng đã đuổi theo hắn.

Hắn làm sao làm được?

Ngọc Long Công Tử cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

- Tốt, nếu đã đến đông đủ, thì nên bắt đầu Hội Chiến đi.

Lão Yêu Vương bình tĩnh nói ra.

- Không sai.

Hiên Viên Minh Hiền nhẹ gật đầu.

- Có thể.

Ma Vương âm hiểm nhìn Diệp Hạo một cái, nhẹ gật đầu đồng ý.

Ánh mắt của tôn Ma Vương này làm trong lòng Diệp Hạo có chút run rẩy.

Mả mẹ.

Tiểu bối tranh phong, ngươi cũng muốn tham gia hay sao?

- Có ta ở đây, lão gia hỏa kia không động được ngươi.

Hiên Viên Minh Hiền truyền âm cho Diệp Hạo.

- Còn nữa, trong Thiên Địa có không ít đại nhân vật đang chú ý trận Hội Chiến này, nếu Lão Ma Vương này dám động thủ mà nói dù ta không xuất thủ cũng có người ép khô hắn.

- Vâng.

Diệp Hạo gật đầu.

- Trong Hội Chiến có thủ đoạn gì thì cũng đừng ngại lấy ra, bởi vì ngươi biểu hiện càng xuất thì càng lấy được nhiều sự chú ý, đến lúc đó cường giả che chở ngươi cũng càng nhiều hơn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận