Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 965: Chém giết đại thống lĩnh

Trong lịch sử, Nhân Tộc và Yêu Tộc đã từng liên minh.

Vì vậy, ngay khi Cửu Vĩ Thiên Hồ sắp bị giết trong tay Đại Thống Lĩnh, Diệp Hạo vẫn quyết định ra tay cứu giúp.

Nhưng mà kết quả cứu giúp là Diệp Hạo bị Đại Thống Lĩnh một quyền đánh bay.

Cũng may Đại Thống Lĩnh không ở trạng thái đỉnh phong, nếu không thì một quyền này có thể đánh Diệp Hạo trọng thương. Nhưng dù như vậy thì hắn cũng bị thương khá nặng, lục phủ ngũ tạng bị lệch vị trí, liên tục phun ra ba ngụm máu tươi.

Đại Thống Lĩnh đang chuẩn bị đánh chết Diệp Hạo thì một đạo kiếm quang bỗng nhiên chém về phía hắn.

Đại Thống Lĩnh vội vàng tránh ra.

Bởi vì kiếm quang này cũng đã uy hiếp đến hắn.

Trác Tinh Nhi cầm chiến kiếm trong tay, cau mày nói:

- Yêu Tộc các ngươi xảy ra chuyện gì?

Sắc mặt hai người Sư Hống và Tam Nhãn Kim Tình Thú đều không dễ coi, nhưng mà lúc này, họ không thể nói gì được a.

Còn phản bác cái gì nữa?

Nếu không phải được Diệp Hạo cứu giúp thì lúc này Cửu Vĩ Thiên Hồ sợ rằng đã chết rồi.

- Còn đứng đó làm gì? Còn không ra tay giết hắn?

Trác Tinh Nhi vừa nói vừa chủ động đánh tới Đại Thống Lĩnh.

Sư Hống và Tam Nhãn Kim Tình Thú không nói một lời mà cùng phối hợp với Trác Tinh Nhi công kích. Nhưng hai người này thì đánh với tư thái mặc kệ không để ý, dù sao trước đó, Trác Tinh Nhi cũng không khác gì đánh mặt bọn hắn a.

- Ngươi không làm sao chứ?

Cửu Vĩ Thiên Hồ đến bên cạnh Diệp Hạo hỏi.

Nữ tử Hồ Tộc không có một ai xấu xí, huống chi Vương Tộc Thiên Hồ bên trong Hồ Tộc.

Luận tướng mạo, Cửu Vĩ Thiên Hồ cũng không kém hơn Trác Tinh Nhi chút nào, nhưng nếu xét về mị hoặc thì Trác Tinh Nhi không thể so sánh được.

Cửu Vĩ Thiên Hồ, mị hoặc tự nhiên.

Nhưng mà Diệp Hạo lại cảm thấy Mị hoặc của Cửu Vĩ Thiên Hồ lại kém hơn Thiên Sinh Mị Thể Hoàng Hoàng Nhi.

Loại mị hoặc kia của Hoàng Hoàng Nhi ngay cả bản thân hắn cũng không chống lại được.

- Ta không sao.

Diệp Hạo lấy ra một viên Tuyệt Phẩm Liệu Thương Đan ăn vào.

Nhìn thấy Diệp Hạo ăn Tuyệt Phẩm Liệu Thương Đan, ánh mắt Cửu Vĩ Thiên Hồ nao nao.

Cái này hơi xa xỉ quá a?

Nhưng chợt nghĩ đến Diệp Hạo tại sao phải bị thương để cứu nàng.

- Tiện tay làm thôi.

Diệp Hạo trả lời làm cho Cửu Vĩ Thiên Hồ giật mình.

Cái gì gọi tiện tay mà làm?

Chẳng lẽ không phải vì thích bản thân mới cứu hả?

Cái này cũng không phải Cửu Vĩ Thiên Hồ cảm thấy bản thân xinh đẹp? Mà vì đã có rất nhiều thanh niên đều theo đuổi cô, trong đó cũng có không ít thiên kiêu nhân tộc.

Trác Tinh Nhi nhìn Diệp Hạo và Cửu Vĩ Thiên Hồ nói chuyện phiếm, không hiểu tại sao trong lòng có chút không thoải mái.

- Diệp Hạo, còn không mau tới giúp?

Diệp Hạo ừ một tiếng rồi xé rách không gian xuất hiện trước mặt Đại Thống Lĩnh đánh ra một quyền.

Đại Thống Lĩnh đang chuẩn bị ngăn cản thì bị chín cái đuôi hồ ly cuốn chặc lấy.

Xoẹt!

Khi Đại Thống Lĩnh vận chyển công pháp toàn thân thì lập tức chín cái đuôi kia bị chấn náy. Nhưng mà một quyền này của Diệp Hạo lại vững vàng đánh lên người hắn.

Khi hắn đang lảo đảo lui lại thì Trác Tinh Nhi từ sau đâm một kiếm xuyên qua ngực hắn.

- Tiến lên.

Tam Nhãn Kim Tình Thú nói đến đây, con mắt ở giữa của hắn mở ra lần nữa, ngay lúc đó, Đại Thống Lĩnh lại lần nữa bị giam cầm giữa không trung.

Cửu Vĩ Thiên Hồ, Sư Hống, Diệp Hạo, Trác Tinh Nhi cùng nhau đánh ra thần thống kiếm quyết mạnh nhất của bản thân.

Một kích qua đi, Tam Nhãn Kim Tình Thú cảm thấy bản thân đạt tới cực hạn.

Nhưng hắn vẫn kiên trì.

Kết quả là con mắt thứ ba của hắn cuộn trào máu tươi.

Đi qua hai đòn, Tam Nhãn Kim Tình Thú cảm thấy đại não truyền ra cảm giác mê muội muốn ngã quỵ.

Hư thoát.

Cũng may, qua hai kích kia Đại Thống Lĩnh đã bị trọng thương không có sức hoàn thủ nữa.

- Luyện hóa.

Trác Tinh Nhi nói xong đi tới bên cạnh Ngọc Long, bởi vì Ngọc Long một mình luyện hóa Nhị Thống Lĩnh có hơi khó khăn một chút. Thời gian ngắn căn bản không luyện hóa xong.

Diệp Hạo đang chuẩn bị rời đi thì bị Cửu Vĩ Thiên Hồ kéo lại.

- Sau khi Hội Chiến Ba Tộc kết thúc, ngươi dự định làm gì?

- Đi ra ngoài một chút.

- Ngươi định đi đâu?

- Cái này không tiện nói cho cô biết.

Diệp Hạo nói đến đây rời đi chỗ cũ.

Ngọc Long nhìn Cửu Vĩ Thiên Hồ một cái, lúc này, Cửu Vĩ Thiên Hồ còn đang nhìn Diệp Hạo, Ngọc Long khẽ mỉm cười nói:

- Diệp Hạo, Cửu Vĩ Thiên Hồ có ý với ngươi a.

- Chúng ta chỉ nói chuyện có mấy câu thôi, được không?

- Nhưng ngươi là ân nhân cứu mạng của nàng.

- Ân nhân cứu mạng chẳng lẽ phải lấy thân báo đáp hả?

Diệp Hạo nhếch miệng nói.

- Chẳng lẽ không nên sao?

Ngọc Long kinh ngạc nói.

- Ngươi có nghe qua một câu chuyện cười chưa?

- Truyện cười gì?

Ngọc Long cảm thấy hứng thú hỏi lại.

- Một nam nhân cứu một nữ nhân, nếu người đó đẹp trai thì nữ tử kia nhất định sẽ nói không có gì báo đáp được nên lấy thân báo đáp; nhưng nếu nam này mà xấu thì nữ tử sẽ nói kiếp này tiểu nữ không có gì báo đáp được mong kiếp sau sẽ có cơ hội báo đáp.

- Nếu nói đẹp trai thì ngươi thật không được, nhưng vấn đề là đây không phải thế giới xem mặt nói chuyện a.

Ngọc Long nhìn Diệp Hạo nói:

- Cửu Vĩ Thiên Hồ coi trọng thực lực của ngươi.

- Người coi trọng ta nhiều lắm, chẳng lẽ ta phải cưới hết hay sao?

- Cưới hết thì như thế nào?

- Ta không có lạm tình như vậy!

- Cái này không phải lạm tình.

Ngọc Long lắc đầu cười nói:

- Chẳng lẽ ngươi nhẫn tâm nhìn hồng nhan tri kỷ của mình bị kẻ khác ôm ấp? Chẳng lẽ ngươi nhẫn tâm nhìn đầu bọn hắn hóa thành tóc trắng chưa có yêu ai hả? Đợi đến ngàn vạn năm nữa khi ngươi nghĩ lại, ta dám chắc ngươi sẽ hối hận.

- Chúng ta đều có thể chứng đạo thành Tiên Vương, tuổi thọ có thể nói cùng với trời đất cũng không khác bao nhiêu, những hồng nhan tri kỷ kia gả cho chúng ta dù sao cũng tốt hơn tùy tiện gã cho người khác tốt hơn nhiều.

- Còn ngươi, gia hỏa này mê hoặc ta làm gì?

Diệp Hạo nhìn Ngọc Long nói.

- Đây không phải mê hoặc mà là lời từ đáy lòng của ta.

Ngọc Long nghiêm túc nói:

- Cái khác không nói, không phải Tiên Đình Chi Chủ cũng có bốn thiếp thân thị nữ đó sao?

Nghe vậy, Diệp Hạo trầm mặt xuống.

Đoạn đường này, hắn quả thật đã phụ lòng rất nhiều nữ tử.

Thật ra, Diệp Hạo không phải không thể trở về.

Chỉ là hắn không dám trở về.

Hắn không biết phải đối mặt với họ thế nào.

Đúng như Ngọc Long nói, nhìn thấy hồng nhan của mình bị kẻ khác ôm ấp trong lòng sẽ dễ chịu sao?

Diệp Hạo không biết.

Nhưng trốn tránh bản thân đã nói lên vấn đề.

- Có phải nên quay lại nhìn xem hay không?

Diệp Hạo lẩm bẩm nói.

Ngay khi Diệp Hạo đang trầm ngâm, giữa sân đột nhiên xuất hiện một Thần Hồn Phân Thân.

Diệp Hạo nhìn thấy Thần Hồn Phân Thân này khẽ giật mình.

Tâm Ma!

Trước đó, Diệp Hạo cũng triệu hoán qua Tâm Ma.

Nhưng hắn nói đang bận truy tung số lượng lớn Huyết Ma nên không có thời gian.

Nhưng tại sao giờ Tâm Ma lại xuất hiện?

- Xem ra chư vị ở đây đã chém giết Huyết Ma không sai biệt lắm.

Tam Ma quét mắt nhìn bốn phía nói:

- Các ngươi đấy, không cần khẩn trương, ta không có ý định cướp đoạt chiến lợi phẩm của các ngươi. Ta tới đây chỉ để nói cho các ngươi một việc, xung quanh động phủ này đã bị Ma Tộc bố trí Cửu U Phệ Hồn Trận, một khắc đồng hồ nữa thì trận pháp sẽ khởi động, vì vậy các ngươi chỉ có thời gian một khắc đồng hồ để khôi phục.

Bạn cần đăng nhập để bình luận