Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 972: Lão tổ Giang gia

- Tử Hiên, Đỗ Uy và Đỗ Lỗi đắc tội ai?

Gia chủ Tô gia hỏi.

- Ta có thể nói cho ngài biết thân phận của vị kia cực kỳ tôn quý, còn về thân phận của hắn thì ta không tiện nói cho các ngươi. Bởi vì lấy thân phận của hắn muốn giải quyết chuyện này rất đơn giản, nhưng mà hắn lại giao cho ta làm, vì vậy, cho dù liều cả tính mạng ta cũng sẽ giải quyết chuyện này thật tốt đẹp.

Tô Tử Hiên ngưng trọng nói.

Cao tầng Tô gia liếc nhìn nhau.

Bọn họ chú ý thất Tô Tử Hiên dùng một từ.

Cực kỳ tôn quý!

Trong mắt Tô Tử Hiên, người có tử cách xứng với bốn chữ này không có bao nhiêu a.

Nghĩ tới đây, gia chủ Tô gia tỏ thái độ nói:

- Ta sẽ sử dụng toàn bộ mạng lưới quan hệ của Tô gia để giải quyết việc này.

Gia chủ Tô gia tỏ thái độ sẽ vận dụng toàn bộ tài nguyên của Tô gia để làm rõ việc này.

Mạng lưới quan hệ của Tô gia rất rộng lớn nên rất nhanh đã xử lý xong việc thẩm vấn Đỗ Uy, Đỗ Lỗi. Thật ra, người sáng suốt đều nhìn ra việc này, căn bản không cần thẩm vấn.

Phong thẩm vấn Vũ Lâm Quân.

Tô Tử Hiên nhìn Đỗ Lỗi, Đỗ Uy trên người đầy vết thương, nhưng trong mắt họ không có bao nhiêu sợ hãi.

Kết quả này đã sớm nằm trong dự liệu của Tô Tử Hiên.

- Nếu Đỗ Lỗi ngươi cũng đã nhận tội vậy thì dựa theo luật pháp Tiên Đình, hiên tại, ta tuyên bố…

Lữ Bộ Vĩ vừa nói đến đây bỗng một giọng nói từ sau vang lên.

- Lữ Đường Chủ, chuyện này còn chưa điều tra rõ ràng, ngươi tùy tiên tuyên án, có phải có chút không hợp lý hay không?

Lữ Bộ Vĩ quay người nhìn thấy một trung niên mặt cẩm y đi đến. Rất nhanh, ánh mắt Lữ Bộ Vĩ đã nhìn vào huy chương trên ngực hắn.

- Người của Tứ Hải Vương Phủ.

- Ta là một chấp sự của Tứ Hải Vương Phủ.

Trung niên này cười nói:

- Lần này, ta tới đây tuân theo mệnh lệnh của Tứ Hải Vương, mời Lữ Đường Chủ hảo hảo thẩm vấn lại.

Sắc mặt Lữ Bộ Vĩ cứng lại.

Có cái gì mà cần thẩm vấn lại nữa chứ?

Cái này rõ ràng muốn để hắn yên tâm a?

Lữ Bộ Vĩ cầu cứu nhìn về Tô Tử Hiên.

Tô Tử Hiên hơi trầm ngâm một chút, sau đó nói:

- Các hạ xác định chuyện này do Tứ Hải Vương tự mình phân phó?

- Ngươi đang nghi ngờ ta hả?

Ánh mắt trung niên kia lạnh lẽo nói.

- Ta chỉ muốn nhắc nhở ngươi vũng nước đục này rất sâu, ngươi chưa chắc có tư cách tham gia vào trong đó đâu.

Tô Tử Hiên nhàn nhạt nói.

- Toàn bộ Tiên Đình, không có bao nhiêu chuyện mà Tứ Hải Vương Phủ ta không làm được.

Trung niên kia cười lạnh nói.

Nghe thế, Tô Tử Hiên nhìn về Lữ Bộ Vĩ nói:

- Lữ Đường Chủ, nếu Tứ Hải Vương đã yêu cầu thả người vậy thì ngươi thả người đi là được.

Lữ Bộ Vĩ nghi ngờ nhìn Tô Tử Hiên.

Hắn muốn biết Tô Tử Hiên có ý gì.

Nhưng mà Tô Tử Hiên không có nhắc nhở gì thêm mên Lữ Bộ Vĩ đành nói:

- Thả người.

Mấy người Vũ Lâm Quân đi lên mở trói cho Đỗ Lỗi, Đỗ Uy. Hai người lảo đảo đi tới bên cạnh trung niên kia, Đỗ Lỗi càng hướng vế Tô Tử Hiên dữ tợn quát:

- Đợi ta đối phó với tiểu tử kia trước rồi quay lại đối phó ngươi.

- Ha ha.

- Ngươi cười cái gì?

Đỗ Lỗi lạnh lùng nói.

- Cười ngươi ngây thơ.

- Vậy ngươi cứ mở to mắt chó của mình mà nhìn xem ta trả thù thế nào?

Đỗ Lỗi nói đến đây xoay người đi ra ngoài.

Đợi khi đám người rời đi, Lữ Bộ Vĩ đi lên gần Tô Tử Hiên hỏi:

- Tử Hiên, ngươi không lo lắng an toàn của bạn ngươi hả?

- Ta không có tư cách làm bạn với vị đó.

Ngoài dự đoán của Lữ Bộ Vĩ, Tô Tử Hiên lắc đầu nói:

- Còn có, trung niên này bây giờ phách lối như vậy, đợi chút nữa hắn sẽ khóc không nổi a.

Nghe được như vậy, sao Lữ Bộ Vĩ còn không hiểu thân phận của Diệp Hạo tôn quý không thể nói.



Diệp Hạo đang ở trong tiểu viện pha trà, Đổ Lỗi, Đỗ Uy và một nhóm Vũ Lâm Quân khí thế hung hăng xông vào.

Diệp Hạo nhìn đám người Đỗ Lỗi nói:

- Không ngờ Tô Tử Hiên cũng không có biện pháp bắt hai anh em ngươi a.

- Ngươi cho rằng một Tô gia nho nhỏ có thể làm được gì chúng ta hả?

Đỗ Uy đi lên một bước đánh bay cái bàn, ngón tay chỉ mặt Diệp Hạo nói:

- Còn nhớ hôm qua ta đã nói gì không? Ta sẽ lột da tróc thịt ngươi.

Trên mặt Diệp Hạo dính nước trà và lá trà tung tóe:

- Ta đi tới Tiên Đình đã được hai năm, nhưng đây là lần đầu tiên bị người lật bàn a. Càng không phải nói có người dám chỉ vào mặt ta nói sẽ lột da tróc thịt ta.

- Hiện tại, ta rất muốn nói cho ngươi là ai cho ngươi dũng khí như vậy?

Diệp Hạo nói đến đây đứng lên, ánh mắt lẫm liệt nhìn Đỗ Uy nói:

- Tứ Hải Vương Phủ hả?

Giọng nói của Diệp Hạo như kinh lôi, khí thế kinh khủng từ trên người hắn tràn ra, sau một khắc, Đỗ Uy như bị sét đánh, cả người bay ra sau rơi xuống.

Trung niên kia của Tứ Hải Vương Phủ giân tím mặt nói:

- Lá gan của ngươi không nhỏ nha, biết rõ Đỗ Uy là người của Tứ Hải Vương Phủ mà còn dám ra tay đánh hắn.

- Diệp công tử.

Lúc này, Tô Tử Hiên chạy vào.

Khi hắn nhìn thấy khắp khuôn mặt Diệp Hạo đầy mảnh vụn lá trà thì không thể tưởng tượng nổi.

- Đừng nói ngươi tại Tứ Hải Vương Phủ không tính cái gì, cho dù người là dòng chính của Tứ Hải Vương Phủ thì ngươi cũng không gánh nổi chuyện này đâu.

Tô Tử Hiên thương hại nhìn trung niên kia nói.

- Buồn cười.

Trung niên cười lạnh nói.

Hù dọa ai đây?

Diệp Hạo lấy lệnh bài ra đưa cho Tô Tử Hiên nói:

- Cầm lệnh bài đi Trấn Bắc Vương Phủ, ta nghĩ Trấn Bắc Vương chắc biết phải làm thế nào?

Tô Tử Hiên cung kính nhận lệnh bài nói:

- Diệp công tử đợi một lát, ta đi nhanh sẽ trở về.

Trung niên kia sắc mặt thay đổi.

- Ngươi rốt cuộc là ai?

Hắn vội vàng hỏi.

Tô Tử Hiên nhìn trung niên kia nói:

- Ngươi cứ ở đây chờ chết đi.

Tốc độ Tô Tử Hiên rất nhanh.

Không bao lâu đã đi tới Trấn Bắc Vương Phủ.

Với thân phận của hắn không có tư cách gặp Trấn Bắc Vương, nhưng khi hắn đưa ra lệnh bài mà Diệp Hạo đưa thì rất nhanh đã được vào thư phòng của Trấn Bắc Vương.

Trấn Bắc Vương trong miệng Diệp Hạo không phải Giang Biệt Hạc mà là lão tổ Tiên Vương Cảnh của Giang gia – Giang Việt Tú.

- Chuyện gì xảy ra?

Giang Việt Tú trầm giọng nói.

Ông ta biết rõ sư tôn của Diệp Hạo là ai a?

Cho dù Tiên Đình Chi Chủ cũng phải gọi một tiếng tiền bối.

Đây cũng là nguyên nhân Giang gia toàn lực đi theo Diệp Hạo.

Còn không phải vì muốn bám theo Vô Cương sao.

Cho dù không có Vô Cương, Giang gia cũng sẽ hết sức nâng đỡ Diệp Hạo. Với biểu hiện của Diệp Hạo bây giờ, tương lai đặt chân đến Tiên Vương Đỉnh Phong chỉ là vấn đề thời gian.

- Đỗ gia thông gia Tứ Hải Vương nhục nha Diệp công tử, ta vừa mới đến tiểu viện của Diệp công tử thấy toàn thân hắn đều là nước trà.

- Lớn mật.

Giang Việt Tú nghe như thế vỗ bàn đứng lên.

Hắn đã nhiều lần công khai sẽ duy trì Diệp Hạo.

Nhưng mà hiện tại, người của Tứ Hải Vương Phủ lại dám nhục nhã Diệp Hạo như vậy, chuyện này căn bản không để Trấn Bắc Vương hắn vào mắt a.

- Tứ Hải Vương, lão thất phu ngươi thật khinh người quá đang.

Giang Việt Tú tức giận, nháy mắt một đạo tinh thần cường thế phá vỡ thiên địa hướng về Tứ Hải Vương Phủ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận