Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 982: Không có mắt

- Cái gì?



Nghe được Sở Hồng nói mà tất cả Tu Sĩ xung quanh đều xôn xao.

Kẻ đã phá vỡ kỷ luật của Tu Sĩ làm bọn họ phùng mang trợn mắt, mà Diệp Hạo đi đến nơi bọn Sở Hồng cũng không nhìn rõ.

Cần phải đi bao xa đây?

Khó có thể tưởng tượng được a.

-Ngươi làm sao làm được?

Sở Hồng tò mò nhìn Diệp Hạo nói.

-Chỉ cần ngươi ngưng tụ Đạo Tâm thì cũng có thể làm được.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói ra.

-Ngưng tụ Đạo Tâm?

Diệp Hạo nói ra nhẹ nhàng không đáng kinh ngạc.

Đạo Tâm mà cũng có thể tùy ý ngưng tụ sao?

Phải biết ở cảnh giới Kim Tiên ngưng tụ Đạo Tâm nghe cũng chưa từng nghe.

Còn có cho dù cường giả Tiên Tôn đỉnh phong cũng chưa chắc có thể ngưng tụ được Đạo Tâm.

-Còn chưa thỉnh giáo tôn tính đại danh Công Tử?

Sở Lão Quái lúc này ý thức được thân phận của người trước mắt không phải chính mình có thể đắc tội.

-Diệp Hạo.

-Diệp Hạo?

Nghe tới đây Sở Lão Quái hít vào một ngụm khí lạnh

-Ngươi là Đằng Long Các Cự Đầu, Diệp Hạo?

-Ngươi biết ta?

Diệp Hạo không nghĩ đến Sở Lão Quái dĩ nhiên nhận ra mình.

-Tám năm trước ta đi một chuyến đến Tiên Đình, có nghe truyền kỳ về ngươi.

Sở Lão Quái không nghĩ đến lão lại gặp được huyền thoại Đằng Long Các Cự Đầu, phải biết rằng Đằng Long Các Cự Đầu có địa vị ngang hàng với Tiên Tôn a.

Diệp Hạo nhẹ gật đầu sau đó nói

-Các ngươi làm gì ở đây?

- Vây bắt Tai Tinh.

- Vây bắt Tai Tinh?

Diệp Hạo nghe được như thế không khỏi nở nụ cười.

-Có gì không đúng sao?

Sở Hồng nhìn thấy Diệp Hạo cười, nghi ngờ hỏi.

- Lúc Tai Tinh giáng lâm các ngươi nghĩ đại lão trong Thiên Địa có biết hay không?

Diệp Hạo nhìn qua hỏi lại Sở Hồng.

-Cái này…?

-Ta có thể nói cho ngươi biết khi Tai Tinh giáng lâm bên cạnh ta còn có hai vị đại lão, nhưng hai vị đại lão lại chỉ giương mắt nhìn mà không ngăn cản.

-Tại sao?

Sở Lão Quái không hiểu hỏi.

-Bất kể Thời Kỳ Thái Cổ hay Thượng Cổ, khi Tai Tinh giáng lâm cũng không ai có thể ngăn cản? Điều này ai cũng không thể ngăn được.

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

-Ngược lại Tai Tinh cũng được trời xanh bảo vệ, loại bảo vệ này cho dù có cấp bậc Tiên Vương tồn tại cũng không thể ngăn cản, chỉ có thể giương mắt nhìn Tai Tinh từng bước trưởng thành đến cấp bậc Tiên Vương.

-Ta khuyên các ngươi, nếu các ngươi không muốn tương lai bị Tai Tinh tàn sát cả nhà, tốt nhất hãy từ bỏ việc truy sát.

-Chẳng lẽ chúng ta mặc cho Tai Tinh từng bước trưởng thành?

Một lão giả nói.

-Việc Tiên Vương không làm được, ngươi cảm thấy mình có thể?

Diệp Hạo lườm lão giả kia.

-Đương nhiên nếu ngươi muốn ngăn cản, cũng là việc của ngươi.

Lão giả kia trầm mặc không nói.

-Nếu cảm thấy Tai Tinh mang đến Thiên Địa Đại Kiếp, không nên quên Thiên Địa không phải còn sinh ra Phúc Tinh sao? Nếu Tai Tinh thật sự gây hại chẳng phải còn có Phúc Tinh?

Diệp Hạo thản nhiên nói.

-Ta nói vậy thôi, nghe không nghe tùy các ngươi.

-Tại sao ngươi một mực biện hộ cho Tai Tinh, Tai Tinh có phải đang ở trong Chiến Hạm của ngươi?

La Hổ bỗng nhiên ý thức gì đó, chỉ Diệp Hạo nói.

Nghe đến đây Thôi Giai Nhân cùng Đổng Hào Kiệt tim đập thình thịch như muốn rơi ra ngoài.

-Tai Tinh có ở trên chiến hạm của ta không, ngươi lên kiểm tra sẽ biết mà.

Diệp Hạo lạnh như băng nhìn La Hổ nói.

-Được.

La Hổ nói xong liền tiến lên.

Thế nhưng La Hổ vừa mới tiến lên một bước đã bị La gia Lão Tổ tát.

-Lão Tổ.

La Hổ ngơ ngác bưng gò má hỏi lại.

-Nghiệt súc.

La gia Lão Tổ tức giận đến toàn thân phát run.

La gia Lão Tổ không biết truyền kỳ về Diệp Hạo, thế nhưng Đằng Long Các Cự Đầu đại diện cho cái gì, hắn sao lại không biết chứ.

La Hổ kiểm tra Chiến Hạm của Diệp Hạo, đây chính là coi thường hắn.

Không thấy cả Sở Lão Quái đều không dám kiểm tra sao?

Ai dám?

Đây chính là đắc tội người a.

-Lão Tổ.

La Hổ mở miệng đã bị La gia Lão Tổ cắt ngang

-Còn không mau xin lỗi Diệp Công Tử.

-Ta…

-Lời của ta ngươi cũng không nghe?

Nhìn La Hổ, La gia Lão Tổ cảm thấy bản thân đã cưng chiều hắn quá mức khiến hắn không biết trời cao đất rộng rồi.

Tính tình La Hổ có thích hợp chấp chưởng La gia không?

La Hổ lúc này mới bất đắc dĩ hướng Diệp Hạo xin lỗi

-Diệp Công Tử…

La Hổ không nghĩ đến bản thân vừa mới nói ra ba chữ này đã bị Diệp Hạo cắt ngang

-Không thành tâm thì không cần thiết đâu.

Nói xong Diệp Hạo nhìn Sở Lão Quái một cái nói

-Cáo từ.

-Diệp Công Tử hiếm khi đến Triều Ca Vực ta còn chưa tiếp đãi chu đáo ngươi.

Sở Lão Quái nếu không phải kẻ ngu, nhất định phải giữ Diệp Hạo ở lại.

-Lần sau đi.

Diệp Hạo từ chối.

-Diệp Công Tử, kỳ thật ta có một cái yêu cầu có hơi quá đáng?

Sở Lão Quái có chút nhăn nhó mà nói.

-Nếu yêu cầu quá đáng vậy thì không cần nói.

-...

Sở Lão Quái bối rối.

Sao cá không dính câu vậy?

-Ta cảm thấy Diệp Công Tử nên nghe một chút vẫn tốt hơn.

Sở Lão Quái nói đến đây không đợi Diệp Hạo nói gì đã vội nói:

-Sở gia chúng ta muốn trở thành một chi nhánh của Viêm Hoàng Tông.

Sở Lão Quái có lo lắng của riêng mình.

Quần hùng tranh bá.

Trung Vực cũng khó thoát khỏi.

Triều Ca Vực sở dĩ không có việc gì đều nhờ vào hai vị Sở Lão Quái và Quách Lão Quái này.

Dù sao hai vị này đều có tu vi Tiên Tôn tam chuyển.

Nhưng Sở Lão Quái biết rất rõ qua mấy năm nữa thực lực những tên Thiên Kiêu kia sẽ tiến thêm bước nữa và không kiêng kị mình và Quách Lão Quái.

Đến lúc đó Sở gia chỉ sợ bị hủy diệt.

Mà Diệp Hạo thân làm Đằng Long Các Cự Đầu, dù Thiên Kiêu cũng không có mấy ai dám trêu chọc. Nếu Sở gia trở thành chi nhánh của Viêm Hoàng Tông, bọn họ sẽ được Diệp Hạo che chở, đến lúc đó cho dù Thiên Kiêu cũng không dám ra tay với Sở gia?

-Viêm Hoàng Tông không có chi nhánh.

Diệp Hạo hơi lắc đầu.

-Kỳ thật Sở gia ta cũng muốn gia nhập Viêm Hoàng Tông, nhưng gốc gác Sở gia ta ở nơi này.

-Vậy không cần gia nhập.

Diệp Hạo nhún vai đáp.

Sở Lão Quái như sắp khóc.

Vấn đề ở đây không phải muốn hay không muốn gia nhập a?

-Khổng Phong Lăng lăm le Triều Ca Vực chúng ta, ta đoán vài năm nữa sẽ động thủ, đến lúc đó chúng ta giống như cá nằm trên thớt.

Đến lúc này Sở Lão Quái không còn giấu giếm, những gì cần nói đều nói hết ra.

-Khổng Phong Lăng?

Diệp Hạo khẽ giật mình.

Không nghĩ đến còn có người quen.

-Khổng Phong Lăng lăm le vậy các ngươi thần phục là được.

-Vấn đề là Khổng Phong Lăng này tính tình phong lưu, nghe nói hắn chiếm cứ Triều Nguyên Vực sau đó hàng đêm ca hát, cũng không biết hủy hoại bao nhiêu con gái nhà lành?

-Khổng Phong Lăng dù sao cũng là Đệ Tử Đằng Long Các, hàng đêm ca hát cũng bình thường? Theo lẽ thường cũng sẽ ôm ấp nữ nhân?

Diệp Hạo có chút không hiểu nói.

-Khổng Phong Lăng tu luyện Thải Bổ Tà Công, con gái nhà lành đều bị hắn nuốt Nguyên Âm, một thân tu vi hóa thành hư ảo, thậm chí cả mạng cũng không giữ được.

Bạn cần đăng nhập để bình luận