Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 984: Phát Rồ

Công Đức Kim Quang, không gì không thể.

Diệp Hạo lại cho Thôi Giai Nhân mười đạo Công Đức Kim Quang vô cùng trân quý.

Dù trong lòng Thôi Giai Nhân không muốn tin nhi tử là Tai Tinh, nhưng thông qua kiếp sống đào vong mười năm, nàng sao còn không phát giác ra chứ? Phàm là hài đồng thân cận cùng nhi tử thì không gãy tay cũng gãy chân, mình đã từng ở nửa năm trong một thôn xóm, kết quả là thôn xóm bị thổ phỉ tàn sát sạch sẽ. Nếu như trùng hợp một hai lần thì cũng thôi đi, nhưng tám mười lần thì sao?

Vẫn trùng hợp sao?

Diệp Hạo cho mình mười đạo Công Đức Kim Quang để che chở bản thân không gặp phải tai nạn do nhi tử mang đến.

Diệp Hạo vung tay đỡ Thôi Giai Nhân lên

- Tình huống như các ngươi không thích hợp ở một nơi lâu dài.

Diệp Hạo nói xong lại đưa cho Thôi Giai Nhân một cái túi Càn Khôn

- Trong túi Càn Khôn có đầy đủ tài nguyên cho các ngươi sinh hoạt hơn trăm năm.

Thôi Giai Nhân quét thần niệm qua, sắc mặt không khỏi đại biến.

Trong túi Càn Khôn có đủ loại vật tư sinh hoạt, nhiều chủng loại vượt qua nàng dự đoán, ngoại trừ những vật tư này còn có 10 vạn Trung Phẩm Tiên Thạch cùng 1 vạn Thượng Phẩm Tiên Thạch.

- Diệp công tử, ngươi đưa nhiều lắm.

Lúc Thôi Giai Nhân nói ra câu này, cái mũi mơ hồ có chút chua chua.

Năm đó, nàng mang nhi tử trốn ra ngoài cũng không cầm theo túi Càn Khôn.

Những năm nay, nàng một mực trải qua sinh hoạt như một con sói đi lang thang.

Hiện tại, hai người có những Tiên Thạch này, bọn họ có thể vượt qua những ngày tháng tốt lành.

Cái khác không nói, chỉ duy nhất 1 vạn Thượng Phẩm Tiên Thạch, lấy nội tình Huyết Kiếm tông không có 10 năm cũng không có khả năng kiếm đủ.

Diệp Hạo cho nàng quá nhiều đi.

- Trong túi Càn Khôn có một ít Pháp Bảo, ngoài ra còn một ít Bí Tịch, lúc rảnh ngươi có thể chỉnh lý một phen.

Diệp Hạo nói tiếp

- Kế tiếp, ngươi chuẩn bị đi đâu?

- Ta muốn đi Đông Vực.

Thôi Giai Nhân nói đến đây thì có chút bất an.

Nghe vậy, Diệp Hạo trầm mặc lại.

- Ta sẽ không đến phạm vi thế lực Viêm Hoàng tông, ta sẽ sống dưới chân một đỉnh núi.

Thôi Giai Nhân nói tiếp.

Diệp Hạo khẽ động tâm thần, một đạo thân ảnh xuất hiện phía trên Chiến Hạm.

- Phân thân?

Đổng Hào Kiệt khẽ giật mình nói.

- Thần hồn phân thân.

Diệp Hạo nhìn Đổng Hào Kiệt cười nói.

- Thần hồn phân thân là thứ gì?

Đổng Hào Kiệt có chút tò mò hỏi.

Nghe được Đổng Hào Kiệt nói, Thôi Giai Nhân sợ hết hồn

- Chớ nói lung tung, thần hồn phân thân là một loại phân thân sau khi tu sĩ đạt đến Kim Tiên 33 Chuyển mới có thể ngưng tụ, loại phân thân này có ba thành sức chiến đấu của bản tôn.

Thần hồn phân thân sao có thể là đồ vật?

Cái này không phải đang mắng chửi người sao?

- Diệp công tử, ngươi dạy ta được không?

Đổng Hào Kiệt suy nghĩ một hồi rồi nhìn Diệp Hạo, nghiêm túc nói.

- Bên trong ký ức ngươi có đủ loại thần thông truyền thừa, còn nữa, tương lai ngươi cũng có thể đạt đến cảnh giới này.

Diệp Hạo bình tĩnh nói

- Cho nên ngươi không cần ta truyền thụ, ta sẽ để thần hồn phân thân đưa các ngươi đi Đông Vực.

Diệp Hạo nhìn về phía thần hồn phân thân nói

- Sau khi đến Đông Vực, ngươi mang bọn họ đi thành trấn mua sắm một phen.

Thần hồn phân thân gật đầu.

- Tốt, chúng ta từ biệt tại đây.

Diệp Hạo nhìn Tai Tinh thật sâu nói.

- Diệp công tử, về sau chúng ta có thể gặp lại không?

- Ngươi chỉ cần thủ vững bản tâm thì sẽ có ngày gặp lại.

Diệp Hạo nói xong rồi xé rách không gian rời đi.

Thần hồn phân thân không nói gì, nó thôi động Chủ Cấp Chiến Hạm bay nhanh tới Đông Vực.

- Ngươi cảm thấy làm như vậy sẽ hữu dụng sao?

Lúc này, âm thanh Dược Vương Đỉnh vang lên trong tai Diệp Hạo.

- Ta không biết, nhưng không làm sao biết được kết quả chứ?

Diệp Hạo trầm mặc một trận mới mở miệng nói.

- Tai Tinh là Tai Tinh, không ai có thể cải biến.

Việt Vương Kiếm trầm giọng nói.

- Ta tin tưởng nhân tính có một mặt thiện lương, đối với Tai Tinh, sinh mệnh mẫu thân là quan trọng nhất, đây là lý do ta trợ giúp mẫu thân hắn.

Diệp Hạo bình tĩnh nói

- Nếu tương lai Tai Tinh thật sự làm hại thế gian, ta sẽ tự tay chém chết hắn.

Nghe vậy, Việt Vương Kiếm cùng Dược Vương Đỉnh không tiện nói gì nữa.

Kẻ khác có lẽ không có tư cách nói chém giết Tai Tinh.

Nhưng Diệp Hạo tuyệt đối có tư cách này.

Bởi vì gia hỏa này kinh diễm không thể tưởng tượng nổi.

Dù Tai Tinh trưởng thành cũng chưa hẳn là đối thủ của hắn.

Đại Lương Thành!

Giả sơn, hồ nước lớn, lâm viên, cầu nhỏ, nước chảy.

Đẹp không sao tả xiết.

Diệp Hạo không hứng thú nhìn những vật này mà nạp ảnh tiềm hành đi đến địa phương được phòng vệ sâm nghiêm nhất.

Sau khi đi vào, Diệp Hạo nhìn thấy một màn trước mắt thì lập tức nổi giận.

Mười nữ tử kiều diễm, sắc mặt tái nhợt, toàn thân không một mảnh vải nằm trên mặt đất, Diệp Hạo liếc mắt qua thì nhìn ra Nguyên Âm các nàng đã bị thôn phệ hoàn toàn, hơn phân nửa trong đó càng trở nên mờ ảo.

Bên trên giường mềm còn truyền đến một tiếng kêu thảm thiết của một thiếu nữ.

- Khổng công tử, van cầu ngươi thả ta ra.

Khổng Phong Lăng đang đè trên người nàng, một bên dong ruỗi một bên hấp thu lực lượng Nguyên Âm thể nội nàng.

Lúc này, mặt mũi Khổng Phong Lăng dữ tợn, trong mắt tràn đầy vẻ khát máu.

Dưới sự trùng kích của Khổng Phong Lăng, sắc mặt thiếu nữ ngày càng trắng bệch.

Oanh!

Đúng lúc này, một đạo lực lượng thần hồn bá đạo giáng lâm trên người Khổng Phong Lăng, ngay cả thời gian phản ứng cũng không có, hắn đã bị chấn động thổ huyết ngay tại chỗ, lăn một cái mới vội vàng phủ lên một bộ y phục.

- Ai?

- Ta.

Sau khi thấy rõ người tới, sắc mặt Khổng Phong Lăng trở nên khó coi

- Diệp Hạo, ngươi làm gì vậy?

- Ta hỏi ngươi mới đúng, ngươi đang làm cái gì đây?

Diệp Hạo chỉ những nữ tử nói.

- Chuyện này làm sao?

Khổng Phong Lăng thật sự không hiểu Diệp Hạo muốn làm cái gì.

- Chuyện này làm sao?

Diệp Hạo nổi giận.

Đến hiện tại, Khổng Phong Lăng dĩ nhiên còn không biết mình đến đây làm gì?

Chẳng lẽ trong lòng Khổng Phong Lăng, việc chà đạp những nữ tử này không tính là gì sao?

Sau một khắc, mi tâm Diệp Hạo tuôn ra một đạo lực lượng thần hồn bá đạo hóa kiến trúc cả tòa nội thành thành tro tàn.

Giờ khắc này, không những thị vệ Khổng gia kinh sợ, ngay cả toàn bộ tu sĩ Đại Lương Thành cũng như thế.

Tu sĩ Đại Lương Thành nhao nhao bay lên phía trên nội thành.

Hiện tại, toàn bộ kiến trúc nội thành đã hóa thành tro tàn, bởi vậy bọn họ có thể nhìn thấy tràng cảnh bên trong không sót thứ gì.

- Quần áo kia không phải của Khổng Phong Lăng sao?

- Những nữ tử nằm trên mặt đất là ai?

- Chẳng lẽ ngươi không nhìn ra các nàng bị thái bổ hả?

- Chẳng lẽ những điều này do Khổng Phong Lăng làm?

- Sau khi chiếm Đại Lương Thành, Khổng Phong Lăng đã vơ vét mỹ nữ khắp nơi, không ngờ Khổng Phong Lăng lại tu luyện tà thuật thải bổ nữ tử.

- Phát rồ a.

Ngay lúc tu sĩ Đại Lương Thành nhao nhao thảo luận, thị vệ Khổng gia mới kịp phản ứng.

Lúc này, bọn họ hợp thành một bước tường người ngăn cản toàn bộ tu sĩ bên ngoài.

- Đi xuống cho ta.

- Ai bảo các ngươi đi lên?

- Nếu không xuống, các ngươi đừng trách chúng ta xuất thủ.

Diệp Hạo nhìn hơn ngàn tên thị vệ Khổng gia bay lên ngăn cản tu sĩ Đại Lương Thành quan sát, trong mi tâm lần nữa xuất hiện một đạo lực lượng thần hồn hóa thành một đạo sóng xung kích kinh khủng đánh sâu vào người bọn họ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận