Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 987: Bãi chức

Đường Chủ Chấp Pháp Đường có quyền cao chức trọng, nhưng cũng đồng thời là nơi chuyên đi đắc tội với người khác.

Diệp Hạo lúc đầu tại sao chỉ định Vương Vĩnh Thiên chấp chưởng Chấp Pháp Đường.

Thứ nhất thực lực hắn cường hoành, có thể trấn áp được hạng giá áo túi cơm, thứ hai Vương Vĩnh Thiên người này bất cận nhân tình, ngươi muốn thu hắn cơ hồ không có khả năng làm được.

Sự thật chứng minh quyết định của Diệp Hạo rất chính xác.

Dưới sự dẫn dắt của Vương Vĩnh Thiên, Chấp Pháp Đường từ trên xuống dưới đều thanh minh liêm chính hiếm có sự tình làm loạn nào phát sinh.

Vừa rồi chi Tướng Sĩ này không có cường hoành cướp đoạt mà áp dụng phương thức thanh toán Tiên Thạch đã nói lên điểm này. Dù về sau Dương Thục Phong bị chọc giận thì vẫn có thể ra lệnh cưỡng chế bọn họ rời đi.

- Tông Chủ ta xử lý như vậy ngươi có hài lòng không?

Vương Vĩnh Thiên sau khi xử phạt những Tướng Sĩ này, nhìn qua hỏi lại Diệp Hạo.

Những Tướng Sĩ kia tức khắc kinh trụ.

Bọn họ không nghĩ người bọn họ vừa mới uy hiếp lại là Tông Chủ bọn họ.

- Làm sao có thể được, ta làm sao không biết bộ dáng Tông Chủ chứ?

Một tên Tướng Sĩ nói.

- Vậy ngươi hiện tại nhìn lại xem.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

Những tên này ngay lập tức nhìn về phía Diệp Hạo.

Lúc này bộ dạng của Diệp Hạo đã phát sinh biến hóa quay trở về khuôn mặt cũ.

- Đây chỉ là một thủ đoạn nho nhỏ mà không nhìn ra được.

Diệp Hạo nhìn đám người trước mặt nói.

- Tông Chủ.

- Tông Chủ.

- Tông Chủ.

Khổng Dĩnh Nhi, Thanh Thanh, Lâm Cảnh toàn bộ cao tầng lập tức cung kính hành lễ.

Diệp Hạo nhìn đám người nói.

- Dĩnh Nhi, Thanh Thanh lưu lại, còn các ngươi về Tông Môn Đại Điện đợi.

- Tuân mệnh.

Lâm Cảnh lập tức rời đi.

- Công Tử, những năm nay ngươi đã đi đâu vậy?

Đợi đến đám người rời đi Thanh Thanh lập tức kéo cánh tay Diệp Hạo lại làm nũng hỏi.

- Thiên Khung Vực.

- Thiên Khung Vực không phải là Cấm Địa sao?

Thanh Thanh biết rất rõ Thiên Khung Vực. những năm gần đây Thanh Thanh thận là Đại Trưởng Lão của Viêm Hoàng Tông đối với những chuyện này cũng có chút hiểu biết nhất định.

- Đúng vậy.

Diệp Hạo nói đến đây rồi nhìn Thanh Thanh nói.

- Tu vi của ngươi càng thêm mạnh mẽ nha.

- Uhm…Tiên Tôn cửu chuyển.

Thanh Thanh nhẹ gật đầu nói.

- Ta có thể nắm chắc chỉ cần thêm 3 năm nữa có thể đột phá lên thập chuyển.

- Tầng Mười sao?

Khổng Dĩnh Nhi giật mình.

- Nếu nói như ngươi thì chẳng phải ngươi có thể đạt đến Tiên Vương Cảnh?

Cường giả Tiên Tôn cửu chuyển muốn trùng kích Tiên Vương đều có xác suất thành công nhất định, mà cường giả Tiên Tôn thập chuyển trùng kích Tiên Vương cảnh có đến tám thành xác suất thành công.

- Tình huống của ta tương đối đặc thù, trùng kích Tiên Vương thất bại có khả năng rất thấp.

Thanh Thanh lại nói.

Đây là một loại bản năng trực giác.

- Đợi đến tu vi của ta đặt chân đến Tiên Vương cảnh, ta có thể giúp ngươi luyện chế Đoạt Thiên Đan.

Diệp Hạo nói.

- Đoạt Thiên Đan? Đây là loại Tiên Đan gì?

Thanh Thanh lần đầu tiên nghe đến tên của loại Tiên Đan này.

- Đoạt Thiên Đan có thể gia tăng thêm xác suất thành công cho cường giả Tiên Tôn khi trùng kích Tiên Vương.

Diệp Hạo nhìn Thanh Thanh nói.

- Bởi vậy trong đoạn thời gian tiếp theo ngươi hãy cố gắng không ngừng tăng lên nội tình bản thân đi.

Khuôn mặt xinh đẹp của Khổng Dĩnh Nhi tràn đầy vẻ chấn kinh.

- Có tồn tại loại Tiên Đan như vậy?

- Bổ Thiên Đan Đan Phương không có lưu truyền trên thế gian, bất quá dù lưu truyền ra bên ngoài cũng không phải ai cũng có thể luyện chế được, bởi vì chủ tài của Đan này cực kỳ hiếm có.

Diệp Hạo nói.

- Bất quá dù hiếm thì ta cũng sẽ giúp các ngươi tìm được những Dược Tài này.

- Đa tạ Công Tử.

Khổng Dĩnh Nhi kích động cảm tạ.

Nàng sao không kích động cho được.

Tiên Vương là giấc mơ của tất cả mọi người.

- Đến ăn thôi.

Diệp Hạo cười nói rồi lấy Linh Dương nướng xuống.

Trong lúc phân thịt Diệp Hạo nói lai lịch của những thiếu nữ này cho Thanh Thanh cùng Khổng Dĩnh Nhi biết.

Những thiếu nử này đều không phải kẻ yếu.

Tu vi yếu nhất cũng đến Ngọc Tiên.

Dù sao Khổng Phong Lăng không phải dạng tùy tiện, người nào cũng để ý.

Khi Diệp Hạo nhắc đến thời điểm phế đi Khổng Lăng Phong, Khổng Dĩnh Nhi lúc này tỏ thái độ về chuyện này và khẳng định bản thân và Không Gia không có bất kỳ quan hệ gì.

Khẩu vị Thanh Thanh các nàng đều rất tốt.

Không bao lâu toàn bộ số thịt đã được các nàng xử lý gọn ghẽ.

- Đi thôi, về Tông.

Diệp Hạo đứng dậy nói.

Khi trở về Tông Môn Diệp Hạo liền nói.

- Thanh Thanh, ngươi hảo hảo dàn xếp Trác Nhã các nàng.

Thanh Thanh nhẹ gật đầu.

- Chuyện này giao cho ta.

Thanh Thanh vốn đồng cảm với tao ngộ của những thiếu nữ này, bởi vậy an bài bọn họ tại một đỉnh núi.

Nghị Sự Đại Điện!

Diệp Hạo mang theo Khổng DỊnh Nhi đi đến Nghị Sự Điện, toàn bộ cao tầng Viêm Hoàng Tông đều tập trung.

Đợi đến khi Diệp Hạo ngồi xuống, tất cả mọi người hướng hắn hành lễ.

Diệp Hạo nhàn nhạt gật đầu.

- Vài chục năm không gặp nhiều hơn một chút những gương mặt mới nhỉ?

Rồi ánh mắt Diệp Hạo rơi vào Hứa Kiếm Nhất.

- Hứa Kiếm Nhất chức vị của ngươi bây giờ là gì?

Năm đó Ngũ Hành Kiếm Tông đã âm thầm quy thuận Viêm Hoàng Tông.

Chỉ là Diệp Hạo không để Ngũ Hành Kiếm Tông trắng trợn ầm ĩ mà thôi.

Nhưng thời điểm Viêm Hoàng Tông khuếch trương đã mang theo Ngũ Hành Kiếm Tông cùng chinh phạt.

Ngũ Hành Kiếm Tông cũng không giấu giếm.

- Khởi bẩm Tông Chủ, ta bây giờ là một Trưởng Lão của Chấp Pháp Đường.

- Vương Vĩnh Thiên, Hứa Kiếm Nhất ở Chấp Pháp Đường biểu hiện như thế nào?

- Trung quy trung củ.

Vương Vĩnh Thiên trầm ngâm một chút đáp.

Không thể không nói gia hỏa Vương Vĩnh Thiên rất không biết làm người.

- Hứa Kiếm Nhất ngươi trung quy trung củ ta có thể lý giải.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Bất quá thân làm Trưởng Lão Chấp Pháp Đường ngươi cần phải biểu hiện cho xứng đáng với chúc vị.

Hứa Kiếm Nhất vội nói.

- Ta cam đoan sửa lại.

- Ta hiện tại muốn tuyên bố một mệnh lệnh mới.

Lúc này Diệp Hạo nói.

- Từ hôm nay chức vị Vương Vĩnh Thiên tạm thời do Hứa Kiếm Nhất tiếp nhận.

Cái gì?

Toàn trường xôn xao!

Người nào cũng không biết tại sao Diệp Hạo lại ra lệnh như vậy.

- Tông Chủ ta phản đối.

Khổng Dĩnh Nhi lúc này đứng lên.

- Tông Chủ ta cũng phản đối.

Lâm Cảnh cũng đồng dạng đứng lên.

- Tông Chủ, Vương Đường Chủ đôi khi làm việc xác thực không hết nhân ý, thê nhưng Viêm Hoàng Tông có thể đạt đến bây giờ công lao Vương Đường Chủ không thể bỏ qua.

- Đúng vậy, Tông Chủ ngươi mau nghĩ lại.

Diệp Hạo nhìn đám người cao tầng đi ra phản đối trong mắt lộ ra một chút tiếu ý.

Bất quá Diệp Hạo lại nhìn về phía Vương Vĩnh Thiên.

- Vương Vĩnh Thiên ngươi có dị nghị gì không.

- Không có.

Vương Vĩnh Thiên trầm giọng đáp.

Làm sao không có đây?

Chấp Pháp Đường do Vương Vĩnh Thiên hắn chấp chưởng từng bước một trưởng thành.

Thế nhưng bây giờ quyền lợi của bản thân đã bị tước đoạt.

Vương Vĩnh Thiên trong lòng tràn đày oán hận.

Bất quá oán hận là vậy nhưng hắn cũng không dám nói.

- Nếu không có chuyện cứ vậy mà tiếp tục.

Diệp Hạo nhìn Hứa Kiếm Nhất.

- Hứa Kiếm Nhất, trọng trách này rất nặng ngươi hãy cố gắng làm cho tốt.

- Tông Chủ,

Hứa Kiếm Nhất cười khổ.

- Ngươi có lòng tin hay không?

Diệp Hạo cắt đứt lời Hứa Kiếm Nhất định nói.

- Có.

Hứa Kiếm Nhất trầm ngâm rồi đáp.

- Tốt, hi vọng Chấp Pháp Đường trong tay ngươi sẽ có đổi mới.

Diệp Hạo nói xong nhìn qua Ngũ Hành Kiếm Vương.

- Cũng nói đến chúng ta đã nhiều năm không gặp.

- Đúng vậy, thật nhiều năm không thấy rồi.

Ngũ Hành Kiếm Vương nói khẽ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận