Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 992: Huyết chiến

Một khắc đồng hồ!

Đây là tối hậu thư Huyết công tử cho Cửu Âm Cung.

Làm sao bây giờ?

Đầu hàng hay huyết chiến?

Toàn bộ đệ tử Cửu Âm Cung đều nhìn về phía Cung Chủ Cô Nguyệt.

Cô Nguyệt trong lòng trĩu nặng.

3 phút sau Cô Nguyệt nhìn về phía Đại trưởng lão Cửu Âm Cung nói.

- Tướng sĩ Huyết công tử mang tới ra sao?

- Cười giả Tiên Chủ cảnh 100 người, Kim Tiên cảnh 1000, còn lại là Ngọc Tiên cảnh.

Đại trưởng lão Cửu Âm Cung nói ra câu này, trái tim cũng run rẩy.

Bởi vì Cửu Âm Cung chỉ bằng một phần lực lượng của người ta.

Thế thì còn đánh gì nữa?

Người ta đi lên đã có thể lấy tư thái nghiền ép bên mình rồi.

- Dù chúng ta vận dụng nội tình Tông Môn cũng không có khả năng chống đỡ được đám lang sói này.

Đại trưởng lão cuối cùng lại kèm thêm một câu.

Kỳ thật Lão còn một câu chưa nói.

Đó chính là ai có thể ngăn cản được Huyết công tử.

Huyết công tử đã là cường giả Tiên Chủ ngủ chuyển, cho dù Tiên Chủ bảy tám chuyển cũng chưa chắc đánh lại hắn.

Nói cách khác toàn bộ Cửu Âm Cung không ai có thể ngăn cản Huyết công tử cả.

Những Trưởng lão còn lại nghe được như thế sắc mặt trở nên khó coi.

- Tông Chủ.

- Tông Chủ.

- Tông Chủ.

Cô Nguyệt trầm ngâm vài phút rồi nói.

- Chư vị, các ngươi có ý kiến gì?

- Cơ nghiệp vạn năm Tông Môn không thể bị phá trong tay chúng ta, ý ta là xé mở một lỗ hổng đưa các hạt giống ra ngoài.

- Huyết chiến đến cùng.

- Đấu lần này là so ý chí chiến đấu của song phương, Huyết công tử thật có thể chôn vùi chúng ta, nhưng chúng ta sao có thể đầu hàng?

- Ta cảm thấy vẫn nên đầu hàng, bởi vì chiến đấu không hề có ý nghĩa gì.

- Ta không sợ chết, nhưng ta không muốn chết một cách vô nghĩa.

- Chúng ta nếu đầu hàng còn có thể giữ được truyền thừa Tông Môn, chúng ta nếu phản khác mà nói chính là tự tìm đường chết.

Cô Nguyệt nghe được cao tầng Tông Môn thảo luận hơi chút trầm ngâm liền nói.

- Đại trưởng lão, đi phủ khố lấy toàn bộ nội tình Tông Môn ra.

Đại Trưởng Lão chấn động.

- Tông Chủ.

- Ta nghĩ một tháng trước Cửu Dương Tông cũng đứng trước sự lựa chọn như vậy, thế nhưng Cửu Dương Tông lại lựa chọn huyết chiến đến cùng, Cửu Âm Cung chúng ta là Tông Môn lớn nhất Âm Vực, chúng ta phải làm một gương tốt cho tu sĩ ở đây.

Cô Nguyệt tiếp tục nói tiếp.

- Các ngươi có chú ý đến ánh mắt của đám nam nhân kia không?

- Ta cam đoan chúng ta chỉ cần đầu hàng khẳng định sẽ trở thành đồ chơi cho bọn họ.

- Chúng ta đều là người có mặt mũi, lại bị đám nam nhân này đùa giỡn, ta không biết các ngươi có thể chịu được hay không, nhưng ta chịu không được.

Cô Nguyệt nói xong khiến cao tầng giữa sân giật mình.

Các nàng nhìn về mấy vạn tướng sĩ giữa không trung.

Ánh mắt tràn ngập dục vọng cùng chinh phục.

- Tông Chủ nói đúng, ta đây đi phủ khố.

Đại Trưởng Lão nói xong hóa thành một vệt sáng đi vào Phủ khố, không đến hai phút bà ta quay về, lấy ra một đống quyển trục và pháp bảo phân phát cho cao tầng Tông Môn.

Sau đó lại đưa số lớn chiến đấu cơ giới phát cho đệ tử Tông Môn.

Tất cả cũng hiểu ý của cao tầng.

Bởi vậy, nguyên một đám bắt đầu chỉnh lý trang bị bản thân.

Trong lòng Đại Trưởng Lão biết trận chiến này liên quan đến tồn vong của Cửu Âm Cung, bởi vậy lấy ra toàn bộ nội tình bên trong Tông Môn, đủ loại chiến đấu cơ giới cùng pháp bảo, không để lại mà toàn bộ giao cho tu sĩ Tông Môn.

Nhìn Đại trưởng lão phân phát chiến đấu cơ giới, con mắt Huyết công tử trở nên băng lạnh.

Bất quá hắn vẫn kiên nhẫn mà chờ đợi.

Theo thời gian một khắc đến, ánh mắt Huyết công tử lạnh thấu xương nhìn Cô Nguyệt.

- Cô Nguyệt, hiện tại có thể nói quyết định của các ngươi rồi!

- Cửu Âm Cung chúng ta không phải hạng người tham sống sợ chết.

- Các ngươi tự tìm đường chết.

Huyết Công Tử nói đến đây vung tay lên ra lệnh.

- Chư vị, nữ tử Cửu Âm Cung, người nào cướp được thì của người đó.

Xoát!

Xoát!

Xoát!

Tướng sĩ sau lưng Huyết công tử nâng trường mâu trong tay.

Vạn mâu tề phát!

Ngay lúc đó, phía trên Cửu Âm Cung xuất hiện một Hộ Sơn Đại Trận chặn lại những trường mâu này.

Xoát!

Xoát!

Xoát!

Đệ tử Cửu Âm Cung bên này không cam lòng yếu thế, nhao nhao ném trường thương trong tay về phía đám người Huyết công tử.

Dù tướng sĩ Huyết công tử bên này kịp thời lấy ra hộ thuẫn nhưng vẫn xuất hiện tình trạng tử thương.

- Tiếp tục.

Nhìn thấy có hiệu quả, Đại trưởng lão ra lệnh tiếp.

Lúc này, không cần thiết phải keo kiệt vũ khí chiến đấu, nếu keo kiệt sẽ đánh đổi bằng mạng sống.

- Tiến công!

Huyết công tử mặt không đổi quát lớn.

Hộ Sơn Đại Trận cũng có cực hạn.

Khi chịu đựng được 10 lần cường kích rốt cục bị phá nát, đám tướng sĩ Huyết công tử ngay lập tức nhào tới.

Nghênh đón đám người Huyết công tử là một đám quyển trục, bên trong mỗi một quyển trục đều phong ấn lực lượng Tiên Chủ cấp.

Huyết công tử nhìn từng người bên cạnh mình vẫn lạc, trong mắt lộ ra sát ý kinh thiên.

- Cô Nguyệt, ta sẽ san bằng Cửu Âm Cung các ngươi.

Huyết công tử nổi giận, sau đầu xuất hiện một huyết sắc loan nguyệt, trên đó xuất hiện từng đạo Nguyệt Hoa Chi Lực đang phủ xuống.

Tất cả tu sĩ Cửu Âm Cung phát hiện lực lượng của đối phương cực kì khủng bố, từng người từng người cố gắng ra tay phá nát nó Lực, nhưng Nguyệt Hoa Chi Lực quá mức bá đạo, vẻn vẹn chỉ trong một lần hô hấp đã giết chết hơn trăm tu sĩ.

Cô Nguyệt nhìn thấy một màn không dám chần chờ thả người bay lên.

- Tiếp một kiếm của ta.

Âm Chi Lực rộng lớn ầm vang bộc phát hóa thành cự kiếm trăm trượng mang theo lực lượng kinh khủng đánh về phía Huyết công tử.

Nhìn thấy một kiếm này, trên mặt Huyết công tử vẫn dửng dưng bình tĩnh.

Chỉ phất tay một cái.

Một động tác vô cùng đơn giản, kiếm trụ trăm trượng ầm vang vỡ nát.

Cô Nguyệt lảo đảo giữa không trung lùi lại vài chục bước mới dừng, nàng nhìn Huyết công tử tràn đầy hoảng sợ.

- Sao ngươi lại có thể mạnh như thế?

Cô Nguyệt tốt xấu gì cũng có tu vi Tiên Chủ ngủ chuyển a.

Đồng giai cùng Huyết Công Tử.

Bà ta nghĩ dù sao cũng có thể so đấu hai ba chiêu.

Thế nhưng sự thật lại thẳng tay tát nàng một cái.

- Giun dế cũng dám cùng Hạo Nguyệt tranh huy?

Huyết công tử nói đến đây hừ lạnh một tiếng, trên mặt Cô Nguyệt trở nên trắng bệch, tiếp đó phun ra một ngụm máu tươi.

Nét hoảng sợ trên mặt Cô Nguyệt càng sâu.

Nàng biết câu nói vừa rồi của Huyết công tử vận dụng lực lượng sóng âm.

Nhưng thần hồn bản thân đối mặt với lực lượng sóng âm này, ngay cả tư cách hoàn thủ cũng không có.

Lúc này nàng không khỏi hồi tưởng về câu nói của Huyết công tử… giun dế cũng dám cùng Hạo Nguyệt tranh uy?

Bản thân không phải giun dế kia sao?

Ngay lúc Cô Nguyệt đang hoảng hốt, bỗng nghe được tiếng kêu thảm.

Quay người xem lại nhìn thấy Nhị trưởng lão bị trảm gãy mất một cánh tay.

Bạn cần đăng nhập để bình luận