Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 994: Diệp Hạo đến

Lý Thiên Thiên là một trong chín Đệ Tử Chân Truyền của Cửu Âm Cung, lúc đi vào cấm địa của Tông Môn chỉ có nàng nhận được sự đồng ý của Thủy Tổ, sau đó nàng tu hành bên trong đến ba mươi năm.

Trong ba mươi năm này, Lý Thiên Thiên không những có được Âm Kiếm Quyết, còn có được một số báu vật của lão tổ sáng lập môn phái để lại, trong đó quý nhất có một Thông Tuệ Quả.

Tiên Dược của Thông Tuệ Quả có thể làm tư chất của nàng, nhờ có nó nếu không cho dù ba mươi năm nữa, Lý Thiên Thiên cũng không thể tăng được lên đến mức độ như hiện tai.

Lúc Lý Thiên Thiên sắp xuất quan phát hiện Thủy Tổ lưu lại thêm một Nguyên Thần cho nàng.

Nguyên Thần Chi Lực này trở thành một trong những con át chủ bài của nàng.

Bởi vậy khi Lý Thiên Thiên nói hắn không có tư cách thì đồng thời ép ra Nguyên Thần Chi Lực, Nguyên Thần Chi Lực nhanh chóng hóa thành sức mạnh kinh khủng tràn vào bên trong thân thể và tứ chi của nàng, lúc đó tu vi của Lý Thiên Thiên lập tức gia tăng.

Trong một nhịp hô hấp, tu vi của nàng đã đạt đến Tiên Chủ 10 chuyển.

Sau hai lần hô hấp, tu vi nàng lại tăng thêm một bước, vô hạn tiếp cận Tiên Tôn cảnh nhưng vẫn chưa đặt chân được vào Tiên Tôn cảnh.

Bất luận thế nào, tu vi Lý Thiên Thiên cũng đã tăng gấp mấy lần, nàng tự tin bản thân có thể đánh với Tiên Tôn một trận.

-Âm Kiếm Quyết.

Lý Thiên Thiên vừa hét, sau lưng liền bị hắc ám vô tận bao phủ, ẩn giấu bên trong vô tận hắc ám đó có một sức mạnh khủng khiếp.

Lão giả thấy vậy lộ vẻ mỉm cười mỉa mai.

-Lý Thiên Thiên, ngươi có biết Tiên Tôn với Tiên Chủ khác biệt lớn nhất là gì không?

Lão giả kia nói đến đây, một lực lượng vô hình liền xé rách Thiên Khung, hắc ám sau lưng Lý Thiên Thiên đồng thời cũng bị nghiền nát không thương tiếc, mà cả người Lý Thiên Thiên như bị sét đánh, một ngụm máu tươi phun ra.

Lão giả kia nhìn Lý Thiên Thiên rơi xuống đất hừ lạnh quát.

-Tiên Tôn, chính là chư tiên chi tôn, nếu không có một chút thủ đoạn đặc thù, làm sao xứng đáng với danh hiệu này?

Lý Thiên Thiên chật vật muốn đứng lên, nhưng lục phủ ngũ tạng lại đau nhói từng cơn, hơn nữa Thức Hải nàng cũng bị thương nghiêm trọng.

Chỉ đứng lên đơn giản thôi mà nàng cũng không thể làm được.

Trong mắt nàng lộ ra một tia bi phẫn.

Kể cả bản thân sử dụng Nguyên Thần của Thủy Tổ vẫn không cách nào tấn công đối phương sao?

Tu Sĩ Cửu Âm Cung mặt mày ủ rũ như nhà có tang.

Lý Thiên Thiên là hi vọng duy nhất của bọn họ, cũng là mấu chốt để chuyển bại thành thắng, thế nhưng hiện tại đã bị đánh bại triệt để, Cửu Âm Cung ngoại trừ sụp đổ, còn có khả năng thứ hai sao?

-Kết thúc.

Lão giả kia nói xong đưa tay đánh về hướng Lý Thiên Thiên.

Cường giả Cửu Âm Cung nhìn thấy màn này liền muốn ngăn cản.

Nhưng lại bị đám cường giả Huyết Công Tử chặn lại.

Nhìn thấy bàn tay lão giả tiếng đến một lúc một gần, Lý Thiên Thiên cảm thấy trong lòng đắng chát.

Sao không đắng chát cho được?

Hơn ba mươi năm khổ luyện trở thành người đứng đầu Cửu Âm Cung, thế nhưng nàng chưa được thi triển gì đã rơi vào tình thế này.

Không cam tâm a!

Mắt thấy đại chưởng của lão giả sắp đánh lên người Lý Thiên Thiên, một đạo sức mạnh thần bí hóa thành kinh thế ba động xuất hiện, toàn bộ Tu Sĩ có mặt đều khiếp sợ nhìn Pháp Tướng Đại Thủ của lão giả kia tan biến trong khoảnh khắc.

-Tinh Thần Chi Lực? Không biết vị đạo hữu nào ra tay?

Lão giả kia hoảng sợ nhìn về bốn phía xung quanh.

Cùng lúc trong lòng lão giả cảm thấy sợ hãi vô cùng.

Bởi vì chỉ có người trong nghể mới có thể nhìn thấy cao thủ tiềm ẩn?

Lão giả hiểu rất rõ mình không phải đối thủ của kẻ đó.

-Đường đường cường giả Tiên Tôn lại ra tay với một Tiên Chủ cảnh nhỏ tuổi, cũng xấu hổ quá đi mất.

Lời vừa vang ra một thanh niên mặc y phục màu trắng bất ngờ xuất hiện giữa không trung, bên cạnh người thanh niên còn có một nữ tử y phục màu xanh.

-Ngươi nói cái gì?

Lão giả kia vừa mới mở miệng thì nữ tử bên cạnh người thanh niên hừ lạnh một tiếng

-Quỳ xuống.

Âm thanh vang dội giữa không trung, đồng thời một đạo kinh lôi hung hăng bổ lên người tên lão giả.

Lão già này phù một tiếng rồi khụy xuống trước mặt thanh niên.

Toàn bộ mọi người xôn xao!

Lão giả này là cường giả Tiên Tôn nha!

Làm sao có thể dfễ dang quỳ xuống như thế.

Nếu không phải tận mắt nhìn thấy bọn họ sao cũng không thể tin vào điều này?

-Viêm Hoàng Tông Chấp Pháp Đường Đường Chủ Thanh Thanh.

-Tin đồn Thanh Thanh có thực lực Tiên Tôn Cao Giai không ngờ là thật.

-Thanh niên bên cạnh Thanh Thanh là ai?

-Vị này không phải Tông Chủ Viêm Hoàng Tông Diệp Hạo sao? Lúc ta đến Viêm Hoàng Tông có gặp qua một lần.

Đại Trưởng Lão của Cửu Âm Cung kích động nói ra.

Cung Chủ Cửu Âm Cung cũng kích động hẳn lên.

Danh tiếng của Diệp Hạo vang vội khắp nơi, chắc chắn hắn sẽ không thấy chết không cứu.

-Ngươi là Diệp Hạo?

Lão giả kia trong lòng giật mình hỏi lại.

Diệp Hạo quan sát bốn phía, trong mắt lộ ra từng tia từng tia sát ý nói,

- Lá gan Huyết gia các ngươi không nhỏ a.

-Diệp Hạo.

Huyết Công Tử mặt âm trầm nói.

Diệp Hạo lườm Huyết Công Tử một cái.

Huyết Công Tử rên lên một tiếng phun ra một ngụm máu tươi.

-Công Tử.

Lão giả thất kinh kêu lên.

-Giết.

Diệp Hạo lạnh lùng quát.

Thanh Thanh gật đầu, Tinh Thần lực lạnh lùng đánh thẳng vào Thức Hải Lão giả, trong chớp mắt liền phá hủy Luân Đài của lão.

Lão giả nghiêng đầu qua một bên rồi tuyệt khí bỏ mình.

sắc mặt Huyết Công Tử càng thêm khó coi

-Diệp Hạo, ngươi dám giết Hộ Đạo Giả của ta?

-Ngươi cảm thấy ta chỉ giết Hộ Đạo Giả của ngươi thôi à?

Diệp Hạo nhìn phản ứng hung dữ của Huyết Công Tử cười nói.

-Toàn bộ Đằng Long Các, người nào không biết Đông Vực này là địa bàn của ta, vậy mà lũ khốn các ngươi lại dám làm mưa làm gió ở Âm Vực?

Vừa nói xong Tinh Thần Chi Lực của Diệp Hạo bao trùm toàn bộ khu vực Cửu Âm Cung vào bên trong, sau đó hóa thành từng đạo lưỡi hái tử thần, lạnh lùng gặt lên người đám thủ hạ Huyết Công Tử.

Đám Tướng Sĩ kia đối mặt với Tinh Thần Lực không có một chút kháng cự nào.

-Diệp Hạo.

Huyết Công Tử vừa muốn đứng lên đã bị một đạo kiếm quang lập cắt vào tay, bản năng khiến hắn muốn né tránh, nhưng trong phút chốc hắn hoảng sợ phát hiện toàn thân đã bị giam cầm.

Không thể động đậy.

A!

Huyết Công Tử kêu thảm lên một tiếng, phát hiện đạo kiếm quang đó đã cắt đứt cánh mình.

-Ta bảo ngươi đứng lên à?

Diệp Hạo lạnh lùng nói.

Trong mắt Huyết Công Tử đầy bi phẫn quát

-Diệp Hạo, ngươi đừng hiếp người quá đáng.

-Lão Tử bắt nạt ngươi đó thì, nàm sao?

Diệp Hạo cười lạnh khinh thường.

Tu Sĩ Cửu Âm Cung nhìn thấy cảnh này có chút cảm giác ngu người.

Ngu người a.

Huyết Công Tử trước đó ngồng cuồng như thế nào, mãnh mẽ cỡ nào?

Nhưng trước mặt Diệp Hạo ngay cả tư cách đánh trả cũng không có.

Huyết Công Tử á khẩu không biết nên nói gì nữa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận