Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 996: Thanh Đồng Cổ Quan

Ma Âm Sơn!

Đây là cấm địa Âm Vực.

Năm đó Luân Chuyển Tiên Vương đã nói với Diệp Hạo bên trong Ma Âm Sơn có một mạch khoáng Không Gian Tinh Thạch.

Không Gian Tinh Thạch a!

Không Gian Tinh Thạch biết bao trân quý?

Nếu không lúc trước Tam Tộc Hội Chiến cũng sẽ không chỉ ban thưởng cho Diệp Hạo ba Thượng phẩm Không Gian Tinh Thạch.

Không Gian Tinh Thạch ngoại trừ có thể cảm ngộ Không Gian Chi Thuật, còn có thể dùng đến kiến tạo Không Gian Truyền Tống Trận.

Bởi vậy Không Gian Tinh Thạch vẫn luôn rất hút hàng.

Những năm này Diệp Hạo chưa kịp đến Ma Âm Sơn, hiện tại thực lực hắn đã tăng lên toàn diện, hắn cảm thấy Lão Ma này dù có một chút sức chiến đấu cũng không thể nào là đối thủ của mình.

Lui một bước dù bản thân không phảiđối thủ nhưng không phải còn Dược Vương Đỉnh cùng Việt Vương Kiếm sao?

Đi tới Ma Âm Sơn Diệp Hạo ngay lập tức hiểu ngọn núi này vì sao lại trở thành cấm địa, kì thực vì nó lúc nào cũng phun ma khí kinh khủng, tu sĩ xâm nhập trong đó nhẹ thì thần hồn trọng thương, nặng thì tẩu hỏa nhập ma.

- Sao ngọn núi này lại một mực phun trào Ma Khí vậy?

Diệp Hạo nói đến đây hai con mắt toát ra một đạo kim quang, ngay lúc tinh thần lực của hắn đang không ngừng xâm nhập bỗng nhiên thấy được một bộ Thanh Đồng cổ quan, mà bên trên bộ Cổ quan tràn ngập khí tức đáng sợ.

Loại khí tức cao cao tại thượng, không thể xâm phạm.

- Ma Vương.

Diệp Hạo giật mình bật thốt.

- Ma Âm Sơn này hạ tang một Ma Vương.

Âm thanh Diệp Hạo vừa rơi xuống Dược Vương Đỉnh cùng Việt Vương Kiếm đều xuất hiện xung quanh hắn.

- Lấy thực lực Luân Chuyển Tiên Vương năm đó không thể không phát hiện ra Thanh Đồng cổ quan này.

Dược Vương Đỉnh cau mày nói.

- Luân Chuyển Tiên Vương không nhắc đến cỗ quan tài này khẳng định có dụng ý.

Việt Kiếm Vương nhẹ gật đầu.

Thực lực Luân Chuyển Tiên Vương năm đó không kém.

Không phải Dược Vương Đỉnh cùng Việt Vương Kiếm có thể so sánh.

Đồ vật Luân Chuyển Vương không đề cập đến, lòng tin của hai người bọn họ làm sao không lung lay? Một khi thả ra đồ vật cấm kị, đến lúc đó chính là kiếp nạn của Đông Vực.

- Không bằng tra hỏi Lão Ma một phen.

Dược Vương Đỉnh chỉ vào một lão giả tiều tụy bị một xích sắt khóa chặt dưới chân Ma Âm Sơn.

Lão giả khoanh chân ngồi trên mặt đất, cả người lại giống như đã chết.

Nhưng Dược Vương Đỉnh lại có thể nhìn ra nội hàm lão giả này chứa đựng năng lượng cực kỳ khủng bố.

- Thực lực Lão Ma dĩ nhiên đạt đến Tiên Tôn tầng chín.

Dược Vương Đỉnh kinh ngạc nói.

- Chẳng phải nói Lão Ma này có tư cách trùng kích lên Tiên Vương?

Diệp Hạo giật mình.

- Năm đó Luân Chuyển Tiên Vương không hề nói qua lão ma lợi hại bao nhiêu a.

Diệp Hạo không khỏi tuôn ra mồ hôi lạnh.

Tiên Tôn tầng chín không phải bản thân hắn có thể rung chuyển được.

Dù nhục thân bản thân cùng thần hồn tăng lên so với trước không ít.

- Đi nhìn xem.

Dược Vương Đỉnh nói xong liền xé rách không gian, Diệp Hạo cùng Việt Vương Kiếm theo sát phía sau.

Khi ba người Diệp Hạo xuất hiện ở động phủ Lão Ma, lão lập tức mở mắt.

Không gian trước mắt ngay lập tức vỡ nát, Tinh thần lực vô cùng vô tận hóa thành kinh đào hải lãnh tràn ngập đến ba người Diệp Hạo.

Dược Vương Đỉnh hừ lạnh một tiếng.

- Nơi này ngươi không có tư cách làm càn.

Âm thanh Dược Vương Đỉnh giống như một đạo kinh lôi nổ vang bên trong thưc hải Lão Ma, Lão Ma nhanh chóng phun ra một ngụm máu tươi, trong mắt tràn đầy chấn động.

- Tiên Vương? Không đúng, Khí Linh.

Lão Ma cũng được coi là nhân vật có kiến thức rộng rãi, nếu không thì cũng không có khả năng liếc mắt một cái đã nhìn ra.

Lão Ma nhìn Dược Vương Đỉnh một cái sau đó ánh mắt lại rơi vào trên người Việt Vương Kiếm.

Ở trên người Việt Vương Kiếm hắn cảm giác được ba động giống Dược Vương Đỉnh.

Cường hoành!

Bá đạo!

Cao cao tại thượng!

Hai tôn Khí Linh!

Trái tim Lão Ma không khỏi chìm xuống.

Một Tiên Vương Lão đã không phải đối thủ, lại càng không cần phải nói đến hai Khí Linh.

Hai con mắt Dược Vương Đỉnh nhìn Lão Ma toát ra quang trạch kim sắc, giây lát sau hắn lộ vẻ hiểu rõ.

- Không ngờ cấm chế Luân Chuyển Vương thiết lập trong thể nội ngươi cũng đã hao mòn gần như không còn, ta nghĩ nếu không phải vì tinh liên khóa lại xương bả vai, ngươi đã sớm trốn thoát rồi.

- Nói như vậy có nghĩa Lão Ma mấy năm này vẫn đều tu luyện.

Diệp Hạo rốt cục cũng hiểu tại sao tu vi Lão Ma lại cao đến vậy. Hóa ra lão vẫn một mực yên lặng tăng tu vi trong thời gian này.

- Cấm chế Tiên Vương không phải ai cũng có thể phá.

Việt Vương Kiếm híp mắt nhìn Lão Ma nói.

- Trên người gia hỏa này có không ít bí mật a.

Lão Ma không khỏi đánh rùng mình một cái.

- Ta có thể truyền cái này cho các ngươi.

Lão Ma rất biết giác ngộ mà nói.

- Truyền?

Diệp Hạo cảm thấy hứng thú.

Lão Ma lúc này mới quan sát Diệp Hạo.

Bởi vì những lời này Lão nói với Việt Vương Kiếm và Dược Vương Đỉnh.

Trong trường hợp này tiểu bối vẫn không nên xen vào mới đúng, nhưng Diệp Hạo hết lần này đến lần khác chen miệng vào?

Cái này nói rõ cái gì?

Điều này có nghĩa thân phận Diệp Hạo không hề thấp hơn so với hai vị này.

Lão Ma lại nhìn Dược Vương Đỉnh cùng Việt Vương Kiếm một cái trong lòng dâng lên một ý nghĩ lớn mật.

Hai đại pháp bảo Vương cấp không phải tùy tùng của Diệp Hạo đấy chứ?

Bất quá chợt trong lòng Lão Ma cuồng hỉ.

Nếu hai vị này là tùy tùng của Diệp Hạo, như vậy bản thân nếu chế trụ hắn, hai vị kia làm sao dám xuất thủ chứ.

Nghĩ tới đây, từ trong mi tâm Lão Ma xuất hiện một sợi thần niệm, trong đó ẩn giấu một sợi Tinh Thân Chi Lực của hắn.

Lúc thần niệm Lão Ma tiếp nhận vào bên trong thức hải Diệp Hạo, tinh thần ẩn tàng mới xuất phát tiến về luân đài, nhanh rất nhanh trong mắt Lão Ma lộ ra thần sắc không thể tưởng tượng nổi.

Bởi vì Thức Hải Diệp Hạo giống như Tinh Hải rộng lớn vô biên.

Đây là thức hải của Tiên Chủ cảnh sao?

Loạn a?

Lão Ma liếc mắt một cái đã nhìn ra tu vi Diệp Hạo.

Tiên Chủ nhất chuyển!

Dạng tu vi này trong mắt Lão chính là cặn bã.

Đó cũng là lý dó vì sao Lão dám ám toán Diệp Hạo.

Nếu một Tiên Tôn thì lão sẽ không dám.

Bởi vì bên người Diệp Hạo còn có Dược Vương Đỉnh và Việt Vương Kiếm, hắn phải dùng tốc độ nhanh nhất bắt Diệp Hạo.

Mà lúc Lão Ma đang kinh ngạc, một đạo quang trạch lóa mắt vượt không mà đến hung hăng chém lên sợi tinh thần của hắn.

Lão Ma kêu rên một tiếng khóe miệng lộ ra một tia máu tươi.

- Ngươi… ngươi làm sao có thể ngưng tụ ra tinh thần?

Lão Ma nhìn Diệp Hạo trong mắt tràn đầy chấn kinh.

Có thể không sợ sao?

Tu sĩ Tiên Chủ cảnh làm sao có thể nắm giữ tinh thần mà cường giả Tiên Tôn mới có?

Cái này hoàn toàn không có đạo lý.

Diệp Hạo dữ tợn nhìn Lão Ma.

- Lão gia hỏa ngươi không thành thật rồi.

Dược Vương Đỉnh tiến lên nắm lấy đầu Lão Ma.

- Ta thấy vẫn nên tiễn ngươi một đoạn a.

- Đừng, đừng, đừng.

Lão Ma hoảng sợ.

- Ta hỏi ngươi, phía dưới có một thanh đồng cổ quan, ngươi có biết không?

- Biết rõ.

- Bên trog quan tài là người nào?

- Trận Ma.

Nghe được cái tên này, trong mắt Dược Vương Đỉnh và Việt Vương Kiếm đều tràn đầy vẻ mờ mịt.

Hiển nhiên hai người bọn hắn chưa hề nghe qua cái tên xa lạ này.

Bạn cần đăng nhập để bình luận