Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 369: Lấy Được Vợ Hiền, Húp Cháo Cũng Ngọt

Giữa trưa.

Tại một quán điểm tâm nào đó ở Thâm thị.

Hoàng Nguyên Giáp và Giang Phong trò chuyện tới hứng khởi bừng bừng.

Bởi vì biết sở thích của cha vợ, cho nên Giang Phong vẫn luôn rất bình tĩnh dẫn dắt chủ đề trò chuyện.

Bắt đầu từ hoàng đế Càn Long, hàn huyên tới công cuộc khai quốc của Thái tổ Chu Nguyên Chương, tiếp đó lại nói tới con trai cả của Chu Nguyên Chương, người được xưng là thái tử ổn nhất trong lịch sử.

Sau khi hàn huyên mấy lượt về các hoàng đế triều Minh từ trên xuống dưới, lại tiếp tục nói sang Tần Hoàng Hán Võ Đường Tông Tống Tổ.

Nghiên cứu các triều đại hoàng đế là sở thích lớn nhất của Hoàng Nguyên Giáp, mặc dù nghiên cứu này của ông chỉ là nghiên cứu nghiệp dư, không giống những chuyên gia sử học kia, dùng tư liệu lịch sử làm chứng, nhưng qua mấy chục năm nghiên cứu như vậy cũng có được chút trình độ.

Không nói những cái khác, chỉ cần là hoàng đế hơi nổi tiếng một chút thôi là ông có thể nói ra được phần lớn thông tin về cuộc đời sự nghiệp của hoàng đế đó.

Còn Giang Phong, hắn dù sao cũng là sinh viên tốt nghiệp trường đại học danh tiếng, mặc dù không học trong ngành sử học, nhưng học sinh khá giỏi lịch sử như hắn vẫn coi như có thể tiếp chuyện được.

Tài nghệ này so với những nhà nghiên cứu chuyên sâu thì chắc chắn là vẫn kém xa, nhưng nếu chỉ dùng để tiếp chuyện cha vợ thì hoàn toàn không có vấn đề.

Đây cũng là nguyên nhân Hoàng Nguyên Giáp nhập tâm vào cuộc trò chuyện này như vậy.

Nếu như ông trò chuyện với một người cái gì cũng không hiểu, vậy sẽ không ra được hiệu quả kinh khủng như này.

Cái này cũng có thể so sánh với những giang hồ đại lão cấp bậc cao kia vậy, trước mặt những người bình thường không biết võ công, dù võ công có tinh tế tuyệt diệu hơn nữa thì cũng làm gì có ích lợi gì? Trong mắt bọn họ, có khi còn không bằng mấy món võ quèn đầy chiêu trò hào nhoáng ngoài đường kia!

Nhưng nếu như thực hiện trước mặt cao thủ cấp bậc Cừu Thiên Nhẫn thiết chưởng thủy thượng phiêu, vậy thì hiệu quả sẽ hoàn toàn khác biệt.

Giang Phong đóng vai phụ rất tốt, để cho Hoàng Nguyên Giáp trò chuyện tới tận hứng, cảm giác chưa từng thoải mái như vậy.

Dù sao thì trong số mấy người bạn già của ông cũng không có ai có sở thích giống như vậy, bình thường tụ hợp một chỗ cũng chỉ ngồi xoa xoa mạt chược hoặc là ăn ăn uống uống mà thôi, hắn muốn tìm người để khoe khoang cũng không tìm được.

Bây giờ, lại bèo nước gặp được một thằng nhóc, lại có thể trò chuyện ăn ý như vậy với nó, thật sự là ly kỳ.

“Anh Hoàng, anh thật đúng là lợi hại, nắm rõ như lòng bàn tay về hoàng đế các triều đại, các loại điển cố hạ bút thành văn, nghe lời anh nói từ nãy tới giờ, thật sự là hơn hẳn ngồi đọc sách mười năm mà!” Giang Phong bội phục nói.

Hoàng Nguyên Giáp vui vẻ cười nói: “Chú em Giang cũng không cần khiêm tốn, cậu ở phương diện này cũng có trình độ không kém, những nhân vật lịch sử tôi nhắc tới cậu cơ bản đều biết rõ, còn có thể nói ra một hai sự tích của bọn họ, như vậy đã rất hiếm thấy rồi.”

Nói tới đây, điện thoại của ông bỗng reo lên, là vợ gọi tới.

Hoàng Nguyên Giáp trước chào Giang Phong một tiếng, sau đó mới nhận điện thoại của vợ mình.

Điện thoại vừa kết nối, giọng của vợ đã vang lên: “Chồng, sao không thấy trở về ăn cơm? Lại chơi mạt chược đấy à?”

Hoàng Nguyên Giáp nghe vậy nhìn thoáng qua đồng hồ treo tường ở quán điểm tâm, hơi bất ngờ nói: “Bà không nói tôi cũng không biết bây giờ đã là giữa trưa, bây giờ vẫn còn đang ở quán điểm tâm xx ăn trà sớm đây! Hôm nay ở đây gặp được một tiểu huynh đệ người Quế tỉnh, trò chuyện với cậu ấy thật sự quá ăn ý, nhất thời quên mất thời gian.”

“Vậy ông cứ nói chuyện đi, tôi tự ăn.”

“Được rồi, tạm biệt!”

Thấy ông đã cúp điện thoại, Giang Phong tán dương: “Nhà có hiền thê, anh Hoàng thật sự là có phúc khí lớn mà!”

Hoàng Nguyên Giáp phát ra tiếng cười từ trong lòng, nói: “Người bạn già này của tôi đúng là rất được, thái độ làm người thông tình đạt lý, cực kỳ tín nhiệm với tôi, đời này có thể kết hôn cùng bà ấy đúng là phúc khí của tôi.”

Giang Phong cảm khái: “Bây giờ ở thời đại này, có được hạnh phúc hôn nhân thật sự rất là quan trọng! Lấy được vợ hiền, húp cháo cũng ngọt, nếu như lấy phải người đàn bà đanh đá, vậy dù gia cảnh có giàu có thì cũng có thể huyên náo gà chó cũng không yên.”

Hoàng Nguyên Giáp gật đầu: “Đúng thật là như vậy, tôi có một ông bạn nhà có đàn bà đanh đá như vậy, thời gian qua thật sự là sống không bằng chết, ly hôn thì lại không tốt cho con cái, cứ phải dính lấy nhau như vậy thật sự quá cực khổ.”

“Anh Hoàng, cũng không gạt anh, em sở dĩ làm người mai mối có một phần nguyên nhân rất lớn chính là muốn thay đổi hiện trạng này, dùng hết sức lực giúp khách tìm được một đối tượng vừa lòng vừa ý.”

Giang Phong nhất một ngụm trà, có chút tự hào nói: “Từ lúc mới vào nghề năm ngoái cho tới giờ, cặp vợ chồng mà em đích thân tác hợp được đã tới mấy chục đôi, cặp vợ chồng em gián tiếp tác hợp thì lại càng nhiều hơn.

Cho tới nay, mỗi một cặp vợ chồng do em tác hợp đều sống vô cùng hạnh phúc, đây có thể nói là chuyện mà em tự hào nhất.”

Hoàng Nguyên Giáp khen: “Thật lợi hại, tác hợp được nhiều cặp vợ chồng như vậy, hơn nữa, cặp vợ chồng nào cũng trải qua cuộc sống hạnh phúc, chú em Giang Phong không phải là có bí quyết làm mai mối gì đấy chứ?”

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận