Đại Ngụy Đế Quốc

Chương 150: Sở Tướng Dao Động

Chương 150: Sở Tướng Dao ĐộngChương 150: Sở Tướng Dao Động
Kỳ thực chuyện Khuất Thăng đang làm không có độ khó gì, chẳng qua là từ trong tù binh chọn ra những tướng lĩnh chỉ huy 1 ngàn người trở lên, sau đó để đám người Khuất Thăng diễn một vở để những người này đầu hàng.
Có 4 người Khuất Thăng, Cốc Lương Uy, Vu Mã Tiêu, Ngũ Kị làm ví dụ, những tướng lĩnh của Sở sẽ không phản ứng quá dữ dội.
Vì càng làm người khác tin tưởng, Cốc Lương Uy, Vu Mã Tiêu, Ngũ Kị đứng ra giả vờ giả vịt, việc bọn hắn quy hàng Đại Ngụy, mấy tướng Sở không hề ngạc nhiên, nhưng Khuất Thăng cũng sẵn sàng đầu hàng, làm rất nhiều tướng Sở cũng dao động theo.
Là Tam Thiên tướng, Yến Mặc kinh hãi, khó tin nhìn Khuất Thăng.
“Ngươi... Khuất Thăng tướng quân, ngươi muốn quy hàng Ngụy?”
Khuất Thăng nhìn về phía Yến Mặc, cố ý cười khổ, thở dài nói: “ta.. Còn chưa muốn chết... Hơn nữa, ta còn có vợ con..."
Những câu này, nói đúng tiếng lòng của tất cả tướng Sở.
Hôm nay bức hàng, Triệu Hoằng Nhuận đã nói rất rõ: người đầu hàng Đại Ngụy sống, không muốn đầu hàng chết, không có lựa chọn khác.
Dưới sự uy hiếp, Khuất Thăng lựa chọn đầu hàng, dù hắn có xuất thân quý tộc.
“Không ngờ cả ngươi cũng...” Yến Mặc ánh mắt ngạc nhiên, chợt thở dài, cúi đầu không nói. Thấy vậy, Lý Ngập chuẩn bị lấy Yến Mặc lập uy, hắn vừa định động thủ, lại nhìn Khuất Thăng đang ra hiệu hắn, thế là Lý Ngập liền dừng lại.
Dù sao Triệu Hoằng Nhuận đem nhiệm vụ khuyên hàng tướng Sở giao cho Khuất Thăng, Lý Ngập chỉ giữ vai trò phối hợp.
Tên tướng Sở này vì sao không giết được? Chẳng lẽ là tướng tài? ,I
Lý Ngập mặt không đổi nhìn đám người, nhưng trong lòng lại hiếu kỳ.
Hắn đoán không sai.
Tam Thiên tướng đã là khá ghê gớm, cách vị trí đại tướng không hề xa, giống như Khuất Thăng, cũng giống như Yến Mặc.
Mà Khuất Thăng cùng Yến Mặc vì sao lại đứng sau Tể Tuyên, Tử Xa, Liên Bích, có phải vì không có tài Dĩ nhiên không phải.
Đó là do ở Sở Quốc, thăng chức phụ thuộc vào thâm niên, tín nhiệm, công huân rất nhiều yếu tố, mà số quân dưới trướng đâu cứ phải đúng theo chức vụ.
Lấy Thân Cang cùng Ô Càn hai vị tướng tử trận mà nói, bọn hắn cũng là Tam Thiên tướng, nhưng số quân bọn hắn chỉ huy lại vượt xa số cấp bậc của bọn hắn. Ít thì 4, 5 ngàn, nhiều thì 7, 8 ngàn, thậm chí hơn vạn, dù sao ở Sở Quốc, binh lính chỉ là vật tiêu hao.
Lại nói Tể Tuyên, Liên Bích, bọn hắn chỉ là Ngũ Thiên tướng, nhưng binh lực dưới trướng lại gấp mấy lần con số này.
Thế nên cấp bậc ở Sở quốc không hề chỉ số binh dưới trướng, nhiều lắm là chỉ có thể suy ra mức độ tín nhiệm của chủ soái.
Khuất Thăng là một ví dụ, hẳn không hề kém Lý Ngập, Cung Uyên, nhưng dưới trướng Hùng Hổ, coi như hắn được Hùng Hổ tín nhiệm. Cũng rất khó lên làm đại tướng, nguyên nhân vì hắn là Ï Hùng thị họ Khuất, , chỉ cần Sở quốc vẫn là 7 Hùng thị họ Mễ đứng đầu, thì giống như Khuất Thăng, là quý tộc khác họ rất khó thăng chức. Đây là quy tắc bất thành văn ở Sở quốc.
Dù sao năm đó ở Sở, Ÿ Hùng thị họ Khuất ¡ cùng Ÿ Hùng thị họ Mễ¡ đánh nhau sống chết, ai cũng cho rằng mình mới là Hùng thị chính thống, nhưng hôm nay, Sở Vương họ Mị (Mẽ), họ Khuất có thể làm gì? Chỉ có thể ngoan ngoãn, đàng hoàng trốn trong ổ.
Mà Yến Mặc thì khác, hắn không phải quý tộc, có thể leo đến Tam Thiên tướng đã đủ chứng minh tài năng của hắn, nhưng ở trên hắn vẫn còn Tể Tuyên, Liên Bích, Tử Xa, dù sao Hùng Thác cũng không phải Sở Vương, hắn không thể tùy ý thăng chức cho tướng lĩnh.
Nói một cách khác, Yến Mặc tuy là Tam Thiên tướng nhưng nắm quyền mấy vạn đại quân, triều đình Sở quốc cũng mặc kệ, nhưng nếu là Hùng Thác đề bạt một đám người như Yến Mặc lên làm đại tướng, thì chắc chắn sẽ xuất hiện lời đồn: Hùng Thác không phải là Sở Vương, đề bạt một đám đại tướng là muốn làm gì?
Cho nên nói, ấp quân nhiều nhất đề bạt một hai tên đại tướng, còn lại đều là Tam Thiên tướng, làm vậy để tránh hiềm nghỉ, dù sao chỉ là chức vụ mà thôi, còn quân số dưới trướng bao nhiêu, chỉ cần ngươi nuôi được, thì triều đình không quan tâm.
Chính vì vậy, Yến Mặc không thể nào thăng lên đại tướng, nhưng điều này cũng không ảnh hưởng đến địa vị của hẳn, nhớ lại khi Triệu Hoằng Nhuận thả 3 vạn tù binh, Yến Mặc đã đảm nhận nhiệm vụ phòng thủ, đây đã là quân vụ của đại tướng.
Giao nhiệm vụ quan trọng cho Yến Mặc, đủ để chứng minh Hùng Thác tín nhiệm hắn, cũng đủ chứng minh Yến Mặc tài năng.
Khuất Thăng hiểu rõ, Yến Mặc giỏi về các công vụ, giỏi vê phòng thủ và có tâm tư tỉ mỉ, đã có thể gọi là tướng tài.
Chính vì vậy, Khuất Thăng không muốn Lý Ngập giết Yến Mặc, hắn hi vọng có thể chiêu mộ Yến Mặc làm hắn phó tướng.
Dù sao Khuất Thăng đã quy hàng Đại Ngụy, vậy nên, hắn muốn xây dựng đội ngũ cho riêng mình.
Nói một cách khác, bây giờ hắn đã nằm dưới trướng Triệu Hoằng Nhuận, chẳng lẽ Khuất Thăng lại muốn sau khi kết thúc trận chiến thì bỏ giáp về vườn?
Hắn không muốn, hắn tin rằng, chỉ cần lập được công lao, thì việc chỉ huy một đội quân dưới tướng Tuấn Thủy doanh, bất luận là Triệu Hoằng Nhuận hay đại tướng quân Bách Lý Bạt cũng sẽ không phản đối.
Đương nhiên, tiền đề là hắn được Triệu Hoằng Nhuận và Bách Lý Bạt hoàn toàn tin tưởng.
Nhưng bất kể thế nào, bây giờ là cơ hội chiêu mộ thành viên, Khuất Thăng tuyệt sẽ không bỏ qua.
Nên hẳn nói với Yến Mặc: “Yến Mặc tướng quân định chết ở đây sao?”
Khuất Thăng đoán không sai, Yến Mặc đang đấu tranh tâm lý, nhất là sau khi thấy Khuất Thăng cũng đầu hàng, thì trong lòng càng không bình tính. Nhưng, trầm tư một lúc, hẳn vẫn lắc đầu nói: “Hùng Thác đại nhân đối ta không tệ...”
“Chuyện này không liên quan đến Hùng Thác đại nhân” Khuất Thăng khuyên: “trước đây ta ở dưới trướng Hùng Hổ đại nhân, cũng toàn tâm toàn ý, sau khi vê dưới tướng Hùng Thác đại nhân. Cũng đã từng nhiều lân đề nghị... Đáng tiếc, Hùng Thác đại nhân vẫn bại, đây là ý trời, chúng ta đã làm hết sức, bây giờ, rơi vào bước đường cùng, cũng là nên cân nhắc cho bản thân... Chúng ta sau lưng, vẫn còn vợ con già trẻ, không phải sao? Nếu ta không còn, tình cảnh các nàng sẽ ra sao, Yến Mặc tướng quân cùng các vị, đều có thể đoán trước.”
Yến Mặc cùng những tướng lĩnh im lặng sau khi nghe những lời đó.
Ở Sở quốc, hoàn toàn không có cái gọi là phí bồi thường sau chiến tranh, trước đó Hùng Thác đã cho phí trợ cấp, thực chất là tiên mua mạng của binh Sở. Nếu binh Sở có thể sống, thì trận chiến lần sau có thể nhận thêm tiền trợ cấp, nhưng nếu chết thì sẽ không có thêm một khoản nào hết, trừ phi nam nhi trong nhà tiếp tục ra trận.
Còn với những tướng lĩnh như Khuất Thăng, Yến Mặc, Tử Xa chết trận, Hùng Thác sẽ cho thêm một khoản trợ cấp nhưng sẽ không giúp thêm gì. Dù sao ở trong Sở quốc, Hùng Thác tuy cũng có tiên, nhưng cứ trợ cấp mãi thì được bao lâu.
Ví dụ như Yến Mặc chết trận, dù là Hùng Thác sẽ cho người nhà hắn một khoản trợ cấp, nhưng sau khi tiêu hết. Người nhà Yến Mặc, hắn sẽ có tình cảnh chẳng khác gì dân Sở nghèo khổ, vợ bán mình làm hầu gái, con cái biến thành nô lệ.
Biết được khả năng này, Yến Mặc nắm chặt tay, sắc mặt tái đi. Một lúc lâu, hắn cắn răng gật đầu với Khuất Thăng.
Thấy hắn gật đầu, Khuất Thăng trong lòng vui mừng, dù sao chiêu mộ được Yến Mặc làm phó tướng, đối với hẳn mà nói là một chuyện tốt.
Tuy chấp nhận đầu hàng, nhưng Yến Mặc cũng nghi ngờ Khuất Thăng tại sao lại cố gắng thuyết phục hắn đầu hàng, hỏi dò: “chẳng lẽ, Khuất tướng quân sớm đã quy thuận Ngụy quốc?”
Theo Yến Mặc biết, Hùng Thác, Tể Tuyên, Tử Xa và Liên Bích đã nhiều lần nghĩ đến khả năng này, đáng tiếc, Khuất Thăng thực sự che dấu quá tốt, làm 4 người không nhìn ra được chỗ hở nào.
Nhưng tình huống hiện tại, vì thu phục Yến Mặc, Khuất Thăng thấy gợi ý một chút cũng không sai.
“Hy vọng ngươi sẽ từ chối làm ta phó tướng” Khuất Thăng thấp giọng nói.
“..” Yến Mặc nghe vậy ngạc nhiên, hắn đương nhiên hiểu được ý trong lời Khuất Thăng.
Khuất Thăng nói lời này, đã lộ ra việc hắn đã sớm đầu hàng, hơn nữa còn có một vị trí nhất định.
Tin tức này, làm Yến Mặc yên tâm.
Dù sao, điều khó khăn với một vị tướng đầu hàng chính là thiếu chỗ dựa, mà bây giờ Khuất Thăng đã có chỗ dựa, như vậy Yến Mặc hắn cũng có thể nhận được che chở, không đến mức bị cô lập thù ghét.
“Đã như vậy, trong những người này, Yến mỗ cũng quen vài người...
Yến Mặc nhìn đám tướng lĩnh phía sau, thì thâm với Khuất Thăng.
“Vậy thì, làm phiền.” Khuất Thăng mỉm cười.
Sau khi thuyết phục được Yến Mặc, tốc độ thuyết phục những người khác của Khuất Thăng càng thêm nhanh chóng.
Không bao lâu, mấy chục tên tướng lĩnh đã bị thuyết phục, mà trong đó Yến Mặc bỏ rất nhiều công sức.
Dù sao, Khuất Thăng, Cốc Lương Uy, Vu Mã Tiêu, Ngũ Ky là Hùng Hổ quân, thuyết phục những tướng lĩnh thuộc Hùng Thác quân, tất nhiên không bằng Yến Mặc.
Ngoại trừ một số ít kẻ cứng đầu không muốn quy hàng, đa phần tướng Sở đều lựa chọn quy hàng.
Sau khi giải quyết xong, Khuất Thăng biết được Triệu Hoằng Nhuận triệu tập mình, ngay lập tức đi đến, nhân tiện báo tin vui cho Triệu Hoằng Nhuận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận