Đại Ngụy Đế Quốc

Chương 241: Bước Đầu

Chương 241: Bước ĐầuChương 241: Bước Đầu
Trịnh Cẩm bị đánh đập và sỉ nhục, sau đó bị thợ rèn trong Dã Tạo ty ném ra ngoài, khi tin tức này truyền khắp các nha môn, đã gây ra xôn xao không nhỏ.
Trịnh Cẩm gia thế không kém, gia tộc bên phụ thân là Trịnh gia, nhiều thế hệ làm quan trong triều, cha hắn chính là Tán Ky Thường Thị Trịnh Luân, ông hắn Trịnh Dung từng là Lễ Bộ Tả Thị Lang, mà Trịnh gia đời trước không thiếu người làm Cửu Khanh, có thể nói hắn là con cháu danh gia.
Mà mẫu thân hắn, lại là con gái của Binh Bộ Thượng Thư Lý Dục, muội muội Binh Chú ty Ty Lang Lý Tấn, nên sau khi thấy tình cảnh thê thảm của Trịnh Cẩm, mẹ hắn vừa sợ vừa giận, không những sai người gọi Trịnh Luân về, còn mời cả Lý Dục đến, muốn đòi lại công bằng cho con trai.
"Con gái mặc kệ Triệu Hoằng Nhuận có phải Túc vương hay không, hắn vô duyên vô cớ sai người đánh đập con ta. Phụ thân, con gái khẩn cầu người tấu lên bệ hạ, nhất định phải trả lại công bằng cho Cẩm nhi!"
Bên giường của Trịnh Cẩm, Lý thị khóc lóc cầu xin Lý Dục.
Nhưng Lý Dục còn chưa nói gì, Trịnh Luân ở bên quát lên: "cách nhìn của đàn bài... Ngươi cho rằng Triệu Hoằng Nhuận là một vương tử tâm thường sao?"
Lý thị lau nước mắt, tức giận nói: "thiếp biết Triệu Hoằng Nhuận là công thân chống Sở, nên được phong Túc vương, nhưng dù như thế, cũng không có thể vô cớ đánh người, đây còn có vương pháp không?”
Vương pháp? Đối phương là Cơ thị dòng chính, ngươi còn đề cập vương pháp?
Lý Dục, Lý Tấn, Trịnh Luân cùng nhìn Lý thị khi nghe lời đó, rồi Lý Tấn mở lời: "tiểu muội, ngươi chăm sóc Cẩm nhi, vi huynh cùng cha và muội phu, sang phòng bên... Nhớ kỹ, hiện tại không được hành động thiếu suy nghĩ."
Lý thị nhìn sắc mặt của ba người, mặc dù giận, vẫn gật đầu thuận theo.
Thấy vậy, Lý Dục, Lý Yấn, Trịnh Luân 3 người đi tới gian phòng cách vách.
Bước ra khỏi phòng, Trịnh Luân không hiểu hỏi: "Tấn huynh, Cẩm nhi hôm nay sao lại đến Dã Tạo ty?"
Lý Tấn nghe vậy thở dài, trầm giọng nói: "muội phu không biết, chạng vạng tối hôm qua, Dã Tạo ty Ty Lang Vương Thích phái người thông báo 24 ty trong triều, tuyên bố chấm dứt hợp tác với tất cả... Binh Chú ty, vì năm nay thay đổi quân bị, đã giao cho Dã Tạo ty sửa chữa, chế tạo gấp một lô xe ngựa, hôm qua Vương Thích đột nhiên để người thông báo với Binh Chú ty, muốn để bọn ta tự nghĩ cách, nếu ta đoán không sai, thì Cẩm nhi sáng nay nghe được chuyện này, đã dẫn theo vài người đến Dã Tạo ty hỏi thăm."
Đến đây, Lý Tấn áy náy nói với muội phu Trịnh Luân: "chuyện này đều do vi huynh, đã quên nói chuyện Túc vương chủ trì Dã Tạo ty cho Cẩm nhi, nên mới khiến hắn gặp họa."
Trịnh Luân lắc đầu, giờ đây Trịnh gia dần sa sút. Con hắn Trịnh Cẩm có thể vào được Binh Chú ty, là do có nhạc phụ và anh vợ dìu dắt, nên hắn không thể nói dì.
"Như vậy, Cẩm nhi vô tội rơi vào tay Túc vương?" Nghe Trịnh Luân nói, Lý Dục vuốt râu gật gù trầm giọng nói: "Cẩm nhi xem như không may, thành đối tượng Túc vương giết gà dọa khỉ... Xem ra, Túc vương sâu khi chủ trì Dã Tạo ty, thì Dã Tạo ty chắc chắn sẽ thay đổi."
Trịnh Luân nghĩ một lúc, cuối cùng thận trọng hỏi: "có thể mượn Tông phủ..."
Hắn còn chưa nói hết, thì Lý Dục, Lý Tấn đã hiểu ý hắn.
"Có thể, nhưng hành động này không khác kết thù với Túc vương..." Lý Dục vuốt vuốt chòm râu, mặt ủ mày chau nói: " Túc vương Hoằng Nhuận, lão phu gặp hắn hai lần, kẻ này mặc dù tuổi còn nhỏ, nhưng thủ đoạn, không kém Ung Vương..."
"Ýý của phụ thân, chẳng lẽ chuyện này cứ thế bỏ qua ?" Lý Tấn nghe vậy không vui nói: "Cẩm nhi, dù sao cũng là Lang quan, tới Dã Tạo ty là vì việc công, kể cả có quá lời, cũng không đáng bị đánh thành bộ dáng như vậy." nhớ lại khuôn mặt sưng đỏ của Trịnh Cẩm, Lý Tấn rất tức giận.
Mặc dù Trịnh Cẩm có kiêu ngạo, nhưng không phải người vô dụng, ít nhất Lý Tấn giao việc cho hắn, thì hắn đều có thể hoàn thành, chớ nói là hắn rất biết lấy lòng, vậy nên, Lý Tấn rất yêu thương đứa cháu này, có thể nói, coi Trịnh Cẩm thành con trai cũng không quá lời.
Như bây giờ, Trịnh Luân là cha ruột còn chưa tỏ vẻ, nhưng Lý Tấn đã nộ khí xung thiên.
"Ranh con, ngươi vẫn không rõ sao?" thấy con trai chưa hiểu, Lý Dục tức giận nói: "Túc vương ra tay không phải nhằm vào Cẩm nhi, hắn chỉ muốn mượn Cẩm nhi nói cho các nha môn khác biết, Túc vương hắn đã chủ trì Dã Tạo ty, nếu có kẻ đến gây hấn, đây chính là kết cục!... Ngươi muốn trả thù Túc vương, có thể, hiện tại báo cáo với Tông phủ, chắc chắn Tông phủ sẽ xử lý thích đáng. Nhưng ngươi có nghĩ đến lúc Túc vương ra khỏi Tông phủ không?"
Lý Dục vuốt râu, cười lạnh nói: "đừng nói, Cẩm nhi chỉ bị thương ngoài da, coi như Túc vương thất thủ đánh chết Cấm nhi, Tông phủ sao có thể thật sự xử phạt Túc vương? Hay ngươi có bản lĩnh để Túc vương vĩnh viễn bị nhốt trong Tông phủ, bằng không, đến lúc hắn đi ra, thì Lý gia, còn có Trịnh gia, đêu sẽ là đối tượng mà Túc vương trả thùi... Có thù tất báo Túc vương, tuyệt sẽ không buông tha kẻ địch của mình, Lại Bộ T¡ Lang La Văn Trung, chính là vết xe đổi"
"," Nghe câu này, Lý Tấn vẻ mặt hòa hoãn hơn, nhíu mày nói: "chẳng lẽ chỉ có thể nhịn sao?"
Lý Dục vuốt râu trầm tư, sau đó trịnh trọng nói: "nhẫn nhất thời trời cao biển rộng... Túc vương cũng không phải kiểu người thích chủ động gây sự, nhưng ghét nhất bị uy hiếp, như Hộ Bộ Phạm Mã, rõ ràng có thái tử làm chỗ dựa, nhưng kết quả thì sao? Mất hết quyền lực trong Hộ Bộ, đây chính là hậu quả của việc uy hiếp Túc vương." Nói xong, hắn quay đầu nhìn Trịnh Luân, dặn dò: "hiền tế, nếu ngươi nghe lời lão phu, liền thuyết phục vợ ngươi, đừng trong lúc này đối địch Túc vương."
"Tiểu tế hiểu." Trịnh Luân chắp tay cung kính nói.
Thấy vậy, Lý Dục hài lòng gật đầu, sau đó nói: "ngươi cũng không cần lo lắng, lần này Túc vương làm quá mức, nhưng đây cũng không phải họa, ngược lại là phúc." Sau đó, hẳn lại quay đầu nhìn Lý Tấn, nghiêm mặt nói: "Tấn nhi, Dã Tạo ty hiện tại khó chọc, Binh Chú ty phải tránh lui"
Lý Tấn cảm thấy khó chịu, nhưng lại không dám trái lời phụ thân, đành ngoan ngoãn gật đâu đồng ý: "hài nhi tuân lệnh."
Kết quả là, Lý gia và Trịnh gia, đều không có hành động gì.
Điều này khiến quan viên trong Đại Lương kinh ngạc, bọn hắn không ngờ, Lý gia và Trịnh gia lại chọn nhẫn nhịn, không nói trả thù, ngay cả một chút phản kháng cũng không.
Thậm chí, cả Triệu Hoằng Nhuận cũng ngạc nhiên, dù sao vì để giết gà dọa khỉ, hắn đã khiến Trịnh Cẩm và một đám tiểu lại bị thương không nhẹ.
Đúng như Lý Dục dự đoán, Triệu Hoằng Nhuận đã tính trước, nếu Lý gia và Trịnh gia không nhẫn nhịn, mà để Tông phủ đứng ra, Triệu Hoằng Nhuận cũng không ngại chờ đến lúc từ Tông phủ ra ngoài, mới tính sổ Lý gia và Trịnh gia, nhưng hôm nay đối phương ngoan ngoãn như vậy, ngược lại khiến Triệu Hoằng Nhuận cảm thấy tiếc nuối.
Quên đi, chuyện này để sau hằng nói. /¡
Lắc đầu vứt chuyện này ra sau, Triệu Hoằng Nhuận triệu tập Vương Thích, Trần Tuế, Trình Lâm, Tuân Hâm đến gặp.
Khi Triệu Hoằng Nhuận đem suy nghĩ trong lòng nói ra với 4 người, khiến 4 người giật mình.
Vì sao?
Vì Triệu Hoằng Nhuận đưa ra mệnh lệnh thứ nhất, chính là kiểm kê danh sách nhân viên Dã Tạo ty, đồng thời tăng bổng lộc cho tất cả.
"Tăng bổng lộc thợ chính?"
Vương Thích thận trọng hỏi.
"Đúng vậy." Triệu Hoằng Nhuận gật đầu khẳng định.
Hắn đã hiểu rõ tình huống hiện tại của quan viên và thợ trong Dã Tạo ty, hắn thực sự không tin nổi, là lực lượng trụ cột trong Dã Tạo ty, nhưng mỗi tháng bổng lộc của thợ phụ chỉ khoảng 60 lượng, mà thợ chính có kinh nghiệm lâu năm hơn thì tăng thêm 20 lượng.
Đối với việc này, Triệu Hoằng Nhuận không nói nên lời, để trở thành thợ chính thì đã mất 7,8 năm, nhưng bổng lộc lại chỉ tăng 20 lượng.
Về phần quan viên trong Dã Tạo ty, bổng lộc cũng không cao, lấy Vương Thích làm ví dụ, bổng lộc của hắn chỉ 180 lượng, còn Trần Tuế, Trình Lâm, Tuân Hâm thì có bổng lộc khoảng 80 đến 120 lượng, còn tiểu lại thì bổng lộc chỉ khoảng 30 đến 50 lượng.
Với giá cả ở Đại Lương, 30 lượng một tháng có thể làm gì? Mặc dù đủ một nhà 5 người đủ sống, nhưng chắc chắn không thể để dư, nên một khi bị bệnh, cũng chỉ có thể chịu đựng, phó thác cho trời.
"Từ ngày hôm nay, bổng lộc trong ty tăng gấp đôi!... Mặt khác, bản vương nói trước, đây chỉ là mức tăng sơ bộ, chỉ cần sau này Dã Tạo ty phát triển đúng kỳ vọng của của bản vương, thì bổng lộc sẽ không chỉ dừng ở mức này."
Khi nói ra những câu này, Triệu Hoằng Nhuận hơi xúc động.
Nếu không phải trong tay hắn còn 30 vạn lượng bạc, thì hắn không dám tự †in như thế. "Nói tóm lại, nếu hoàn thành công việc xuất sắc, thì bổng lộc tự nhiên sẽ tăng."
Dưới sự mời gọi của tiền, tạm không nói thợ trong Dã Tạo ty ra sao, ít nhất 4 vị quan viên trong phòng, đều trở nên nhiệt Tình.
"Điện hạ muốn chúng ta làm gì?" Trình Lâm phấn khởi hỏi thăm, vì hắn có dự cảm, Túc vương sắp có hành động lớn.
Ï Bước đầu tiên phải làm gì... 1
Nghe Trình Lâm hỏi, Triệu Hoằng Nhuận trầm tư phút chốc, đột nhiên cười nói: "chúng ta, cần tạo một cái thước."
Ÿ Thước? Dã Tạo ty đã có thước rồi. .J
Vương Thích, Trần Tuế, Trình Lâm,
Tuân Hâm nhìn nhau, vẻ mặt khó hiểu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận