Đại Ngụy Đế Quốc

Chương 331: Tin Tức Thành Cao Đi Săn

Chương 331: Tin Tức Thành Cao Đi SănChương 331: Tin Tức Thành Cao Đi Săn
Ngày hôm sau, Lý Dục, Từ Quán và cả Lý Tấn, cùng nhau đi đến Dã Tạo ty.
Khi cả 3 xuống xe ngựa, binh vệ ngoài cửa đánh giá 3 người.
"Dừng lại... Nơi đây là Dã Tạo ty trọng địa."
Tên đội trưởng tiến lên ngăn cản Lý Dục, đồng thời quan sát Lý Dục, Từ Quán, Lý Tấn quan phục.
Quan phục màu tím, màu đỏ ...
Người tới là trọng thần trong triều...
Tên đội trưởng nở nụ cười, nói: "không biết mấy vị đại nhân đến Dã Tạo ty làm gì..." Nói đến đây hắn bỗng nhiên nhận ra Lý Tấn, kinh ngạc kêu: "Lý Ty Lang?" Thấy vậy, Lý Tấn tiến lên mấy bước, chắp tay nói: "đây là Binh Bộ Thượng Thư Lý đại nhân và Tả Thị Lang Từ đại nhân, chúng ta muốn gặp Túc vương điện hạ."
"Gặp qua Thượng Thư đại nhân, Thị Lang đại nhân."
Mấy lính canh hành lễ với Lý Dục , Từ Quán, cùng lúc đó, tên đội trưởng tiếc nuối nói: "thật không may, mấy ngày nay, Túc vương điện hạ không đến Dã Tạo ty."
Lúc hắn nói, vẻ mặt kỳ lạ, nghĩ đến, Túc vương vì chuyện Binh Đúc ty mà giận dữ, đã truyền đến tai những binh vệ này.
"Túc vương điện hạ không ở Dã Tạo ty?... Làm sao bây giờ, đại nhân?" Từ Quán nhìn Lý Dục, hỏi.
Lý Dục trầm tư một lát, trâm giọng nói: "đi vào trước rồi nói."
Nghe câu này, Từ Quán gật đầu, nói với đội trưởng: "có thể cho chúng ta vào chờ trong ty không?”
"Cái này...tên đội trưởng chân chờ nói: "mấy vị đại nhân, cũng không phải ty chức không cho qua. Thật sự là... Chúng †a chỉ có trách nhiệm phòng thủ, không có quyên cho qua."
Không phải tên đội trưởng nói cho có, nguyên nhân là do, Dã Tạo ty vốn không có lính canh, nhưng trọng trách Dã Tạo ty càng lúc càng nặng, nên binh vệ liền phái ra vài đội, phụ trách duy trì an ninh Dã Tạo ty.
Nên lính canh không phải người Dã Tạo ty, bọn hắn độc lập với Dã Tạo ty, nên không có quyền hạn để người đi vào.
Quan trọng hơn...
Tên đội trưởng nhìn tấm bảng gỗ ngoài cửa khắc một dòng chữ: Binh Bộ và chó không được đi vào! "E rằng ty chức chỉ có thể ngăn ba vị đại nhân ở bên ngoài."
Đội trưởng khó xử nói.
Theo ánh mắt của hẳn nhìn sang, Lý Dục và Từ Quán cũng nhìn thấy tấm bảng gỗ đầy tính xúc phạm.
Lý Dục: "..."
Từ Quán: "..."
Thấy vậy, Lý Tấn nhíu mày, tiến lên nói: "có thể thông báo một tiếng hay không, chúng ta muốn gặp Vương Thích, Vương đại nhân."
Nghe câu này, tên đội trưởng càng thêm xấu hổ, lắc đầu.
"... Lẽ nào như vậy!"
Từ Quán tức giận.
Một Dã Tạo ty nhỏ bé, Binh Bộ chưa từng để vào mắt? Nhưng bây giờ, lại dám ngăn Binh Bộ Thượng Thư ngoài cửa, còn treo một tấm bảng lăng mạ Binh Bộ, lẽ nào lại như vậy!
Giận thì giận, nhưng Từ Quán cũng không dám đập tấm bảng kia, dù sao bọn hẳn lần này đến là vì hòa giải, huống chi, Dã Tạo ty căm hận Binh Bộ, cũng có phần do Binh Bộ.
Vì kế hoạch hôm nay...
Lý Dục nhìn tấm bảng gỗ thật lâu, trong đầu đã có chủ ý.
"Đi, đi Công Bộ một chuyến." Bỏ lại một câu, Lý Dục quay người về xe ngựa.
Nhìn đám Lý Dục rời đi, những lính canh ngoài cửa mới thở phào.
Thần tiên đánh nhau, phàm nhân gặp họa, hiện tại Túc vương điện hạ và Dã Tạo ty đang đánh nhau với Binh Bộ và Binh Đúc ty, nếu bọn hắn dính vào đúng là tai bay vạ gió. Không ngờ, sau nửa tiếng, đám Lý Dục lại quay về.
Làm sao lại đến 2
Đội trưởng vẻ mặt cay đắng, đang muốn tiến lên ngăn cản, thì thấy sau lưng Lý Dục là Công Bộ Thượng Thư Tào Trĩ.
"Chuyện gì xảy ra."
Lý Dục và Tào Trĩ cùng nhau đến trước cửa Dã Tạo ty, chỉ vào tấm bảng gỗ, nói.
"Ờ ha ha..."
Tào Trĩ liếc nhìn tấm bảng gỗ, cười ha ha.
Hắn nói với đội trưởng lính canh: "lão phu, chính là Công Bộ Thượng Thư Tào Trĩ, làm phiền thông báo cho Vương Ty Lang một tiếng."
"... Vâng."
Tên đội trưởng vội vã chạy vào trong ty.
Thấy vậy, Tào Trĩ quay đầu nhìn Lý Dục, hắn còn chưa mở miệng, Lý Dục không vui nói: "đúng như ta nói, nợ ngươi một lần."
"ÐỒ ha ha... Tào Trĩ ha ha cười.
Một lúc sau, Vương Thích vội vàng đi ra, hành lễ với Tào Trĩ.
"Hạ quan Vương Thích, gặp qua Thượng Thư đại nhân."
"Vương Ty Lang không cần đa lẽ, quý ty đã không còn là nha môn thuộc Công Bộ, thực sự không cần hành lễ với lão phu."
"Thượng Thư đại nhân sao nói vậy, Dã Tạo ty mặc dù tách ra, nhưng vẫn coi là một nửa của Công Bộ." Nói đến đây, Vương Thích quay đầu nhìn Lý Dục, Từ Quán, Lý Tấn, vẻ mặt trâm xuống. Theo tính cách Vương Thích, vốn không có gan thể hiện thái độ cho Lý Dục, Từ Quán, Lý Tấn, nhưng Triệu Hoằng Nhuận đã phái người thông báo hắn, để hẳn ra vẻ không không chào đón Binh Bộ
Nhìn 3 người Lý Dục, Vương Thích lại nhìn Tào Trĩ, cười khổ nói: "Thượng Thư đại nhân, ngài làm vậy... Để hạ quan khó xử"
"Ha ha" Tào Trĩ mỉm cười, xua tay nói: "nể mặt lão phu, để 3 vị đại nhân vào, lại phái người đi mời Túc vương điện hạ tới đây, thế nào?”
Vương Thích giả vờ đắn đo, do dự một lúc mới nói: "hạ quan không dám hứa chắc Túc vương điện hạ sẽ đến."
"Nói tên của lão phu... Mặt mũi của lão phu trước Túc vương điện hạ trước mặt vẫn có chút hữu dụng."
"Vậy được rồi..." Vương Thích tỏ vẻ bất đắc dĩ, gật đầu.
Cùng lúc đó, Triệu Hoằng Nhuận đang ở Di vương phủ.
Triệu Hoằng Nhuận mấy ngày nay cũng đã nhàm chán.
Hắn đã dần quen mỗi ngày đến Dã Tạo ty, nhưng vì duy trì hình ảnh Túc vương đang giận, Triệu Hoằng Nhuận không tới Dã Tạo ty, chờ Binh Đúc ty hoặc Binh Bộ đến cửa.
Đang từ bận rộn bỗng nhàn rỗi, thực sự rất nhàm chán.
Cũng may Triệu Nguyên Dục ở lại Đại Lương, để Triệu Hoằng Nhuận có một người bạn.
Nhưng hôm nay, trong lúc trò chuyện với Triệu Nguyên Di, Triệu Hoằng Nhuận lại nghe được một chuyện để hắn hứng thú. "Thành Cao săn thú?... Đó là gì?"
"Ngươi không biết sao?" Triệu Nguyên Dục liếc nhìn Triệu Hoằng Nhuận, giải thích: "phụ vương ngươi để Lễ Bộ chủ trì chuyện này, mời mấy thủ lĩnh bộ lạc Âm Nhung, đến vùng đất gần Thành Cao Quan đi săn."
Đang yên đang lành sao lại đi săn?
Triệu Hoằng Nhuận nhíu mày, bỗng nhiên, hắn có một suy nghĩ, hỏi dò: "chẳng lẽ là vì chuyện mượn đường?"
"Mượn đường" là ám chỉ việc Triệu Nguyên Tá dẫn theo 5 vạn tân binh trợ giúp Lũng Tây, vì chuyện này mà mượn đường của Âm Nhung.
"Đúng thế" Triệu Nguyên Dục gật đầu, nghiêm túc nói: "từ Thành Cao quan đến Lũng Tây, phải xuyên qua Tam Xuyên, nếu có thể được Âm Nhung cho phép, Tam bá trợ giúp Lũng Tây sẽ dễ hơn nhiều... Nếu không, sẽ ảnh hưởng đến sự hòa hợp giữa Âm Nhung và Đại Ngụy-"
"Hòa hợp?"
Triệu Hoằng Nhuận vuốt chén rượu trong tay, nhẹ nhàng nói: "xâm chiếm Tam Xuyên, thỉnh thoảng quấy rối biên cảnh, đây là hòa hợp sao? Là người hàng Xóm xấu tính mới đúng!"
"Hàng xóm xấu tính?" Triệu Nguyên Dục nghe vậy bật cười, sau đó hắn cảm khái: "đúng thế, chỉ là Đại Ngụy tạm thời chưa đủ khả năng thu phục Tam Xuyên, nên duy trì tình thế hiện tại là cần thiết... Mặc dù là ngoại tộc, nhưng Âm Nhung gây uy hiếp cho Đại Ngụy nhỏ hơn Hàn Sở phải không?”
Triệu Hoằng Nhuận không cách nào phản bác.
Lục thúc nói không sai, Âm Nhung khác Hàn, Sở, bọn hắn nhân lúc nước Ngụy suy yếu thừa cơ chiếm đất Tam Xuyên, chỉ vì muốn một vùng đất phì nhiêu, nguồn nước phong phú để sinh sống, bọn hắn không có mục tiêu xưng bá Trung Nguyên, còn Hàn Sở thì ngược lại, luôn có tham vọng chinh phục Trung Nguyên.
Nên từ góc độ này mà nói, Hàn, Sở có sức uy hiếp nước Ngụy lớn hơn Âm Nhung các bộ lạc nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận