Đại Ngụy Đế Quốc

Chương 669: Cuộc Chiến Phù Ly Tắc (2)

Chương 669: Cuộc Chiến Phù Ly Tắc (2)Chương 669: Cuộc Chiến Phù Ly Tắc (2)
Ngày 24 tháng 8,20 vạn Tề Lỗ liên quân tấn công Phù Ly Tắc.
Đồng thời, Triệu Hoằng Nhuận nhận được thư do Tề Vương gửi.
Nhận thư, Triệu Hoằng Nhuận liếc qua, lập tức sai người mời các chủ phó tướng của 3 đội quân
Lúc này, Triệu Hoằng Nhuận mới biết, tuy Từ Ân yêu thích Thái Cầm Hổ, nhưng Thái Cầm Hổ không phải phó tướng, Phần Hình quân phó tướng, là tướng lĩnh tên Kỳ Hồng, nghe nói xuất thân danh môn vọng tộc ở Dương.
Còn tưởng Thái Cầm Hổ là người kế thừa Từ đại tướng quân. . ¡
Triệu Hoằng Nhuận kinh ngạc, nhưng nghĩ kỹ, hắn lại thấy nhẹ nhõm.
Dựa theo tính khi Thái Cầm Hổ, đúng là thích hợp tiên phong hơn đứng sau chỉ huy.
So ra, Kỳ Hồng chững chạc hơn nhiều, nhưng xuất thân danh môn, khiến Triệu Hoằng Nhuận ít nhiều vẫn có thành kiến.
Theo Triệu Hoằng Nhuận, quân đội không nên dính dáng đến quý tộc.
Nhưng đây là chuyện nội bộ Phần Hình quân, Triệu Hoằng Nhuận thức thời không nói.
Sau Từ Ân và Kỳ Hồng, Khuất Thăng và Yến Mặc đến, sau đó, là Ngũ Kị và một tướng lĩnh.
Nhưng tướng lĩnh này để Triệu Hoằng Nhuận sửng sốt.
Nam Môn Trì? Sao hắn đi cùng Ngũ Kị? ñ
Triệu Hoằng Nhuận thật sự không hiểu, sau khi Yến Mặc cướp lấy Tương thành, Tương thành tướng lĩnh đều đầu hàng Yên Lăng quân, nên đáng lý ra, Nam Môn Trì là tướng lĩnh Yên Lăng quân.
Thậm chí, lúc Triệu Hoằng Nhuận cải biên Yên Lăng quân, nếu không phải Nam Môn Trì đang ở Kỳ huyện, thì người sau đã là doanh tướng nhị doanh.
Nhưng bây giờ Nam Môn Trì theo sau Ngũ Kị, cảnh này để Triệu Hoằng Nhuận kinh hãi, cũng làm Khuất Thăng, Yến Mặc bối rối.
Chú ý tới ánh mắt kỳ lạ của đám người, Nam Môn Trì chắp tay giải thích: "điện hạ, vì Nam Môn thị, Ngũ tướng quân ở Kỳ huyện trở mặt Điền Đam, mạt tướng cảm thấy hổ thẹn... Hai ngày trước biết được Địch phó tướng đang ở Tương Thành, nên mạt tướng quyết định tạm thời ở lại Thương Thủy quân, giúp đỡ Ngũ tướng quân."
F....J
Triệu Hoằng Nhuận kinh ngạc nhìn Nam Môn Trì.
Dù Nam Môn Trì nói là "tạm thời ở lại Thương Thủy quân", nhưng câu này không đáng tin
Yên Lăng quân và Thương Thủy quân có sự cạnh tranh vô cùng khốc liệt, Nam Môn Trì "tạm thời ở lại Thương Thủy quân" là chuyện không thể.
Hoặc Yên Lăng quân, hoặc Thương Thủy quân, hắn chỉ có một lựa chọn.
Nam Môn Trì nói thế đồng nghĩa lựa chọn Thương Thủy quân, chỉ là hẳn không muốn đắc tội Khuất Thăng và Yến Mặc. Ï Hây! Ân Oán giữa Yên Lăng quân và Thương Thủy quân càng ngày càng khó giải... j
Triệu Hoằng Nhuận cười khổ, hắn chú ý tới Khuất Thăng và Yến Mặc càng nghe càng không vui.
Triệu Hoằng Nhuận từ đầu đến cuối hy vọng quân đội tồn tại độc lập, không bị quý tộc ảnh hưởng, nhưng không thể phủ nhận, quân đội không thể không có quý tộc ủng hộ.
Tỉ như Tuấn Thủy quân quân, Nãng Sơn quân, Thành Cao quân, Phân Hình quân, nhìn như không có quý tộc ủng hộ bọn hắn, nhưng sau lưng là quý tộc lớn nhất nước Ngụy, Cơ Triệu thị.
Lại tỉ như, Yên Lăng quân có Cống thị, Bành thị, Thương Thủy quân có Dương Thiệt thị, nơi quân đội trú đóng và quý tộc địa phương khó tránh khỏi sẽ có lợi ích dây dưa, đây là điều Triệu Hoằng Nhuận không thể thay đổi.
Vấn đề lúc này là, Nam Môn thị lựa chọn Thương Thủy quân hay Yên Lăng quân?
Hoặc là ăn cả hai đầu.
Triệu Hoằng Nhuận lắc đầu.
Hắn đã lười đi quản mấy chuyện nhở nhặt này.
"Đã vậy, ngươi tạm thay chức vụ Địch Hoàng Ngọc, hỗ trợ Ngũ Kị."
Triệu Hoằng Nhuận thuận miệng nói một câu, ra hiệu Ngũ Kị và Nam Môn Trì Vào vị trí.
Vâng!" Nam Môn Trì chắp tay đáp.
Nhìn cảnh này, Khuất Thăng và Yến Mặc liếc nhau, dù chưa nói gì, nhưng sắc mặt không dễ nhìn. Bọn hắn có lẽ đang suy nghĩ vấn đề doanh tướng: Nam Môn Trì nếu quyết tâm gia nhập Thương Thủy quân, thì vị trí doanh tướng không thể để cho người Nam Môn thị.
"Các vị."
Triệu Hoằng Nhuận vỗ tay thu hút sự chú ý của mọi người, hắn chỉ vào bức thư trong tay Vệ Kiêu, trầm giọng nói: "ngay vừa rồi, bản vương nhận được thư Tề Vương, trong thư nói, Tề Lỗ liên quân vào 24 tháng 8 tức hôm nay tấn công Phù Ly Tắc... Tê vương hy vọng quân ta, cùng Điền Đam đông lộ quân, hỗ trợ quân chủ lực tiến đánh Phù Ly Tắc... Bản vương vẫn nói câu đó, đừng để bản vương mất mặt!"
"Rõ!" Khuất Thăng, Yến Mặc, Ngũ Kị, Nam Môn Trì, đồng thanh đáp.
Lúc này, Từ Ân vuốt râu, hỏi: "Túc Vương điện hạ, Tê vương có bố trí cụ thể không?"
"Có." Triệu Hoằng Nhuận gật đầu, ra hiệu Vệ Kiêu trải bản đồ ra bàn.
Triệu Hoằng Nhuận tiến lên phía trước, đồng thời gọi chư tướng tới gần.
Sau khi tất cả đứng cạnh bàn, Triệu Hoằng Nhuận chỉ vào Phù Ly Tắc, vẽ một đường sang nam, trầm giọng nói: "Phù Ly Tắc phía nam, ở Kỳ huyện cánh bắc, có một tòa thành, người Sở gọi là Túc, đã từng là nơi nước Sở dùng để chống lại quân Tề, nhưng khi Phù Ly Tắc làm xong, Túc huyện đã không còn là cứ điểm, mà trở thành kho lương... Túc thành trữ lấy lượng lớn lương thảo, Tề vương hy vọng tây lộ quân và đông lộ quân đánh hạ nơi đây. Chiếm được thì tốt, không thì nghĩ cách đốt lương thực trong thành." Dừng một lúc, Triệu Hoằng Nhuận lại bổ sung: "một khi Phù Ly Tắc đã mất đi kho lương, thì dù vẫn còn lượng lớn lương thảo, cũng không đủ chèo chống mấy chục vạn đại quân."
Nghe vậy, biểu cảm các tướng lĩnh trở nên nghiêm túc.
Mấy ngày trước, Yên Lăng quân và Thương Thủy quân phục kích viện quân Phù Ly Tắc phái tới, nói cách khác, quân Sở ở Phù Ly Tắc đã biết hậu phương có vấn đề.
Không khó đoán, Phù Ly Tắc quân Sở sẽ bố trí trọng binh ở Túc huyện.
Trận này sẽ cực kỳ khốc liệt.
Lúc này, Triệu Hoằng Nhuận còn đang bố trí chiến thuật.
".. Sau khi đánh hạ Túc huyện, quân †a sẽ xua quân hướng bắc, vượt qua Túc hà, ở đây, còn có ở đây, dựng quân doanh. . Đừng thấy quân Sở ở Phù Ly Tắc, bao gôm cả quân ở Long Tích sơn có đến 50 vạn, một khi kho lương bị phá huỷ, quân Sở sẽ mất sức chiến đấu. Nếu Hạng Mạt lựa chọn tử thủ, sẽ là cách tốt nhất, vì đó là con đường chết... Chỉ sợ, Hạng Mạt thấy đại thế đã mất, dẫn quân phá vây."
Nghe vậy, Kỳ Hồng nhíu mày, hỏi dò: "Tê Vương muốn quân ta chặn đường?"
"Ừm”" Triệu Hoằng Nhuận gật đầu, mỉm cười nói: "vì ngày sau cân nhắc, hắn hy vọng không tiếc bất cứ giá nào giết sạch 50 vạn quân Sở. Nhưng bản Vương..."
Dừng lại một lúc, hắn nhìn các tướng, nghiêm túc nói: "bản vương ý đồ, chắc hẳn chư vị đều biết, bản vương lặp lại lần nữa... Lần này quân ta tuy hỗ trợ Tề Vương, nhưng không có nghĩa phải liều mạng, nói thẳng ra, bản vương lần này lĩnh binh đến, chính là vì vớt chỗ tốt... Nên, nếu Hạng Mạt phá vây, liền kệ hẳn, quân ta sau đó đánh lén là được, hiểu chưa? Bản vương không muốn thấy quân †a gặp tổn thất."
Triệu Hoằng Nhuận đã nói đến nước này, các tướng sao còn không hiểu.
Hiện tại quân Ngụy tính cả hàng binh mới có 9 vạn, hơn nữa 1 vạn đang ở Tương Thành. Chỉ bằng 8 vạn người, sao chống được 50 vạn quân Sở phá vây?
Nhất là khi đối phương muốn sống sót, quân Ngụy nếu ngăn cản, rất có thể sẽ bị bao chùm, Triệu Hoằng Nhuận không muốn thấy việc đó.
"Bảo tồn thực lực cố nhiên là tốt, chỉ sợ có người trước mặt Tê Vương gây sự... Từ Ân lo lắng nói.
"Không sao."
Triệu Hoằng Nhuận khoát tay áo, nói: "quân ta chỉ là đồng minh, không phải phụ thuộc, không cân mọi chuyện đều nghe theo Tề vương... Nếu có người lên án chuyện này, bản vương tự sẽ đứng ra... Nếu đã hiểu, liền trở về chuẩn bị xuất quân!" Bao gồm Từ Ân, các tướng chắp tay. "Tuân lệnh!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận