Đại Ngụy Đế Quốc

Chương 806: Tin Chấn Động

Chương 806: Tin Chấn ĐộngChương 806: Tin Chấn Động
Một lát sau, Hà Hân Hiền đưa nhóm người Triệu Hoằng Nhuận đến một tòa đại điện, trong điện đều là hòm gỗ chứa cuộn giấy, sách chất đống khắp nơi, để đám Triệu Hoằng Nhuận hít một hơi.
"Chúng ta phải tìm trong biển sách..."
Mục Thanh nuốt nước bọt, mấy tông vệ vẻ mặt cứng ngắc.
Thấy vậy, Hà Hân Hiền giải thích: Hàn Lâm viện biên soạn sách sử, xem trọng sự thật, nên cần tìm kiếm trong nhiều tài liệu.
Những tài liệu này, bao gồm thiên tai Ngụy quốc, người tài giỏi trong triều, thậm chí, Ngụy vương thường ngày đều có ghi, đều được nội thị giám đưa đến, xem như căn cứ đánh giá đương kim Ngụy Vương.
Tỉ như, Triệu Hoằng Nhuận mấy lần dẫn quân xuất chinh, Hàn Lâm viện sẽ ghi chép lại, đương nhiên, sẽ không dài, đại khái vài lời, như "năm tháng nào, Túc vương Nhuận dẫn quân chinh phạt nơi nào, mất bao lâu, chiến thắng trở về, cả nước vui mừng."
Đâu ra đấy, Triệu Hoằng Nhuận chinh phạt Tam Xuyên, hai lần chinh phạt Sở quốc, cũng coi như đủ để lưu danh bách thế.
Đương nhiên, lúc đánh giá Túc vương Nhuận, quan viên Hàn Lâm viện sẽ thêm câu "Túc vương Nhuận từ nhỏ bướng bỉnh', đây là điểm Triệu Hoằng Nhuận ghét đám sĩ phu: thông thái rởm, không biết biến báo.
"Hô... Bắt đầu tìm đi."
Nhìn biển sách trước mặt, Vệ Kiêu đi trước là gương, bắt đầu tìm kiếm.
Các tông vệ nhìn nhau, không muốn cũng chỉ đành vậy- bọn hắn không tìm, chẳng lẽ để điện hạ tìm?
Lúc bọn hắn tìm kiếm, Hà Hân Hiền cũng không quên nhắc nhở bọn hắn chú ý cẩn thận, dù sao nhưng tài liệu này khá quý giá.
Mà lúc tông vệ tìm kiếm tài liệu Hồng Đức năm 2, Triệu Hoằng Nhuận và Hà Hân Hiền đứng ở một bên, một người không biết nên nói gì, một người không dám tùy tiện mở miệng, tóm lại, bầu không khí lúng túng.
Một lúc sau, Triệu Hoằng Nhuận phá vỡ.
"Hà công tử, nghe nói đã lập gia đình?"
"A2 A." không ngờ Túc vương cùng mình trò chuyện, Hà Hân Hiền sửng sốt một lúc, hoàn hồn lại, vội vàng nói: "tại hạ thành hôn đã 2 năm, cuối năm ngoái, phu nhân đã sinh hạ một nhi tử..."
"Chúc mừng chúc mừng." Triệu Hoằng Nhuận chắp tay, vừa cười vừa nói: "không biết tôn phu nhân là thiên kim nhà nào?”
"Chính là Bồ Dương Đông thị." Hà Hân Hiền giới thiệu: "Đông công quen biết với tổ phụ, nhạc phụ Đông Dương từng bái tổ phụ làm thầy, ở Hàn Lâm viện nhậm chức học sĩ, quen biết gia phụ nhiều năm..."
Chẳng trách tiểu tử này vào được Hàn Lâm viện ,¡ Triệu Hoằng Nhuận kinh ngạc liếc Hà Hân Hiền. Hắn đối với gia thế Hà Hân Hiền không rõ, chỉ biết Hà Tương Tự từng làm Trung Thư Lệnh, trước kia đã từng đảm nhiệm Lại Bộ thượng thư.
Mà phụ thân Hà Hân Hiền, là Lễ Bộ hữu thị lang Hà Dục.
Lại thêm nhạc phu là Hàn Lâm viện học sĩ Đông Dương, có thể nói Hà thị là danh môn vọng tộc, quan hệ rộng rãi.
Khó trách tiểu tử này thi được thám hoa, lại từ chối làm quan, chạy tới Hàn Lâm viện, thì ra Hà thị là thành viên Hàn Lâm viện.
Nghĩ tới đây, Triệu Hoằng Nhuận khó hiểu nhìn Hà Hân Hiền, nghi hoặc hỏi: "bản vương nhớ kỹ, ba năm trước, Hà công tử ti được tên thứ 3, không nhập sĩ, chuẩn bị thi lại, năm nay thi hội đã qua. . Không biết Hà công tử có toại nguyện?”
Vừa nhắc tới chuyện này, Hà Hân Hiền xấu hổ, ngượng ngùng lắc đầu: "tại hạ coi thường ta Đại Ngụy sĩ tử, để điện hạ chê cười."
Không thể toại nguyện?
Triệu Hoằng Nhuận kinh ngạc nhìn Hà Hân Hiền, tuy hắn có khúc mắc với Hà Hân Hiền, nhưng không có nghĩa hắn không tán dương Hà Hân Hiền tài hoa.
Chỉ là Hồng Đức thứ 16, ra hai vị kỳ tài, một là Khấu Chính, một là Lạc Tần.
Chẳng lẽ năm nay cũng có kỳ tài?
Nhận ra Triệu Hoằng Nhuận kinh ngạc, Hà Hân Hiền cười khổ nói: 'xem ra điện hạ không chú ý năm nay thi hội... Năm nay thi hội trạng nguyên, là Úy huyện hàn môn sĩ tử Hoàng Hoài Thạch, thứ hai là Tống quận An Dương huyện Lưu Giới, thứ ba là Hoàng Trì huyện Trương Khải Công, tại hạ... Tại hạ thẹn xếp thứ 4.
Nhìn Hà Hân Hiền xấu hổ, Triệu Hoằng Nhuận kinh ngạc nói không ra lời, tưởng rằng năm nay không có Khấu Chính, Lạc Tần, Hà Hân Hiền nhất định đứng đầu, không ngờ còn thấp một bậc.
Hà Hân Hiền nói theo nghĩa nào đó, là nhân tài kiệt xuất ở Đại Lương.
Rất khó tưởng tượng sau Khấu Chính, Lạc Tần, lại có 3 sĩ tử vượt qua sĩ tử Đại Lương.
Ứ Đoán chừng sĩ tử Đại Lương đều sắp điên rồi... ¡
Triệu Hoằng Nhuận lẩm bẩm.
Đại Lương là Ngụy quốc vương đô, nhưng trong thi hội lại liên tục bị sĩ tử nơi khác vượt qua, có thể biết tâm trạng sĩ tử Đại Lương ra sao.
Nhưng Triệu Hoằng Nhuận cũng không thấy lạ, hắn thấy, Đại Lương to bao nhiêu? Có thể so sánh được cả Ngụy quốc?
Thấy Hà Hân Hiền khó xử và xấu hổ, Triệu Hoằng Nhuận do dự một lúc, vẫn an ủi.
Không ngờ Hà Hân Hiền xấu hổ thì xấu hổ, nhưng cũng không nhụt chí, muốn 3 năm sau thi lại, sự bướng bỉnh này, để Triệu Hoằng Nhuận rốt cuộc hiểu vì sao Hà công tử lại tới Hàn Lâm viện.
"Vậy thì chúc Hà công tử ba năm sau đạt được ước muốn." Triệu Hoằng Nhuận chắp tay chúc.
Hà Hân Hiền hành lễ cảm tạ.
Sau đó, hai người lại hàn huyên vê chuyện của Triệu Hoằng Chiêu, nói đúng hơn là, Triệu Hoằng Nhuận nói tình cảnh của Triệu Hoằng Chiêu cho Hà Hân Hiền, tuy Hà Hân Hiền và Triệu Hoằng Chiêu có thư qua lại nhưng vì bất tiện nên quanh năm chỉ vài lá thư. Nên hắn không biết được nhiều như Triệu Hoằng Nhuận.
Nói xong chủ đề này, hai người không có gì để trò chuyện tiếp.
Đột nhiên, Hà Hân Hiên mở miệng hỏi: "Túc vương điện hạ, không biết... Ngọc Lung công chúa dạo gần đây có tốt?"
Triệu Hoằng Nhuận vốn đang tránh chủ đề này, miễn cho cả hai khó xử, nhưng Hà Hân Hiền nhắc đến khiến Triệu Hoằng Nhuận không vui.
Chú ý tới sắc mặt Triệu Hoằng Nhuận, Hà Hân Hiền liền vội giải thích: "tại hạ không có ý gì khác, chỉ là... Chỉ là thuận miệng hỏi, hy vọng Ngọc Lung công chúa sống mạnh khỏe."
Triệu Hoằng Nhuận liếc Hà Hân Hiền, gật đầu nói: "Ngọc Lung trước đó đi Tam Xuyên, vừa mới trở vê Đại Lương... Hà công tử nhắc đến Ngọc Lung, chẳng lẽ có ý gì?"
Hà Hân Hiền nghe vậy xua tay, cười khổ nói: "tại hạ đã có gia đình, sao dám có ý gì, chỉ là hy vọng Ngọc Lung công chúa sớm tìm được chốn về."
"Ngươi, bản vương sẽ chuyển lời cho nàng." Triệu Hoằng Nhuận thuận miệng trả lời.
Hà Hân Hiền cũng cảm thấy lúng túng, đứng ở bên im lặng.
Một lúc lâu, Lữ Mục hét: "điện hạ, không tìm được manh mối gì về cuộc phản loạn năm 2 Hồng Đức."
Vừa dứt lời, tông vệ khác cũng phụ hoa.
Ứ Không có? Làm sao không có?
Triệu Hoằng Nhuận nhíu mày.
Hà Hân Hiền nghe được, lộ vẻ nghi hoặc: "Hồng Đức năm, 2 tạo phản?... Điện hạ muốn tìm thứ này?”
Liếc Hà Hân Hiền, Triệu Hoằng Nhuận hơi do dự, mở miệng nói: "ừ!... Hồng Đức năm 2, Đại Lương từng có đại sự, bản vương muốn biết là chuyện gì."
Nói xong, hắn thấy Hà Hân Hiền kinh ngạc, liền hỏi: "Hà công tử chẳng lẽ biết được gì?"
"Việc này..." Hà Hân Hiền trâm tư phút chốc, nói: "Hồng Đức năm 2, Đại Lương xảy ra chuyện gì, tại hạ không biết, nhưng nghe tổ phụ nói, mười mấy năm trước từng có một cuộc tạo phản, liên luy nhiều người..."
Triệu Hoằng Nhuận nghe vậy, mừng rỡ nói: "đúng là việc này!"
"Nguyên Nam Yến đại tướng quân Tiêu Bác Xa phản loạn?" Hà Hân Hiền kinh ngạc hỏi: "là Ngọc Lung công chúa muốn điện hạ giúp ngoại công rửa sạch ô danh sao?"
"Hả?" Triệu Hoằng Nhuận ngẩn người, không dám tin nhìn Hà Hân Hiền, kinh ngạc hỏi: "ngươi... Ngươi nói cái gì?"
Nhìn biểu cảm Triệu Hoằng Nhuận, Hà Hân Hiền không hiểu hỏi: "chẳng lẽ không phải? Theo tại hạ biết, nguyên Nam Yến đại tướng quân Tiêu Bác Xa, là phụ thân Tiêu thục ái... Túc vương điện hạ không biết?"
l.....] Triệu Hoằng Nhuận há mồm, sắc mặt thay đổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận