Đại Phụng Đả Canh Nhân

Chương 242: Hai phong mật thư (2)

Điểm này thật sự làm cho người ta khó hiểu, Chu Thị Lang là người thông minh, lại đi một nước cờ hồ đồ, ta cảm thấy trong đó tất có nguyên nhân.
Đáng tiếc Chu Thị Lang ở trên đường lưu đày "bất ngờ bỏ mình", rốt cuộc không người nào có thể cho ta đáp án.
Hai: Căn cứ theo một nguồn đáng tin cậy, Chu Thị Lang trong hai mươi năm qua, đã nuốt hết số ngân lượng vượt qua trăm vạn, nhưng khi Chu phủ bị xét nhà, triều đình chỉ tìm được chừng ngàn lượng bạc trắng.
Số bạc còn lại đi đâu rồi?
Ba: Thông qua việc âm thầm điều tra Ti Thiên Giám, phát hiện đệ tử nhỏ tuổi nhất của Giám Chính tên Chử Thải Vi là một tiểu cô nương rất thú vị, đương nhiên, nàng còn kém xa chủ nhân cao quý xinh đẹp. Ta muốn nói là, thuật sĩ Ti Thiên Giám gọi nàng là tiểu sư muội, hoặc là. . . .
Lục sư tỷ.
Mà đệ tử thân truyền của Giám Chính, chỉ có năm người.
Bốn: Người Vu thần giáo giết chết Triệu Huyện lệnh huyện Thái Khang, đó là quan viên phát hiện quặng tiêu thạch kia. Đúng vậy, Vu sư Vu thần giáo đã nhúng tay vào chuyện này, hơn nữa, bọn họ vốn có thể dùng phương thức càng xảo diệu, càng ẩn nấp hơn để diệt khẩu, lại lựa chọn giết người ở cảnh trong mơ. Không khó suy đoán, bọn họ muốn làm triều đình nhầm hướng, hất nước bẩn lên người Trấn Bắc vương, ly gián quan hệ giữa Nguyên Cảnh Đế cùng Trấn Bắc vương. Cuối cùng, có một việc nhỏ khó có thể mở miệng, ta đã yêu một người nam nhân, một nam nhân không nên yêu. Ta muốn xin chủ nhân rủ lòng thương, thay ta dựng lại nhục thân.
Người hầu vĩnh viễn trung thành với ngài. . . .
Đại nhân tôn kính: Mưu kế dùng cho án bạc thuế thất bại, ta phải chịu trách nhiệm chủ yếu. Chu Thị Lang chết, thuần túy là do hắn ngu xuẩn. Hắn tự cho là thông minh, làm cho một loạt mưu kế thất bại. . . . .
Đúng như ngài dự liệu, âm mưu của Vạn Yêu quốc thành công, bọn họ thả ra vật phong ấn dưới Tang Bạc. Ta sẽ miêu tả lại trong thư tình báo thu hoạch được gần một năm nay. Đại khái một năm trước, huân quý cùng quan văn tiến vào giai đoạn đấu tranh gay cấn, Dự vương đại biểu thế lực toàn bộ huân quý, trong bối cảnh Nguyên Cảnh Đế ngầm đồng ý, đảm nhiệm Binh bộ Thượng Thư, chỉ kém một bước, là có thể đi vào nội các.
Đúng lúc đó, con gái hắn là Bình Dương quận chúa yêu một hòa thượng của Thanh Long tự, hai người quyết định bỏ trốn, đồng thời nhờ bạn bè là con trai trưởng Bình Viễn Bá giúp đỡ. . . . .
Bởi vì thèm muốn sắc đẹp của Bình Dương quận chúa, đám thiếu gia ăn chơi trác táng kia muốn làm nhục nàng, cuối cùng giết người diệt khẩu, nhưng đối phương kịch liệt phản kháng, Bình Dương quận chúa nuốt trâm tự sát. . . .
Gián điệp mà Vạn Yêu quốc xếp vào kinh thành Đại Phụng, trong lúc vô ý phát hiện một màn này, nàng lợi dụng thi cổ luyện Hằng Tuệ thành con rối, nắm giữ bí mật này, bắt đầu ngủ đông. Đại Phụng triển khai một đợt kinh sát mới, các đảng phái tranh đấu gay gắt, ngày càng nghiêm trọng, không thể không nói, Nguyên Cảnh Đế là một Hoàng đế đáng sợ, cách xử lý chính trị của hắn đã đạt tới cảnh giới nhuần nhuyễn khó ai bì kịp.
Nhưng hắn cũng không phải Hoàng đế tốt, ở trong mắt hắn, chỉ có quyền lực cùng trường sinh.
Gián điệp Vạn Yêu quốc nắm bí mật này, lặng yên tìm kiếm đối tượng hợp tác tại kinh thành. Cuối cùng, nàng đặt mục tiêu vào Lễ bộ Thượng Thư, cùng với thế lực sau lưng hắn. Bởi vì ngay vừa rồi, Đại Hoàng sơn của huyện Thái Khang phát hiện quặng tiêu thạch, đúng là thứ mà dư nghiệt Vạn Yêu quốc cần. Trên đời này không ai có thể không một tiếng động lẻn qua mí mắt Giám Chính cùng Nhân tông Đạo Thủ tiến tới Tang Bạc hủy hoại Hà miếu Vĩnh Trấn sơn, nhưng hỏa dược có thể giúp bọn hắn hoàn thành nhiệm vụ này.
Mà thế lực sau lưng Lễ bộ Thượng Thư vẫn luôn khát khao tăng trưởng thực lực, một mình đè hết các đảng phái khác xuống.
Lương đảng lúc này như cái gai trong mắt, đương nhiên sẽ nằm trong danh sách đầu tiên. Hai bên ăn nhịp với nhau, đạt thành hiệp nghị, Lễ bộ Thượng Thư giúp dư nghiệt Vạn Yêu quốc nổ phá Hà miếu Vĩnh Trấn sơn, phóng thích vật phong ấn. Trước khi dư nghiệt Vạn Yêu quốc đẩy Hằng Tuệ lên mặt bàn, đã dẫn đường cho Đả Canh Nhân đi thăm dò vụ án Bình Dương quận chúa mất tích. Vì thoát khỏi hiềm nghi, Lễ bộ Thượng Thư vận dụng Ám Tử, Kim ngô vệ bách hộ Chu Xích Hùng, thông qua hắn đưa hỏa dược vào hoàng thành, chôn ở dưới Hà miếu Vĩnh Trấn sơn.
Cũng sát hại Đại Lý tự, Lễ bộ, đương sai trong cung, tổng cộng chín mạng người, từ đó làm lẫn lộn thật giả, khiến ba chủ sự nha môn bị đánh lạc hướng điều tra.
Bọn họ thậm chí còn muốn thông qua hỏa dược, vu oan công bộ Thượng Thư và Tề đảng, đáng tiếc khinh thường Đồng la Hứa Thất An.
Kim ngô vệ bách hộ Chu Xích Hùng cố ý sát hại Tiểu kỳ quan Lưu Hán, khiến cho Đả Canh Nhân cùng phủ nha chú ý, khi đối phương chất vấn còn sử dụng pháp khí che chắn Vọng Khí Thuật, dẫn đường Đả Canh Nhân chuyển ánh mắt tới hướng Thanh Long tự, đi phát hiện vụ án Hằng Tuệ hòa thượng bỏ trốn, tìm hiểu nguồn gốc thăm dò vụ án đảng phái tranh đấu một năm trước.
Một nước cờ này quả là tuyệt diệu, ty chức cảm thấy không phải một Bách hộ có thể làm được.
Không thể nghi ngờ, là con gái nào đó của Yêu Hoàng tự mình nghĩ kế.
Sự tình đại khái trải chính là như thế, ty chức vẫn có hai điểm chưa điều tra rõ:
Một: Ty chức dốc hết tâm huyết, vẫn chưa điều tra rõ vật phong ấn dưới Tang Bạc rốt cùng là thần thánh phương nào.
Nhưng có một điểm rõ ràng, nó và phật môn có liên quan rất sâu.
Mục đích Dư nghiệt Vạn Yêu quốc phóng thích nó cũng không điều tra rõ.
Hai: Thái độ của Giám Chính thật là làm cho người ta không hiểu được, nếu nói mục đích Nguyên Cảnh Đế mở thành cấm, ty chức còn có thể suy đoán một chút, tâm tư Giám Chính thì lại không đo lường được.
Rõ ràng hắn chưa làm gì cả, ty chức lại luôn cảm giác hắn đã đoán trước trước tất cả, khống chế tất cả.
Hoàn tất . . . . .
Hứa Thất An về nhà, ăn cơm chiều, nói cho Nhị thúc tiến triển vụ án Tang Bạc án, cùng với chân tướng vụ án của Bình Dương quận chúa.
Hứa Nhị thúc nghe mà sửng sốt, nửa ngày không ăn một miếng cơm, lẩm bẩm:
"Người đọc sách thật sự là kẻ sau xấu bụng hơn kẻ trước.
Lão tử năm đó tuy rằng chém không ít người, nhưng so với bọn họ vẫn còn quang minh lỗi lạc chán.
"Ninh Yến, ngươi phải nhớ về sau chớ động mồm mép với người đọc sách, đừng do dự vung đao chém ngay, bằng không về sau mình bị chơi chết lúc nào cũng không biết."
Hứa Thất An gật đầu qua loa, nội tâm nói chẳng lẽ ngươi quên mình có một người con cũng đọc sách sao?
Cơm nước xong xuôi, trêu đùa Hứa Linh Âm, nói chuyện một lát cùng Linh Nguyệt muội muội, Hứa Thất An đang định trở lại phòng mình.
"Khụ khụ."
Thẩm thẩm dối trá ho khan một tiếng, ánh mắt nhìn về một bên, nói:
"Ta đã kêu người làm cho ngươi một bộ quần áo, Linh Nguyệt sẽ đưa cho ngươi.
Có vừa hay không. . . . Ta cũng lười quản. Dù sao ngươi thích thì mặc, không thích thì thôi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận