Dân Gian Ngụy Văn Thực Lục

CHƯƠNG 1119: QUẺ ĐẠI HUNG

“Quẻ đại hung? Quẻ này giải thế nào?!” Liễu Tam Nguyên không chỉ mặt biến sắc, mà giọng điệu cũng thay đổi, thần thái cả người của ông ta, đều toát lên vẻ nghi ngờ kinh hãi!

Thần thái ông ta thế này, cũng là bình thường.

Dù gì thời gian của Liễu Tam Nguyên cũng chẳng còn nhiều, chắc chắn không gánh chịu được biến cố quá lớn.

Mà tướng quẻ này của Liễu Dục Chú, tướng hung của nó, khiến tôi đều đang trán túa mồ hôi.

Tôi hít sâu một hơi, khẽ nheo mắt lại, chằm chằm nhìn Kim toán bàn, trầm giọng nói.

“Quẻ này là Ngũ Thập Thất, thượng Tốn hạ Tốn, là quẻ Tốn lưỡng phong trùng điệp, Tốn là phong!” (tham khảo quẻ Thuần Tốn trong Kinh Dịch)

“Sơ lục hào: Tiến thoái, lợi võ nhân chi trinh.”

“Cửu Nhị hào: Tốn tại sàng hạ, dụng sử vu phân nhược, cát, vô cữu.”

“Cửu tam hào: Tần tốn, lận.”

“Cửu tứ hào: Hối vong, điền hoạch tam phẩm.”

“Cửu ngũ hào: Trinh cát, hối vong, vô bất lợi, vô sở hữu chung. Tiên canh tam nhật, hậu canh tam nhật, cát.”

“Thượng cửu: Tốn tại sàng hạ, táng kì tư phủ, trinh hung!” Ánh mắt Liễu Tam Nguyên gần như khóa chặt lên người tôi, tay của ông ta, đều hơi có chút mất tự nhiên động đậy trên phất trần.

Có điều Liễu Dục Chú vẫn cứ giữ nguyên động tác đó không nhúc nhích, vẫn cứ quay lưng về phía tôi.

Lúc này, ngoại trừ Liễu Dục Chú, gần như ánh mắt của tất cả mọi người có mặt tại hiện trường đều đang nhìn tôi.

Tôi nói hết tướng quẻ xong, không hề lập tức giải quẻ, mà đang suy diễn trong đầu, trên mặt lộ ra vẻ phức tạp.

Tôi thậm chí có vài phần mừng rỡ, còn may tôi nhất thời thay đổi ý định, không để Thẩm Kế đi sửa quẻ.

Bởi vì quẻ bói này, khiến tôi liên tưởng đến giấc mơ đêm qua, trong mơ bóng người nhìn không rõ đó, đứng ở giữa đám dân thôn!

Bây giờ xem ra, Liễu Dục Chú đội mũ đội đầu của Liễu Tam Nguyên, chẳng phải bèn là không nhìn rõ bộ dạng sao?

Cái hung của quẻ này, hung dữ khủng khiếp, lại liên hệ đến điềm báo đó, bèn là cục diện chết chắc của Liễu Dục Chú!

Nếu như để Thẩm Kế tới sửa quẻ, vậy thì mệnh số của Thẩm Kế, đều chưa chắc có thể gánh được thứ hung hiểm này, thậm chí có thể là cả hai cùng mất mạng!

Trong đầu nhanh chóng suy diễn, tôi cũng đem nội dung tướng quẻ, hoàn toàn phân tích hết một lượt.

Hít sâu một hơi, tôi mới trầm giọng nói: “Giải nghĩa của quẻ này, là mệnh lệnh, trước khi hành động, cần liên tục dặn dò cảnh cáo, mới có thể hành động.”

“Sơ lục hào là tiến thoái, là đang do dự, lợi vũ nhân chi trinh, thì là ý chí kiên định.”

“Cát của Cửu nhị hào, bèn là nói rõ nhà họ Liễu đạo thuật thâm sâu, diệt trừ ương họa. Cửu tam hào là hung, nói lên rằng trong số đạo sĩ, có người ý chí đã cùng kiệt, không còn sức vãn hồi...” Sau khi tôi nói hết câu này xong, lập tức, ánh mắt Liễu Tam Nguyên lạnh lại một phát!

Ông ta trầm giọng mở miệng nói: “Tiếp tục nói! Đừng dừng lại!”

Tôi biết Liễu Tam Nguyên cho rằng quẻ này của tôi đang ngầm ám hiệu với ông ta, nhưng trên thực tế đây là quẻ của Liễu Dục Chú, vậy chính đã nói lên rằng đây là trải nghiệm của Liễu Dục Chú.

Tôi không ngừng nghỉ, tiếp tục nói: “Cửu tứ hào là đại nạn không chết, ắt có hậu phúc, có được cơ duyên cực lớn.”

“Cửu ngũ hào cũng có liên quan đến cơ duyên, đạt được vị trí càng tốt hơn, càng công chính hơn, là Đại cát tường!” Rất rõ ràng, Cửu tam hào ngầm chỉ trải nghiệm nguy hiểm của Liễu Dục Chú tại vùng đất Kim thần Thất sát, hai hào phía sau thì đối ứng với việc gã có được Thiện thi đan, cùng với việc tiếp nhận chức vụ Đại trưởng lão nhà họ Liễu.

Lúc tôi nói đến đây, Liễu Tam Nguyên đã là mặt nở nụ cười.

“La Thập Lục, đây chẳng phải là tướng quẻ đại cát sao? Tuy có nguy hiểm, nhưng bất phá bất lập! Không coi là đại hung được!”

Liễu Tam Nguyên cười ha hả nói.

Tôi ngẩng đầu lên, ánh mắt sâu thẳm nhìn ông ta, lắc lắc đầu, nói: “Tướng quẻ, vẫn còn chưa kết thúc.”

“Hào cuối cùng, Thượng cửu hào, dự báo đương sự sắp rơi vào nơi cùng cực, không có đường để đi, nếu cứng đầu cố chấp, sẽ mất đi tất cả, chỉ còn lại hung hiểm!”

“Nếu muốn phá giải, thì bèn cần dừng đường hắn đi, dẹp điều hắn nghĩ, khiến hắn ngồi không một sảnh, không nơi khác để đi.”

Tiếng nói của tôi vô cùng nghiêm trọng, ánh mắt thì càng sâu thẳm sắc bén.

Sắc mặt của Liễu Tam Nguyên cứng đờ lại, trong mắt mưa nắng thất thường.

Ông ta ngoảnh đầu nhìn sang Liễu Dục Chú, giọng nói toát ra vẻ khản đặc, nói: “Dục Chú, con nghe thấy chưa? Sau quẻ này, con cần ở lại tộc Khương! Không được ra bên ngoài!”

Liễu Dục Chú vụt một phát cũng quay người lại, ánh mắt hừng hực nhìn sang tôi, nói: “Vậy sao? La tiên sinh?”

Đây còn là lần đầu tiên Liễu Dục Chú dùng giọng điệu nghi vẫn kiểu này nói chuyện với tôi, rõ ràng toát lên vẻ khó hiểu cực kỳ mãnh liệt.

Chữ Xuyên nơi tâm mày gã hoàn toàn lồi hẳn lên, trầm giọng tiếp tục nói: “Đại trưởng lão đừng vội sốt ruột, La tiên sinh gieo quẻ, nhất định còn có cách giải, tướng quẻ này, sẽ có biến số thôi.”

Trong lúc nói, ánh mắt của Liễu Dục Chú càng ác liệt hơn.

Tôi ngoảnh đầu đi, không nhìn gã, chuyển qua vẫn tiếp tục nhìn Liễu Tam Nguyên.

Liễu Tam Nguyên cũng đồng thời cấp thiết nhìn sang tôi, ánh mắt vô cùng chờ đợi.

Tôi lại lần nữa hít sâu một hơi, lắc lắc đầu nói: “Quẻ này, không có biến số, chỉ có thể tránh.”

Lồng ngực Liễu Tam Nguyên phập phồng lên xuống, trong sắc mặt chỉ còn lại trịnh trọng, ông ta hai tay bao quyền, hơi hơi cúi người với tôi, hành một lễ.

Đây rõ ràng, là Liễu Tam Nguyên đang nói lời cảm tạ tôi.

Còn mặt của Liễu Dục Chú, thì triệt để biến sắc rồi.

Ánh mắt gã nhìn tôi, từ khó hiểu, ngạc nhiên, âm ỉ bắt đầu toát lên vẻ giận dữ.

Giọng gã khản đặc, nói từng câu từng chữ một: “La Thập Lục, cậu xác định, quẻ này không có biến số?!”

Rất rõ ràng, trong giọng điệu gã còn toát lên vẻ thất vọng cực kỳ mãnh liệt!

[Tác giả có lời muốn nói]

Chương mới hôm nay kết thúc rồi, chúc mọi người Trung thu vui vẻ, cả nhà đoàn viên. Truyện này hôm nay là dòng thời gian của hôm qua, La Thập Lục của năm 2018 phải muộn một ngày so với mọi người của năm 2021! Khả năng Liễu đạo trưởng không mấy nguyện cho Thập Lục ăn bánh trung thu rồi, khả năng sẽ ăn phi kiếm. Chung quy, mọi người bình an hỷ lạc! Trung thu vui vẻ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận