Dân Gian Ngụy Văn Thực Lục

CHƯƠNG 1152: TẬN CÙNG THUNG LŨNG MÃNG XÀ NUỐT NGƯỜI, DƯỚI ĐỘNG KHÔNG ĐÁY THANH ÂM CÂU HỒN

Tôi chằm chằm nhìn khe nứt quan sát rất lâu, đợi lúc tôi ngẩng đầu lên, lại tiếp tục nhìn một lượt bố cục thân núi ở xung quanh, cực lực muốn nhìn ra đây là dạng bố cục phong thủy như thế nào.

Trước đây tôi định dùng Thủy long để bù vào Đại long mạch đứt gãy, thế này sợ rằng khả năng phát huy tác dụng đã rất thấp rồi...

Khe nứt này nước chảy năm này qua tháng khác mà đều không đổ đầy được, Thủy long sợ là không có công hiệu.

Hơn nữa thế cục Phong thủy ở đây quá mức phức tạp, hai dãy núi kẹp lấy khe nứt thung lũng, tận cùng lại bị một quả núi Lũng long chặn đứng, tôi nhất thời đều không phân biệt ra được đây rốt cục là bố cục Phong thủy nào.

“La tiên sinh? Cậu đang tìm mộ sao?” Lúc này, Lại Văn hạ giọng hỏi dò một câu.

Tôi khó khăn lắm mới định thần lại, nhắm nhắm mắt, nói: “ Tìm mộ, đồng thời cũng xem xem Phong thủy ở đây, chỗ này, kỳ dị lắm.”

Nửa câu đầu, tôi nói lướt qua, còn hai chữ “kỳ dị” phía sau, thì giọng điệu nghiêm trọng hơn rất nhiều.

“Đích thực rất kỳ dị, giống như rồng qua núi lại bị Long mạch đè đầu, rồng qua núi vào đất, rồng mạnh đè rồng yếu? Nhưng thế lại không đúng, con rồng qua núi này, chẳng phải là rồng yếu gì, thung lũng tách giãn của dãy núi Đông Vụ, bản thân cũng là Đại long mạch đúng không? Núi Lũng long này cũng là một trong số núi của dãy Đông Vụ, giống như giữa bản thân Đại long mạch xảy ra xung đột?” Giọng điệu của Lại Văn bèn không xác định cho lắm, lời nói đều trở nên dè dặt hơn không ít.

Cùng với đó, trong mắt ả càng có thêm vài phần mong đợi, lẩm bẩm nói: “Chỗ này phong thủy đặc thù, huyệt mộ đó tuyệt đối càng không tầm thường, phàm là có thể tìm ra được, La tiên sinh chuyến này của chúng ta, tuyệt đối sẽ đầy ắp thu hoạch!”

“La tiên sinh, tôi càng ngày càng cảm thấy, chỗ mà cậu muốn tìm, với lăng mộ của Đại Phong thủy tiên sinh mà tôi nói đó là cùng một chỗ rồi... Đây hoặc giả chính là tổ sư chỉ dẫn, mới khiến chúng ta tới được chỗ này!” Lời nói đến sau cùng, giọng của Lại Văn càng ngày càng trở nên lảnh lót rõ nét, trong giọng điệu toát ra vẻ chấn phấn.

Mà lời của Lại Văn, cũng khiến lòng tôi run lên một phát.

Ả rõ ràng là thuật Phong thủy không đủ tinh thông, vậy nên nói những thứ này, không đủ tự tin, giọng điệu cũng có vẻ rụt rè, nhưng cái câu xung đột mà ả nói đó, thì đúng thật do tôi là kẻ trong cuộc nên u mê.

Đây bèn giống như lấy điểm chiếu mặt, xung đột trên Đại long mạch, cũng sẽ trở thành mồi lửa, kích thích xung đột Long mạch của chỉnh thể một vùng ba vòng cung.

Nghĩ đến đây, tôi định định thần, trầm giọng nói: “Muốn tìm mộ, không dễ dàng như vậy, bản thân bố cục Phong thủy của chỗ này quyết không phải là thế này, chỗ này từng chịu tổn hại, muốn vào trọng mộ, nhất định phải Phân kim tầm long, Long mạch bản thân lại có xung đột, làm sao có thể tìm thấy?”

Lúc này, tôi đã chẳng nghĩ nhiều phải làm sao để gài bẫy Lại Văn nữa.

Tôi chẳng có nhiều tinh lực thế để đi làm việc này, chỉ có thể tự bào chữa đơn giản trên cấp độ này của tôi, nếu như Lại Văn nghi ngờ, vậy thì kệ cho ả nghi ngờ, nếu ả định phá hỏng việc, vậy bèn trực tiếp lật mặt luôn, lúc này nguy hiểm của Long mạch quá nặng nề, để Dương Thanh Sơn trực tiếp động thủ, cũng chẳng có gì đáng trách!

Đầu mày Lại Văn nhíu chặt, trong mắt ả vẻ nghi hoặc càng nhiều hơn, dường như đang suy nghĩ phân tích.

Dù sao thuật Phong thủy của ả cũng rất yếu, những thứ mà tôi nói này, cũng đủ để khiến ả suy diễn rất lâu rồi.

Lúc này Ba Thanh đột nhiên nói: “La tiên sinh, chúng ta sẽ ở lại đây rất lâu sao?”

“Hả?” Khóe mắt tôi hướng lên trên người Ba Thanh.

Ba Thanh hạ thấp giọng nói: “Chỗ này chúng ta không được ở lại lâu, sau khi đạt được mục đích xong liền phải rời đi, đời này qua đời khác của người hái thuốc còn lưu truyền một câu nói, tận cùng thung lũng mãng xà nuốt người, dưới động không đáy thanh âm câu hồn, tôi sợ...” Trước đây Ba Thanh không nói những thứ này, hắn đột ngột nói một câu này, lập tức khiến tim tôi thót lại một phát, cái chỗ này, còn có những nguy hiểm này?

Có điều sắc mặt Lại Văn rõ ràng lạnh đi rất nhiều, ả lạnh lùng nhìn Ba Thanh, nói: “Anh không biết La tiên sinh là nhân vật thế nào, thì đừng có nói những lời xúi quẩy đó, sợ đầu sợ đuôi, làm sao có thể theo La tiên sinh đi làm việc đại sự?! Hôm nay cũng là vận may của anh!”

“Bất kể tốn bao nhiêu thời gian, tôi và La tiên sinh đều sẽ tìm ra huyệt mộ ở đâu! Đừng nói mấy thứ súc sinh trong núi, cái thứ dữ nhất đều đang ở trong tay tôi rồi, kể cả là chui ra hai con trăn, tôi đều có thể tóm được, rút mật cho La tiên sinh bồi bổ cơ thể, La tiên sinh bản thân đã là Âm dương tiên sinh, còn sợ quỷ quái lén lút gì?” Lại Văn sau khi dạy dỗ một tràng xong, bảo Ba Thanh yên tĩnh một chút, nghĩ cách ra xung quanh kiếm ít đồ ăn về, gà rừng thỏ rừng cũng được, quả dại rau dại cũng xong, không được để tôi đói bụng.

Ba Thanh mím miệng lại, cúi đầu lùi đi.

Ánh mắt Lại Văn lại lần nữa hướng lên trên người tôi, trong mắt ả đã chỉ còn lại nét cười.

“La tiên sinh, tôi thuật Phong thủy yếu, rất nhiều thứ nghe không hiểu lắm, có điều thứ cậu nói tôi có biết, chỗ này Phong thủy có biến, cậu cần phục hồi nguyên trạng cho nó? Rồi chúng ta mới có thể thông qua Long mạch phong thủy bình thường, tiến vào chỗ phần mộ đó, đúng chứ?!” Lại Văn logic rành mạch, tốc độ nói cực nhanh, bảo.

Lòng tôi cũng đã ổn định hơn không ít, phản ứng này của Lại Văn, cũng khiến tôi giảm bớt không ít phiền phức.

Gật gật đầu, tôi tiện miệng trả lời một chữ “Đúng”.

Lại Văn lập tức liền nói, nếu như có chuyện gì cần ả làm, thì cứ sai bảo, ả sẽ toàn lực phối hợp với tôi!

Tầm nhìn của tôi từ trên người Lại Văn, chuyển xuống phía dưới thung lũng tách giãn, suy nghĩ một lát, lại nhìn sang vị trí thân núi ở phía bên kia.

Bên chỗ thân núi ở phía đối diện của thung lũng, có một cái thác không nhỏ đang đổ xuống, vừa hay nhập vào trong dòng chảy sông ở dưới đáy thung lũng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận