Dân Gian Ngụy Văn Thực Lục

CHƯƠNG 542: PHÁ SA, PHÁ THUỶ, PHÁ PHÂN KIM (1)

Nói rồi, tôi trực tiếp khom người, nhặt mấy chiếc áo quần ở dưới đất lên.

Đầu không ngoảnh lại, chạy thục mạng luôn về phía vị trí cửa ngách.

Mấy tên tùy tùng kia cũng có hai tên đuổi theo tôi.

Tôi lao đến chỗ cửa ngách lúc trước, vịn lấy cửa dừng lại một chút.

Quay đầu lại chằm chằm nhìn Trương Nhĩ, trầm giọng nói: “Chỉ có cháu biết Táng ảnh quan sơn ở chỗ nào, chú cứu bà cụ Hà rồi xuống dưới đợi cháu, cháu sẽ giúp chú toại nguyện! Nếu không, chú muốn đối phó với cháu, thì chúng ta chỉ có thể cùng vùi xương ở trong đây thôI!”

Trương Nhĩ không hề đuổi theo tôi.

Cuối cùng nhìn đối diện với lão một phát, cảm xúc trong mắt lão lại hơi tỉnh táo hơn một chút so với lúc trước.

Có điều ánh mắt lão nhìn tôi, rõ ràng có vài phần kinh sợ, thậm chí còn có thứ cảm xúc lạ lẫm, giống như lần đầu tiên quen biết tôi vậy.

Sau khi lao vào trong cửa ngách, tôi không ngừng nghỉ, trực tiếp thuận theo đường hành lang mà chạy như điên vào trong.

Lúc kinh qua đường hành lang này, rõ ràng tôi cũng phát hiện những thay đổi khác.

Bản thân đường hành lang hóa ra đã có lối vào khác, đi được một nửa là có thể nhìn thấy các lối đi mở rộng ra mọi hướng, thông tới các gian phòng khác.

Đây chính là bởi vì hành động của Âm tiên sinh, trực tiếp khiến Âm Dương Điệp ảnh trạch của Kế Nương Phần biến thành Âm trạch một cách triệt để.

Bản thân tất cả các chốt ngầm bên trên đường hành lang cũng đã bị phá hủy rồi.

Tiếng bước chân ở phía sau nhanh chóng và ác liệt, tôi cũng vô cùng cảnh giác!

Tuy rằng có thể thoát ra được, nhưng hai tên tùy tùng cũng chẳng hề dễ đối phó.

Tốc độ bước chân chạy càng nhanh hơn, cũng may đây là lần đi thứ ba, nên ấn tượng càng đầy đủ hơn.

Đồng thời tôi cũng liên tục liếc nhìn mặt đất để tìm kiếm.

Cuối cùng khi tôi chạy về tới chỗ lúc trước tôi và Âm tiên sinh đánh đấu, một phát liền nhìn thấy gậy khóc tang trên mặt đất, đồng thời còn có cả con dao găm đỡ âm linh bị tôi làm rơi!

Nhặt hai món đồ này vào tay, tôi cũng vứt bỏ quần áo xuống đất, không tiếp tục tháo chạy về phía trước nữa.

Quay đầu lại, rồi nhìn chằm chằm về phía đầu kia của hành lang.

Tiếng bước chân ngày càng gần, hai tên tùy tùng một trước một sau xuất hiện trong tầm mắt tôi.

Bọn chúng không hề ngừng nghỉ, lập tức chồm về phía tôi!

Tôi đã sớm dồn hết sức chú ý, chuẩn bị sẵn sàng hết thảy.

Hướng về phía nhân trung của tên tùy tùng đi trước kia, một gậy đập xuống!

Động tác phản ứng của hắn vô cùng nhanh nhạy, một tay liền chặn lấy gậy của tôi, tôi cũng đồng thời vung dao găm lên.

Phụp một tiếng, bàn tay của hắn lập tức bị đâm xuyên.

Tôi dồn hết sức lực toàn thân, tiếp tục đâm mạnh xuống dưới.

Con dao găm sau khi đâm xuyên qua gan bàn tay của hắn, tiếp tục đâm vào trong ngực hắn, gậy khóc tang cũng lập tức đánh gãy cổ tay hắn.

Tên tùy tùng thứ hai ở phía sau kia nhân thời cơ này, hai tay bóp về phía cổ tôi!

Có điều hắn không hề dùng lực, đám tùy tùng này chỉ là xác sống, thủ đoạn của bọn chúng còn kém xa so với Âm tiên sinh, xuống tay cũng nhẹ hơn rất nhiều.

Một khi làm tổn thương đến tính mạng của tôi, Kế Nương cũng sẽ chẳng còn cơ hội vũ hóa nữa.

Tôi rất rõ điểm này, trong lòng vô cùng chắc chắn.

Tôi vụt tung người nhảy lên, lộn một vòng ra phía sau.

Hắn liền bị tôi kéo nhảy lên theo, hai chân rời khỏi mặt đất.

Tôi va mạnh lên người tên tùy tùng lúc trước, cùng lúc ngã xuống cũng khiến hắn ngã đập mạnh xuống dưới mặt đất.

Đồng thời quán tính cũng khiến tên tùy tùng nhảy lên theo kia bay ngược ra phía sau.

Hắn bị hất văng ra ngoài mấy mét, sau khi đứng dậy, thì lại tiếp tục chồm về phía tôi.

Tuy rằng bọn chúng xuống tay không quá ác, nhưng cũng giống như thứ máy móc không biết mệt mỏi, đem đến cho người ta đủ sự phiền phức và tiêu hao.

Tên tùy tùng bị tôi đập ngã xuống đất kia trong nháy mắt hai tay cũng ôm lấy người tôi, tôi hự lên một tiếng, rút con dao găm đỡ âm linh từ trên ngực hắn ra, đâm một phát thật mạnh vào trong nhân trung của hắn! Hơn nữa tôi còn xoay vặn con dao găm một phát, tiếng cọt kẹt khó nghe vang lên, nhân trung hắn liền xuất hiện một cái lỗ máu cực lớn!

Giây tiếp theo, đôi tay ôm lấy tôi của hắn cũng vô lực buông ra.

Tất cả những việc này chỉ diễn ra trong nháy mắt, cuối cùng tên tùy tùng kia lại chồm đến trước mặt tôi.

Tôi giật thẳng gậy khóc tang lên, dồn hết sức lực, quăng một phát về phía nhân trung của hắn!

Trong tiếng xé gió vù vù, gậy khóc tang lại đem theo từng đợt tia lửa điện, phần chóp rầm một phát đập vào nhân trung của hắn!

Trong nháy mắt một làn khói trắng bốc lên, cái đầu của tên tùy tùng này đều biến thành màu cháy đen...

Thân người thẳng đờ đổ về phía tôi.

Tôi nghiêng người tránh ra, hắn rầm một phát đập xuống đất.

Há miệng thở dốc, tôi cũng vịn tường đứng dậy, rút dao găm đỡ âm linh ra, nhặt gậy khóc tang lên.

Nhìn hai tên tùy tùng này một phát, gan bàn tay tôi vẫn còn hơi hơi đau nhói.

Tôi không mừng thầm do thân thủ của mình có tiến bộ, vì có thể đối phó với bọn chúng, cũng chỉ bởi tìm ra nhược điểm từ trên tướng cốt, cộng thêm tác dụng đặc thù của gậy khóc tang Lôi kích mộc.

Đồng thời, bọn chúng cũng không muốn giết tôi, thậm chí là không muốn làm tôi bị thương, vậy nên mới cho tôi cơ hội.

Chứ nếu không, đây chắc chắn là một trận huyết chiến.

Tôi đem gậy khóc tang giắt vào thắt lưng, dao găm cũng cất đi.

Tay vô thức đặt lên vị trí bụng dưới, lờ mờ đã có thể cảm nhận được một chút đau âm ỉ.

Tôi nén sự lo lắng trong lòng xuống, Thi đan có lợi có hại, tôi lúc này cũng dính bao nhiêu thương tích thế này, toàn đều là dựa vào nó mới có thể trụ được, chỉ hy vọng nó đừng xuất hiện thêm sơ suất gì.

Chứ nếu không, đúng là thành phí công phí sức hết.

Tôi cũng không dây dưa kéo dài thời gian mà đi thay quần áo luôn.

Đem tất cả đồ ở trong quần áo cũ lấy ra ngoài.

Ngoài sách không đem theo ra, các món đồ nghề đỡ âm linh tôi toàn bộ đều cất trên người.

Đeo găng tay da tiên xám lên tay, như thế có thể cách ly với những thứ mà lúc nữa tôi có khả năng chạm vào, ít nhất sẽ không bị nhiễm phải nấm đầu xác từ bàn tay.

Kéo cắt dây rốn, da rắn của Liễu thuật, Bạch chiêm của Bạch thuật, tôi toàn bộ đều đem theo, những thứ này có thể trấn xác và đối phó với quỷ quái, kiểu gì cũng có chút ít tác dụng.

Cân số mệnh và những món đồ khác không dùng đến, thì toàn bộ đều bỏ lại.

Tôi không đi theo đường hành lang lúc trước nữa.

Mà lấy tờ sơ đồ lúc trước vẽ ra, cúi đầu phân biệt một hồi xong, lựa chọn căn phòng mà lúc trước tôi bị lộ hành tung.

Đường hoàn toàn chưa từng đi qua, tuy rằng lạ lẫm, nhưng dựa vào phương vị đại khái, tôi thử bước lên trước.

Vẫn là vòng vào trong phần giữa của con đường hành lang dẫn đến phòng của Kế Nương đó!

Giây phút đi tới đó, tôi liền ngửi thấy thứ mùi máu tanh càng nồng nặc hơn, cùng với nghe thấy tiếng đánh đấu, rõ ràng là cuộc chiến giữa Âm tiên sinh và Mã Bảo Nghĩa đang dầu sôi lửa bỏng!

Tôi không hề ngừng nghỉ chút nào, tiếp tục đi về phía trước, rất nhanh đã vào lại trong gian phòng của Kế Nương!

Một phát, tôi liền nhìn thấy cái thang treo đó.

Trong giấc mơ, tôi chính là thông qua chiếc thang treo này lên trên, sau khi gặp được Kế Nương, thì lại trúng độc của nấm đầu xác.

Bây giờ Kế Nương chưa từng vũ hóa, bà ta cũng chưa từng lên trên đình nghỉ chân, vẫn chỉ đang ở đoạn giữa của thang treo.

Tôi cũng không lập tức trèo lên trên.

Mà ngồi trên mặt đất, lấy ra tờ giấy mới, vẽ phác họa lên trên.

Thứ tôi vẽ là đại khái thế núi ở đây, ngọn núi băng nơi có Kế Nương chỉ là một loại trong đó, ngoài ra còn có bảy ngọn núi nữa.

Hơn nữa tôi còn vẽ ngọn núi này tương đồng với bản thân hình thái của nó, giống như một người đàn bà thân hình uyển chuyển, búi một búi tóc.

Tôi cũng xoẹt xoẹt viết ra mấy chữ ở bên cạnh.

“Huyền nữ Phân kim Đại táng!”

Đây chính là phong thủy táng pháp của Kế Nương Phần. Bà ta dùng táng pháp này an táng bản thân, cầu chết xong ngàn năm đại cát.

Muốn phá bố cục này của bà ta, đơn giản phá căn Âm trạch này là vô dụng, phải bắt đầu phá từ chỉnh thể phong thủy thế núi!

Nếu như tôi không phá vỡ được phong thủy này, cho dù tôi đến trước mặt xác chết, cũng chẳng làm được việc gì hết.

Bản thân phong thủy táng pháp sẽ bảo hộ cho Kế Nương.

Nói không chừng tôi sẽ trượt chân rơi xuống dưới núi, cũng có khả năng găng tay bị rách khiến tôi trúng độc của nấm đầu xác.

Vận khí là một thứ rất huyền diệu, không thể xem thường. Có rất nhiều nữ minh tinh nuôi tiểu quỷ, hoặc là nhân vật lớn mang theo những đồ vật sửa phong thủy bản thân, việc này cũng là đang mượn vận khí.

Tôi cúi đầu lại vẽ cái hồ băng kia ra ở chỗ giữa các ngọn núi, bên cạnh hồ băng vẽ hai tấm bia, bên trên viết mấy chữ Lục đinh Thủ mộ Soạn văn.

Lục đinh Thủ mộ Soạn văn phá rồi, thì cũng đại biểu cho việc Huyền nữ Phân kim Đại táng có sơ hở, ngoại tà vào trong.

Tôi cực lực hồi tưởng lại tất cả nội dung liên quan đến Huyền nữ Phân kim Đại táng ở trong Trạch kinh, tìm một chỗ sơ hở khác có thể phá vỡ bố cục phong thủy này!



[Tác giả có lời muốn nói]

Cảm ơn sự thấu hiểu của mọi người, hai ngày nay tôi đúng thật có việc, nhiều nhất là có sự thay đổi thời gian, chứ không giảm số lượng.

Chương thứ ba kết thúc, giải thích một chút, dạo gần đây nội dung mỗi chương đều dài như nhau, không tồn tại chuyện chương cuối cùng rất ngắn đâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận