Dân Gian Ngụy Văn Thực Lục

CHƯƠNG 862: HAI MẮT NỔI LỬA, SONG NHÃN PHUN HỎA GIẶC GIẾT NGƯỜI!

Đường Chí Thư rõ ràng cũng giật nảy người một phát, ánh mắt của hắn nhanh chóng lướt qua chỗ kính vỡ, tiếp đấy lại quét qua xác chết, cuối cùng mới nhìn về phía cửa phòng, mất tự nhiên nói: “Có người tới rồi... La tiên sinh tôi ra ngoài xem xem.”

“Tôi đi cùng với anh.” Tôi đứng dậy, ánh mắt hướng lên trên người Thương Tượng, nói: “Thương Tượng, có đem theo la bàn nhái chứ?”

Thương Tượng lập tức gật gật đầu, anh ta thò tay móc ra một chiếc la bàn nhái, nghiêm túc nói: “Tôi lúc nào cũng đem theo hai chiếc trên người, cẩn tắc vô ưu.”

Tôi cất Dương Công Bàn đi, sau khi đón lấy la bàn nhái xong, không chút do dự ấn nó lên trên bụng của cái xác nữ.

Xác nữ hung dữ, nhưng sự hung dữ của cô ta là nhắm vào âm thai trong bụng.

Âm thai cũng dữ, nên dễ gây ra chuyện khác nữa, tôi trực tiếp dùng la bàn nhái trấn vùng bụng của cô ta, cả hai đều có thể trấn được.

Tôi cũng không nói thêm gì khác, liền ra hiệu cho Đường Chí Thư đi mở cửa.

Mấy người xuống dưới lầu, tôi ra hiệu bảo Thương Tượng và Phùng Quân ngồi ở phòng khách, tôi thì cùng Đường Chí Thư đi đến cửa phòng.

Cái tiếng gõ cửa cộc cộc cộc đó, gấp gáp hơn rất nhiều.

Đường Chí Thư nhanh chóng đi mở cửa, xuất hiện ở bên ngoài cửa, là một gã đàn ông trung niên tầm tuổi với Đường Chí Thư, trên trán của gã mồ hôi liên tục túa ra, trong mắt cũng toàn vẻ sốt ruột.

“Có chuyện rồi, lão Đường!” Gã đàn ông trung niên đó vụt một phát túm lấy cổ tay của Đường Chí Thư, vội vàng nói.

Tiếp đấy, gã lại nghi ngờ ngạc nhiên hướng ánh mắt nhìn sang tôi.

Đường Chí Thư tuy mặt lộ vẻ sốt ruột, nhưng trước tiên vẫn lễ độ giới thiệu một chút với tôi, người này là người anh em của hắn Nhậm Học Lương, tiếp đấy lại giới thiệu tôi với Nhậm Học Lương.

Nhậm Học Lương gật gật đầu, cũng gọi tôi một câu La tiên sinh, tiếp đấy vẫn cứ vội vàng bảo Đường Chí Thư mau cùng gã đi một chuyến, vừa nãy bên nhà xưởng xảy ra việc ngoài ý muốn.

Mặt Đường Chí Thư biến sắc một phát, có điều chưa đợi hắn truy hỏi, Nhậm Học Lương liền nói luôn, vợ hắn có chuyện rồi... Lúc này còn đang cấp cứu trong viện kia kìa.

Lập tức, sắc mặt của Đường Chí Thư liền trắng bệch không chút máu, thân người run lên một phát, suýt nữa thì ngã ra.

Nhậm Học Lương lại vội vàng đỡ lấy Đường Chí Thư, nói: “Ông cũng đừng sốt ruột quá vội, bọn tôi qua viện trước, xong tôi liền vội vàng qua đây đón ông.”

Đường Chí Thư lập tức ngoảnh đầu nhìn tôi, trong mắt ngoài vẻ sốt ruột, còn cả vẻ dò hỏi.

Ánh mắt của tôi lại không nhìn Đường Chí Thư, mà liên tục dừng lại trên người Nhậm Học Lương.

Gã có một khuôn mặt dài hình bầu dục, tóc ngắn, nước da vàng vọt không khỏe mạnh.

Xương gò má hơi cao vút lên, môi mỏng, sống mũi cao thẳng.

Càng chủ yếu là, tướng mặt của gã rất đặc thù kỳ dị, hai mắt loáng loáng ánh lên màu đỏ, giống như nghỉ ngơi rất ít, toàn là vằn máu vậy, thứ này trong Cốt tướng được gọi là Hai mắt nổi lửa.

Hai mắt nổi lửa, song nhãn phun hỏa giặc giết người! Thích mưu dâm!

Dạng tướng mặt này, sẽ xuất hiện vào lúc kẻ đó hại người!

Ngoài ra, trên môi của Đường Chí Thư cũng vụt qua một tia màu đỏ, trong thứ màu đỏ này còn ánh lên màu máu, nhưng lại xám xịt không có sắc bóng.

Nếu như màu đỏ có sắc bóng, vậy thì sẽ hình thành cảm giác mặt mày hồng hào, đây là sắp gặp chuyện vui lớn.

Thế nhưng nếu không có sắc bóng, vậy thì là điềm chẳng lành, có họa huyết quang!

Hai dạng tướng mặt này đều chỉ xuất hiện trong nháy mắt, trong đầu tôi nhanh chóng suy diễn, gần như trong chớp mắt đã phân tích ra được một kết quả.

Tuy tôi không có chứng cớ, nhưng tôi có thể đoán chắc, tên Nhậm Học Lương này tới đây, là định lấy mạng của Đường Chí Thư!

Phán đoán từ trên chi tiết, mệnh cách ‘Kim treo phá ấn, thê tử lưỡng hình’ của Đường Chí Thư, là người bên cạnh Đường Chí Thư hại chết vợ con của hắn, Nhậm Học Lương vừa hay là anh em của Đường Chí Thư.

Tuy rằng vừa nãy gã giải thích rất rõ ràng, nhưng vợ Đường Chí Thư xảy ra chuyện trong thời gian làm việc, Nhậm Học Lương tới thông báo, vậy thì chắc đó chính là công ty của Nhậm Học Lương.

Tiếng gõ cửa vọng vào, xác nữ liền có phản ứng, rõ ràng cũng không thoát khỏi có liên quan đến Nhậm Học Lương...

Hai chuyện này, tuyệt đối đều là do Nhậm Học Lương làm.

Phối hợp với tướng mặt hiện giờ của Đường Chí Thư, cái tâm độc địa của tên Nhậm Học Lương này, ít nhất trước mặt tôi đã rõ rành rành ra rồi!

“Lão Đường, vị La tiên sinh này cứ nhìn tôi mãi làm cái gì thế? Ông nhanh đi với tôi đã.” Nhậm Học Lương rõ ràng rất mất tự nhiên, không nhìn đối diện với tôi nữa, mà quay qua nhìn Đường Chí Thư.

“Tôi đi cùng với anh. Có chuyện gì, về rồi xử lý sau.” Tôi mở miệng nói.

Trong mắt Đường Chí Thư lập tức lộ ra biểu cảm vô cùng cảm kích.

Tiếp đấy tôi lên tiếng gọi Phùng Quân, bảo hắn ra ngoài, cùng tôi đi tiếp một chuyến.

Thương Tượng vốn cũng muốn đi theo, nhưng tôi làm một động tác lắc đầu với anh ta, tuy không nói gì, nhưng đã biểu lộ ý tứ của tôi rồi.

Thương Tượng là một người thông minh, lập tức liền ngồi xuống.

Nhậm Học Lương rõ ràng ngập ngừng định nói, có điều gã cũng không tiếp tục nói nữa, mà đi về phía dưới sân.

Tốc độ xuống tầng rất nhanh, cũng chỉ một hai phút, chúng tôi đã xuống tới cổng tòa nhà, bên ngoài cổng đỗ một chiếc xe con đen xì xì.

Ánh nắng lúc này không còn chói mắt quá nữa, ngược lại còn có chút cảm giác âm u.

“Ông lên ngồi ghế lái phụ đi.” Nhậm Học Lương kéo Đường Chí Thư, định đẩy hắn vào ngồi ghế lái phụ.

Tôi chú ý kỹ đến nhất cử nhất động của Nhậm Học Lương.

Lúc đẩy Đường Chí Thư lên ghế lái phụ, trong mắt gã xẹt qua một tia hung ác được che giấu rất kỹ.

Sự việc tôi tiếp xúc càng ngày càng nhiều, khả năng phán đoán cũng càng ngày càng chuẩn xác.

Tôi trực tiếp liền đưa tay ra, ấn lấy vai của Đường Chí Thư.

Thuận thế kéo hắn ra phía sau một phát, rồi bản thân liền ngồi luôn vào trong ghế lái phụ.

“Đường tiên sinh, tôi quen ngồi ghế lái phụ rồi, anh ngồi cùng với Phùng Quân đi.” Tôi nhìn ra ngoài cửa sổ xe, cười cười một cách xin lỗi với Đường Chí Thư.

Đường Chí Thư được cái không biểu hiện ra cảm xúc gì, hắn liên tục gật gật đầu, nói không sao, tôi quen rồi thì nhường tôi ngồi là xong.

Hắn với Phùng Quân lên ngồi vào hàng ghế sau.

Nhậm Học Lương lên ghế lái, tôi rõ ràng phát giác ra gã có vẻ sầm sì hơn không ít, tuy không nhìn tôi, nhưng trong mắt gã ẩn hiện lại có vài tia hung ác.

Kỳ thực, những người khác không nhìn thấy loại ánh hung ác này đâu, đây là tướng mặt đặc thù thuộc về ‘Hai mắt nổi lửa’, chỉ có Âm dương tiên sinh hoặc là tiên sinh tinh thông Dương toán mới có thể nhìn rõ được.

Gã cũng định giết tôi?

Nhậm Học Lương vặn chìa khóa, khởi động động cơ, lái xe đi về phía bên ngoài khu chung cư.

Lúc này Đường Chí Thư rõ ràng không nhịn nổi, hỏi Nhậm Học Lương rốt cục đã phát sinh việc gì ngoài ý muốn, vợ hắn làm sao rồi?

Nhậm Học Lương vừa vững vàng lái xe, vừa liếc kính chiếu hậu một cái, dường như là đang nhìn Đường Chí Thư, tiếp đấy mới nói: “Không biết cô ấy đi kiểu gì, mà ngã một cú, đầu đập lên rìa cửa sổ, chảy không ít máu, người thì hôn mê bất tỉnh, bác sĩ nói là xuất huyết não, bảo chuẩn bị sẵn tâm lý, tôi không tìm thấy điện thoại của cô ấy, điện thoại của tôi lại thấm nước không mở được, chỉ còn cách nhanh tới nhà gọi ông.”

“Xuất huyết não?” Mặt Đường Chí Thư lại hơi hơi biến sắc.

Hắn mím môi, không tiếp tục mở miệng nữa.

Tôi thì liên tục chú ý bên ngoài cửa sổ, lúc lại thông qua kính chiếu hậu, quan sát thần thái của Nhậm Học Lương một phát.

Kỳ thực lúc ra khỏi khu chung cư, vẫn được coi là bình thường.

Đợi đi xuyên qua nội thành, tới một đoạn đường xe cộ bình thường tương đối ít có điều hay xuất hiện xe tải, thì tôi rõ ràng nhìn thấy ánh mắt của Nhậm Học Lương có chút kỳ dị.

Tôi ngoảnh đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, hơi hơi nhíu mày.

Nhậm Học Lương định động thủ ở đây? Hay là chỗ này có vấn đề gì?

Chỉ có điều, Đường Chí Thư không phải chỉ có một mình, còn có thêm tôi với Phùng Quân nữa kìa, tên Nhậm Học Lương này giết người bằng cách nào?

[Tác giả có lời muốn nói]

Hôm nay 71, không có gì để biểu đạt, nên thôi nộp chương tích trữ vậy.

Sẽ không tiếp tục có thêm hố lớn mới nữa, sau khi Dương Thanh Sơn, Trương Nhĩ, Từ Bạch Bì, cùng với một loạt hố nhỏ lấp xong, Ngụy Văn sẽ từ biệt với mọi người.

Báo cáo với mọi người một chút, truyện mới tôi vẫn liên tục chuẩn bị, là về Lý Âm Dương, Dương Thanh Sơn, và về một thế giới quan linh dị mà lão La muốn cấu tạo.

Người vớt xác, người vá xác, bà đỡ âm linh, Âm dương tiên sinh, người xuống âm (người gọi hồn), xuất mã tiên, trộm thọ, người đuổi xác...

Ngụy Văn mò đá qua sông.

Truyện tiếp theo mò Ngụy Văn qua sông, sẽ hay đến bất ngờ.

Nhưng:

Hiện giờ vạch tiến độ chẳng khác gì vạch pin, mọi người chuẩn bị sẵn sàng về chế độ pin yếu chưa?

Cuối cùng... Cầu khen thưởng, cầu top1.
Bạn cần đăng nhập để bình luận