Dân Gian Ngụy Văn Thực Lục

CHƯƠNG 990: TIỆC MỪNG CÔNG, TIỆC TẠ TỘI

Cuối cùng đêm qua, một là thể lực tôi đích thực hết nổi, hai là Trương Nhĩ bị đám hình nhân thanh thi đó quây lấy, tôi lại lo lắng cho tình trạng của Dương Thanh Sơn, sợ Trương Nhĩ còn để lại hậu chiêu gì nhắm vào Dương Thanh Sơn trên người Dương Hưng, đồng thời cũng có ý tránh né Cố Nhược Lâm.

Vậy nên chỉ lúc giúp ngao sói thoát kìm kẹp lấy Định la bàn xuống, ngược lại là Nghiên Thiên Can trên người Trương Nhĩ thì không đi thu về.

Trong lúc suy nghĩ, Liễu Dục Chú, Phùng Quân, Phùng Bảo, đều phân biệt xuống xe rồi.

Tôi là người cuối cùng xuống xe.

Người đi tới gần trước bèn là Trâu Vi Dân.

Anh ta trước tiên giơ tay ra, dùng sức bắt tay với tôi, rõ ràng, trong mắt anh ta có sự kích động khó che giấu, đồng thời cũng toát lên vẻ cảm kích.

“La tiên sinh, vất vả rồi.” Trâu Vi Dân rất thành khẩn nói.

“Là tất cả mọi người đồng lòng hợp lực.” Tôi thở hắt ra một hơi dài, trong mắt chẳng mấy vui mừng, ngược lại là cảm thấy rầu rĩ, và còn chút phức tạp không nói ra miệng được.

Trâu Vi Dân gật gật đầu, anh ta lại nói: “Bên trên sắp xếp cho tôi tới đấy, có một số di vật của người chết, bên trên bảo tôi giao cho La tiên sinh, ngoài ra bên trên dự định gặp cậu, không biết La tiên sinh?”

Vừa nói, Trâu Vi Dân liền vừa đem cặp tài liệu trong tay đưa cho tôi.

Tôi dùng hai tay đón lấy xong, lập tức liền cảm giác nặng trình trịch.

“Tôi tạm thời còn có không ít sự vụ quấn người, phiền Trâu cảnh quan thay tôi giải thích một chút, đợi tôi xử lý xong những sự vụ này, nhất định sẽ đích thân tới quý Cục, ngoài ra, qua thêm hơn tháng nữa, vẫn còn cần nhờ Trâu cảnh quan giúp một tay.” Tôi trịnh trọng trả lời và giải thích.

Trâu Vi Dân có vẻ nghĩ ngợi, trong mắt anh ta rõ ràng hơi có chút tiếc nuối, sau đó nói: “Tôi sẽ gửi lời thay cho La tiên sinh, nếu La tiên sinh có vấn đề gì, có thể tìm tôi bất cứ lúc nào.”

Ngừng lại một chút, Trâu Vi Dân liền nói không tiếp tục làm phiền tôi nữa, tiếp đấy bèn lên một chiếc xe cảnh sát ở bên đường.

Về sự việc của Cố Nhược Lâm, Trâu Vi Dân không nhắc chữ nào, tôi cũng phát giác ra tý chút, anh ta đang giúp tôi tránh hiềm nghi?

Cùng lúc xe cảnh sát rời đi, tất cả những người còn lại đồng thời cũng đều vây về phía tôi.

Cổng chính nhà họ Phùng thì càng mở ra, bước ra ngoài không ít người.

Lưu Văn Tam và Hà Thái Nhi có mặt, Trần mù cũng có mặt, bao gồm Mao Thủ Nhất, Mao Sam, Phùng Chí Vinh, và cả Thích Lan Tâm, toàn bộ đều vây lại.

Gần như trên mặt mỗi người đều mang nụ cười vui mừng và hưng phấn.

Việc đền tội của Trương Nhĩ, không chỉ khiến tôi thở phào một hơi, mà càng là cởi bỏ sợi dây thừng thắt trên cổ tất cả mọi người đó.

Phải biết rằng, mưu đồ toan tính trước đây của Trương Nhĩ, khiến nhà họ Phùng và nhà họ Thích đều gặp phải không ít biến cố.

Tôi đột nhiên nghĩ tới, nhà họ Phùng và nhà họ Thích trong tình trạng vô ý mà đắc tội với Ngô Mậu, liệu có phải nguyên nhân bởi vì phong thủy của gia tộc bị Hung trạch ảnh hưởng?

Dù sao trong mệnh số từ vô tận đều có định số, nhà họ Phùng và nhà họ Thích phải gặp tai họa, có tôi bảo hộ rồi, bèn không dễ gặp như thế, nên bắt buộc phải xuất hiện vấn đề trên phong thủy, gây ra thị phi?

Tư duy đến đây, tôi lại nghĩ đến biến số Ngô Mậu này.

Nếu không phải y, chúng tôi không cách gì nửa chừng chặn giết Trương Nhĩ, có trời biết về sau Trương Nhĩ sẽ còn ngấm ngầm mưu tính ra bao nhiêu thứ nữa.

Còn cả đám Dương sai tối qua, nhất định toàn bộ sẽ chết bởi châm nến người!

“Thập Lục, vui quá à? Nghĩ gì đấy, thất thần cả ra.” Lưu Văn Tam cười ha hả vỗ vỗ vai tôi.

Tôi tỉnh người lại, cười cười lắc đầu: “Đâu, chú Văn Tam, hơi thở phào được chút, người dịu lại không ít, có điều vẫn có một số chuyện cần xử lý.” Nói rồi, tôi liền nhìn sang Phùng Chí Vinh và Thích Lan Tâm, nói: “Phùng gia chủ, Thích gia chủ, vào nhà nói chuyện?”

Phùng Chí Vinh gật đầu lia lịa, tiếp đấy nói: “Vào nhà vào nhà! Chuẩn bị tiệc mừng công rồi! Hôm nay La tiên sinh kiểu gì cũng phải uống nhẹ đôi ly!”

Tôi lúc này đã hoàn toàn bình ổn lại, không tiếp lời câu nói này.

Rõ ràng, Thích Lan Tâm có chút hoảng hốt không yên, cô ta liên tục cúi đầu, tôi không nhìn thấy thần thái biểu cảm của cô ta.

Sau khi vào trong nhà xong, tôi mới phát hiện, trong sân nhà họ Phùng phải bày đến mười mấy bàn tiệc!

Ở trên bàn tiệc chính trong sảnh chính, ba người Liễu Hóa Đạo, Liễu Hóa Minh, Liễu Hóa Dương đang ngồi ngay ngắn chỉnh tề, trên hơn nửa số bàn tiệc phía dưới, những đạo sĩ còn lại nhà họ Liễu cũng đang ngồi nghiêm chỉnh.

Mãi cho đến khi vào trong sảnh chính, Phùng Chí Vinh mời tôi ngồi vào bàn, tôi vào ngồi xuống, những người còn lại cũng vào chỗ ngồi xong, Thích Lan Tâm mới bước khẽ đến trước mặt tôi, cô ta hơi ngẩng đầu nhìn tôi một cái, tiếp đấy lại mím môi, cúi gập người một cái thật sâu.

“La tiên sinh, tất cả mọi người đều đang hỗ trợ, nhà họ Thích lần này gây trở ngại rồi.”

“Không thể nói là nhà họ Thích quản lý vô phương để trốn tránh trách nhiệm, việc này do tôi xử lý không ổn, mong La tiên sinh trách phạt.”

“Bất cứ trách phạt nào, Lan Tâm đều tình nguyện đón nhận.” Trong sảnh chính yên tĩnh hơn không ít, cũng không có ai mở miệng nói gì.

Phùng Chí Vinh rõ ràng hơi cứng đờ lại, đang định đi đến bên cạnh Thích Lan Tâm.

Rõ ràng tôi nhìn ra được, sắc mặt của Phùng Chí Vinh cũng toát ra vẻ tự trách.

Có điều Thích Lan Tâm lại lập tức giơ tay ngăn Phùng Chí Vinh lại, cô ta còn định nói nữa.

Tôi kỳ thực đại khái đoán được cô ta định nói gì rồi, chắc chắn là cô ta không muốn bởi chuyện này mà liên lụy đến Phùng Chí Vinh.

Kỳ thực nhà họ Phùng giúp đỡ tôi không ít, tôi cũng đáp trả lại nhà họ Phùng rất nhiều, Phùng Chí Vinh vẫn luôn mang thái độ lễ đãi hiền sĩ, đặt thân phận bản thân xuống rất thấp.

Nhưng tôi đích thực cũng không thể để Phùng Chí Vinh nói lời kiểu thỉnh tội trước mặt tôi được.

Tôi giơ tay, ra hiệu cho Thích Lan Tâm đừng tiếp tục nói nữa, đồng thời cũng hòa nhã nói, để Phùng gia chủ ngồi xuống đã.

Cuối cùng tôi mới nói: “Mệnh số từ trong vô tận tất cả đều đã được sắp đặt. Nhà họ Phùng và nhà họ Thích lần này đích thực sơ suất rồi, nhà họ Thích sơ suất càng nhiều hơn, còn có mạng của mười mấy người công nhân ở trong tay người khác, đây là một bài học cực lớn.”

“Xuất hiện vấn đề, truy cứu trách nhiệm tác dụng không lớn, giải quyết vấn đề mới là then chốt nhất.”

“Thích gia chủ, Phùng gia chủ, hai vị xem, tôi nói chắc không sai chứ?”

Sắc mặt Thích Lan Tâm hơi đỏ lên, cô ta rõ ràng có chút bồn chồn bất an.

“La tiên sinh... Cậu không cần giữ thể diện cho tôi...”
Bạn cần đăng nhập để bình luận