Dẫn Theo Nhãi Con Chạy Nạn: Ta Dùng Không Gian Tích Trữ Vật Tư

Chương 323: Gặp Nạn



.bebi{display:-webkit-box;display:-moz-box;display:-ms-flexbox;display:-webkit-flex;display:flex;flex-direction:column}.ct0{-webkit-box-ordinal-group:0;-moz-box-ordinal-group:0;-ms-flex-order:0;-webkit-order:0;order:0}.ct1{-webkit-box-ordinal-group:3;-moz-box-ordinal-group:3;-ms-flex-order:3;-webkit-order:3;order:3}.ct2{-webkit-box-ordinal-group:1;-moz-box-ordinal-group:1;-ms-flex-order:1;-webkit-order:1;order:1}.ct3{-webkit-box-ordinal-group:4;-moz-box-ordinal-group:4;-ms-flex-order:4;-webkit-order:4;order:4}.ct4{-webkit-box-ordinal-group:5;-moz-box-ordinal-group:5;-ms-flex-order:5;-webkit-order:5;order:5}.ct5{-webkit-box-ordinal-group:2;-moz-box-ordinal-group:2;-ms-flex-order:2;-webkit-order:2;order:2}.ct6{-webkit-box-ordinal-group:6;-moz-box-ordinal-group:6;-ms-flex-order:6;-webkit-order:6;order:6}Hình như ta vẫn chưa nói ra ℓời gì quá gây sốc mà nhỉ?

Sau khi giải thích rõ ràng với cha nuôi và mẹ nuôi, mấy người Mạch Tuệ ℓại tìm một nhà xe khác để thuê hai chiếc xe ngựa rồi phi thẳng về phía thị trấn tiếp theo.
Cũng may Mạch Tuệ ôm Mạch Lạp, Tôn Nhị Ngưu thì ôm Mạch Cốc nên hai đứa nhóc đều không sao cả, chính bị dọa thôi.
Mạch Tuệ vén rèm lên đang định hỏi người đánh xe là vừa rồi xảy ra chuyện gì, cái mũi nhạy bén của nàng lại ngửi chợt thấy một mùi rỉ sắt bất thường ở trong không khí.
Người đánh xe nghiêng ngả ngã xuống đất, hai mắt trợn trừng, trước ngực còn cắm một con dao găm, mà xe ngựa thì lại đang bị đám người mặc áo đen bao vây lại.
Bọn họ không để lộ mặt, nhưng Mạch Tuệ vừa liếc mắt qua đã nhận ra mấy người khả nghi mà mình đã gặp được ở Thiên Lý xa hành.“Gấu ngốc, làm việc nào!”
Mạch Tuệ hét to, ba con gấu lập tức gầm lên một tiếng nhào thẳng về phía mấy người áo đen đang đứng gần nhất. Đột nhiên xuất hiện biến cố này, mấy người áo đen liên tục lui về phía sau, trên mặt đều là vẻ kinh hãi không thể nào tin được.
“Nhị Ngưu ca, mau đánh ngựa chạy về phía Đông Nam!”Mạch Tuệ khẽ rùng mình, xem ra bọn họ nhằm vào mình thật.
Mạch Tuệ âm thầm siết chặt dao găm trong tay, căng thẳng đối diện với một đám người áo đen, Tôn Nhị Ngưu đang định thò đầu ra xem thì bị Mạch Tuệ tát cho một phát đẩy trở lại.
“Đừng ra ngoài.” Mạch Tuệ lạnh giọng nói, đại não nhanh chóng vận chuyển, nhìn đám người áo đen từng bước tới gần, ánh mắt nôn nóng cố gắng tìm cách đột phá vòng vây.Mạch Tuệ xoay người xuống xe, chạy nhanh ra phía sau, chỉ thấy mẹ nuôi đang sợ tới mức ngồi bệt xuống đất, Tôn Đại Ngưu và cha nuôi thì ôm lấy một người áo đen đang cố gắng vật lộn.
Mạch Tuệ xông lên, hung hăng cắm thẳng dao găm vào eo người áo đen, sau đó nàng nâng người áo đen kia lên đập thẳng về phía hai kẻ đang mon men đến gần.
Ba người áo đen bị hất văng ra xa mấy mét, ngay sau đó bị một con gấu đen vồ tới đè ở dưới thân.Mạch Tuệ bế mẹ nuôi lên nhét vào trong xe: “Cha nuôi đi mau, chạy thẳng về phía Đông Nam!”
Cha nuôi lập tức xoay người ngồi lên xe, giơ roi quất vào mông ngựa. Con ngựa vốn đang bị gấu dọa sợ đến mức nhảy loạn lên, lập tức không khống chế được mà chạy lên phía trước.
Ba con gấu hãm chân mấy người áo đen, có thể nói là cục diện đang rất ổn định, nhưng những người áo đen kia quá linh hoạt, tránh được công kích của con gấu kiên trì đuổi theo mấy người Mạch Tuệ sát nút.Lúc này xe ngựa ở phía sau truyền đến tiếng hét kinh hãi của mẹ nuôi, còn có tiếng vật lộn nữa.
Không còn kịp nữa rồi…
Nàng mặc kệ việc có bị lộ tẩy hay không, an toàn của mọi người mới là quan trọng nhất, Mạch Tuệ vung tay lên, trực tiếp thả ba con gấu ở trong không gian ra.Mạch Tuệ xoay người leo lên nóc xe, lấy cung tên ra bắn gục một kẻ áo đen đang ở gần nhất.
Đột nhiên lại có một người áo đen khác nhảy ra từ bụi cỏ ở bên đường, định chém về phía Tôn thợ săn đang đánh xe.
Con ngươi của Mạch Tuệ lập tức co lại, phi người đập tên kia xuống!
“Tuệ nha đầu!” Cha nuôi sợ tới mức hô ℓớn.
Mạch Tuệ ℓấy tay quệt đi, vội vàng đứng dậy đuổi theo xe ngựa.





Bạn cần đăng nhập để bình luận