Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 24: Chính Khôn (1)

Trong một đoạn thời gian sau đó, Lý Hỏa Vượng bắt đầu chú tâm dung nhập toàn bộ Thanh Phong quan, chỉnh lý người trong phòng vật liệu gọn gàng ngăn nắp, vô luận là người hay là vật.
Đối mặt đệ tử như thế, Đan Dương Tử tự nhiên sẽ có ban cho, các loại đan dược cơ bản đều nói cho hắn, giống như thật sự xem cậu là đệ tử mà bồi dưỡng.
Đan dược tầm thường này hiệu quả không được tốt lắm, nhiều nhất có thể giúp cho Lý Hỏa Vượng trị liệu chút bệnh thương hàn cùng ngoại thương bình thường.
Hơn nữa Lý Hỏa Vượng không biết đan dược của Đan Dương Tử là như vậy, hay là đan dược thế giới này đều như vậy, loại đan dược này đều phải có chừng mực, dùng nhiều, chữa bệnh sẽ biến thành hại người.
Lại còn có kiêng kị, không thể dùng bậy, dùng bậy cũng dễ gặp chuyện không may.
Cùng với nói Lý Hỏa Vượng hiện tại có thể trở thành một bác sĩ sứt sẹo, thì chẳng thà nói cậu hiện tại là một người hạ độc đủ tư cách.
Đan dược không phải mấu chốt, mấu chốt là Lý Hỏa Vượng trong thời gian tiếp xúc với Đan Dương Tử thì quan hệ dần dần tốt lên.
Đối phương thậm chí có khi luyện đan, còn để Lý Hỏa Vượng ở một bên làm trợ thủ.
Khi Đan Dương Tử lại thu một đạo đồng làm đệ tử, Lý Hỏa Vượng đã không còn là đệ tử ít tuổi nhất nữa, đã hoàn toàn dung nhập vào trong Thanh Phong quan.
Thông qua tiếp xúc gần như thế, Lý Hỏa Vượng xác định suy đoán của mình, Đan Dương Tử quả thật không biết chữ, hơn nữa còn cực kỳ cực kỳ bài xích những người biết chữ.
Hắn không cho phép đồ đệ mình ở trên chuyện gì mà vượt qua mình, bởi vậy hắn tìm đồ đệ trên cơ bản đều không biết chữ.
Điều này làm cho Lý Hỏa Vượng cảm giác được một tia không thích hợp, hắn còn nhớ lúc trước Đan Dương Tử có nói với mình.
"Bởi vì biện pháp thành tiên là Lão Quân gia viết trên thiên thư, hơn nữa thiên thư là Lão Quân gia tự mình đưa đến trên tay ta, thử hỏi khắp thiên hạ này còn có ai có thể thành tiên? Hắn nói ta có thể thành tiên. Ta khẳng định có thể thành tiên!"
Nếu Lão Quân gia trong miệng hắn cho hắn một quyển thiên thư, đồ đệ khác đều không biết chữ, bản thân hắn cũng không biết chữ, vậy đến cùng là ai đọc cho hắn biết đây?

"Nhà của ta tại số 22 phường bảo lộc cửa đông thành Hạ Lương, ngươi nói cho vợ của ta biết, ở trong ngăn kép sạp muối dưa ở dưới giường có hai con cá bằng vàng, dùng tiết kiêm chút, hẳn là có thể dùng đến khi Bảo Nhi trưởng thành."
Một người trung niên mặt mọc đầy mụn cố nén sợ hãi, thấp giọng nói lời di ngôn với Lý Hỏa Vượng.
Đây là thuốc dẫn hôm nay đưa đi đan phòng, đối với cái này Lý Hỏa Vượng cũng không làm được điều gì, chỉ có thể ghi nhớ di ngôn này ở trong lòng.
Nhìn người nọ run run không thôi đi vào phòng luyện đan, Lý Hỏa Vượng xoay người rời khỏi, vẻ mặt có chút bực bội đi trở về.
Đây đã là người thứ tám, theo thời gian trôi qua, số người trong phòng vật liệu đang không ngừng giảm bớt, càng làm cho cậu cảm thấy đau khổ là, mình tựa như đã quen, cảm giác tội lỗi khi đưa người ta đến với tử vong đang không ngừng yếu đi.
Mình đang bị cái tên làm người ta buồn nôn Đan Dương Tử này đồng hóa, cậu không muốn như vậy.
Lý Hỏa Vượng bức thiết muốn thoát khỏi loại tình cảnh cực kỳ tra tấn người ta hiện tại, cậu đang tìm phương pháp giải quyết, nhưng cái này cũng không dễ tìm, chỉ bằng bản thân cùng một ít người tàn tật phòng vật liệu, muốn đối phó Đan Dương Tử cao thâm khó lường hầu như không có khả năng nào.
Cậu hiện tại chỉ biết "Du lão gia" mà Đan Dương Tử khống chế vào mùng 1 và 15 sẽ không tồn tại, không thể nhìn chằm chằm vào bọn họ, mặt khác chính là Đan Dương Tử không biết chữ, trong Thanh Phong quan có một tồn tại nào đó đang giúp hắn đọc thiên thư.
"Mình đến chỗ của Đan Dương Tử tìm tồn tại kia giết chết đi? Trong cả động đệ tử của hắn chỉ có mình ta biết chữ, hắn khẳng định chỉ có thể để mình giúp hắn phiên dịch thiên thư? Đến lúc đó, mình muốn giết chết Đan Dương Tử chẳng phải là dễ như trở bàn tay sao?"
Ý niệm này vừa mới xuất hiện ở trong đầu thì Lý Hỏa Vượng đã phủ quyết.
Cậu tuy biết Đan Dương Tử ở đâu, nhưng thứ nhất không biết bên trong có cạm bẫy gì không, thứ hai không biết tồn tại đọc thiên thư thay Đan Dương Tử thực lực có mạnh hay không, mình cứ đâm đầu vào như vậy chỉ sợ có chết cũng không biết chết như thế nào.
"Hạ độc vào trong vật liệu thuốc? Không được, kỹ thuật luyện đan của mình đều là hắn dạy, múa búa trước cửa Lỗ Ban như vậy càng là tìm chết."
Lý Hỏa Vượng vừa đi trở về, trong đầu không ngừng suy nghĩ tìm kiếm biện pháp có thể đối phó Đan Dương Tử.
Đúng lúc này, đối diện đi tới một thanh niên vẻ mặt u ám thân mặc đạo bào đầu đội khăn phương sĩ, Lý Hỏa Vượng biết hắn, hắn là đệ tử nội môn của Đan Dương Tử, Chính Khôn.
Đối với người này Lý Hỏa Vượng hiểu biết cũng không nhiều, trừ bỏ bình thường khi ăn cơm ngẫu nhiên gặp gỡ, thì căn bản không nhìn thấy bóng dáng của Chính Khôn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận