Dị Giới Dược Tề Sư

Chương 288: Giao Dịch Với Ma Quỷ!!!

Chương 288: Giao Dịch Với Ma Quỷ!!!
Đúng vào lúc này, từ một phía trên con đường bọn họ đang đứng, chợt truyền đến từng tiếng bước chân rất nặng.
Đông —— đông ——
Giống như tiếng tim đập, làm người ta kinh hãi dị thường.
Chỉ nghe “Rầm” một tiếng, Alice lập tức cảm nhận được nguy cơ thật lớn, cô bé lập tức chắn trước người Lâm Ân, toàn thân bị những khe nứt dày đặc che phủ từ trên xuống dưới, hiện ra tia máu chói mắt.
Cô bé dùng ánh mắt lạnh như băng như lâm đại địch, nhìn chằm chằm vào mảnh hắc ám trước mắt kia, cả người trở nên căng thẳng.
"Đừng quá khẩn trương, cô bé." Một âm thanh nhàn nhạt truyền đến.
"Đã đến giờ rồi, nên ta tới hoàn thành giao dịch chưa kết thúc giữa chúng ta."
Trong bóng đêm, Đồ Tể Đầu Heo khiêng con dao mổ chậm rãi đi ra, hai mắt lạnh nhạt trên cái đầu heo thật lớn kia mở trừng trừng, ánh mắt ông ta dừng lại trên mặt Lâm Ân, nói: “Trái tim của ta đâu?"
...
Trong nháy mắt ấy, Cưa Máu đang đứng ở một nơi cách xa tòa lâu đài cổ nọ, trông thấy một màn như vậy, sắc mặt kịch biến.
Giống như đột nhiên nghĩ tới cái gì, ông ấy lập tức theo bản năng lui về phía sau một bước, hai mắt run rẩy, đôi môi cũng không nhịn được mà rung động.
"Người kia... Đó là..."
Ông ấy thề mình tuyệt đối không có nhận lầm người. Tuy lúc ấy ông chỉ bắt gặp một cái bóng, nhưng lại tuyệt đối không thể quên luồng khí tức làm tim người ta đập thật nhanh kia.
Hai năm trước, ngay tại hai năm trước, ở thời điểm ông ấy phát hiện Lâm Ân đang nằm hôn mê ngay trước cửa tiệm dược tề của mình, con quái vật kia... cũng từng xuất hiện bên trong hẻm Du Hồn...
Đến tận bây giờ, ông ấy vẫn còn nhớ như in cảnh tượng ngày hôm đó, khi sương mù màu đen tràn ngập hẻm Du Hồn, trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một cảnh tượng huyền ảo chưa từng có bao giờ.
Chỉ thấy một vầng trăng máu màu đỏ tươi yêu dị, vắt ngang giữa hư không, hệt như một viên nhãn cầu màu máu khồng lồ, đang nhìn trộm mảnh đại địa này.
Ông ấy nghe được tiếng đập cửa, vừa chạy ra ngoài thì phát hiện Lâm Ân đã hôn mê bất tỉnh, và một hàng dấu chân màu huyết hồng từ cửa tiệm một đường chạy mãi vào bên trong mảnh sương mù màu đen xa xa.
Ông ấy cũng bắt gặp một bóng người trong mảnh sương mù màu đen ấy, những chiếc lông cứng màu đen mọc đầy sau lưng đối phương, trên bờ vai người nọ đang khiêng một con dao mổ vẫn còn nhỏ máu.
Đối phương quay đầu nhìn ông ấy một cái.
Tới tận lúc này, Cưa Máu mới có thể trông thấy rõ ràng một bên sườn mặt của con quái vật kia.
Dưới ánh sáng màu đỏ tươi của trăng máu, giống như là một dấu hiệu của vận rủi tối đen, con quái vật kia mang lại cho ông ấy một loại cảm giác tim đập nhanh khó có thể nói rõ thành lời.
Cảm giác này không đến từ chênh lệch về thực lực, có vẻ như nó chính là một loại áp chế tự nhiên đến từ vị cách và linh hồn gây ra cho những sinh vật hắc ám như bọn họ.
Khiến trong lòng ngươi xuất hiện một loại cảm giác vô cùng sợ hãi, không rét mà run.
Giống như là một con... "Ma."
Cưa Máu ngưng trọng mà ngẩng đầu lên.
Gần như ông ấy không có bất cứ do dự gì, ánh mắt đã trở nên âm trầm, lập tức đi thẳng về phía Lâm Ân đi.
Phu nhân con rối thấy vậy, cũng vội vàng đi theo Cưa Máu.
...
Cùng lúc này, ở phía trước tòa lâu đài cổ.
Alice như lâm đại địch, đang cảnh giác ứng phó cùng Đồ Tể Đầu Heo.
Lâm Ân muốn nói chuyện, nhưng chưa kịp mở lời, hắn đã cảm nhận được khí tức truyền đến từ phía sau, rồi lại nhanh chóng trông thấy Cưa Máu và phu nhân con rối đang cùng nhau chạy tới.
"Thầy?" Lâm Ân có chút kinh ngạc, nhưng cũng không ngoài ý muốn.
Bởi vì lúc trước, ở thời điểm nghe được âm thanh nhắc nhở của hệ thống về phu nhân con rối, hắn đã cho rằng mấy người bọn họ đang ở phụ cận rồi.
"Ừm!" Cưa Máu gật đầu, ông ấy cũng không nhiều lời, đã tới đứng bên người hắn, hai mắt híp lại, nhìn chằm chằm vào con quái vật thân người đầu heo phía đối diện kia.
"Lâm Ân, con đắc tội với tên... Đồ tể này?" Ông ấy ngưng trọng mà dò hỏi, cơ bắp căng thẳng, trong mắt tràn đầy cảnh giác.
Lâm Ân nghe vậy mỉm cười, nói: "Thầy, người nghĩ quá nhiều rồi, con chỉ làm một cái giao dịch cùng vị tiên sinh này mà thôi."
Nói xong, hắn ngẩng đầu, vỗ vỗ bả vai Alice đang tỏ ra cực kỳ cảnh giác, rồi mỉm cười mà đi nhanh về phía trước, đến đối diện với Đồ Tể Đầu Heo, thi lễ nói: "Đầu tiên, tôi tỏ vẻ cảm tạ ông, nếu không có trái tim ông cho tôi kia, tôi cũng không hoàn thành được một mảnh ghép cuối cùng của Alice, về phần trái tim cực ác mà ông muốn..."
Lâm Ân suy nghĩ một lát, lập tức chậm rãi vươn tay, đặt lên lồng ngực của mình, cảm nhận trái tim ấy đang đập nhanh đầy hữu lực.
Hắn mỉm cười nâng chiếc kính một mắt lên, nói: "Đúng là tôi không có, nhưng ông cũng nói rồi, có thể dùng trái tim của tôi đến thay thế, hiện tại tôi có thể giao nó cho ông."
Lời này vừa nói ra, gương mặt của Cưa Máu và phu nhân con rối lập tức biến sắc.
Alice cũng quay đầu, đưa ánh mắt kinh dị nhìn về phía Lâm Ân bên cạnh.
"Lâm Ân, con có biết mình đang nói cái gì hay không?" Cưa Máu nhíu mày, vươn tay, nắm lấy bờ vai của hắn, quát to: "Con cho là trái tim của mình cũng giống như một bộ phận máy móc, muốn đổi là đổi ư?"
Lâm Ân nghiêng người, chớp chớp mắt với thầy, nói: "Không phải thế sao? Không phải trước kia thầy từng giúp con thay đổi một quả hả? Không phải đã thay đổi tim rồi mà tới hiện giờ, con vẫn sống bình thường đấy sao?"
Cưa Máu lập tức cứng lại, rồi vội vàng túm lấy cổ áo hắn, nhìn thật sâu vào đôi mắt hắn, thần bí nói: "Bởi vì thứ mà ta đổi cho con không phải trái tim bình thường..."
Lâm Ân giật mình.
Nhưng Cưa Máu lại không nói tiếp, ngược lại, ông ấy từ từ buông lỏng cổ áo hắn ra, xoay người, chăm chú nhìn về phía Đồ Tể Đầu Heo đối diện, giọng nói cũng trở nên âm trầm: "Hơn nữa, con không nghe ra ý tứ trong lời nói của hắn sao?"
"Hắn nói hắn muốn một trái tim cực ác, nghĩa là thứ hắn muốn không chỉ là cục thịt đang nhảy lên trong ngực con đâu, mà thứ này còn bao hàm cả… tâm linh của con nữa."
Trong nháy mắt, xung quanh rơi vào lặng im.
Giọng nói của Cưa Máu càng ngày càng trầm thấp: "Hắn nói có thể dùng trái tim của chính con tới thay thế, nhưng không hề nói đó là thiện tâm, ái tâm, ác tâm, hay là nhẫn tâm, nếu con tùy tiện cho hắn, chẳng khác nào đã đạt thành giao dịch cùng ma quỷ, mà tới cuối cùng quyền lựa chọn lại nằm trên tay hắn!"
"Cho nên thứ cuối cùng con mất đi rất có thể sẽ nhiều hơn một cục thịt biết đập."
Bạn cần đăng nhập để bình luận